Nàng dâu siêu lười
Không hiểu tại sao con tôi trúng tiếng sét ái tình từ… vợ nó bây giờ. Ừ thì con dâu tôi xinh, kiếm tiền cũng tốt, nhưng mà… lười chưa từng thấy.
Nói ra lại bảo mẹ chồng định kiến với con dâu, nhưng chuyện dâu nhà tôi lười thì hàng xóm cũng bàn ra tán vào lâu rồi.
Một hôm, tôi bất thình lình đến căn hộ của vợ chồng con, chứng kiến cảnh con dâu sai con trai mình như sai người ở. Tôi xót con, nhưng chỉ dám nói khéo: “Thằng Phong hay nhỉ! Phải nhìn bố mày mà học tập nhé, ngày nào ông ấy cũng bắt mẹ cơm bưng nước rót, ấy thế mà còn chưa hài lòng đâu”.
Con trai tôi cười hề hề: “Hôm nay mẹ đến chơi nên con muốn thể hiện một chút thôi, việc trong nhà vợ con quán xuyến hết đấy”. Nghe con nói thế, tôi cũng tạm yên lòng, nhưng khi ghé vào căn bếp của chúng nó, tôi suýt ngã ngửa vì bếp trống huơ trông hoác, tuyệt nhiên không thấy bát đũa, nồi chảo hay bất kỳ dụng cụ nấu nướng nào. Tôi thắc mắc thì hai vợ chồng cười trừ: “Chúng con đi làm cả ngày, làm gì có thời gian nấu nướng”.
Ảnh minh họa
Khi con dâu sinh cháu, tôi lại trở thành “nạn nhân” cho tính lười biếng ấy. Trong khi tôi tất bật cơm cháo, dọn dẹp bao nhiêu thứ, thì cái sự quá quắt của con dâu càng lên cao.
Con phải lo giữ dáng nên ngày ngày đi tập gym, gửi cháu cho bà nội và chồng. Ở ngoài nhìn con tươm tất lượt là bao nhiêu thì về nhà bừa bộn bấy nhiêu. Không biết bao nhiêu lần tôi phải dọn dẹp “bãi chiến trường” trong phòng của các con.
Video đang HOT
Tôi giận con dâu, nhưng nghĩ thương cháu nội còn bé bỏng nên cố gắng ở lại chăm sóc cho đến lúc cháu cứng cáp. Có hôm con dâu tôi tay xách nách mang cả đống đồ ăn về nhà, tuyên bố: “Hôm nay con sẽ trổ tài chiêu đãi cả nhà”.
Tưởng thế nào, ai dè trong đống đồ nó mua về có cả bát, đũa, thìa, dĩa… dùng một lần. Nó giải thích: “Dùng bát đĩa nhựa cho tiện, ăn xong quăng đi là xong, vừa đỡ mất thời gian rửa bát, vừa đỡ tốn nước”. Con nói thế thì tôi bó tay và một thời gian sau tôi phải cố gắng chấp nhận sự thật: con dâu mình… siêu lười.
Tôi tưởng mình đã nuốt trôi được cục tức ấy, thì tết vừa rồi tính lười của con lại khiến họ hàng ngỡ ngàng và phải đối quyết liệt. Chuyện là ngày hôm Mùng 6, gia đình tôi có giỗ. Trong lúc cả nhà đang tất bật dọn dẹp nấu nướng thì con dâu quý hóa của tôi lấy cớ con nhỏ, lẻn lên phòng nằm… trốn việc.
Thấy mọi người bàn tán vì không thấy cháu dâu nên tôi mới lên nhắc khéo là hôm nay nhà có khách, có các bác lên chơi thì con chịu khó xuống phụ các em nấu nướng, kẻo người ta nhìn vào rồi đánh giá thì không hay. Thế mà chẳng biết nó ăn phải cái gì mà bất ngờ gào lên: “Mẹ không thương con thì cũng phải thương cháu nội của mẹ chứ, mẹ cứ bắt con làm việc thì ai trông cháu cho mẹ? Cả họ có bao nhiêu anh chị em mà cũng không làm nổi mấy cái việc bếp núc lặt vặt hay sao?”
Chuyện bé mà nó cố tình xé ra to, thấy trên gác ầm ầm nên mọi người không rõ chuyện gì, chỉ biết nói vọng lên can nó, còn khuyên tôi “đừng nóng”. Mà cơ khổ! Tôi đã làm gì đâu! Tôi cạn lời, không còn gì để nói nữa và cũng đã xác định về già không trông cậy gì ở đứa con dâu quá thể đáng này.
Không vừa lòng với cháu nội, mẹ chồng trách nàng dâu "con hư tại mẹ", cô lẳng lặng đặt xuống bàn vài tờ giấy mà khiến bà tím mặt bỏ về
"Mẹ chồng không tới nhà em chơi thì thôi, chứ cứ ra là bắt đầu móc máy, bóng gió chê em vụng lười các kiểu...", nàng dâu tâm sự.
Không phải tự nhiên mà các cô gái đi làm dâu đều coi việc phải sống chung với mẹ chồng như 1 áp lực lớn trong lòng. Bởi quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn khá nhạy cảm. Đôi khi không phải nàng dâu cứ khéo léo, chịu nhẫn nại mà đã có được tình cảm tốt đẹp từ phía phụ huynh.
Nàng dâu trong câu chuyện dưới đây cũng vì quá mệt mỏi trong quan hệ với mẹ chồng nên đã vào mạng diễn đàn xã hội than thở: "Đợt mới cưới, sống chung nhà, mẹ chồng, bà toàn chỉ đạo cuộc sống của tụi em. Mệt nhất là bà cưng chiều con trai, không cho động chân động tay làm việc nhà, mọi thứ công to việc lớn cứ đùn hết cho con dâu. Vợ chồng có mâu thuẫn, em cũng không dám to tiếng với chồng mà rõ là chồng sai. Sau không chịu được, em ép chồng phải dọn ra ngoài ở riêng không em ly hôn.
Bài chia sẻ của nàng dâu
Hôm chúng em chuyển ra ngoài, mẹ chồng giận lắm, chào bà không thèm đáp lại. Sau lần ấy bà càng ghét con dâu hơn, đi đâu cũng kể là em xúi giục khiến con trai bà quay lưng lại với mẹ.
Thuê trọ mất 3 năm, em cày quốc ngày đêm lo tích góp, cộng thêm bố mẹ đẻ em ủng hộ cho vài trăm triệu nên sang năm thứ 5 là em mua được nhà. Bên nội hầu như không đỡ đần gì được. Không chỉ vậy, chồng em cũng lông bông, sống thiếu trách nhiệm với gia đình vợ con lắm. Mình em phải lo kinh tế, chăm sóc con cái. Đấy là ra ở riêng, em nói suốt anh ấy cũng thay đổi, tiến bộ nhiều so với ngày trước.
Ấy thế nhưng mẹ chồng không tới nhà em chơi thì thôi, chứ cứ ra là bắt đầu móc máy, bóng gió chê em vụng, đoảng các kiểu. Ngược lại với con trai, bà ca ngợi cao ngút mấy tầng mây. Nhiều khi nghe bà khen con trai với hàng xóm, em chẳng nhận ra nổi là bà đang nói về chồng mình.
Đặc biệt bà ít khi gần gũi với cháu nội nên con em không quấn bà. Hôm ấy cũng vậy, 2 mẹ con em đang chơi trong phòng thì bà tới. Chẳng biết sao lúc ấy tự nhiên thằng bé lại bướng, bảo mãi nó không chịu chào bà. Bà đưa tay ra nó không cho bế. Sau bà ngồi xuống cạnh bảo chơi cùng nó lại gạt tay bà ra bảo: 'Con không thích cho bà chơi'.
Thế là bà sầm ngay mặt quay ra bảo em dạy con thái độ với bà nội. Rằng nó bé thế chưa biết gì chỉ có người lớn dạy nó mới thế.
Bực mình nhưng em vẫn nhẹ nhàng giải thích mà bà không chịu nghe lại còn bảo: 'Con hư tại mẹ. Đúng là mẹ nào con ấy chẳng ra làm sao. Dâu không tử tế thành ra cháu mình cũng không ra gì'.
Bà mắng em một thôi một hồi rồi bảo em không biết dạy con thì đưa cháu cho bà dạy chứ để thằng bé ở với em kiểu gì cũng sẽ hư hỏng.
Thật sự cách nói chuyện của mẹ chồng em vô lý tới không thể nào dung hòa nổi. Con em mới có 4 tuổi, không biết bà chấp nhất với nó thật hay cố tình mang nó ra để dằn mặt, gây khó dễ cho con dâu. Song lần này em quyết không nhịn nữa, lẳng lặng về phòng đưa ra mất tờ giấy đặt lên mặt bàn giải thích.
'Cháu nó còn nhỏ để con uốn nắn cháu dần. Có điều con nhờ mẹ dạy bảo lại chồng con giúp con với. Đây mẹ xem, đàn ông có gia đình mà còn ham vui mấy trò đỏ đen này. Lúc thanh niên chơi nhiều đã đành rồi, giờ vợ con rồi vẫn chơi tới mức nợ người ta ngần này hại con còng lưng kiếm tiền ngày đêm trả nợ thay. Con không nói được chồng, nhờ mẹ bảo ban anh ấy lại'.
Ảnh minh họa
Biết tính trọng sĩ diện, em phải đưa ngay bằng chứng ăn chơi trước kia của chồng ra để nhắc lại cho bà biết. Vậy mà giờ bà cứ đay nghiến, coi thường em. Xem xong mẹ chồng em không còn nói thêm được câu nào, lúc sau thì lẳng lặng về. Từ hôm ấy bà cũng không kêu than, chê bai gì em được nữa".
Quả thật cảnh làm dâu không hề đơn giản với mỗi chị em phụ nữ. Có câu "1 điều nhịn 9 điều lành" tuy nhiên nhiều khi không phải cứ im lặng chịu đựng đã là tốt. Ngược lại có những khi chúng ta phải thẳng thắn, mạnh dạn nói ra suy nghĩ của bản thân, bảo vệ chính mình. Như thế đôi bên mới hiểu nhau, từ đó dần dần thay đổi, cân bằng các mối quan hệ trong gia đình. Nhất là với những bà mẹ chồng khó tính như mẹ chồng trong câu chuyện trên chẳng hạn.
Mẹ chồng tương lai khó tính đến đâu cũng sẽ cưng bạn hết mực nếu bạn tôn trọng 4 quy tắc vàng này Vừa dùng cái tâm lại vừa dùng đầu óc thì bạn sẽ cực kỳ hòa hợp với mẹ chồng dù bà có khó tính cỡ nào đi chăng nữa. Coi mẹ chồng như mẹ đẻ Mẹ chồng chính là người đã mang nặng đẻ đau, nuôi dạy người đàn ông mà bạn chọn để gửi gắm và nương tựa cả cuộc đời với...