Nàng dâu muốn bố mẹ đóng tiền ăn vì “bố mẹ anh có nuôi tôi ngày nào đâu mà tôi phải chăm sóc họ”
Làm dâu, đúng là ai cũng có những nỗi khổ, không nhỏ thì to, không liên quan đến tình cảm thì là tiền bạc. Có những nỗi khổ ai nhìn vào cũng biết, cũng có những cái khó xử chỉ có thể ấm ức giữ trong lòng. Trong tình cảnh đó, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn hay nhẹ nhàng tùy thuộc hoàn toàn vào thái độ và cách xứ trí tình huống của bạn.
Với , tuy là không cao nhưng cũng không phải là quá thấp so với mặt bằng chung. Người có tiền mà chi tiêu không hợp lý cũng sẽ không đủ. Người ít tiền mà thu vén khéo sẽ có cả của để dành. Đó là lý do nhiều người cứ hay thắc mắc bằng ấy tiền tôi ăn còn không đủ sao người ta lại mua được đất, làm được nhà? Chung quy lại cũng chỉ là “khéo ăn thì no, khéo co thì ấm”.
Ở tình cảnh của bạn, xét cho cùng thì mẹ chồng bạn cũng hơi vô tâm. Hoặc là vì bà nghĩ con cái thì có trách nhiệm phụng dưỡng cha mẹ khi về già, hoặc là vì bà nghĩ bạn thừa sức lo mọi thứ mà không cần ông bà phải góp tiền. Vì bà gợi ý mua gì bạn cũng sẵn sàng mua ngay, bà muốn ăn gì bạn cũng sẵn sàng ra chợ. Tóm lại là khi mọi nhu cầu của mình đều được đáp ứng một cách thoải mái thì mẹ chồng sẽ nghĩ chắc bạn có nhiều tiền.
Với mẹ chồng, tôi nghĩ bạn có thể lựa chọn những thời điểm phù hợp khi chỉ có hai mẹ con để trò chuyện tâm tình cùng bà. Hãy thủ thỉ chuyện mọi thứ ngày càng đắt đỏ, lương thì không những không tăng mà còn suốt ngày dọa cắt giảm.
Hãy tỏ một thái độ chân thành để hỏi mẹ chồng rằng, hồi bà quán xuyến việc nội trợ, bà thu vén chi tiêu như thế nào, có bị thiếu trước hụt sau không? Bạn mỗi tháng có chừng ấy tiền mà tháng nào cũng hết, có phải là chưa biết cách chi tiêu hợp lý không? Hãy bảo bà hướng dẫn bạn cách tính toán, lên thực đơn bữa ăn như thế nào để vừa đủ dinh dưỡng vừa tiết kiệm. Phải chi tiêu làm sao để mỗi tháng có thể trích ra một khoản để dành phòng khi ốm đau hay sau này lo cho con cái.
Trước những lo lắng và băn khoăn của bạn, tôi tin mẹ chồng sẽ hiểu ra những khó khăn bạn đang gặp phải. Nếu bà đã hướng dẫn bạn cách chi tiêu, chắc chắn sẽ không còn cảnh muốn gì đòi nấy nữa. Mẹ chồng sẽ cảm thấy có trách nhiệm phải bày dạy cho bạn. Như vậy, bạn sẽ trút những nỗi lo toan của bạn bớt sang cho mẹ chồng.
Video đang HOT
Bạn nên suy nghĩ kĩ việc đề nghị bố mẹ chồng góp tiền sinh hoạt. Dù gì bạn cũng là dâu, nói ra việc đó thật là không hay ho chút nào. Nhà chồng sẽ không nghĩ bạn chi tiêu không đủ nên cần hỗ trợ, họ sẽ nghĩ giống chồng bạn, rằng bạn tính toán từng bữa cơm của bố mẹ chồng. Nếu họ muốn chia sẻ hỗ trợ, không đợi bạn phải lên tiếng.
Với mình, bạn nên lập kế hoạch chi tiêu bắng cách gi chép vào một cuốn sổ. Bạn cũng có thể tải phần mềm về quản lý ngân sách chi tiêu trên mạng về áp dụng, rất chi tiết và hiệu quả. Mỗi ngày bạn nên dành chút thời gian cuối ngày ghi các khoản chi tiêu vào đó đễ dễ dàng kiểm soát. Cái gì không cần thiết nên cắt giảm đi. Tuyệt đối đừng tiêu hết những đồng tiền mà bạn có. Cuối tháng hãy tổng kết xem bạn đã chi hết bao nhiêu tiền cho những việc gì, khoản gì, rồi cho chồng đọc để anh ấy biết bạn không hoang phí nhưng vẫn không đủ tiền cho chi phí sinh hoạt hoặc số tiền còn lại để dành quá ít để anh ấy có trách nhiệm hơn trong cách chi tiêu của mình và đồng cảm với những lo lắng của bạn.
Về phần chồng bạn, anh ấy đánh bạn là không đúng, nhưng bạn nói vậy với chồng cũng là sai. Dù bố mẹ chồng không sinh ra bạn, không nuôi dưỡng bạn ngày nào, nhưng bạn lấy con trai của họ, sống chung với họ, gọi họ là mẹ là cha thì bạn vẫn phải có trách nhiệm chăm sóc họ. Nói như bạn, vậy những gia đình mà ông bà không có lương hưu chẳng lẽ phải ra đường đi ăn xin cả?
Chồng bạn hơi gia trưởng, cái gì cũng đề cao bố mẹ mình, thì bạn lại càng phải khéo léo hơn trong cách nói năng cư xử. Có thể tâm bạn không xấu nhưng nói năng kiểu ấy sẽ khiến chồng có cái nhìn khác về bạn. Nếu cần hỗ trợ từ ông bà thì chồng bạn sẽ là người phải nói ra. Còn nếu anh ấy không muốn nói ra thì anh ấy phải giúp đỡ bạn để giải quyết vấn đề kinh tế nan giải này.
Tiền bạc rất quan trọng, nhưng trong gia đình, tình cảm quan trọng hơn. Hi vọng bạn sẽ tìm ra cách giải quyết cho mình mà không mang tiếng là nàng dâu ki bo, nhỏ nhen, tính toán.
Theo Dân Trí
Không chịu nổi sự lạnh nhạt của chồng, tôi đòi ly hôn nhưng anh không chịu vì "để cô biết thế nào là sự trả thù"
Tôi sống trong sự lạnh nhạt của anh. Đêm chúng tôi không ngủ chung giường. Ngày chúng tôi không nói chuyện, còn xa lạ hơn cả người dưng...
Tôi thật cay đắng khi làm vợ một người đàn ông ích kỉ, nhỏ nhen, không có lòng tin với vợ. Mơ ước được sống hạnh phúc, an yên của tôi bị chính anh giẫm đạp không thương tiếc chỉ vì một hình xăm nhỏ trên ngực tôi.
Năm lên 7 tuổi, tôi bị bỏng vì chạy giỡn ngã sấp vào que củi còn nguyên than đỏ rực. Tôi phải chữa trị cả tháng mới hết đau nhưng vẫn để lại một vết sẹo lồi nhỏ trên ngực trái.
Tôi và chồng yêu nhau qua sự mai mối của một người bạn chung. Qua thời gian tìm hiểu, tôi thấy anh cũng tốt. Anh có việc làm ổn định, có thu nhập khá cao, lại biết cách ăn nói. Chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới khi yêu nhau tròn một năm.
Anh còn cố tình chọn ngày cưới trùng với ngày sinh nhật 25 tuổi của tôi. Anh nói muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật hoành tráng, đồng thời đưa tôi vào một giai đoạn mới của cuộc đời. Những ngày cùng nhau bận rộn thử váy cưới, chụp ảnh, tổ chức tiệc là những ngày tôi hạnh phúc, vui vẻ nhất.
Mơ ước được sống hạnh phúc, an yên của tôi bị chính anh giẫm đạp. (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, tôi cố tình chọn một chiếc váy ngủ đỏ quyến rũ. Vì thường xuyên tập gym nên tôi có thân hình rất đẹp, đầy đặn. Tôi muốn chồng mình phải ngạc nhiên khi thấy tôi khác đi, không còn váy dài, áo dài tay như bình thường nữa.
Quả nhiên chồng tôi rất hứng thú. Anh bế tôi lên giường, đưa tay cởi váy tôi xuống. Nhưng mặt anh bỗng tối sầm lại khi thấy hình quả cherry trên ngực trái tôi. Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy thái độ của anh nhưng chưa kịp lên tiếng giải thích đã bị anh tát cho một cái. Anh gầm lên: "Vậy là đã có thằng đụng vào người cô rồi. Tôi là thằng đổ vỏ đúng không? Hèn chi cô ăn mặc chẳng khác nào con đ...thế này".
Tôi sững người. Má tôi đau rát nhưng cũng không đau bằng những lời anh nói. Anh nói tôi như kiểu tôi là loại con gái xấu xa, bẩn thỉu nhất xã hội. Tôi khóc, giải thích là tôi mới đi xăm vì muốn che đi vết sẹo lồi xấu xí trên ngực. Tôi không muốn anh nhìn thấy vết sẹo đó. Người xăm cho tôi cũng là nữ chứ không phải nam. Nếu anh muốn kiểm tra tôi còn trinh hay không thì phải động phòng xong mới nói được chứ?
Nhưng mặt anh bỗng tối sầm lại khi thấy hình quả cherry trên ngực trái tôi. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi vẫn khăng khăng tôi đã lên giường với người khác mới dám đi xăm hình nơi nhạy cảm như thế, mới dám mặc cái váy ren đỏ mỏng tang khêu gợi như thế. Anh mắng mỏ tôi rồi tuyên bố "Không đụng vào con người dơ bẩn của cô nữa. Nếu cô nói từ trước mình ngủ với người khác rồi thì tôi còn không tức bằng việc cô luôn tỏ ra mình còn trinh tiết như thế này".
Từ đó đến nay đã 3 tháng. Tôi sống trong sự lạnh nhạt của anh. Đêm chúng tôi không ngủ chung giường. Ngày chúng tôi không nói chuyện, còn xa lạ hơn cả người dưng. Không chịu nổi sự lạnh nhạt từ anh, tôi đòi ly hôn nhưng anh không chịu vì "để cô biết thế nào là sự trả thù".
Tôi chán nản, mệt mỏi quá. Phải làm sao với người chồng nhỏ nhen, ích kỉ này đây? Không lẽ tôi phải đơn phương ly hôn khi mình còn là gái trinh sao?
Theo Afamily
Làm dâu chốn địa ngục (Phần cuối) Tôi không cảm thấy hối hận gì cả, tôi cũng không ước và giá như như bố chồng cũ. Tôi chỉ cảm thấy, trong cuộc đời mỗi người, đều sẽ có một khoảng thời gian sai lầm. Điều quan trọng là chúng ta sẽ sửa sai nó ra sao. Chúng ta có thể biến nó thành màu đen, hoặc là màu hồng. Điều...