Nàng dâu khốn khổ vì chồng luôn là ‘con trai ngoan’ của mẹ
Tôi muốn ly hôn sau một tháng kết hôn vì mẹ chồng tôi luôn coi con trai là trung tâm vũ trụ, cả gia đình phải có trách nhiệm phục vụ anh ấy chu đáo.
Tôi làm y tá ở bệnh viện nhà nước, mới lấy chồng được một tháng nhưng đang có ý định ly hôn. Cảnh sống ngột ngạt, bức xúc như thế này khiến tôi mất hết cảm xúc dành cho anh.
Người đàn ông tôi từng yêu và thần tượng bởi sự nam tính, trưởng thành bỗng chốc tan biến. Trước mắt tôi lúc này là đứa trẻ, được mẹ bao bọc thái quá.
Ảnh: B.N
Ngày còn tìm hiểu, tôi không qua nhà anh chơi quá nhiều, nếu có cũng chỉ ăn cơm một lúc rồi về. Khi ấy tôi chỉ cảm giác mẹ anh là người quan tâm con cái tỉ mỉ.
Tôi và anh về quê thắp hương, đi bằng xe máy. Trước khi đi, bà nhắc hai đứa ra ngoài đeo khăn quàng, găng tay, đội mũ đầy đủ vì trời rất lạnh.
Tối đó, chúng tôi ở quê ra. Tôi vừa bước chân vào nhà, điều đầu tiên bà nhắc tôi là xuống bếp lấy cho anh cốc nước ấm thay vì hỏi han xem hai đứa có mệt không.
Bữa cơm, bà nấu thịnh soạn rồi nhắc khéo, tôi cố gắng học nấu đúng khẩu vị của Nam, sau này còn chăm chồng.
Tôi cảm giác, bà coi Nam là trung tâm vũ trụ, ai cũng có trách nhiệm phải phục vụ anh chu đáo.
Tuy nhiên, tôi lại chưa nghĩ sâu xa mà chỉ thấy buồn cười trong lòng.
Video đang HOT
Đến ngày về làm dâu, tôi mới thực sự vỡ mộng. Mẹ chồng tôi không chỉ chăm sóc Nam như đứa trẻ mà còn yêu thương anh thái quá.
Đàn ông hơn 30 tuổi nhưng 7h sáng mẹ lên tận phòng gõ cửa, giục đánh răng rửa mặt. Quần áo tôi ủi phẳng tối hôm trước, sáng ra bà vẫn làm lại, miệng liên tục chê con dâu làm ẩu.
Nam thích ăn tôm nhưng phải bóc vỏ, mẹ chồng tôi mua 1kg về, bóc vỏ sạch sẽ, bỏ đầu, đóng hộp để riêng cho con trai. Bữa cơm, bao giờ Nam cũng có khẩu phần riêng.
Trước đây, mỗi lần hẹn hò, Nam đưa tôi đi ăn cá hồi sống, ăn thịt bò tái… chưa bao giờ tôi thấy anh nói mình không ăn được đồ đó.
Thế nhưng, khi tôi chế biến hay mua về ăn, mẹ chồng luôn miệng bảo Nam không ăn đồ sống.
Tôi kể với mẹ chồng, vẫn thấy anh ra ngoài ăn bình thường. Bà ca ngay bài con trai mình phải chiều lòng con dâu, cả nể.
‘Từ bé, nó chỉ thích ăn đồ mẹ nấu, những đồ độc hại như thế, con đừng bao giờ mua về nữa nhé’ – câu nói nhẹ nhàng của mẹ chồng nhưng cảm giác nặng nghìn tấn. Đó không chỉ là nhắc nhở mà còn là mệnh lệnh của bà.
Tôi tâm sự với Nam, anh chỉ im lặng rồi lảng sang chuyện khác. Thi thoảng anh mới nói một câu: ‘Thôi em ạ, mẹ già rồi, chiều lòng mẹ có mất gì đâu’.
Một lần tôi đi công tác cùng các đồng nghiệp, máy bay hạ cánh lúc 11h đêm. Sau đó, cả đoàn bắt xe từ sân bay về cơ quan.
Nam chủ động nhắn là sẽ đón tôi ở bệnh viện nhưng nửa tiếng sau mẹ chồng gọi điện, bảo tôi bắt taxi về vì Nam bị cảm sốt. Tôi hơi hụt hẫng, lòng bắt đầu hoang mang.
Nếu Nam không gọi, tôi cũng tự về nhưng thấy chồng quan tâm nên mới đồng ý để anh đến. Tôi chẳng hiểu sao, anh lại ốm nhanh thế.
Về đến nhà, Nam ra mở cửa, sức khỏe bình thường, không có dấu hiệu ốm nặng đến mức như mẹ chồng tôi thông báo.
Mẹ chồng tôi có lẽ đoán được ý con dâu, gọi tôi ra mắng: ‘Đêm khuya rồi, con gọi Nam đi đón, dọc đường xe cộ nguy hiểm. Con làm vợ cũng phải biết nghĩ đến chồng. Ngày xưa bằng tuổi con, mẹ cũng một thân một mình, chu toàn gia đình, đâu có dựa dẫm ai’.
Tôi làm bệnh viện, đi trực đêm, sáng hôm sau mới nghỉ. Mẹ chồng cằn nhằn, kêu tôi tìm việc khác làm.
Theo suy nghĩ của bà, Nam kiếm ra tiền nên việc của tôi là chăm sóc anh. Sáng nấu nướng cho chồng ăn, đảm bảo sức khỏe, tiễn chồng đi làm. Chiều 4h30 phải có mặt ở nhà cơm nước.
Sau bữa cơm, phải gọt hoa quả bưng lên mời chồng. Những loại quả như quýt, cam canh cũng phải bóc sẵn.
Hàng loạt quy định, nội quy… của mẹ chồng đưa ra khiến tôi ngột ngạt thực sự.
Trong khi đó, Nam luôn răm rắp nghe lời mẹ. Anh không bao giờ có lập trường riêng. Lúc nào, mẹ nói gì cũng đúng.
Tôi đề nghị ra sống riêng hoặc ly hôn nhưng Nam không đồng ý. Anh trách tôi nhỏ nhen, ích kỷ.
Tôi chán nản, chẳng thiết vun đắp tổ ấm nữa. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Tưởng chồng ngoại tình, chết sững khi kiểm tra ADN con trai bạn thân
Thấy con trai bạn thân giống hệt chồng, tôi âm thầm kiểm tra ADN và cho rằng chồng ngoại tình, cho đến khi biết rằng thằng bé cũng cùng huyết thống với mình.
Còn gì hạnh phúc bằng niềm vui chờ đợi đứa con ra đời. Vui hơn nữa là Lan, người bạn gái thân thiết của tôi bao năm lại cũng dự sinh cùng thời điểm ấy. Hai đứa cùng trong phòng chờ, hồi hộp mà vẫn tíu tít với nhau. Tôi dự sinh con trai, trong khi Lan khám thai là con gái, nên hai đứa hứa hẹn sau sẽ kết thông gia, không đi đâu mà thiệt.
Vậy mà hài hước, ngược với kết quả siêu âm, tôi lại đẻ ra con gái còn Lan là con trai. Nói ra hơi tội lỗi với con gái mình, nhưng quả thật khi bế đứa con người ta trả về trên giường và biết là con gái, tôi không khỏi ngỡ ngàng và hơi bẽ bàng. Tôi và Lan đều là gái quê, lấy chồng quê, quan điểm còn khá nặng nề về việc đẻ con trai nối dõi. Nhất là khi chồng hai đứa đều là con trưởng. Vậy mà giờ kết quả lại ra thế này. Nhìn bạn thân tíu tít với cậu con trai giường bên, tôi vui cho bạn, nhưng sâu thẳm cũng không khỏi có chút hờn tủi.
Sợ chồng tủi thân, tôi quyết định xin nhận con trai của Lan là con nuôi, coi như con trai mình để anh đỡ buồn. Ai ngờ sau này, người buồn lại là tôi. Có phải vì thói gia trưởng nặng nề nên anh hợp và thậm chí yêu thương thằng bé hơn cả con gái mình.
Nhiều lúc tôi gạt đi thói nghi ngờ đố kị, cố cho rằng chỉ là do đàn ông với nhau nên hợp tính, hợp cách chơi. Nhưng càng ngày tôi càng nhận ra thằng bé giống hệt chồng tôi, từ khuôn mặt đến tính cách, thậm chí dáng đi.
Tự xấu hổ với ý nghĩ lẽ nào chồng và bạn thân lừa dối mình như trên phim truyền hình, nhưng cứ ấm ức trong lòng mãi không chịu nổi, tôi quyết định kiểm tra ADN.
Kết quả khiến tôi rụng rời, quả thật chồng và con trai của Lan có quan hệ cùng huyết thống. Chồng ngoại tình với bạn thân, như trên phim.Tôi chỉ muốn đập ngay tờ giấy kết quả vào mặt chồng, không ngờ chỉ vì muốn có con nối dõi mà anh tán tậm lương tâm đến vậy. Tôi và con gái lập tức dọn ra khỏi nhà cho anh ta đường đường chính chính rước con trai đẻ về nhà cho có người thờ phụng.
Ảnh minh họa
Chồng tôi ngơ ngác không hiểu gì. Anh tìm mọi cách liên lạc với tôi, phân bua việc không hề có mối quan hệ gì với Lan, chính tôi nhìn thấy cách hai người nói chuyện với nhau cũng có thể biết.
Nỗi hờn tủi, ghen tuông khiến tôi không muốn nghe gì nữa. Hóa ra mọi sự lừa dối ngoài đời cũng không khác gì trên phim, phim cũng là do đời làm sao người ta viết lại mà thôi. Lúc này tôi chỉ nghĩ làm sao để mẹ con tôi có cuộc sống yên ổn, quên đi tất cả.
Không ngờ vài ngày sau chồng tôi mang kết quả xét nghiệm ADN đến cho thấy thằng bé cũng có quan hệ huyết thống với cả tôi. Vậy là sao?
Mãi rồi Lan mới chịu nói ra mọi việc. Vì chồng Lan cũng tha thiết có con trai, lúc nào cũng đay nghiến việc cô có bầu con gái, nên khi thấy hai người sinh sát giường bệnh, tôi còn mê man chưa hiểu chuyện gì, Lan đã tráo đổi hai đứa trẻ.
Tôi không còn gì để nói với Lan nữa, nhưng hai đứa trẻ phải làm sao? Chúng đâu có tội tình gì? Giờ sẽ ra sao nếu tráo hai đứa về lại đúng gia đình nhà mình? Tôi cũng đã có tình cám sâu đậm với con gái Lan, giờ để con về nhà khác có cam lòng? Liệu rằng con có được nuôi dưỡng tốt với người mẹ sẵn sàng bán đứng bạn thân?
Con trai nằm viện nhưng con dâu ngày nào cũng quần áo lồng lộn ra ngoài, tôi chặn cửa để hỏi cho ra lẽ thì nhận về câu trả lời điếng người Có lẽ mọi chuyện đi đến nước này cũng do tôi gây ra... Con trai thì nằm viện vì bệnh, con dâu thì chỉ lo sửa sang, trang điểm và lo việc riêng của nó. Tôi luôn nghĩ rằng, con trai mình tài giỏi nên cần phải có một người vợ xứng tầm. Và con dâu hiện tại chính là người tôi đã...