Nàng dâu 3 lần bị “tống khứ” khỏi nhà chồng
Một trận giông tố của nhà chồng như trút lên người tôi. Lại một lần nữa, họ “tống khứ” tôi ra khỏi cửa.
Tôi sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả với bố là chủ một xưởng may và mẹ mở cửa hàng bán tạp hoá. Từ khi đi học, tôi đặt ra những tiêu chuẩn khá khắt khe cho chồng tương lai của mình: đẹp trai, có việc làm ổn định, và có nhà Hà Nội.
Cuối cùng, tôi đã gặp được Huy – người mà tôi đã lấy làm chồng sau này. Ở anh hội tụ đầy đủ các yếu tố mà tôi yêu cầu. Tôi và anh làm đám cưới sau gần một năm yêu nhau. Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ mãi tốt đẹp nhưng nào ngờ, từ khi bước chân về làm dâu, tôi đã hoàn toàn vỡ mộng.
Mẹ chồng tôi không ưa tôi ngay từ khi tôi còn làm người yêu của Huy. Biết điều đó nên ngay khi về nhà chồng, tôi luôn nỗ lực để làm một nàng dâu tốt: nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa… nhưng điều đó vẫn chưa đủ với mẹ chồng tôi. Tôi cũng phát hiện, chồng tôi là một người khá bám mẹ. Mọi chuyện từ đi đâu, làm việc gì anh đều phải hỏi ý kiến mẹ. Không những vậy, anh còn hay so sánh tôi với mẹ anh: nấu món này không ngon như mẹ, làm cái này không khéo như mẹ… Không phải tôi chấp gì với mẹ chồng, nhưng bị so sánh suốt như vậy tôi cũng rất tủi thân.
Một lần, tôi đã không kiềm chế được mà nói lại anh vài câu “anh vừa phải thôi chứ, mẹ anh đâu phải làm gì cũng đúng đâu”. Nào ngờ, mấy lời đấy đã lọt vào tai mẹ chồng tôi khiến bà nổi đoá. Bà không ngừng nhiếc móc tôi là đứa láo hỗn không biết phép tắc và đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi nhìn chồng cầu cứu nhưng anh chỉ hừ lạnh rồi quay đi. Không một ai bênh vực, tôi đành lầm lũi xếp đồ sang ra khách sạn ở.
Được gần một tuần thì tôi phải cầu cứu bố mẹ đẻ để xin cho tôi được vào lại nhà. Dù rất thương bố mẹ khi phải xuống nước với thông gia như vậy, nhưng tôi cũng không còn cách nào khác. Đấy là lần đầu tiên, tôi bị gia đình chồng đuổi khỏi nhà.
Lần thứ 3 tôi bị “tống khứ” của nhà chồng.
Gần một năm sau “sự kiện” đáng quên đó, tôi hạ sinh một cô công chúa đầu lòng. Tuy chưa hoà hợp được với gia đình nhà chồng nhưng vì con, tôi vẫn phải cố gắng để có thể sống tiếp ở đây. Nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, một năm sau đó nữa, tôi lại tiếp tục mang thai b.é g.ái. Điều này khiến nhà chồng tôi khó chịu ra mặt. Mẹ chồng tôi thi thoảng vẫn bóng gió tôi không biết đẻ. Tôi cố bỏ ngoài tai mấy lời ác nghiệt đó. Con cái là món quà mà ông trời ban tặng, con gái hay con trai thì cũng đều quý giá. Nhưng chồng tôi lại không đồng tình, anh cũng hùa theo mẹ mà đay nghiến tôi vì cái tội không đẻ được con trai.
Video đang HOT
Khi mang bầu bé thứ hai tháng thứ bảy, tôi được tin chồng có bồ. Bắt taxi với con bạn thân, tôi quyết chí phải làm to một trận với gã chồng mất nết. Mang cái bụng bầu bảy tháng đi đ.ánh g.hen, chắc nhiều người sẽ bảo tôi dở hơi. Nhưng đau lòng lắm các bạn ạ. Phụ nữ khi mang bầu đều nhạy cảm và dễ tổn thương, ai cũng cần chồng chăm sóc. Nhưng vòng tay của chồng tôi không dành cho tôi mà lại cho một người phụ nữ khác, tôi không sao chịu nổi.
Hôm đó, tôi và con bạn đã cãi nhau tung toé với đôi “gian phu dâm phụ” trong nhà nghỉ. Ấy vậy mà chồng tôi nào có sợ hãi gì. Việc đầu tiên anh ta làm là phi lên phòng để… mách mẹ. Dường như mẹ chồng tôi cũng biết việc chồng tôi cặp bồ nhưng bà đã bao che cho anh ta. “Tại mày là cái đồ mái già toàn đẻ trứng ung nên con tao mới phải ra ngoài “chơi”, mày con kêu cái gì?”.
Theo Baophunu
Thương chồng sớm nắng chiều mưa vì mình
Ai nói chồng tôi sao, tôi vẫn có một niềm tin tuyệt đối vào người đàn ông tôi yêu thương.
Với tôi, sống là phải có niềm tin, với người mình yêu thương nhất còn hoài nghi, còn lo sợ thì cuộc sống lúc nào cũng chỉ là chuỗi ngày tháng thấp thỏm mà thôi.
Tôi vốn đã đặt niềm tin vào chồng từ ngày chúng tôi còn yêu nhau. Yêu một người là chuyện khác, nhưng cưới một người lại là chuyện khác. Khi ta đã có đủ niềm tin, đã nghĩ rằng, người ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho ta, ta mới quyết định cuối cùng, đó là kết hôn. Khi quyết định cưới chồng, tôi đã nhận ra, anh chính là bến đỗ của cuộc đời tôi, là người đàn ông tôi nương tựa suốt đời này.
Cưới nhau được đúng 3 tháng, chồng đi công tác nước ngoài. Vì thời gian đi tu nghiệp khá lâu nên tôi ở nhà đã tính chuyện sinh con cái. Nhưng, ông trời chưa cho chúng tôi có con nên mãi chúng tôi vẫn có tin vui thì cũng đến ngày anh phải đi. Anh đã làm tôi rất buồn vì quyết định này, nhưng vì nghĩ cho tương lai của chồng, tôi cố gắng bằng mọi giá có thể khiến chồng yên tâm về tôi.
Anh đi cũng vì công việc cũng vì tương lai. Anh nghĩ, anh sẽ lo cho tương lai của tôi và con sau này, nếu không đi thì không còn cơ hội để thăng tiến trong công việc và cơ hội làm ở đó cũng khó lòng giữ được. Một người đàn ông gánh vác trách nhiệm gia đình rất nặng nề, tôi luôn nghĩ là vậy. Nên làm sao, có một người vợ là hậu phương vững chắc cho anh, anh sẽ yên tâm hơn.
Mỗi tuần anh đều gọi điện về hỏi thăm tôi, từ khi tôi mang bầu, anh gọi về thường xuyên hơn nữa. (ảnh minh họa)
Chúng tôi chưa có tin vui, anh cũng buồn lắm. Anh mong tôi ở nhà có bầu, chăm sóc con và sinh con, sau đó anh sẽ về, như vậy tôi sẽ được an ủi phần nào. Nhưng, đúng 1 năm, sau khi anh đi và anh quay về thăm tôi lần đầu, chúng tôi mới có con...
Tôi mừng quýnh, gia đình anh cũng mừng lắm vì họ cũng luôn lo lắng chuyện con dâu không bầu bí, ở nhà lại không nghiêm chỉnh. Chỉ là họ nghĩ như vậy thôi chứ bản thân tôi luôn tâm niệm một điều, tôi phải chung thủy với người chồng của tôi hết cuộc đời này.
Mỗi tuần anh đều gọi điện về hỏi thăm tôi, từ khi tôi mang bầu, anh gọi về thường xuyên hơn nữa. Lúc nào anh cũng tỏ ra lo lắng cho tôi và con. Anh muốn về gặp con lắm, tôi cảm nhận được sự nôn nóng trong con người anh. Anh bảo, chỉ mong nhanh hết thời gian tu nghiệp để về bên gia đình.
Tôi nghĩ tội cho chồng, vẫn gửi t.iền về cho vợ con hàng tháng dù tôi vẫn đi làm và vẫn lo được khoản chi tiêu của gia đình. Anh bảo tôi phải cất t.iền, giữ gìn cẩn thận để sau này còn lo cho gia đình và chú ý chăm sóc sức khỏe. Tôi thương chồng vô cùng. Nhìn anh trong hình thấy gầy đi nhiều, người đen đi. Anh nói mình tăng cân nhưng tôi biết, anh đang sút cân, chỉ vì không muốn làm tôi lo lắng mà thôi...
Mỗi năm chồng về, tôi nhìn anh gầy rộc đi, anh hốc hác vì công việc. Nhưng mà, anh bảo, vì tương lai, vì sự thăng tiến, nhất định anh sẽ cố. (ảnh minh họa)
Bạn bè tôi cứ nói, chồng đi xa như vậy bao nhiêu năm, ở nhà chồng thì khó chịu mà không thấy chán à. Với lại, phải cảnh cáo chồng ngay, đừng tin đàn ông, nhất là đàn ông có vợ, khi họ sang nước ngoài mấy năm, họ đâu có điều kiện gần gũi đàn bà nên chắc chắn sẽ này kia. Tôi chỉ cười không nói gì. Tôi vốn tin chồng, nhưng nếu mà có chuyện đó thì tôi nhất định bỏ qua cho chồng. Vì đàn ông là vậy, họ không thể kiểm soát được bản thân, chơi bời một chút nhất là xa vợ quá lâu, tôi bằng lòng chuyện đó. Dù có chút buồn nhưng phải thông cảm cho chồng, tôi cũng đâu thể điều khiển được anh.
Tôi chỉ biết lúc này, anh vô cùng lo lắng cho hai mẹ con, anh thường xuyên gọi điện về, gửi t.iền về và lúc nào cũng nhắc nhở mẹ con tôi. Chẳng có mấy người đàn ông yêu thương vợ con như vậy, tôi cũng không dám đòi hỏi hay cầu toàn quá nhiều.
Mỗi năm chồng về, tôi nhìn anh gầy rộc đi, anh hốc hác vì công việc. Nhưng mà, anh bảo, vì tương lai, vì sự thăng tiến, nhất định anh sẽ cố. Thời tiết ở bên đó không quen với anh nên anh có chút thay đổi. Mỗi ngày tôi đều lên mạng nói chuyện với chồng ngoài những cuộc điện thoại để được nghe thấy giọng của nhau. Chúng tôi ân cần với nhau, nói những lời yêu thương và quan tâm, cảm thấy rất gần gũi chồng. Những lúc như vậy, tôi chỉ muốn chạy đến, ôm chầm lấy chồng của mình.
Chuyện về sau, cứ để sau tính. Nếu như anh có thay lòng đổi dạ, nếu như anh phụ tôi vì người đàn bà khác, lúc đó, tôi sẽ nghĩ đến chuyện khác sau. (ảnh minh họa)
Khi tôi sinh con, anh xin được về vài ngày, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của chồng, tôi càng cảm thấy tự hào và hãnh diện. Anh cưng nựng con, yêu chiều con lắm. Ngày xa hai mẹ con, anh còn khóc. Anh nói, nhớ vợ con, nhớ gia đình nhưng cố gắng, chỉ còn 1 năm nữa thôi là gia đình đoàn tụ...
Tôi biết, đàn ông các anh có thể có những thú vui bên ngoài, hoặc cũng có thể sẽ tự chủ động tìm đến các thú vui ấy dù không cần ai dụ dỗ, nhưng điều quan trọng là, anh yêu thương và quan tâm vợ con rất mực. Với lại, tôi và anh xa nhau, 1 năm mới gặp một lần, sao dám trách cứ chồng chứ. Cứ cho là anh có chơi bời một tí, tôi cũng sẽ cảm thông và lúc nào cũng đặt niềm tin vào chồng.
Tin chồng là cách khiến chồng cảm thấy yên tâm hơn về vợ, cũng là cho chồng có niềm tin vào vợ mình. Hai người có niềm tin vào nhau thì cuộc sống sẽ luôn hạnh phúc. Tôi ghi nhận tình yêu của chồng, tôi ghi nhận những vất vả và hi sinh anh dành cho tôi. Tôi thực sự yêu anh, chỉ cần anh lo cho vợ con, lo cho tương lai sau này của mẹ con tôi là được.
Chuyện về sau, cứ để sau tính. Nếu như anh có thay lòng đổi dạ, nếu như anh phụ tôi vì người đàn bà khác, lúc đó, tôi sẽ nghĩ đến chuyện khác sau. Còn bây giờ, phải đặt niềm tin vào chồng và tôi tin, niềm tin ấy sẽ khiến chúng tôi hạnh phúc. Bạn cũng vậy, đừng chỉ sống trong hoài nghi, hãy nghĩ thoáng và hãy dành cho nhau những tình cảm tốt đẹp và yêu thương chân thành. Có niềm tin là sẽ có được hạnh phúc...
Theo Khampha
Hãy đặt niềm tin vào chồng, tôi rất tin chồng Thật ra, có những lúc tôi cũng sợ hãi nghi ngờ này nọ, sợ rằng chồng mình liệu có người đàn bà nào khác không. Không riêng gì đàn ông mà chính đàn bà nếu không kiên trì, không có lập trường vững vàng cũng khó lòng chung thủy với một người mãi mãi. Con người sống với nhau là vì chữ tình,...