Năm nay ăn Tết Sài Gòn
Năm nay, không biết tại sao, lòng lại rộn ràng lên chút đỉnh. Có lẽ hơi lạnh của buổi sáng khi qua công viên, hàng hoa cúc nhà hàng xóm vửa nở rộ vàng, nụ cười vẫn rất trong sáng của một em học sinh trong tà áo dài trắng vừa đi ngang cổng. Tôi chợt nhớ những cái Tết của ngày xưa và tự nhủ, “thôi năm nay ăn Tết Sài Gòn nhé”.
“Tự nhủ lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen…” (thơ Nguyên Sa)
Mấy hôm nay, Sài Gòn trở lạnh. Vài hôm trước, một trận mưa đêm nhỏ, dai dẳng, làm rụng vài cánh mai nở sớm bên thềm. Hiên nhà ươn ướt, như nước mắt người tình vẫn còn tiếc thương cho những đóa hoa xuân, không kịp nhìn cái Tết đang quanh quẩn đâu đây, chờ đón giao thừa.
Ngày xưa, khi qua tuổi lên 10, mỗi mùa Tết, tôi được cha giao nhiệm vụ đánh bóng lư đồng, các bức tranh, khung hình hay tượng, trẩy lá cây mai, mua trồng thêm cúc, mẫu đơn, vạn thọ… và dọn sạch khu thờ phượng. Dù có ham chơi và hoang đàng, tôi vẫn rất nghiêm túc thi hành phận sự. Vớí tôi, đây là một điều gì to lớn, sâu xa và thiêng liêng hơn cả chuyện học hay chuyện gia đình. Đây là Tết, là khởi đầu của vạn vật, là khai sáng của vận hội mới, là niềm hy vọng của tận cùng tâm linh. Tôi nghĩ 90 triệu người Việt khác, dù đang ở quê nhà hay tha phương chân trời nào, không ít thì nhiều, cũng mang một tâm trạng tương tự.
Ngay cả những người nhập cư đang ở các thành phố lớn, chuyện mua vé và sắp xếp về quê ăn Tết là điều ưu tiên. Bởi vì trong tiềm thức, ai cũng trân trọng những cái Tết khi vừa mới lớn, khi lòng đầy háo hức rộn ràng, chờ những niềm vui, trò chơi cố hữu và nghĩ rằng hạnh phúc là một nhân quyền tự nhiên của kiếp con người.
Dù chỉ là một học sinh khi những biến cố hay vận hên xui của năm này không khác bao nhiêu so với năm ngoái, nhưng giữa đêm Giao Thừa, tôi cũng luôn khai bút viết những lời xin các thần linh về những điều mà tôi cho là tôi và người thân sẽ đáng được hưởng trong năm mới. Sau đó là một bài thơ cầu chúc cho Cha Mẹ những phúc lộc sức khỏe, cho cả những người đẹp mà mình chỉ đang mơ tưởng. Tiếng pháo đì đùng vang khắp mọi ngã đường, các bài ca xuân và những cành hoa lộc tinh khôi giữa hương trầm hòa quyện nhau như một tấu khúc nào trên thiên đường.
Tết của tuổi thơ tôi ấm cúng, đơn giản và ngây thơ như vậy. Sau này, ra ngoài biển lớn, luôn tìm những lần đi chơi xa dịp lễ, đợi Giao Thừa Tây tại khắp vài lục địa. Nhưng khi hò hét cùng bạn bè đếm chiếc cầu pha lê thả xuống ở Times Square hay tại một casino ở Vegas, Macau, Bahamas…, tôi lại thường quay mặt ngáp dài và chỉ muốn về khách sạn ngủ. Không gì có thể thay thế đêm Giao Thừa ngày xưa trong căn nhà chật hẹp cạnh vườn Tao Đàn.
Video đang HOT
Nhất là khi rời bỏ quê hương một thời gian dài, bấy giờ tôi mới hiểu những hương vị thực sự của ngày Tết. Khoảng năm 1957, một gia đình người Pháp dọn đến thuê căn nhà cạnh nhà tôi. Gia đình chỉ có 2 mẹ con: một bà giáo ngoài 40 của trường Marie Curie và đứa con gái teen trạc 15, 16. Họ sống khá khép kín dù thân thiện với hàng xóm. Bạn bè họ phần lớn là những Pháp Kiều sống quanh thành phố. Tết năm ấy, tôi ngạc nhiên khi chiều 30 Tết vẫn thấy họ ở nhà, không đi nghĩ lễ như các ngoại kiều khác.
Như thường lệ, tôi hay đạp xe đi khắp phố phường Sài Gòn vào chiều 30 Tết. Khoảng sau 5 giờ, ai đã về nhà nấy, đường xá vắng lặng lạ thường. Tôi chạy xe cả tiếng không biết mệt vì khuôn mặt yên tĩnh của không gian mới trong cái nôn nóng đợi Giao Thừa của một đứa bé. Về nhà ra sân sau cất xe, tôi chợt nghe tiếng khóc dù êm nhẹ nhưng khá rõ của bà giáo cạnh nhà. Không dám làm phiền, tôi nhè nhẹ vào nhà trong.
Một tiếng sau, tôi bẻ một cành mai trĩu hoa, vài nhánh cúc, lys, hồng…ăn trộm 2 cái bánh chưng trên bàn thờ, qua gõ cửa nhà bà giáo. Nước mắt đã khô, đứa con gái đã đi chơi đâu mất, bà ngạc nhiên cực độ khi nhận một món quà Tết từ một đứa trẻ bản xứ, không thân thiết gì lắm. Bà ôm tôi vào lòng thật lâu, rồi pha cho tôi một ly cà phê sữa, bắt tôi ngồi nghe bà vi vu đủ mọi chuyện về xứ Pháp xa xôi của bà, trong cái giới hạn lõm bõm về Pháp ngữ của tôi. Khuôn mặt bà ngời sáng, tươi đẹp (tuổi 12 thì đứa con trai nào cũng thế), và tôi thấy hương vị và ý nghĩa của Tết đang cùng về trong 2 tâm hồn già trẻ.
Sáng mồng một, khi đi ngang nhà bà, bà kêu lại và lì xì cho tôi 2 franc. Sau khi ở Mỹ về nước 11 năm sau, tôi lại tìm thấy món tiền lì xì này trong một hộp bánh lu cũ.
Nhiều năm trở lại đây, tôi ít khi ăn Tết quê hương. Không còn người thân ở quê, Sài Gòn thì vắng bóng bạn bè, hàng quán đóng cửa…tôi hay tìm đến những bờ biển êm vắng của Thái Lan hay Indonesia để tâm hồn lắng đọng vào những ngày đầu năm. Năm nay, không biết tại sao, lòng lại rộn ràng lên chút đỉnh. Có lẽ hơi lạnh của buổỉ sáng khi qua công viên, có lẽ hàng hoa cúc nhà hàng xóm vửa nở rộ vàng, có lẽ nụ cười vẫn rất trong sáng của một em học sinh trong tà áo dài trắng vừa đi ngang cổng. Tôi chợt nhớ những cái Tết của ngày xưa và tự nhủ, “thôi năm nay ăn Tết Sài Gòn nhé”.
Theo 24h
Đường hoa Nguyễn Huệ, văn hóa Tết của Sài Gòn
Lần đầu xuất hiện vào Tết Giáp Thân 2004, sau 9 năm, đường Hoa Nguyễn Huệ đã trở thành nét văn hóa của Tết Sài Gòn và là hoạt động không thể thiếu đối với người dân TP HCM mỗi dịp Tết đến xuân về.
Đường Nguyễn Huệ (quận 1) trước đây là kênh đào Charner nối liền với sông Sài Gòn, 2 bờ kênh là hai con đường rộng. Năm 1887, "kênh đào Charner" biến mất khi người Pháp sáp nhập hai con đường lại thành đại lộ Charner (nay là đại lộ Nguyễn Huệ) với hàng loạt cao ốc, khách sạn, dịch vụ hiện đại và sang trọng.
Đại lộ Charner một đầu là Dinh Đốc Lý (nay là trụ sở UBND thành phố) và đầu kia là bờ sông Sài Gòn (nay là bến Bạch Đằng). Khoảng những năm 1945 - 1950, đường Charner mọc lên những kios bán hoa lẻ, nhưng mãi đến năm 1960 trở đi con đường này mới xuất hiện chợ hoa mỗi độ Xuân về và dần trở thành cái tên quen thuộc với nhân dân Sài Gòn cũng như khắp mọi miền đất nước.
Mỗi dịp Tết, hoa từ khắp nơi theo những con thuyền về tập kết ở bến và trên bờ. Dù chỉ họp một lần trong năm nhưng chợ hoa Nguyễn Huệ cùng chợ chim Huỳnh Thúc Kháng là một trong những điểm tham quan nổi tiếng thời đó. Giữa thập niên 90, con đường này vẫn là chợ hoa xuân chính của người dân thành phố.
Những chú heo đất là biểu tượng của đường hoa Nguyễn Huệ Tết Định Hợi 2007. Ảnh: Ban tổ chức.
Từ 23 tháng Chạp, nhà vườn tập kết hoa ở bến Bạch Đằng sau đó đặt vào từng ô đã quy định sẵn trên đường Nguyễn Huệ. Người dân đến đây không chỉ để mua hoa mà còn ngắm, thưởng ngoạn và tận hưởng hương vị đặc trưng của chợ hoa Tết. Đó là những tiếng cười nói, tiếng rao, tiếng mặc cả, còi xe, dòng người nô nức giữa những dãy nhà cao tầng ở hai bên.
Tuy nhiên, để lập lại trật tự an toàn giao thông, thành phố quyết định không tổ chức chợ hoa trên đại lộ Nguyễn Huệ và quy hoạch chợ hoa ở công viên 23/9. Mặc dù người trồng hoa có chỗ buôn bán và người dân vẫn có chỗ để thưởng lãm, song nơi ấy vẫn "có gì đó thiếu tính truyền thống so với chợ hoa Nguyễn Huệ" đã hình thành trên nửa thế kỷ qua.
Nhiều người đã ấp ủ dự định khôi phục chợ hoa trở thành một lễ hội thực sự đặc trưng cho ngày Tết phương Nam. Năm 2002, một doanh nghiệp lữ hành tổ chức đoàn gồm đầy đủ các ban ngành đi tham quan Singapore để tìm hiểu cách làm lễ hội đường phố rồi quyết định biến đường hoa Nguyễn Huệ thành lễ hội hoa. Ý tưởng này sau đó cũng vấp phải sự tranh luận khá gay gắt. Có người phản đối với lý do "xài tiền tỷ để chơi vài ba ngày tết là quá tốn kém", người thì không tin có thể giữ được an toàn cho hoa suốt những ngày tết...
Đường hoa Nguyễn Huệ Tết Ất Dậu 2005. Ảnh: Ban tổ chức.
Tuy nhiên, qua vài năm thử nghiệm thành công, UBND thành phố đã cho phép tổ chức đường hoa Nguyễn Huệ vào dịp Tết để người dân tham quan, vui chơi và giao cho doanh nghiệp lữ hành này làm đơn vị tổ chức. Từ Tết Giáp Thân 2004, chợ hoa Nguyễn Huệ đã trở lại nhưng với diện mạo mới. Không còn cảnh mua bán, chào mời, mặc cả, con đường hoa được bày biện, sắp đặt công phu và chỉ dành cho việc thưởng ngoạn của khách du xuân.
Cũng từ năm này, cứ dịp Tết đường hoa Nguyễn Huệ lại được mở ra đón khách với từng chủ đề, ý tưởng khác nhau. Giữa lòng thành phố lại có ao sen với vó câu, dòng kênh với cầu khỉ chênh vênh, đường làng quê với xe thổ mộ và quán cóc bên đường, những gánh hàng hoa hay thuyền hoa, rồi cả những cần xé trái cây của một vùng đất Nam Bộ trù phú, màu mỡ cùng những đồng lúa, nương bắp thân quen... đem lại cho du khách cảm giác thích thú mà ấm áp, mới lạ mà gần gũi.
Ngoài hàng trăm nghìn chậu hoa và nhiều cảnh vật, luôn có biểu tượng làm "linh hồn", điểm nhấn của cả đường hoa Nguyễn Huệ. Đó là con giáp của năm. Các con vật có thật như chó, gà, cọp, rồng... được các nghệ nhân thiết kế đẹp mắt luôn là điều làm nhiều người "tò mò" muốn xem đầu tiên tại đường hoa.
Những quả dưa hấu "khổng lồ" trên đường hoa Nguyễn Huệ Tết Kỷ Sửu 2009. Ảnh: Ban tổ chức.
Ngoài ra, đường hoa Nguyễn Huệ còn là nơi chuyển tải tâm tư, tình cảm, nguyện vọng của người dân thể hiện sự vững tin vào tương lai tươi sáng của thành phố, dân tộc. Không chỉ là sự kiện vui chơi giải trí, lễ hội Tết mà còn là dịp mang lại niềm vui cho những gia đình khó khăn, trẻ em tại các mái ấm nhà mở thông qua việc tặng quà, bánh tét...
Sau 9 năm xuất hiện, đường hoa Nguyễn Huệ nay trở thành hoạt động quen thuộc, nét văn hóa với người dân Sài Gòn và cả du khách quốc tế mỗi dịp Tết.
Năm nay sẽ có nhiều hoạt động để kỷ niệm đường hoa Nguyễn Huệ tròn 10 tuổi. Trong đó, sẽ dành ra một khu vực để trưng bày mô hình thu nhỏ con giáp của các năm qua. Chất liệu làm con giáp giống như chất liệu đã được dùng để tạo hình qua từng năm như gà tre, chó đá, heo đất, chuột lục bình, trâu gốm, cọp sơn màu, mèo thạch cao, rồng mây riêng năm đầu tiên là khỉ được tạo hình mới bằng chất liệu xơ dừa và rắn vỏ cừ tràm để tạo thành trọn bộ 10 con giáp qua 10 năm đường hoa Nguyễn Huệ.
Cũng như mọi năm, Đường hoa Nguyễn Huệ sẽ mở cửa cho người dân đến thưởng thức, vui chơi từ 27 tháng Chạp đến 22h đêm mùng 4 Tết Quý Tỵ.
Theo Ban tổ chức, điểm nhấn của đường hoa Nguyễn Huệ Tết Quý Tỵ 2013 là khu vực Xuân biển đảo ở cuối đường hoa (từ Mạc Thị Bưởi đến Tôn Đức Thắng). Bắt đầu là chiếc thuyền đi biển cách điệu với một biển hoa tươi thể hiện mùa đi biển bội thu của bà con, xa xa là hàng dừa xanh, bãi cát trắng, thuyền thúng... Những cây cờ hội trang trí xung quanh nơi đây thể hiện sức mạnh của dân tộc từ ngàn xưa. Cuối đường hoa sẽ là hoa hướng dương trên nền nước xanh với hai cánh buồm hoa ở hai bên đường tượng trưng cho vầng thái dương mang đến bình minh, tương lai tươi sáng cho đất nước.
Theo VNE
Hà Nội bắn pháo hoa đón giao thừa tại 29 điểm Theo kế hoạch, vào thời khắc giao thừa giữa năm Nhâm Thìn và Quý Tỵ, Hà Nội sẽ bắn pháo hoa tại 29 điểm trong đó có 5 điểm tầm cao gồm hồ Gươm (trước Bưu điện Hà Nội và trụ sở báo Hà Nội Mới), Công viên Thống Nhất (quận Hai Bà Trưng), vườn hoa Lạc Long Quân (Tây Hồ), hồ Văn...