Năm năm và hai tháng
Ngày mới quen nhau, tôi choáng ngợp vì nhan sắc của cô ấy. Thậm chí, tôi còn nghĩ nếu đi thi Hoa hậu, cô ấy chắc chắn sẽ đoạt được một giải nào đó. Lúc đó, cô ấy chỉ mới 19 tuổi.
Cô ấy vừa tốt nghiệp cấp III; trong khi tôi đã có công ty riêng, làm ăn đang lúc gặp thuận lợi, tiền bạc thoải mái. Vì thế, dù chênh cô ấy đến 12 tuổi, tôi vẫn quyết tâm theo đuổi, tìm mọi cách chinh phục cô ấy.
Tôi biết gia đình cô ấy nghèo nên chủ động làm quen, giúp đỡ bố mẹ cô ấy, nên có được sự hậu thuẫn rất lớn của gia đình. Cuối cùng, cô ấy cũng đồng ý về làm vợ tôi, không tiếp tục theo đuổi việc học hành nữa. Tôi đã hứa, tôi sẽ mang đến cho cô ấy tất cả mọi thứ cô ấy cần.
Tôi yêu cô ấy thật sự và đã làm tròn lới hứa của mình suốt năm năm qua. Chúng tôi có một con chung hai tuổi. Tôi những tưởng hạnh phúc của mình là vững bền, vì vợ tôi cũng ít ra ngoài, chỉ ở nhà chăm sóc chồng con và đi mua sắm, làm đẹp. Thời gian đầu sau khi cưới, chúng tôi cũng thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Tôi chưa bao giờ từ chối bất cứ điều gì cô ấy muốn, kể cả việc lo cho gia đình cô ấy. Thế nhưng, một năm gần đây, công việc của tôi bắt đầu tuột dốc. Tôi căng thẳng, lo lắng nên có biểu hiện lơ là chăm sóc cô ấy.
Cách đây một tháng, tôi tình cờ phát hiện vợ tôi ngoại tình, với một người đàn ông còn lớn tuổi hơn tôi, một đối tác làm ăn của tôi mà cô ấy tình cờ gặp khi đi cùng tôi tới một bữa chiêu đãi. Đã ba lần tôi bắt được vợ mình đi vào khách sạn với người đàn ông đó, có ghi lại hình ảnh để làm bằng chứng. Nhưng, cô ấy không hề hối hận với việc mình làm, mà còn cho rằng, đây mới là lần đầu tiên cô ấy biết yêu. Chỉ có điều, anh ta cũng có vợ…
Video đang HOT
Tôi choáng váng nhận ra suốt thời gian qua, chỉ có mình tôi yêu cô ấy, cô ấy lấy tôi hoàn toàn chỉ là để có cuộc sống tốt hơn mà thôi. Giờ đây, chỉ mới hai tháng quen người đàn ông kia, cô ấy đã không ngần ngại hắt nước lạnh vào mặt tôi. Tôi đề nghị ly hôn, cô ấy trả lời: “ Sao cũng được, em chẳng có gì để nói hay mong muốn”. Dường như mối tình kia đã rút hết sinh lực của cô ấy, nhất là từ lúc bị tôi giam lỏng trong nhà, không ra ngoài gặp anh ta được. Chẳng lẽ chỉ vì một mối tình hai tháng mà cô ấy chối bỏ cả cuộc sống hạnh phúc với tôi năm năm qua? Tôi gần phát điên khi nghĩ đến sự thật phũ phàng đó.
Giờ tôi không biết phải làm sao: giữ chặt lấy cô ấy để có được người mình yêu hay buông tay để có sự thanh thản? Nếu cố gắng giữ cô ấy lại, tôi có nên phối hợp với vợ người đàn ông kia dằn mặt cho họ sợ? Liệu cách này có làm cô ấy tổn thương? Tôi bối rối quá.
Theo VNE
Có nên cưới người không yêu để nhanh được thăng tiến?
Chấp nhận lấy cô gái có thể giúp mình thăng tiến trong sự nghiệp hay chờ đợi một tình yêu? Như thế khác nào đầu hàng số phận?
Năm nay em 22 tuổi, là sinh viên sắp ra trường. Hồi cấp 3, em có yêu 1 bạn gái nhưng sau đó lên đại học thì chia tay, cũng đã được 3-4 năm rồi.
Tuy nhiên, chúng em vẫn liên lạc với nhau và thi thoảng cùng đi chơi. Em có cảm giác là cô ấy còn tình cảm với em. Người thân của em cũng cho rằng cô ấy còn nặng lòng và khuyên em nên cưới cô ấy làm vợ. Vì điều kiện gia đình, tính cách của cô ấy thuận lợi cho đường công danh sự nghiệp của em.
Nhưng em chỉ coi cô ấy như một người em gái không hơn, về tính cách cũng có vài điều em không thích ở cô ấy. Em thấy em không còn tình cảm với cô ấy. Nếu lấy về em nghĩ sẽ khó mà sống hạnh phúc vì không có tình yêu.
Nhưng em em lại bảo cứ lấy nhau về, sống với nhau khắc nảy sinh tình yêu. Nhưng em chắc chắn một điều là nếu lấy thì trong lòng em không thấy thoải mái. Mà như thế thì khó sống lắm. Vậy em muốn Soha tư vấn dùm em là liệu em có nên đánh đổi tình yêu, thậm chí hạnh phúc cả đời mình lấy một người không yêu, đổi lại mình sẽ có công danh sự nghiệp tươi sáng không?
Xin Soha cứ tư vấn đúng với thực trạng xã hội bây giờ. Em biết để có một chỗ đứng ở thời buổi này phải đấu đá, bon chen nhau từng tí một. Liệu em có nên tận dụng cơ hội này không?
M HP Young
Young thân mến!
Có lẽ đây là bài toán khó đối với em nên em dùng nhiều từ "nhưng" trong thư quá. Em vừa muốn có tình yêu, vừa thích thăng tiến dễ dàng. Em vừa muốn tặc lưỡi cưới người ta nhưng lại sợ không có hạnh phúc. Thực ra, em đã rất muốn cưới cô gái đó, chỉ là vẫn còn chút đắn đo mà thôi. Em chỉ mong có thêm nhiều người "vun vào" nói rằng "về sống với nhau sẽ có tình yêu" hoặc "dù yêu nhau thì sau đám cưới một thời gian thìtình yêu cũng phai nhạt, chỉ còn nghĩa", "nên chọn công danh"...
Em mới 22 tuổi, cuộc sống còn rất nhiều thay đổi, nhiều ngả rẽ, nhiều đột phá.
Minh An cũng không dám chắc điều gì sẽ đến với em trong 5-10 năm nữa, thậm chí là 1 năm sau. Trong chuyện gì, ai cũng phải đưa ra sự lựa chọn cho riêng mình.
Cũng không ít người rời bỏ tình yêu để lựa chọn một cô gái (chàng trai) có điều kiện kinh tế khá giả, ở thành phố, có khả năng xin việc hộ mình, có bố mẹ làm lãnh đạo, có thể sớm được đề bạt vào các vị trí cốt cán. Lại có người lựa chọn "túp lều tranh hai trái tim vàng" và gây dựng cuộc sống, hạnh phúc, sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Mỗi lựa chọn đều có sự vất vả, trả giá riêng, đúng như em đã phân tích.
Nếu em lấy cô gái "thuận lợi cho đường công danh sự nghiệp" như em nói thì em luôn thiếu vắng tình yêu. Sẽ "đánh bạc với trời" nếu chờ đợi một tình yêu nảy nở sau hôn nhân. Nếu như tình yêu không thể đến thì em sẽ làm thế nào? Sẽ luôn thấy buồn chán, mệt mỏi, liệu sau những lúc vui vẻ với sự thăng tiến ở cơ quan, liệu em có muốn trở về. Lúc đó đi cũng dở, ở không xong, còn gánh nặng trách nhiệm, con cái. Mà theo lẽ thông thường, ai cũng muốn được sống trong cảm xúc yêu và được yêu, ai cũng mong được yêu.
Còn nếu tự tin vào năng lực bản thân, muốn tạo dựng sự nghiệp bằng khả năng của mình, chờ đợi một tình yêu thực sự mới kết hôn, em sẽ vất vả bươn chải, có thể phải bon chen, nhưng cũng không nhất thiết phải đấu đá. Mỗi người có một vị trí riêng của mình trong công việc. Nên hài lòng với vị trí phù hợp với khả năng của mình, chỉ khi em cố gắng trèo cao, với xa mới lo phải đấu đá, mệt mỏi. Thành công đến bằng sự nỗ lực, bằng trí tuệ của mình mới là thành công bền vững và đáng tự hào.
Vì thế, em nên "liệu cơm gắp mắm" để đưa ra quyết định của mình. Dám dũng cảm đương đầu với cuộc sống hay chịu đầu hàng để số phận sắp đặt ngay từ tuổi 22.
Theo VNE
Tình yêu... chéo Cuộc sống của chúng tôi đang ổn định thì tôi được cấp trên gợi ý ra nước ngoài học sau đại học để phát triển sự nghiệp bởi tôi mới hơn 30 tuổi. Tôi trao đổi việc này với Nhã thì cô nói hoàn toàn tùy ý tôi. Đi như vậy sẽ có nhiều hứa hẹn về tương lai. Tôi nói nếu tình...