Năm mới lặng lẽ
Năm nay chồng nó lại xung phong trực Tết, tạo điều kiện cho những gia đình đầy đủ được sum vầy bên nhau, cũng do mọi năm Tết đã diễn ra quá nhàm chán.
Vợ chồng nó giờ như hai người bạn trọ chung phòng, góp gạo vào và chẳng có thêm gì chung. Lúc đầu đi đâu mọi người cũng hỏi chuyện con cái, giờ thì chẳng ai nỡ chạm vào nỗi đau ấy, thành ra không kiếm được chuyện gì để huyên thuyên. Nó thu mình lại cố giấu đi những âu lo, cố bớt đi vài suy nghĩ tiêu cực, song đâu đó những lời xung quanh vẫn vang dội đến tai.
Nhà không có trẻ con, Tết chẳng khác gì ngày thường, có chăng là buồn hơn một chút, cảm giác trống trải càng thêm dày đặc. Những gì có thể làm để vui hơn thì mọi năm đã làm cả rồi, tất cả trở lại sự chán chường trước kia.
Những nỗ lực không có phản hồi, những cố gắng chẳng một tín hiệu giải đáp, tất cả như dấu chấm hỏi thả tõm vào thinh không. Giờ chỉ còn chờ điều kỳ diệu xảy ra, còn khoa học thì bó tay rồi, chồng nó nản lòng, cứ hút thuốc liên tục và rượu bia suốt ngày, bởi đâu còn thú vui nào khả dĩ hơn, về nhà cũng chỉ nằm dài xem vô tuyến. Căn nhà không có gì mới mẻ, lôi cuốn, chẳng có gì lưu luyến bước chân người đàn ông.
Nó vô cùng buồn mỗi khi phải đón nhận sự thông cảm từ người khác, cái nhìn thương hại mà không một người phụ nữ nào muốn nhận. Cứ gặp mỗi đứa trẻ chạy ào đến là nó lại chạnh lòng, chẳng biết trẻ thích gì, không biết chiều vả lại dần dà nhà chẳng có trẻ con nên lũ trẻ cũng ít đến chơi. Hôm nó miễn cưỡng sang dự sinh nhật bé hàng xóm, con bé đọc diễn cảm hết một bài thơ dài, rồi khoe các bạn tác phẩm mình vẽ, thi thoảng giọng lại véo von và nói những câu ngộ nghĩnh, mà tối về nó cứ khóc như không.
Video đang HOT
Thừa thời gian nó thường lên mạng lang thang, nghe trên đó bọn “trẻ trâu” bàn nhau lập đàn cầu mưa để những cặp đôi chẳng có chỗ mà đi chơi cho đáng đời, nó bật cười nghĩ, khéo tết mưa cũng được, khỏi phải đi đâu.
Rồi nó nhớ về thời sôi nổi của mình, cũng nghịch ngợm lắm chiêu trò, đến khi có bạn trai thì lại hiền dịu hẳn, thướt tha yểu điệu. Rồi nó điếng người khi trí nhớ tua đến đoạn nó cùng người yêu đi chơi đón giao thừa. Những vụng dại một thủa để lại dấu ấn khó tả trong lòng cô gái tuổi mới lớn, sau đó thì anh chàng hào hoa phong nhã ấy bặt vô âm tín. Để nó chẳng còn cách nào khác ngoài việc lén lút tìm đến một phòng khám tư nhân để rũ bỏ quá khứ sai lầm, song vết thương vẫn còn lưu lại đầy chua xót…
Tết năm nay là dịp để nó cầu mong điều ước tâm nguyện bấy lâu thành hiện thực, biết đâu kiên nhẫn, kêu cầu mãi cũng thấu được tới trời xanh.
Theo VNE
Ngày anh làm chú rể...
Ngày anh làm chú rể em chẳng được làm cô dâu xinh đẹp rạng rỡ bước đi bên cạnh... Trước đây cứ tưởng rằng những bộ phim tình cảm chỉ toàn bi lụy hóa cuộc sống, trước đây cứ nghĩ rằng phim ảnh chỉ toàn là bịa đặt, ngoài đời thực sẽ chẳng bao giờ có những chuyện tình trắc trở và mang đến cho con người ta nhiều sự day dứt giống như vậy đâu. Nhưng dựa vào những gì mà bản thân vừa trải nghiệm mới biết rằng hóa ra mình đã lầm.
Có những cuộc tình không kết thúc theo cái cách đơn giản là cả hai hoặc một trong hai người hết yêu. Có những đôi tình nhân dù vẫn còn yêu nhau rất nhiều nhưng vì một lý do nào đó mà vẫn không có cách nào để ở bên nhau được. Mình với anh cũng là một trong số đó, bởi vậy nên mình hiểu hơn ai hết cái cảm giác thê thảm của câu hát mà ngày ấy anh vẫn thường buột miệng ngân nga: "Tại sao yêu nhau không đến được với nhau, để giờ đây hai ta phải khổ đau..."
Vài ngày trước mình nhận được tin anh sắp cưới vợ. Chẳng biết phải dùng từ ngữ gì để miêu tả lại cảm xúc của mình khi ấy cho thật chính xác, chỉ biết rằng nó thực sự khó chịu, vô cùng khó chịu. Mình không sốc với cái tin này, thế nhưng chẳng hiểu sao vẫn có cảm giác giống như đột nhiên bị ai đó đẩy từ trên cao xuống bờ vực sâu hun hút, rơi mãi mà vẫn không thấy đáy.
Ngày anh làm chú rể em không phải là cô dâu (Ảnh minh họa)
Mình hiểu rằng cuộc chia tay này không phải là mơ nữa, vậy là từ nay mình đã chính thức mất anh. Mình đã khóc, khóc rất nhiều nhưng rồi cũng chẳng có cách nào để thay đổi được sự thật ấy. Cảm giác của mình thật sự rất phức tạp, buồn bã, đau khổ, day dứt, xót xa, nuối tiếc, lại có pha lẫn cả sự không đành lòng, sự hối hận và một chút cảm giác của người bị phản bội trong tình yêu.
Dù chia tay một khoảng thời gian đã lâu rồi nhưng mình biết rằng mình vẫn chưa hết yêu anh, bởi vậy trong lòng mới xuất hiện thứ cảm giác giống như là đang bị phản bội. Trước lúc chia tay và cả những ngày về sau anh vẫn bảo rằng dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng sẽ chờ đợi mình, đợi để mình thay đổi quyết định, đợi để mình dũng cảm vứt bỏ những mặc cảm của bản thân và cùng nắm tay anh vượt qua những khó khăn, thử thách từ phía gia đình. Mình vẫn nhớ mãi lời anh nói ngày ấy, rằng chỉ có một điều duy nhất khiến anh ngừng chờ đợi, đó là đến khi mình đi lấy chồng.
Mình đã phải trải qua một khoảng thời gian cực kỳ khó khăn sau lúc chia tay anh, cho tới tận bây giờ. Rồi thời gian thấm thoắt thoi đưa, những tin nhắn hỏi han của anh cũng thưa dần và vài ngày trước mình hơi bất ngờ nhận được tin anh sắp cưới vợ. Mình không biết anh có yêu cô gái ấy không nhưng luôn rất tin rằng cho tới tận bây giờ anh cũng vẫn chưa hết tình cảm với mình. Biết rằng bản thân không được ích kỷ bởi ai cũng có quyền và nghĩa vụ phải dựng vợ, gả chồng để lo lắng cho tương lai, ấy vậy nhưng chẳng hiểu sao trong mình vẫn xuất hiện cảm giác hụt hẫng. Có lẽ mình đã quá ích kỷ, biết là không thể đến được với nhau nhưng vẫn mong lòng anh hướng về phía mình.
Em sẽ vùi chôn tình yêu của mình (Ảnh minh họa)
Mai đã là ngày anh cưới và tất cả những người sau khi biết chuyện đều khuyên rằng mình không nên tới dự. Họ sợ ngày hôm đó mình sẽ không hớn hở, không tươi cười được và vì thế không thể diễn đạt vai của một người đi chúc mừng hạnh phúc cho một người. Họ sợ sự xuất hiện của mình sẽ khiến anh phải khó xử. Bạn bè anh có nhiều người biết mình, họ hàng của anh cũng có vài người biết mình, liệu khi đó mình sẽ cảm thấy như thế nào nếu bị người ta chỉ trỏ rồi bàn tán xì xào? Nhưng trên hết mọi người sợ rằng mình sẽ không thể chịu đựng nổi nỗi đau đớn khi nhìn thấy người mình yêu làm chú rể của một cô dâu khác.
Ai cũng khuyên mình không nên đến, chỉ có riêng lòng mình là không hề nghĩ vậy. Chẳng có bất kỳ lý do gì mà ngày vui của anh mình lại không tới dự, mình phải đến để trực tiếp chúc mừng hạnh phúc, để tận mắt chứng kiến buổi lễ quan trọng nhất cuộc đời người mà mình vẫn rất mực yêu thương. Mình nhớ anh rất nhiều, chỉ muốn được đến tận nơi để gặp mặt anh cho đỡ nhớ, hơn nữa cảnh anh nắm tay người con gái khác bước đi chậm rãi trên tấm thảm đỏ, xung quanh là tiếng vỗ tay, reo hò của biết bao người sẽ là liều thuốc tốt nhất để kết liễu những hy vọng và tình yêu ngốc nghếch ấy của mình.
Ngày còn yêu nhau mình vẫn có một ước ao là được nhìn thấy anh chững chạc trong bộ vest chú rể, dĩ nhiên trong giấc mơ ấy cô dâu chính là mình. Bởi vậy nên ngày cưới anh nhất định mình sẽ tới dự, dù không được làm cô dâu xinh đẹp nhưng chí ít cũng có thể thỏa mãn một nửa tâm nguyện thuở nào.
Theo Eva
Buồn vì đám cưới không như mơ Tôi rất thích được một lần ngồi trong chiếc xe quả bí lấp lánh đèn, thích diện áo cưới đính hạt pha lê, hạt đá với cái đuôi dài thật đẹp. Tôi cũng như bao người con gái khác, đều muốn mình thật xinh đẹp trong ngày cưới và ngày cưới của mình sẽ là ngày đẹp nhất. Đó không chỉ là mong...