“Muốn yêu em ư? Anh có tiền không?”
“Tôi không yêu trai ngheo”, bơi vi tiên không phai la cai đê khoe khoang, nhưng no la băng chưng sông cho nô lưc, cho sự nghiệp của đàn ông.
Tôi la con cua môt ngươi phu nư đep co tiêng ơ phô cô ngay xưa, gia đinh bên ngoai lai co nghê lam gô nên vôn đa kha gia, co cua ăn cua đê đang hoang. Me tôi tư nho đa sông trong nhung lua, nhưng ba lai khiêm tôn va rât kin đao. Trong khi đo, bô tôi xuât thân lam lu, lai không phai dang cao to, đep trai gi cho cam, nhưng vân tim đu moi cach đê theo đuôi cô tiêu thư Ha Nôi. Ông Ngoai tôi khi ây noi ro rang, nêu hai ngươi thương nhau thi ông săn sang ga con gai minh, nhưng thê la chưa đu, ông muôn con gai co môt cuôc sông sung tuc, ôn đinh, vi thê bô tôi phai co môt sư nghiêp vưng vang.
Vơi lơi thach đô nay, như bi cham tư ai, bô tôi đô đi buôn, ban đâu găp nhiêu kho khăn nhưng ban tinh chăm chi, cân cu, rôt cuôc thanh công cung tơi. Hôn nhân cua hai ngươi diên ra như môt câu chuyên cô tich thơi hiên đai, va tât nhiên sau đo tôi đươc sinh ra. Đên nay, câu chuyên tinh cua bô me vân la bai hoc, am anh tôi vê chuyên hôn nhân cân phai co tiên.
Tư thơi hoc câp 3 cho đên khi xong Đai hoc, tôi co không it ngươi theo đuôi, nêu không muôn noi la rât nhiêu, tư nhưng anh chang đep trai, bong bây, cho đên nhưng anh gioi giang, hiên lanh. Noi chung tôi du không phai thuôc dang qua xinh đep, nhưng luôn cư xư hoa đông, nên na nên đươc nhiêu ngươi yêu quy.
Tuy nhiên quan điêm cua tôi trong chuyên tinh cam la kha ro rang: “Tôi không yêu trai ngheo”, bơi vi tiên không phai la cai đê khoe khoang, nhưng no la băng chưng sông cho nô lưc, cho sư nghiêp, va cho sư tư tin cua đan ông, nhưng thư ây không thê phu nhân đươc. Con trai ngheo thi cân phai chưng minh anh không chi co “tinh”, bơi vi “tinh” thi ai ma chăng co.
Video đang HOT
Nhưng noi thê, không hiêu thê nao, tôi lai co cam tinh vơi 1 anh, cung la ngươi Ha Nôi nhưng gia đinh lai binh thương, ban thân anh cung vây. Nhưng bu lai, anh la ngươi sông ban linh, lăn lôn tư sơm nên du chưa co nhưng thanh công nao đang kê, nhưng lai rât co hy vong. Tuy nhiên tôi đa giư kin tinh cam nay va moi thư chi dưng lai ơ mưc “anh, em quy mên nhau” ma thôi. Chung tôi hay đi café, tôi thương chon quan binh dân cho anh “dê tra tiên”, con đên bât ki nơi nao “sang chanh” môt chut như nhưng gi tôi thich thi tôi la ngươi chu đông mơi anh vi biêt anh cung không co.
Rôi nhưng buôi hen ho cư nhiêu dân lên, chang trai đi xe may cu ây ngo lơi thương tôi, nhin anh chân thanh, tôt bung, tôi cung muôn nhân lơi luôn, nhưng tôi đa không lam thê, tôi noi vơi anh: “Nêu muôn yêu em, anh phai co tiên. Vi em muôn co nhưng bô canh đep, nhưng chiêc tui hang hiêu, anh phai mua đươc cho em. Anh co tiên không? Anh đưng hưa hen, em muôn nhin thây anh thê hiên quyêt tâm ây băng nhưng gi anh lam đươc. Em muôn ca nhưng đưa con cua em phai đươc sinh ra trong môt gia đinh hanh phuc va co kinh tê tôt, no se đươc măc ao đep, đươc ăn ngon, đươc hoc hanh cân thân”. Anh như chêt lăng khi thây tôi hiên nguyên hinh la môt ngươi phu nư sông rât thưc tê.
Sau hôm đo, nhưng buôi noi chuyên thưa dân, tôi không biêt anh đang tâp trung cho công viêc hay anh thây tư ti ma rơi bo cuôc chơi. Nhưng du co thê nao đi chăng nưa thi tôi nghi răng minh đa lam đung, đan ông nêu sông ban linh thi noi đươc lam đươc. Con nêu không, tôi cung không thich lây nhưng anh chang ho “hưa”, bơi ơ thơi đai nay thi co qua nhiêu. Đan ba du sao đi nưa, kê ca khi yêu, cung nên thưc tê môt chut.
Theo VNE
Người lạ từng yêu
Có một thời chúng mình yêu đương nồng cháy, quấn quýt bên nhau mãi chẳng rời, xa nhau một phút thôi cứ như phải đợi chờ hàng thế kỉ, chỉ mong mãi được gần nhau.
Có một thời chúng mình yêu đương nông nổi, cùng khát khao về một tương lai có anh, có em, có đứa con xinh bi bô sáng tối, có tất cả tình yêu trong một ngôi nhà nhỏ, và gia đình mình sẽ là gia đình hạnh phúc nhất thế gian.
Có một thời chúng mình yêu đương nồng cháy, quấn quýt bên nhau mãi chẳng rời, xa nhau một phút thôi cứ như phải đợi chờ hàng thế kỉ, chỉ mong mãi được gần nhau.
Có một thời chúng mình yêu đương đậm sâu, dành tặng nhau bao lời hứa mãi bên nhau cho đến răng long đầu bạc.
Có một thời mình yêu nhau như thế!
Cứ ngỡ yêu thương đậm sâu là vậysẽ có kết cục thật viên mãn, nhưng cuộc đời vốn nhiều ngã rẽ, để vô tình mình lạc mất nhau.
Ngã ba đường, hai đứa lặng lẽ buông tay nhau, anh đi đường anh và em và em về phía khác. Tình gẫy gập, đứt đôi ngay giữa con đường mang hình hài kỉ niệm, ngoảnh lại thấy quá khứ chỏng chơ nằm đó, không ai hỏi han, nhặt nhạnh, sao mà thấy xót ruột đắng lòng.
Chúng ta sẽ quên nhau nhanh thôi phải không?
Câu nói đó cứ xoáy vào tâm khảm khiến em chẳng thiết tha thêm điều gì nữa. Liệu có quên được nhau sau ngần ấy yêu thương không anh?
Rồi một ngày nào đó chúng ta gặp nhau trên phố, mình sẽ đối diện với nhau như thế nào? Có phải anh sẽ bước qua em, em sẽ bước qua anh, ta sẽ bước qua nhau, bước qua những kỉ niệm một thời?
Nếu làm như thế có đúng không khi mà trong giấc mơ em vẫn gọi tên anh, làm như thế có đúng không khi mà em vẫn mong mỏi gặp anh đến cháy lòng, làm thế có đúng không, làm như vậy có được không, em cũng không biết nữa.
Hay là chúng ta đừng bước vội mà dừng lại hỏi han nhau xem anh sống ra sao, em sống thế nào? Rồi ta hàn huyên mấy câu chuyện đã cũ, có thể nói bằng giọng nhẹ bẫng đó nhưng có chắc trong lòng không nặng trĩu nhớ thương?
Thôi thì, quá khứ đã yên giấc ngủ vùi có lẽ mình cũng đừng nên đánh thức. Chỉ cần nó cựa quậy mình sẽ lại làm đau nhau, mà đớn đau thêm là điều chẳng ai mong muốn.Vậy nên chúng ta cứ vờ xem nhau như hai người xa lạ. Ừthì sẽ đau đấy. Ừ thì sẽbuồn đấy nhưng còn vương vấn làm chi những điều đã cũ. Trở về vạch xuất phát ban đầu thôi anh vì vốn dĩ mình cũng chỉ là người lạ từng yêu thôi mà.
Nhưng dù có xem nhau như người xa lạ, thì mong anh đừng bao giờ quên có một thời mình từng yêu như thế, đừng bao giờ quên từng có một người đã dành trọn cả trái tim xuân trẻ yêu anh, nhé, anh...
Theo VNE
Đừng vay mượn tình yêu của người khác Tình yêu vốn nằm ở sự rung động từ cảm xúc, sự chân thật của trái tim và thêm cả sự cảm thông lẫn chia sẻ, chứ không phải một lần cướp đoạt, vài lần ngã giá, là có thể vững bền. Người ta vẫn cho rằng, hạnh phúc trong xã hội hiện đại, có nghĩa là phải tự tay nắm lấy, tự...