Muốn vào chùa vì vợ và con chèn ép
Một ông già đã ngoài 60 nhưng chưa một ngày được hưởng hạnh phúc có vợ hiền, con thảo.
Năm nay tôi 61 tuổ.i, có vợ và 2 con. Vợ chồng con gái tôi đều là công nhân viên chức nhà nước. Con gái lớn đã lấy chồng và sinh được một cháu trai. Cháu có nhà riêng, đầy đủ tiện nghi, sống chỉ cách nhà tôi 1 km. Con trai út của tôi 18 tuổ.i, vừa mới thi đại học. Nhìn bề ngoài, gia đình tôi có vẻ thanh bình êm ấm với vợ chồng là Đảng viên, con cái học hành, công việc ổn định; nhưng có ai thấu hiểu rằng, trong cái vỏ bọc đó, tôi cay đắng âm thầm chịu đựng suốt 30 năm.
Nhà tôi có một cửa hàng tạp hóa. Vì bận bán hàng nên trưa hôm đó, tôi chưa kịp nấu cơm. Khoảng 11h, con gái và con rể tôi đi làm về, chưa có cơm ăn ngay. Con gái tôi mặt hầm hầm, giận dữ nói: “Đồ ăn hại, ở nhà cả ngày có bữa cơm mà không xong”. Cháu còn dùng nhiều lời lẽ như mắng con ở. Sở dĩ, vợ chồng con gái vẫn thường xuyên về nhà tôi ăn là do vợ tôi muốn gần gũi, chăm sóc con gái và cháu ngoại. Hơn nữa, tôi đã về hưu, công việc cũng rỗi rãi.
Lúc đó, tôi giải thích là do bận bán hàng nên hơi chậm nhưng cháu cứ cãi át cả đi. Tôi nổi nóng, quát: “Đã thế, từ ngày mai trở đi, chúng bay về nhà nấu lấy mà ăn, chứ tao không hầu được”. Cháu nghe thấy tôi nói vậy thì khùng lên chỉ vào mặt tôi bảo: “Mày là gì mà đuổi tao. Mày không phải bố tao. Tao cứ ở nhà mẹ tao đấy…”.
Uất ức quá, tôi tát cháu mấy cái. Cháu cũng chẳng vừa, lao vào ẩu đả làm tôi ngã gẫy chân, đến nay vẫn đang trên giường bệnh. Con rể tôi chứng kiến từ đầu tới cuối hoảng quá, nổ xe máy chạy về nhà. Con trai út của tôi lao vào can ngăn. Với tôi, tuy gẫy xương có đau một tí nhưng tim tôi đa.u đớ.n vạn lần.
Sở dĩ nó ngang nhiên hỗn xược với tôi như vậy là từ câu chuyện cách đây hơn 30 năm. Khi đó, tôi là bộ đội chiến trường miền Nam. Năm 1970, tôi bị thương nặng, được chuyển ra Bắc điều dưỡng. Trong hồ sơ thương tật của tôi có ghi “ảnh hưởng chức năng sin.h dụ.c”. Tôi cũng chỉ biết vậy. Năm 1983, vợ tôi có bầu và sinh con gái. Lúc đầu tôi vẫn đinh ninh là con mình nhưng mấy năm sau tôi bắt đầu nghi ngờ. Tôi đi kiểm tra lại sức khoẻ. Bác sĩ nói tôi khó có khả năng sinh con, nếu thụ thai, nguy cơ quái thai là rất lớn.
Video đang HOT
Trước sức ép của gia đình 2 bên và nghi ngờ về thân phận đứa con gái đầu, tôi muốn có thêm đứa con nữa để nương tựa tuổ.i già. Vợ chồng tôi bàn nhau, nhờ một người bạn thân giúp vợ tôi mang thai. Cuối năm 1993, vợ tôi sinh cháu trai út. Sự việc đã được giữ bí mật đến nay và tôi vẫn luôn hàm ơn anh bạn.
Nhưng cuộc đời thật trớ trêu, khắc nghiệt. Vợ tôi dần dần thay đổi. Cô được bổ nhiệm chức trưởng phòng. Có tiề.n, có quyền, vợ tôi ăn chơi, du lịch, đi nhà hàng khách sạn trong nước và nước ngoài. Cũng từ đó, vợ tôi sắm két bạc riêng, đồng thời mọi chi tiêu sắm sửa vợ tôi tự quyết không cần hỏi ý kiến tôi, mặc dù sổ lương hưu của tôi là do vợ tôi quản. Mọi chi phí cá nhân của tôi như đi thăm viếng, sinh hoạt hội hè, mua sắm… tôi phải tự lo. Rất may, tôi còn ít tiề.n hỗ trợ thương binh của Nhà nước. Với cửa hàng, tôi chỉ là người bán hàng không công. Mọi việc nhập hàng, giá bán do vợ tôi định đoạt. Bớt cho ai đồng nào thì tôi phải gọi điện xem vợ đồng ý hay không.
Tưởng nhẫn nhục thế cho êm ấm gia đình. Nhưng được đằng chân lân đằng đầu, vợ tôi công khai trước mặt các con là tôi không phải là bố chúng nó. Tôi chỉ là bình phong để con cái hưởng ưu đãi con thương binh mà thôi. Đến lúc có tiề.n, vợ và con gái tôi nói thẳng: cứ tính xem chế độ ưu đãi từ trước đến nay chúng được hưởng là bao nhiêu sẽ trả hết. Tôi ngậm đắng nuốt cay vì biết mình không có con, phải sống dựa vào chúng. Chỉ có con trai út là thương tôi thật lòng. Cháu nói với tôi “bố là bố duy nhất của con, dù bố không đẻ ra con nhưng có công để con có mặt trên đời này và nuôi con 18 năm nay”.
Đa.u đớ.n ê chề, tôi có nên nói hết sự thật ra để từ bỏ gia đình này, vào chùa hoặc đến nơi nào đó cho đỡ nhụ.c nh.ã hay không? Tôi rất thương con trai út. Tôi sợ cháu chưa hiểu hết sự hy sinh của tôi mà nghe theo lời mẹ, lời chị dần dần sẽ nghĩ sai về tôi. Nhưng cứ ở cái nhà này thì hai mẹ con sẽ đẩy cuộc sống của tôi đến địa ngục tăm tối. Bao nhiêu đêm mất ngủ, tôi không biết nên giải quyết ra sao.
Theo VOV
Người cũ lừa tình, moi tiề.n
Chỉ vì quá nặng tình với người yêu cũ, Lan phải ngậm đắng nuốt cay khi biết mình bị lừa.. (Ảnh minh họa)
Biết Lan vẫn còn tình cảm sâu nặng với mình dù chia tay hơn 2 năm, Hải vẫn chẳng ngần ngại gọi điện ỉ ôi để... moi tiề.n của nàng. Thậm chí Hải khiến Lan còn suýt bỏ người yêu mới vì những lời hứa hão.
Lần đầu tiên nhận được điện thoại của Hải là sau 8 tháng chia tay, Lan mừng vô kể. Tận sâu trong tâm Lan, hình ảnh của Hải vẫn chưa ai thay thế nổi dù Lan biết rằng, Hải không còn tình cảm với mình.
Cuộc gọi đầu tiên, cứ tưởng Hải đề nghị gặp gỡ, nhưng không ngờ, Hải lại đang một thành phố khác, cách xa Lan hàng trăm cây số. Sau vài câu hỏi han xã giao, Hải thông báo "hung tin": "Anh bị u não, đang cần tiề.n để mổ gấp nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nếu có thể, em gửi giúp anh ít tiề.n, anh sẽ gửi trả sau". Lan rụng rời cả chân tay, cô ngây thơ tin đó là sự thật. Gia đình Hải cũng chẳng khá giả gì để lo liệu cho anh nên cô càng thương hơn. Dù không sẵn tiề.n, Lan cũng chạy vạy khắp nơi để gửi đủ cho Hải 10 triệu đồng. Cô cứ đòi vào thăm nhưng Hải nhất định không cho vì đường sá xa xôi, sợ ảnh hưởng đến Lan.
Tiề.n chuyển vào tài khoản cũng là lúc Lan lại mất liên lạc với Hải. Cứ nghĩ, Hải lo dưỡng bệnh nên Lan cũng không mảy may suy nghĩ. Bẵng đi 1 tháng, Hải tiếp tục gọi điện với lý do "Anh vừa ra viện, rất yếu, nhưng ở thành phố rộng lớn này chẳng có ai thân thích. Em vay thêm giúp anh ít tiề.n, đợi anh khỏe lại, đi làm rồi sẽ gửi trả em". Lại sấp ngửa lo tiề.n gửi cho Hải, Lan cũng không hề đắn đo suy nghĩ. Cho đến khi cô bạn của Lan gọi điện, buôn chuyện cùng nhau, Lan mới ngớ người khi biết rằng Hải đang sống rất khỏe mạnh cùng cô người yêu mới, không hề có chuyện bệnh tật gì cả. Lan chỉ còn biết ngậm ngùi cho sự khờ khạo của mình.
Thế nhưng, nếu so với Hằng thì Lan vẫn còn gọi là may mắn. Chỉ vì tin vào người yêu cũ mà Hằng đã đán.h mất hạnh phúc của bản thân mình. Bạn bè biết chuyện của Hằng đều mắng cô là ngu ngốc, khờ khạo và chính Hằng cũng không hiểu tại sao cô lại có thể xử sự như một con ngốc vậy.
Hằng đau khổ nhận ra tất cả chỉ là mánh khóe moi tiề.n của người yêu cũ... (Ảnh minh họa)
Chia tay với Huy hơn 1 năm, Hằng đến với Tuấn nhưng trong lòng cô, hình ảnh của Huy vẫn chưa thể nhạt phai. Yêu Hằng, Tuấn chấp nhận làm người đến sau và chỉ chờ đợi thời gian sẽ khiến Hằng quên đi quá khứ mà toàn tâm toàn ý với mình. Thế nhưng, khi gặp lại người yêu cũ, mọi việc với Hằng trở nên đảo lộn.
Lần đầu tiên gặp lại Huy là khi cả hai đều đã chính thức có người yêu mới. Biết Hằng vẫn còn tình cảm với mình, Huy bắt đầu dở trò khơi gợi chuyện cũ để vui chuyện mới. Huy bảo với Hằng là anh đang nợ hơn 20 triệu nữa, nếu không có trả thì sẽ bị bọn nó "xử". Choáng váng, Hằng giấu người yêu mới, đi gom toàn bộ tài sản mình có, vay mượn thêm bạn bè để đủ tiề.n cho Huy trả nợ, coi như giúp người mình yêu mà không hề toan tính.
Sau vụ đó, Huy lặn mất tăm không một cú điện thoại cảm ơn. Cho đến khi Hằng quyết định lên xe hoa cùng Tuấn thì cô lại đột nhiên nhận được điện thoại của Huy với nội dung vẻn vẹn: "Anh đang có vụ làm ăn, em xoay giúp anh ít tiề.n nữa nhé, xong vụ này anh thanh toán hết. À, anh đã chia tay bạn gái lâu rồi, bọn anh không hợp nhau. Anh thực sự thấy cần em". Chỉ từng đó thông tin nhưng đã đủ khiến tâm thần Hằng bấn loạn. Bao nhiêu tiề.n lo để chuẩn bị đám cưới, Hằng tất tả đi gửi cho Huy rồi chẳng cần bàn bạc với ai, cô đột nhiên đòi hoãn cưới.
Khỏi phải nói, cả hai gia đình sững sờ đến mức nào bởi mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đó, ảnh cưới đã chụp, cỗ cưới đặt sẵn, chỉ còn việc đi phát thiếp mời. Thế mà đùng cái Hằng lại đòi... hoãn. Hiểu ra nguyên nhân, Tuấn đồng ý với ý định hoãn của Hằng nhưng cũng thẳng thắn rằng "coi như giữa chúng ta kết thúc, không phải là hoãn nữa mà là hủy, em hiểu chứ".
Tin vào câu nói chia tay người yêu mới của Huy, Hằng chấp nhận từ bỏ cuộc hôn nhân sắp có của mình. Chỉ đến khi bạn bè gọi điện thông báo Huy sắp cưới, Hằng ngất lên ngất xuống. Hóa ra, tất cả chỉ là mánh khóe của Huy, lợi dụng tình yêu của Hằng để "kiếm tiền", chỉ tiếc rằng, khi cô nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn.
Theo Bưu điện Việt Nam
Có 100 triệu, tôi sẽ mất chồng! Hồi ấy tôi yêu anh lắm nên mụ mị... Tôi nhờ anh trai lên thành phố tìm anh thì bắt gặp anh đang sống chung cùng với một người đàn bà khác. Giận dữ vì bị chồng phản bội, tôi đã xé nát quần áo của cô ta và đuổi cô ấy ra khỏi nhà... Tôi quen anh khi vào Thành phố Hồ...