Muốn thoát ly khỏi nhà chồng để lo cho hai con
Chả có người đàn bà nào lại muốn tan cửa nát nhà, nhưng sức chịu đựng của con người có hạn. Tôi đã quyết định ăn Tết xong sẽ đưa con tôi đi.
Tôi là đứa con trong gia đình bố mẹ bỏ nhau. Từ nhỏ tôi phải sống tự lập và luôn nhắc nhở mình cố gắng mai sau kiếm được người chồng tốt để có một gia đình hạnh phúc, không để con cái mình phải khổ như mình.
Nhưng thật trớ trêu, tôi cũng đang rơi vào hoàn cảnh muốn bỏ chồng khi lấy chồng được hơn 6 năm, đã có hai mặt con, một cháu hơn 5 tuổi và một cháu gần 3 tuổi. Chồng tôi là bạn học cấp 3 của tôi.
Thời gian hai đứa yêu nhau là thời gian học đại học, khi đó mỗi đứa một nơi nhưng rất tình cảm. Vì hoàn cảnh hai bên gia đình bố mẹ đều ly dị nên vừa tốt nghiệp xong chúng tôi liền cưới luôn. Chồng tôi lúc ấy vẫn chưa tốt nghiệp vì học chậm ba năm và trong thời gian học nghỉ quá nhiều nên bị học lại. Đến khi tôi đẻ cháu thứ hai thì chồng tôi mới học xong. Anh mới đi làm được hai năm nay.
Ngày còn yêu nhau tôi đã biết anh ham cờ bạc, cá độ nhưng nghĩ chỉ là một phút ham chơi tuổi trẻ mà thôi. Đến khi lấy nhau, tính tình anh thay đổi hoàn toàn. Suy nghĩ, việc làm của anh quá trẻ con. Anh sống như thanh niên chưa vợ. Hàng tháng anh không đưa lương và đi suốt ngày nhưng lấy cớ là vì công việc. Với con cái, anh không hề quan tâm, hỏi han, chăm sóc con. Tất cả mọi việc về con anh dồn hết cho vợ.
Tôi vốn là người nhỏ bé và yếu. Công việc lại áp lực và bận rộn nhưng vẫn luôn cố gắng chăm con. Những lúc mệt mỏi tôi có cáu với con thì anh liền chửi bới tôi. Bình thường lúc nào anh cũng cáu kỉnh, sẵn sàng chửi bới, thậm chí đánh tôi trước mặt mọi người. Vợ chồng trẻ mà anh và tôi sống rất tẻ nhạt, mâu thuẫn đến như vậy thì mai sau về già sẽ ra sao?
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Tồi tệ hơn là anh vẫn cờ bạc, cá độ. Mỗi lần mẹ anh phải trả cho anh đến mấy trăm triệu. Hiện tại là có mẹ anh lo, mai sau thì sẽ thế nào? Anh lúc nào cũng sẵn sàng chửi bới vợ con, thậm chí cả mẹ vợ anh cũng cãi láo. Còn chuyện vợ chồng thì có khi cả tháng anh cũng không thèm ngó ngàng tới tôi.
Tôi sống chỉ biết chồng con, có công ăn việc làm ổn định, thu nhập khá. Nhà ngoại tôi cũng có kinh tế. Tôi cũng không phải loại xấu xí gì, càng không hỗn láo với mẹ chồng hay bất kỳ ai trong gia đình nhà chồng. Tôi tự hỏi tại sao chồng tôi lại coi thường và đối xử với tôi tệ như vậy? Ngày xưa anh theo đuổi mấy năm trời tôi mới đồng ý và anh đối với tôi tốt vô cùng.
Bản thân sống trong gia đình tan vỡ, xa mẹ từ nhỏ, tôi thiếu thốn tình cảm và ao ước có được một gia đình riêng hạnh phúc, có một người chồng tử tế để được dựa giẫm. Nào ngờ tôi lại lấy phải người không biết phân biệt phải trái, ham chơi không coi trọng gia đình như anh.
Tôi quyết định đi mua nhà để ba mẹ con dọn ra ngoài. Với hy vọng cách xa một thời gian để chồng suy nghĩ cũng như thấy được tầm quan trọng của vợ con, để tôi không phải ở cùng mẹ chồng nữa. Bởi mỗi lần vợ chồng cãi nhau mẹ lại bênh con trai và nói tôi.
Tôi nói chuyện với mẹ chồng về ý định của mình. Tôi đoán biết trước được kết quả, bà đổ mọi lỗi lầm cho tôi, bà nói con trai mà không làm gì đến nỗi, con trai bà phải đi làm nên con cái tôi phải lo. Trời ơi, tôi cũng phải đi làm, tôi kiếm tiền nuôi con còn anh đi làm thì đem tiền đi đâu? Anh sống vô trách nhiệm, cục cằn, thô lỗ mà mẹ anh vẫn nói anh đúng. Tôi cũng đem ý định của mình kể với chồng nhưng anh tự cao, anh nói anh không sai và kêu tôi đòi hỏi quá nhiều. Anh còn đổ lỗi mọi chuyện là tại tôi gây nên.
Thú thực, chả có người đàn bà nào lại muốn tan cửa nát nhà, nhưng sức chịu đựng của con người có hạn. Tôi đã quyết định ăn Tết xong sẽ đưa con tôi đi. Từ trước chỉ có tôi chăm hai đứa con, chồng tôi không hề quan tâm hay đưa đồng nào nuôi con. Anh ấy chỉ quan tâm đến những cuộc vui với bạn bè, những cuộc chơi bài và cá độ bóng đá. Kinh tế, tinh thần a đều không cho mẹ con tôi. Anh ấy không có vai trò gì trong cuộc sống của mẹ con tôi cả. Hiểu rõ điều đó, đã quyết định ăn Tết xong sẽ đi mà nhìn hai đứa con nhỏ tôi thương quá!
Tôi tự hỏi quyết định của mình là đúng hay sai? Tôi nên làm gì cho phải? Cho con tôi đỡ khổ hơn đây?
Theo Ngoisao
'Nước mắt cá sấu' của người chồng tệ bạc
Người đàn ông tôi cưới làm chồng cũng chính là kẻ ngược đãi tôi suốt 15 năm qua. Với bản tính độc đoán và ưa kiểm soát, ngày nào anh ta cũng xúc phạm tôi, làm tim tôi tan nát.
ảnh minh họa
Còn chuyện "động tay động chân" thì không quá thường xuyên. Mấy năm đầu hôn nhân, tôi đã khóc rất nhiều, cố gắng chiều theo mọi mong muốn của anh ta.Sau khi con gái chào đời (năm nay con bé 10 tuổi), trái tim tôi khép chặt trước người đàn ông ấy. Tôi dành tất cả thời gian, tình cảm cũng như năng lượng vào việc chăm sóc con, chăm lo nhà cửa và thỉnh thoảng đi từ thiện. Trong mắt người ngoài, tôi là người vợ hoàn hảo. Tôi không còn quá dễ tổn thương trước những lời nói, hành động của anh ta. Tôi cố gắng tránh cãi vã với anh ta bằng mọi cách.
Bao nhiêu lần tôi tâm sự với người nhà thì bấy nhiêu lần họ khuyên tôi cố sống vì con. Họ muốn tôi chấp nhận và chịu đựng để giữ gia đình. Nhưng anh ta thì không bao giờ thay đổi.
Tôi có bằng đại học, giỏi chuyên môn công việc. Mỗi khi tôi đạt được thành công nào đó trong công việc, anh ta tỏ ra khó chịu và không thích tôi ưu tiên những thứ khác hơn anh ta. Anh ta chỉ muốn tôi ở nhà làm một bà nội trợ lôi thôi và chậm tiến. Càng ngày tôi càng thấy xa cách với chồng.
Khi tôi đủ can đảm để đối diện và nói thẳng về những đau đớn, bất hạnh mà anh ta gây ra cho tôi, thì một trạn "cuồng nộ" ập tới. Kết quả khắp người tôi xây xát và đầy vết bầm tím. Sau đó anh ta gọi cho mẹ và chị gái tôi bảo họ đến rước tôi về vì không cần tôi nữa. Thật không thể tin nổi, mẹ và chị tôi lại đứng về phía anh ta. Họ bảo tôi ích kỷ và rằng tôi phải cố mà sống cho yên ổn.
Chúng tôi ly thân được 7 tháng. Anh ta đi tư vấn tâm lý, tìm người này người kia để xin lời khuyên. Sau đó anh ta đến khóc lóc, xin tôi tha thứ, nói rằng vẫn yêu tôi và rằng không hề biết tôi bị tổn thương, đôi khi anh ta mạnh tay chỉ vì không muốn mất tôi.
Anh ta còn nói nếu ly hôn đồng nghĩa tôi sẽ hủy hoại cuộc đời của chính mình, của anh ta và con gái chúng tôi. Chưa hết, anh ta còn liên tục mua hoa, quà tặng tôi, tỏ ra quan tâm, chăm sóc và cầu xin tình yêu của tôi. Anh ta bảo rằng không có tôi, anh ta như kẻ quẫn trí.
Trong giai đoạn ly thân, tôi gặp được một người bạn. Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, dành cho tôi tình yêu và sự sẻ chia vô điều kiện. Tôi đã nghĩ đến việc cùng con gái chuyển đi nơi khác, vừa độc lập chồng cũ, vừa gần anh hơn và làm lại cuộc đời.
Chồng tôi cũng biết về người bạn đó và một mực tin rằng chính vì anh ấy mà tôi đòi ly hôn. Anh ta đòi tôi chấm dứt quan hệ với người đó và nghĩ rằng đó là cách giải quyết cho tình cảnh hiện nay.
Thay vì tức giận, tôi bắt đầu cảm thấy thương hại người tôi từng gọi là chồng. Khi anh ta khóc, tôi thấy áy náy. Tôi không dám dứt khoát và tìm cách né tránh vấn đề. Về phía gia đình tôi vẫn khuyên nên đợi đến khi con gái đủ 18 tuổi rồi thích làm gì thì làm. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống trước kia, nhưng tôi sợ. Không biết anh ta sẽ còn làm gì nữa, gia đình tôi sẽ phản ứng ra sao và sợ nhất là ảnh hưởng tới con gái. Giờ đây cuộc đời tôi hoàn toàn bế tắc. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Nguoiduatin
Những cách chữa tóc bạc nhiều sau khi sinh cực hiệu quả Sau sinh việc tóc bị bạc nhiều làm cho chị em đau đầu vô cùng. Sẽ có những cách giúp chị em nhanh chóng có được mái tóc đen mượt. Nguyên nhân khiến tóc bạc nhiều sau sinh Thực tế ở một số phụ nữ sau khi sinh gặp phải hiện tượng xuất hiện tóc bạc, tóc nhạt màu hơn, cụ thể là...