Muốn ngủ với người hơn mình 20 tuổi
Tôi năm nay 26 tuổi, tôi đã ra trường và đi làm được hai năm. Tôi và chú quen nhau như một sự tình cờ. Chú tuyển tôi vào công ty mà chú làm giám đốc. Tôi rất tôn trọng chú, chú như tấm gương để tôi noi theo, mỗi lần tôi làm sai điều gì thì chú không mắng mà còn chỉ bảo rất nhẹ nhàng.
Tôi là một người có học thức và hiểu biết, chú cũng vậy. Tôi biết gia đình chú không hạnh phúc. Chú và vợ đã ly thân, bây giờ chú sống với mẹ và một đứa con trai đã gần bằng tuổi tôi.
Thấm thoát tôi đã làm việc với chú ba năm. Trong thời gian bên chú, tôi đã yêu thầm, tôi chẳng thể hiểu nổi mình nữa. Có lúc tôi chỉ muốn chạy lại và ôm thật chặt, tôi rất muốn có người đàn ông đó. Tôi đã có người yêu nhưng ở bên cạnh người yêu tôi chỉ nghĩ về chú. Tôi ước đó là “chú” để tôi thể hiện tình cảm.
Có những lần tìm hiểu suy nghĩ của chú về tình cảm, tôi đã nhận thấy chú hình như bị đổ vỡ một lần nên chú chẳng tin vào tình cảm nữa. Với chú đến với một người đàn bà khác chỉ là giải quyết nhu cầu và chú nghĩ rằng họ đến với mình chỉ vì tiền mà thôi.
Chú là người rất giỏi, thông minh và thành đạt. Trước đây chú là tổng giám đốc của một công ty nhà nước. Càng tiếp xúc, tôi càng cảm thấy chú là một con người hiểu biết, lịch sự. Dù đã hơn tôi 20 tuổi nhưng tôi thấy con người chú rất trẻ trung.
Tôi biết, cuộc sống phải đi theo con đường của nó, không thể trái ngược được, nếu có thì nó sẽ chẳng bao giờ tồn tại được lâu. Tôi biết tôi không thể đến với người đàn ông đó nhưng trong đầu tôi luôn có suy nghĩ chỉ muốn ngủ với người đàn ông đó cũng được không cần gì hết. Tôi chỉ muốn trao thân xác tôi cho người đàn ông đó thôi. Hãy cho tôi một lời khuyên (Mai Lê).
Video đang HOT
Câu hỏi bạn đặt ra và quan điểm về vấn đề mà bạn đang đặt ra có vẻ chưa chính xác. “Chú”, nếu trong mối quan hệ xã hội không có ý nghĩa rào cản, nó chỉ là một cách xưng hô theo độ tuổi. Nó cũng giống như “anh”, “bác”, “ông” là phân theo độ tuổi trong ngôn ngữ tiếng Việt, chứ hoàn toàn không phải có ý nghĩa như đối với trật tự trong dòng họ.
Chính vì vậy, bạn có thể gọi người đàn ông bạn đang yêu là anh, chú, bác, ông đều được và điều này không phải là rào cản để bạn thể hiện tình yêu của mình.
Việc yêu một người đàn ông không có gì là sai trái hoặc không tồn tại được lâu, dù người đó bao nhiêu tuổi. Trong xã hội không thiếu những cặp vợ chồng chênh lệch hàng chục tuổi, họ vẫn sống hạnh phúc cả cuộc đời.
Chỉ có một điều trái ngược, đó là bạn đang có song song hai mối quan hệ. Một mối quan hệ chính thức: với người bạn gọi là người yêu và mối quan hệ “không chính thức” – trong tâm tưởng bạn – với người bạn đang gọi là “chú”. Dường như quan hệ “không chính thức” mới là điều quan trọng hơn với bạn.
Tình cảm là một cái gì đó không ai có thể nắm bắt và điều khiển mà chỉ có thể đáp ứng hay vùi lấp nó. Bạn đang hoàn toàn tự do, có toàn quyền định đoạt tình cảm của mình, vậy lý do gì mà bạn ngăn mình lại, không dám bước vào mối quan hệ mà chính bản thân mong muốn nhất.
Hãy cân nhắc tình cảm của mình trong cả hai mối quan hệ để chấm dứt một cái và mạnh dạn bước vào mối quan hệ mà bạn chọn lựa. Chỉ có một điều, bạn cần xác định nếu chọn lựa mối quan hệ “không chính thức” là hãy để người đàn ông đó khẳng định tình cảm đối với bạn một cách rõ ràng. Nếu anh ta không có tình cảm thì bạn cũng đừng ngại ngần chấm dứt nó, đừng biến mình thành một món đồ chơi bình thường như bao món đồ chơi khác của anh ấy.
Còn nếu anh ấy cũng có tình cảm với bạn thì điều quan trọng anh ấy cần làm là giải quyết dứt điểm những vấn đề của cá nhân trước khi đến với bạn. Điều đó sẽ tránh cho bạn những khó xử, đau khổ về sau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã 3 lần phá thai vì tình yêu
Khi tôi có thai lần ba, anh vẫn nói câu nói đó với tôi bằng giọng ngọt ngào: Em hãy bỏ đi mình còn trẻ, rồi sẽ còn sinh thêm nhiều con nữa.
Tình yêu của tôi chỉ là tình cờ, sự tình cờ đó đã đưa anh đến bên tôi trong một buổi tối mưa tầm tã. Tôi đứng trú mưa dưới mái nhà. Tôi rung lập cặp cái gió khẽ thổi qua làn mưa hứt tung cả cái áo mỏng manh làm cho tôi lạnh càng lạnh. Bất chợt có ai đó choàng chiếc áo vào người tôi, và nói bên tai tôi rằng: em hãy giữ lấy chiếc áo này choàng cho đỡ lạnh. Chỉ bấy nhiêu thôi tôi cũng thấy lòng mình ấm lại. Rồi kể từ đó anh và tôi quen nhau.
Anh là giám đốc của một công ty kinh doanh, anh là người đã có gia đình vợ và hai con rất xinh. Anh 35 tuổi còn tôi vừa tròn 25, cái tuổi nhiều mộng mơ về một người tình cũng như một gia đình. Nhưng tìm mãi tôi cũng không sao ưng ý một người nào cho chính mình. Có phải tôi kén chọn gì cho can? Mà là trái tim tôi nó chưa nói lời yêu thì làm sao mà yêu cho được. Thế rồi cũng cái đêm mưa tầm tã đó đã vô tình đưa anh đến bên tôi. Anh nhẹ nhàng là thế cũng như một cơn gió đến bên tôi khi tôi lạnh, và những lúc tôi cô đơn anh lại cho tôi mượn cái bờ vai gia đình đó cho tôi dựa.
Vẫn biết anh là người của gia đình, tôi vẫn biết anh là người của xã hội, vậy là tôi đã có tình cảm với anh lúc nào không biết? Tôi cứ thế yêu anh trong lặng thinh không nói. Những lúc anh buồn anh thường tìm tôi để nói chuyện và uống một tách cafe. Từng giọt cafe bên anh càng cho tôi cảm giác yêu anh ngày càng nhiều hơn. Rồi những lúc cafe một mình tôi lại nhớ anh trong da diết! Yêu lắm cafe mà tôi từng yêu khi ngồi bên anh, nhâm nhi từng giọt cafe đắng chát cả bờ môi, tôi thích cái đắng chát đó nó cũng như cuộc tình của tôi và anh vậy. Nhưng cũng không biết làm sao? Chỉ biết chờ anh tìm đến tôi vì anh người của gia đình vì vậy tôi phải chịu nỗi nhớ đó.
Và rồi ngày định mệnh cũng tìm đến tôi vào một đêm tôi đang ngon giấc thì có tiếng đập cửa, tôi ra mở cửa thì thấy anh trong bộ dạng say ngất. Tôi đỡ anh vào giường rồi đắp chiếc khăn nóng vào trán anh, khi tôi đi ra thì anh đã nắm lấy tay tôi kéo lại. Anh nói rằng anh đã yêu tôi nhưng không biết làm sao? Khi gia đình anh vẫn còn đó. Tôi không có thời gian để kiềm chế lòng tôi, vì tôi vẫn yêu anh đấy thôi. Vậy là tôi cứ thế cứ bước vào lòng anh một cách không miễn cưỡng. Tình yêu đã làm cho con người yếu đuối là thế? Cũng ngay đêm đó tôi đã trao cho anh cái đáng giá mà tôi đã giữ 25 năm qua trong cái yêu điên cuồng đó bên anh.
Ảnh minh họa
Sau hai tháng tôi phát hiện ra mình đã có thai. Tôi nửa vui nửa mừng vì cái cảm giác lần đầu làm mẹ nó len lỏi vào tôi khi niềm vui dâng trào. Nhưng tôi thất vọng ngay sau đó vì anh kêu tôi hãy bỏ nó đi. Tôi đã khóc trên vai anh, anh bảo tôi hãy cho anh thời gian để anh lo lắng rồi có con cũng chưa muộn? Tôi đã chấp nhận làm cái chuyện đó, phải ép lòng bỏ đi cái niềm vui chớm nở trong tôi rồi vụt tắt.
Và rồi lần thứ hai mang thai anh vẫn giữ lời nói đó bảo tôi bỏ đi, tôi không hiểu anh với lý do gì cứ bảo tôi bỏ đi? Có lẽ tôi trong cơn say mà không còn biết nhìn nhận về tôi và anh chăng? Tôi vì yêu nên phải chọn cách bỏ đi để được sống dưới tình yêu đó. Những đêm về một mình lạnh lẽo tôi bỗng khóc một mình, tiếc thương cho hai lần mang giọt máu đó rồi bỏ đi. Đêm tỉnh lặng khi còn lại mình tôi, tôi chỉ biết khóc như thế này, 25 tuổi đời tôi mới biết sống là phải chọn lựa, và rồi tôi phải chọn tình yêu mà bỏ đi hai giọt máu trong tôi.
Thời gian cứ vậy lặng lẽ bên anh, tôi như một chiếc bóng núp dưới bóng của anh để ngày tháng cứ đưa tôi đi bên anh người tình trong anh. Những buổi tối khi anh bên gia đình yêu thương của anh thì tôi cứ ngồi lặng lẽ bên quán cafe một mình tôi để nhớ về quá khứ, cái ngày mà tôi ngồi bên anh bên ly cafe đắng chua. Tôi ngày xưa không biết uống cafe nhưng từ khi biết anh tôi bắt đầu với những giọt cafe đen, đắng thật đấy như rồi tôi cũng quen với nó cho những đêm tôi còn lại một mình như đêm nay. Uống để biết nó đắng ở bờ môi rồi lại ngọt ở cuống họng cũng như anh đưa đến bên tôi những lúc ngọt ngào rồi lại bắt tôi chọn những cái đắng cay nhất. Tình yêu là thế sao?
Rồi hôm nay tôi lại có thai lần ba. Tôi đã cho anh biết nhưng anh vẫn câu nói ngọt ngào rằng: Em hãy bỏ đi mình còn trẻ mà em rồi mình sẽ thêm sinh mà. Ngọt ngào là thế đấy, nhưng tôi không thể nào chịu đựng được người đàn ông mà tôi yêu và từng chịu đựng cái nỗi đau tôi mang hai lần phá thai vừa qua. Có lẽ anh chỉ trêu đùa với tình yêu tôi thì phải? Anh nói tới đâu thì nước mắt tôi rơi tới đó. Tôi cứ thế tát vào mặt anh mà lòng tôi cũng đau đớn theo từng cái tát kia.
Tôi bỏ chạy tôi không muốn nghe anh nói dù là một lời nào nữa, mỗi bước chạy của tôi là mỗi giọt nước mắt rơi xuống má bay ra ngoài theo tiếng gió. Tôi bước vào quán cafe tình yêu của tôi, lần cuối tôi muốn uống lại những giọt cafe của đời tôi. Từng giọt cafe chảy xuống như lòng tôi hiện nay vậy. Uống từng ngụm cafe mà nước mắt tôi rơi theo vì đâu? Chắc vì nó đắng quá, đắng chát cả bờ môi tôi, đắng cả cõi lòng tôi.
Cám ơn anh đã cho tôi biết thế nào là cafe đắng, đắng đến nỗi nước mắt tôi phải rơi và lòng tôi đau nhói đến không chịu được. Ngoài trời những giọt mưa bay lất phất nhưng tôi chỉ một mình bên những giọt cafe cuối cùng cho chính mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong các bạn gái đừng nhẹ dạ như tôi Em vừa sợ nhưng cũng vừa muốn làm chuyện ấy với người yêu khi ở bên anh ấy- ngay cả khi bản thân em thấy em và anh ấy không thể cưới được nhau. Viết lên dòng tâm sự này, em muốn giải tỏa những điều mà em thấy thực sự là "hối tiếc". Em sống trong 1 gia đình gia giáo, bố...