Muốn ly hôn vì không chịu được cuộc sống ở nhà chồng
Cả chồng và bố mẹ chồng đều không yêu thương, tôn trọng tôi, tôi không muốn tiếp tục sống và hy sinh cho họ nữa…
Ảnh minh họa
Tôi cưới được 5 năm, trong khoảng thời gian 5 năm đó, tôi phải sống cùng bố mẹ chồng, không chỉ cơm nước phục vụ bố mẹ chồng, tôi còn phải lo lắng cho cả đứa cháu con của em gái chồng để ông bà chăm rồi vào Nam lập nghiệp.
Mẹ chồng tôi tư duy phong kiến, luôn nghĩ con dâu thì phải gánh vác chuyện nhà chồng, phục vụ bố mẹ chồng như ngày xưa. Nên dù tôi đi làm kiếm tiền, bình đẳng với chồng trong việc thu nhập, nhưng khi trở về nhà tôi lại phải lo tất cả các công việc bếp núc, con cái, đi chợ mua thức ăn. Chồng không giúp tôi những việc đó, bố mẹ chồng cũng không.
Nhiều khi quá mệt mỏi, tôi nhờ chồng làm giúp, thì mẹ chồng lại mặt nặng mặt nhẹ, nói ra nói vào, và gây sức ép để chồng tôi không tiếp tục giúp đỡ vợ việc nhà. Tôi muốn ra ở riêng, nhưng chồng không đồng ý, nói gia đình có mỗi mình anh là con trai, ở riêng không ai chăm sóc bố mẹ, nên tôi cũng đành chấp nhận, sống chung với mẹ chồng.
Việc nhà thì không nhận được sự giúp đỡ, mỗi tháng tôi xin về quê ngoại một lần, nhưng lần nào mẹ chồng cũng tỏ ra khó chịu, nói tôi không lo việc nhà chồng, suốt ngày chỉ nghĩ đến về quê ngoại. Trong khi, tôi chỉ về quê ngoại mỗi tháng đúng một lần vào ngày chủ nhật, rồi tối lại về phục vụ cơm nước cho ông, bà.
Video đang HOT
Không muốn tôi về ngoại, nên mỗi lần về là mẹ chồng lại mắng mỏ, rồi tìm những lý do để con tôi không đi theo, mà con không đi theo thì tôi cũng không muốn về.
Có lúc thì bà nói đưa con đi ăn cưới cùng bà, có lúc lại nói lạnh đưa con đi sẽ ốm, có khi đến giờ tôi về thì bà đưa con đi chơi mãi không về, tôi đi tìm khắp xóm cũng không biết mẹ chồng đưa con tôi đi đâu.
Mệt mỏi và ức chế vô cùng với thái độ của mẹ chồng, nhưng chưa khi nào chồng đứng về phía tôi, với anh, mẹ chồng tôi dù có xấu xa hay quái thai đến đâu thì vẫn là mẹ của anh, và dù đúng hay sai thì tôi vẫn phải là chấp nhận.
Anh có thể đánh tôi trước mặt mẹ chồng chỉ vì muốn mẹ anh vui lòng, mà không cần biết sau cái tát ấy tôi cảm thấy như thế nào.
Thực sự, lúc này tôi chỉ muốn ly hôn, chấm dứt cuộc sống như địa ngục này với chồng tại gia đình nhà anh. Bỏ tất cả, tôi chỉ cần mang theo đứa con mà thôi,…
Theo netnews.vn
Thèm... cha
Vừa làm cha vừa làm mẹ, chị dành tất cả tình yêu cho con. Con gái của chị không thiếu bất cứ thứ gì. Ai ngờ bây giờ chị phát hiện con cần thứ vô cùng quan trọng mà chị không có.
Đi làm về, chị ngạc nhiên khi thấy con gái tháo tung chiếc xe đạp, bày từng mớ lộn xộn các bộ phận khắp sân. Con loay hoay treo sườn xe lên nhánh mận để sơn.
Tự dưng chị bực mình. Con càng lớn càng lì, thích làm gì cứ làm bằng được. Tuần trước, con nói muốn sơn lại xe đạp dù xe còn mới tinh. Chị hỏi lý do, con cứ loanh quanh, cuối cùng mới nói thật rằng muốn xe màu hồng giống xe của bạn. Cuối tuần, con và bạn ấy sẽ cùng đạp xe đi chơi.
Ảnh minh hoạ
Anh thợ đầu khu phố hứa sẽ giúp sơn xe. Vậy mà con bé đã tự làm lấy, không hỏi qua ý kiến mẹ. Nhìn chiếc áo mới và hai bàn tay con dính đầy sơn, chị bực, đi thẳng vào nhà. Con cũng khéo tay, sơn phết một lúc là xong.
Trong số bạn bè, chị là người gắn bó với trường đại học lâu nhất. Chị mất tám năm để học đến thạc sĩ, thêm mười năm dồn hết tâm trí và sức lực làm việc cho tập đoàn đa quốc gia. Nhà cửa, vật chất có đủ, đến lúc sực nhớ cần có gia đình thì nhìn quanh không thấy ai khiến chị rung cảm. Thêm một thời gian trăn trở tìm kiếm, cuối cùng, chị quyết định nhờ sự giúp đỡ của bác sĩ để tự sinh con một mình.
Những ngày mang thai và nuôi con nhỏ thật khó khăn. Còn thêm sự tò mò, săm soi của những người xung quanh. Người ta không hiểu vì sao một cô gái xinh xắn và thành đạt lại làm mẹ đơn thân. Chị không thể kể đi kể lại mãi một câu chuyện để giải thích. Bởi vậy, ngoài thời gian đi làm, chị gần như ở trong nhà.
Tất cả rắc rối rồi cũng qua, con gái lớn nhanh, cao ráo và gương mặt giống hệt mẹ. Con thông minh, ham học hỏi, biết san sẻ việc nhà. Chị rất hài lòng dù đôi khi con có những hành động khiến chị bực không chịu nổi. Ví dụ như chuyện sơn chiếc xe đạp. Đã vậy, lúc ráp xe, con làm tới làm lui vẫn dư ra vài bộ phận nhỏ nên hỏi chị phải làm thế nào.
Dù chị đã cố gắng, con gái chị vẫn cần một người cha... (Ảnh minh hoạ)
Chị làm sao biết cách ráp một chiếc xe đạp. Chị hậm hực cằn nhằn, con gái xụ mặt một lúc rồi chảy nước mắt. Tối đó, chị lén đọc nhật ký của con. Thì ra lâu nay, con gái không cảm thấy hạnh phúc dù được mẹ dành cho tất cả tình thương. Con kể chuyện ngồi xem cha của đứa bạn thân sơn lại xe cho bạn ấy. Con ngưỡng mộ rồi ao ước có cha.
Với sự trợ giúp của anh sinh viên ở trọ cạnh nhà, chiếc xe rồi cũng ráp xong. Chiều thứ Bảy, đúng hẹn, con hớn hở đạp xe ra khu công viên bên bờ sông. Chị ngồi hóng gió với mẹ của bạn, để con đạp xe bên cạnh cha con họ. Ba người tổ chức cuộc đua, la hét cười nói hí hửng. Bỗng xe của bạn bị tuột xích, người cha vội vàng chạy đến giúp. Con dừng lại, lặng lẽ quan sát. Cái cách con nhìn cha con họ khiến chị nhói lòng.
Lâu nay, mẹ con quấn quýt bên nhau, tưởng sẽ bình yên mãi. Vừa làm cha vừa làm mẹ, chị dành tất cả tình yêu cho con. Con gái của chị không thiếu bất cứ thứ gì. Ai ngờ bây giờ chị phát hiện con cần thứ vô cùng quan trọng mà chị không có.
Sáng đầu tuần, chị dậy sớm tập thể dục dù đêm qua ngủ muộn. Hôm nay, chị trang điểm kỹ, chọn mặc bộ đồ ưng ý nhất và ngắm mình thật lâu trước gương. Chị vẫn còn đẹp. Người ta nói tình yêu không có tuổi, nhiều người lớn hơn chị vẫn lập gia đình. Chị tự nhủ mình sẽ làm được, nhất định làm được. Con của chị sẽ có cha.
Việt Quỳnh
Theo phunuonline.com.vn
Còn nỗi đau nào đau hơn khi bị người khác thẳng thừng chê bai ngay trước mặt vì mình xấu! Trong công ty mọi người xa lánh xua đuổi mỗi khi thấy tôi xuất hiện khiến tôi rất đau khổ. Mẹ bảo ngày còn nhỏ tôi rất xinh xắn, thậm chí còn được đi thi bé khỏe bé ngoan. Vậy mà chẳng hiểu sao càng lớn tôi lại càng xấu nên mất hết tự tin vào bản thân. Ngoại hình không được sáng...