‘Muốn lấy chồng thì kiếm tiền đi đã’
Cuộc sống, là phũ phàng, là chất chứa rất nhiều điều không thể ngờ được, vì thế, trước khi lấy chồng, các gái hãy cố gắng kiếm nhiều tiền đi đã nhé…
ảnh minh họa
Chị, một nách 2 con, ở chung với bố mẹ chồng, ấy thế mà mọi người vẫn thấy chị tung tẩy bên ngoài như gái đương son, đi ăn, đi chơi thậm chí đi du lịch vài ngày với bạn bè là chuyện bình thường. Hình như đối với chị, chẳng có khái niệm về nhà cơm nước cho cả nhà, ở nhà trông con, dọn dẹp nhà cửa hay sao ấy! Thế mà vẫn thấy chồng chị yêu chiều ác, mẹ chồng thì đi đâu cũng khen con dâu nức nở, anh em đằng nhà chồng thân thiết với chị chả khác ruột thịt. Thế này không kì lạ thì còn gì kì lạ hơn nữa!
Ấy thế nhưng khi mấy người bạn thân cận hỏi thăm thì chị đã tiết lộ: “Đơn giản mà, có tiền thì sẽ được thế thôi!”. Ra thế, quả nhiên là đơn giản, nhưng lại có sức nặng ngàn cân! Thì đấy, mọi người lại quên mất chị là người kiếm tiền rất được, tự bản thân chị đã gây dựng được cơ ngơi kha khá mà không cần đến sự trợ giúp của chồng hay nhà chồng. Thu nhập của chị hàng tháng giờ đã ổn định ở mức nhiều người ngưỡng mộ.
Chị tâm sự, cái hồi mới lấy chồng, chị chẳng có gì trong tay ngoài công việc với mức lương đủ ăn hàng tháng. Gia đình chị cũng chẳng có gì cho con gái ngoài 2 chỉ vàng làm kỉ niệm. Hai vợ chồng chị gần như là tay trắng lập nghiệp, chị vẫn đi con xe máy cà tàng bố mẹ mua lại của người quen hồi chị mới đi làm. Chị luôn cố gắng hết sức để lấy lòng bố mẹ chồng, từ chăm chỉ làm việc nhà, tới ngoan ngoãn nghe lời, đi đâu về cũng mua quà dù ít dù nhiều, có điều không được đắt tiền mà thôi.
Video đang HOT
Nhưng tất cả mọi nỗ lực của chị vẫn không thể so được với cô em dâu – là vợ của em trai chồng chị bởi duy nhất một điều, nhà cô ấy có điều kiện hơn! Em dâu chị chưa đi làm, nhưng cả ngày nằm trên phòng chơi điện thoại, máy tính, đến bữa đợi chị về nấu cơm xong thì xuống ăn, nói chung không mó tay vào việc gì trong nhà. Vậy mà mẹ chồng vẫn bênh chằm chặp: “Em nó mệt!”, hay: “Em nó không làm quen, thôi con làm luôn đi! Là chị thì đừng có tị nạnh với em”. Những ngày tháng sống chẳng khác gì ôsin cho nhà chồng và vợ chồng em chồng khiến chị khóc ròng bao đêm. Nhưng rồi chị cũng nhận thức sâu sắc hơn ai hết, nếu không có kinh tế thì sẽ dễ dàng bị người ta khinh khi, coi thường ghê gớm!
Chị bắt đầu kinh doanh thêm ngoài việc công ty, dần dà thuận lợi chị nghỉ làm luôn, toàn tâm toàn ý vào phát triển và mở rộng việc kinh doanh. Và thật không ngờ, thái độ của nhà chồng đã tốt tỉ lệ thuận với số tiền chị kiếm được. Cho đến bây giờ, chị ngoài công việc thì hầu như không phải mó tay vào bất cứ việc gì trong nhà nữa. Mẹ chồng chị và bác giúp việc là người đảm đương hết mọi thứ. Sáng ra, chị chẳng phải bận tâm con cái, chiều về chỉ việc nằm khểnh đợi cơm, chị thích vào bếp thì vào, không thì thôi, thích chơi với con thì chơi còn không thì mẹ chồng chị ôm 1 đứa, bác giúp việc ôm 1 đứa ngủ. Bố mẹ chồng chị ban đầu muốn ở chung với cậu em trai nhưng sau đó đã chuyển sang ở hẳn với vợ chồng chị.
“Nói thật, mình đã chứng kiến rất nhiều cảnh con dâu nghèo bị khinh thường, sống trong nhà chồng chẳng khác gì người ở, và cũng là phận làm dâu, nhưng giàu có một chút, thì luôn được mọi người coi trọng và bênh vực. Kể cả là những gia đình nhà chồng tốt, thì họ cũng vẫn nể những cô dâu giàu có hơn, sự thật đấy”, chị chia sẻ.”Mình còn chứng kiến có nhà, con dâu dắt mũi, sai khiến cả nhà chồng, khiến tất cả mọi người nghe lời, chỉ vì cô ấy có tiền nữa ấy chứ!”, chị cười nói thêm.
Chị nói thật lòng, chị chẳng trách gì những gia đình chồng như thế cả. Suy cho cùng, họ cũng là con người, với mong muốn có những thứ tốt đẹp hơn cho cuộc sống của mình. Ai có thể cho họ nhà cao cửa rộng, phụng dưỡng họ tuổi già bệnh tật, lo cho cháu nội họ cuộc sống đủ đầy, thi thoảng giúp đỡ anh em họ hàng đằng nhà họ lúc khó khăn, thì họ coi trọng hơn. Chẳng qua họ hiểu hiện điều đó ra hơi mạnh mà thôi. Cuộc sống chung của chị với bố mẹ chồng giờ rất ổn. Mẹ chồng vô cùng vun vén nhà cửa, tận tình chăm bẵm con chị, cũng là cháu bà, đối xử với chị thì khoan dung, chiều chuộng, chị chả mong gì hơn thế, cũng chẳng để bụng chuyện xưa.
Từ hoàn cảnh của bản thân và những người xung quanh, chị kết luận, đã qua rồi cái thời “một túp lều tranh 2 trái tim vàng”. Sống thực dụng quá cũng không tốt, nhưng đừng nên coi nhẹ vai trò quan trọng của đồng tiền. Cái thời các cô gái mong ước tìm cho mình một người đàn ông để dựa dẫm cả đời cũng lạc hậu rồi. Các cô gái nên tranh thủ khoảng thời gian son rỗi và đầy nhiệt huyết trước khi kết hôn để tạo dựng cho mình một nền tảng kinh tế vững, sau này cũng chẳng bao giờ phải lo về việc bố mẹ xử tệ với mình đâu.
Cuộc sống, là phũ phàng, là chất chứa rất nhiều điều không thể ngờ được, vì thế, trước khi quyết định lấy chồng, các cô gái nên cố gắng kiếm nhiều tiền đi đã, vừa cho chồng nể, nhà chồng phục, còn cho chính cuộc sống của mình khi bước vào hôn nhân. Kẻo lại có lúc muốn biếu bố mẹ đẻ cái gì cũng không có, muốn mua cho con hộp sữa tốt cũng phải nhấc lên nhấc xuống, hạ quyết tâm thật lớn mới mua được, phũ phàng hơn là bị đối xử tệ như chị hồi trước vì trót là… dâu nghèo!
Theo Giadinh.net
Vợ chồng trục trặc, tôi phải nhờ gái mới lấy lại phong độ
Tôi không biết tình trạng này của vợ chồng tôi kéo dài đến bao giờ nữa. Đã gần hai tháng nay chúng tôi không có quan hệ với nhau. Chẳng nhẽ mọi ham muốn của vợ tôi đã tắt hẳn. Tôi phải làm thế nào bây giờ. Đừng có khuyên tôi bảo vợ áp dụng biện pháp như tôi đấy nhé!
Năm nay tôi 35 tuổi, vợ tôi cũng mới ngoài 30. Tôi vốn là người lao động kiếm tiền chính trong nhà, còn vợ tôi ở nhà nội trợ, lo dạy dỗ đưa đón con đi học. Cuộc sống của hai vợ chồng tương đối hạnh phúc. Dù cũng có xảy ra va chạm, nhưng không có gì to tát lắm.
Chuyện cũng không có gì đáng nói đến hôm tết vừa rồi về quê, em vợ muốn vay tiền mua ô tô. Thực ra ở nhà quê thì ô tô là một tài sản rất đáng giá và quá xa xỉ đối với cuộc sống của nhà em vợ. Thế nhưng không hiểu vì sao mà cậu ấy lại khăng khăng muốn mua, đã thế lại phải chơi dòng xe Camry mới cứng. Theo tôi nếu chỉ để đi lại thì cũng không cần phải chơi dòng xe sang đó làm gì, cứ Kia morning cũng có thể lượn tốt. Cậu cũng đâu cần phải quan hệ ngoại giao, hay làm ăn gì đâu mà phải đầu tư vào xe cộ nhiều đến thế.
Em vợ tôi không nghe nhưng lại muốn mượn tiền tôi để mua xe. Mượn ít thì đã đành đằng này tới hơn 2/3 chiếc xe là muốn mượn của tôi, trong khi đó lại không đề cập đến ngày trả. Chỉ nói chung chung là: "Khi nào có tiền thì em gửi lại anh chị sau". Tôi không thể từ chối cũng không thể cho mượn số tiền đó để chơi sang như vậy được. Vợ tôi thì khăng khăng là tôi không muốn giúp đỡ anh em đằng vợ, rằng tôi chỉ biết lo cho các em tôi thôi. Em tôi mượn tiền mua nhà, tôi lập tức bảo vợ rút ngân hàng về cho vay. Thế nhưng đến khi em vợ mượn lại từ chối.
Tôi cũng đã phân tích cho vợ hiểu là việc mua nhà là để an cư lạc nghiệp, là đầu tư để ổn định cuộc sống. Còn mua xe để đi lại cũng không cần phải xe nhiều tiền đến thế, huống hồ em vợ thực sự chưa cần xe đến mức đó. Nếu muốn thì cũng có thể chọn xe ít tiền hơn. Thế nhưng vợ tôi nhất định không nghe. Cô ấy còn bảo tôi là do cô ấy ở nhà nội trợ nên bị tôi khinh rẻ, khinh rẻ luôn cả họ hàng nhà vợ.
Tôi giải thích như thế nào cô ấy cũng bỏ ngoài tai. Trong lúc nóng giận tôi đã mắng cô ấy là người không có lý lẽ gì, lẽ ra phải biết chồng vất vả khổ sở thì phải biết chia sẻ. Tiền của tôi kiếm ra là để lo lắng cho cái nhà này, chứ không phải để phung phí như vậy được. Vợ tôi ầm ĩ cả lên.
Phải nhờ gái tôi mới lấy lại được phong độ.
Chúng tôi giận nhau suốt cả tết, mới làm hòa được mấy ngày hôm nay. Chuyện tưởng bình thường, không ngờ sau đó tôi gặp trục trặc rồi tê liệt hoàn toàn. Suốt cả tháng trời, tôi và vợ không gần gũi lần nào, cô ấy cũng không đòi hỏi. Không hiểu sao lúc chuẩn bị ngủ với vợ, tôi lại nghe những lời đay nghiến mà vợ nói hôm nọ. Tôi đâm ra nhũn như con chi chi, không thể nào ngóc đầu lên nổi.
Nhân chuyến đi công tác ở ngoại tỉnh đầu năm, mấy tên trong công ty tôi kéo nhau đi giải đen. Tôi cũng bị kéo theo, lúc đầu cứ tưởng quả này tôi chỉ dạng chỉ sờ vào hiện vật, cấm sử dụng. Thế nhưng không ngờ, súng ống tôi lại hoạt động tốt, không bị cong veo, vẹo vọ tí nào. Bao nhiêu lo lắng của tôi được dẹp bỏ hết. Tôi hí hửng tưởng rằng đã giải quyết được xong vấn đề.
Thế nhưng đến nhà thì mọi chuyện đâu lại vào đấy, vợ tôi như một khúc gỗ trên giường. Người cứng đơ, khô như hạn tháng 7. Tôi có cố gắng mấy thì cô ấy vẫn trơ trơ không hưởng ứng khiến tôi không thể nào tác nghiệp được.
Tôi không biết tình trạng này của vợ chồng tôi kéo dài đến bao giờ nữa. Đã gần hai tháng nay chúng tôi không có quan hệ với nhau. Chẳng nhẽ mọi ham muốn của vợ tôi đã tắt hẳn. Tôi phải làm thế nào bây giờ. Đừng có khuyên tôi bảo vợ áp dụng biện pháp như tôi đấy nhé!
Theo Người đưa tin
Chồng kiếm tiền, nuôi con cho vợ đi học cao học và kết quả là .... Vợ tôi vốn là giáo viên, cái nghề cao quý mà ai cũng kính trọng. Chính vì điều đó, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ nghi ngờ vợ khi để vợ đi công việc, để vợ ra ngoài công tác. Nhiều người cảnh báo tôi rằng, để vợ đi học cao sẽ xảy ra nhiều vấn đề mà tôi không thể hiểu...