Muốn giữ chồng, phải học … lẳng lơ
Đây là lời khuyên của tôi dành cho những người phụ nữ đang và sắp làm vợ. Muốn giữ được chồng, hãy học cách lẳng lơ.
Ảnh minh họa
Tôi tìm đến những cô gái làng chơi để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mất tý tiền, nhưng được họ chiều chuộng không khác gì thượng đế, như thế còn hạnh phúc hơn suốt ngày phải đi xin sự “bố thí” của vợ.
Đọc những dòng chia sẻ này tôi lại thấy bóng dáng của mình trong đó. Tôi nghĩ, chả riêng gì anh và tôi đâu, vì 99% những người vợ là đàn bà Việt Nam đều bảo thủ với suy nghĩ rằng, chủ động trong chuyện chăn gối là công việc của đàn ông.
Còn đàn bà, nếu chủ động trong chuyện chăn gối sẽ bị đánh giá là hư thân mất nết, và thiếu chuẩn mực, đoan trang.
Thậm chí, trên diễn đàn này tôi thấy có chị còn phát biểu rằng, phụ nữ chủ động quan hệ tình dục với chồng thì chả khác gì gái làng chơi. Đó là một suy nghĩ hết sức thiển cận, một suy nghĩ không còn hợp với lối sống của phụ nữ thế kỷ 21 nữa. Một suy nghĩ cần phải thay đổi khẩn cấp.
Tuy nhiên, vì sự bảo thủ và chậm tiến, không chịu học hỏi, nên các chị em nhà ta vẫn ôm khư khư cái tư tưởng này, và không chịu thay đổi.
Video đang HOT
Các chị đâu có biết rằng, vì cái tư tưởng đó mà nhiều người chồng đã sinh ra chán vợ đến tận cổ, những lúc ấy họ phải tìm đến gái làng chơi. Điều này cũng lý giải tại sao dịch vụ gái mại dâm ở Việt Nam lại có thể phát triển mạnh mẽ đến như thế.? Và đàn ông Việt cứ có tý tiền lại trở nên hư đốn.
Đơn giản, vì có tiền có nghĩa là nhu cầu giải quyết sinh lý cũng cao hơn. Mà người vợ lại không đáp ứng nổi, cứ giữ mãi cái cũ, khiến đàn ông trở nên chán vợ.
Và những người vợ thiếu hiểu biết đã đẩy những ông chồng phải tìm đến gái mại dâm để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, để cảm giác như mình còn có giá trị, còn được phụ nữ yêu thương và chiều chuộng.
Không giấu gì anh, vợ tôi cũng giống như vợ anh, cũng không bao giờ biết thể hiện cảm xúc yêu đương trước mặt chồng. Thậm chí, cô ấy còn coi tình dục là một điều xấu xa, và bỉ ổi.
Nên mỗi khi tôi “gợi ý” làm tình là dù thèm muốn đến mấy cô ấy cũng phải có những phản kháng nhất định, để tỏ vẻ là mình không có nhu cầu “chuyện ấy”.
Hay nói đúng hơn, cô ấy muốn chứng tỏ với chồng mình rằng, cô ấy là người đàn bà cao thượng, cô ấy là một vị thánh, không cần đến tình dục vẫn có thể sống tốt.
Đã thế, tôi cũng cho nghỉ luôn. 2 năm nay chúng tôi chỉ sống chung nhà, ngủ chung giường chứ không còn quan hệ tình dục.
Tôi tìm đến những cô gái làng chơi, bóc bánh trả tiền để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mất tý tiền, nhưng được họ chiều chuộng không khác gì thượng đế, như thế còn hạnh phúc hơn suốt ngày phải đi xin sự “bố thí” của vợ.
Đây là những lời tâm sự thật lòng từ đáy lòng của một người đàn ông đã cưới vợ hơn 10 năm như tôi. Có thể nhiều chị sẽ cho rằng tôi là thằng dở hơi, có một người vợ chính chuyên, đoan trang mà không biết trân trọng. Hay đàn ông chúng tôi “được voi đòi tiên”.
Nhưng không phải thế, đàn ông chúng tôi cũng là con người, cũng cần được nửa kia của mình âu yếm, vỗ về. Nhưng thử hỏi, có bao nhiêu người phụ nữ Việt Nam đủ thông minh để hiểu ra điều này?.
Đã đến lúc, phụ nữ Việt nên nhìn nhận lại vấn đề. Đó là lời khuyên của tôi dành cho những người phụ nữ đang và sắp làm vợ. Muốn giữ được chồng, hãy học cách lẳng lơ.
Theo VNE
Nỗi niềm dì ghẻ
Nhiều người mẹ kế phải khổ sở vì sự bất hợp tác của con chồng nhưng bằng tình cảm chân thật, có chị đã vượt qua được khó khăn này.
Khi tuổi đã "cưng cứng" hoặc dang dở sau một lần đò, việc lên xe hoa lần nữa là quyết định cực kỳ khó khăn của nhiều phụ nữ. Quyết định này càng khó hơn khi các chị vấp phải một rào cản không nhỏ: con chồng.
Luôn bị gây khó dễ
Trên diễn đàn xây tổ ấm mới đây, chị Thùy Linh đã chia sẻ những cảm xúc tiếc nuối của mình trong đêm tân hôn tập hai. Trước đây, chị từng ly hôn vì bất đồng quan điểm nên chọn lựa kỹ càng người đàn ông thứ hai. Chồng Linh cũng từng gãy đổ và anh sống với cô con gái nhỏ. Khi biết chồng một mực yêu thương con gái, Linh rất ủng hộ vì biết đây là một người đàn ông có trách nhiệm. "Nhưng mọi háo hức trong tôi hoàn toàn sụp đổ khi đêm tân hôn bước vào phòng, tôi đã thấy con bé nằm trên giường. Cực kỳ khó chịu nhưng tôi nghĩ thôi ráng qua đêm nay rồi con bé ngủ riêng. Nhưng con bé vẫn khăng khăng đòi ngủ với ba".
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Nhiều chị vì không chịu đựng được con riêng của chồng mà trở nên mệt mỏi, trầm cảm, thậm chí lại nghĩ đến chuyện ly hôn. Bà Nguyễn Thị Tâm, Giám đốc Trung tâm Tư vấn Hồn Việt, kể bà từng nhận được cuộc điện thoại dài mấy giờ liền của một người mẹ kế tâm sự bị con chồng "hành hạ".
Thằng bé 10 tuổi, rất tinh quái, nghịch ngợm cộng thêm sự giúp sức của mẹ ruột và bà ngoại nên tìm đủ mọi cách để "hành hạ" mẹ kế. Đến giờ ăn, nó hết chê cơm khô đến canh mặn rồi các món ăn không hợp khẩu vị, không ngon bằng mẹ nó nấu. Khi quần áo, giày dép có tí vết bẩn thì nó la toáng lên là do mẹ kế cố tình làm thế. "Nghiêm trọng nhất là trong đầu thằng bé luôn suy nghĩ mẹ kế chính là người chen vào giữa ba mẹ nó dù sự thật không phải vậy. Tôi đã khuyên chị ấy và chồng nên có một buổi nói chuyện thật rõ ràng để thằng bé hiểu" - bà Tâm kể.
Hết lòng vì con chồng
Trong chuyến về nguồn mới đây tại huyện Cần Giờ do một tổng công ty tại TP HCM tổ chức, tôi gặp lại chị, một phó giám đốc của công ty nhựa tại huyện Củ Chi (TP HCM). Chị cho biết vừa nghỉ hưu, cuộc sống cũng nhàn nhã, ở nhà chăm cháu ngoại.
Chị đến với anh khi tuổi đã 42, anh lúc đó 52 tuổi, vợ mất đã 4 năm, có một con gái học đại học và con trai học lớp 12. "Cũng trải qua một vài mối tình nhưng không đến đâu, khi gặp anh, tôi nghĩ duyên trời đã định nên chấp nhận. Không ngờ các dì của con chồng cứ tác động vào là nhà cửa, tài sản do ba mẹ cháu cực khổ làm nên, tôi lấy ba chúng là vì muốn chia phần. Chúng nhất quyết không chịu, thằng em còn dọa bỏ nhà đi bụi nếu anh cưới tôi. Tôi buồn lắm và xem như số mình không thể lấy chồng" - chị tâm sự. Rồi một người bạn của anh đã đến nói chuyện với các con rằng sau này con cái có sự nghiệp, gia đình rồi ở riêng, ai sẽ lo cho anh khi tối lửa, tắt đèn? Nghe ra, 2 đứa con anh đồng ý cho ba cưới vợ với điều kiện không được ở ngôi nhà mẹ chúng từng ở.
Anh chị gom góp mua được căn nhà gần ngôi nhà cũ của anh. Lớn tuổi không thể sinh con, chị yêu thương, chăm lo cho 2 đứa con chồng như con ruột mình. Ngày con gái đầu lấy chồng, chị đứng ra lo toan trong ngoài. Ngày con gái sinh con, chị cũng vào ra bệnh viện, chăm nom, săn sóc như con ruột. Con trai nhỏ sau khi đi làm lại sang nhà chị ăn cơm. "Đến lúc này thì các dì của cháu mới cởi mở và hết đề phòng tôi nhưng tôi làm tất cả điều đó vì tình yêu thương thật sự chứ không phải để lấy lòng hay tranh thủ tình cảm của các con" - chị bộc bạch.
Theo VNE
Tôi không biết phải bắt đầu lại như thế nào... Tôi và Yên có hôn phối từ nhỏ. Nói "hôn phối" cho nó hoành tráng chứ thật ra chỉ là lời hứa của hai người bạn nối khố: "Nếu vợ tui đẻ con gái thì mình kết làm sui gia". "Ừ, còn nếu cô ấy đẻ con trai thì tụi nó kết nghĩa huynh đệ". Tôi nghe má kể lại, hôm đó cha...