Muốn được “yêu” thì anh phải tiêu tiền, còn tôi sẽ không “cho” chừng nào chúng ta cưới
Vân Anh lạnh toát sống lưng, nó luống cuống đẩy mạnh Khôi ra nhưng có vẻ điều đó càng kích thích khiến Khôi dùng sức giữ nó yên lại. Cực chẳng đã, Vân Anh cắn mạnh vào môi Khôi. Anh lùi ra, khóe miệng vương máu, nhìn Vân Anh với vẻ bất ngờ.
Những lầm tưởng của nó về Khôi khiến nó suýt phải trả giá đắt (ảnh minh họa)
Nhìn bên ngoài, Vân Anh có vẻ là một cô nàng “ngổ ngáo” đích thực. Nó có vô số hình xăm, không đếm xuể khuyên bấm và cả mái tóc light đỏ rực khiến dù có cách xa cả trăm mét vẫn dễ dàng nhận ra. Ấy thế mà không nhiều người biết, Vân Anh vẫn là “gái gin” và chưa một lần nghĩ gì khác ngoài trao “cái ngàn vàng” đó cho người đàn ông nó lấy làm chồng.
Tình sử của Vân Anh nói dài thì dài nhưng túm gọn lại chắc cũng chỉ ở mấy chữ này thôi: Yêu mà “đòi” là chia tay! Nó phân biệt rất rành rẽ giữa tình yêu và tình dục. Nó cũng luôn tin rằng tình dục chỉ đẹp khi cả hai người đều sẵn sàng với điều đó chứ không phải chỉ là một bên đòi hỏi và một bên cả nể nên “nhắm mắt làm liều”. Khổ nỗi, với cái vẻ ngoài “gọi đòn” ấy, với thói quen đi bar đều như cơm bữa ấy thì lấy đâu ra cho Vân Anh một anh chàng người yêu không muốn lên giường sau 3 tháng quen nhau?
Vân Anh luôn mong đợi một người yêu thương nó thật lòng và không đòi hỏi tới chuyện tình dục sẽ xuất hiện (ảnh minh họa)
- Kệ chứ! Tao tin vẫn có hoa sen giữa đám bùn lầy!
Vân Anh hếch mũi lên rồi buông lại một câu như vậy. Nó đang quen một anh chàng mới, tên Khôi, ngoại hình đúng như cái tên, rất khôi ngô, tuấn tú, và có vẻ là “trai ngoan”.
Không giống những cuộc tình khác, Vân Anh không quen Khôi trong bar mà là… trước cổng quán bar. Nó say khướt, ngồi gục trước bậc thềm rồi bám bừa lấy một người đi ngang kêu than “Làm ơn đưa em về nhà!”. Người-đi-ngang ấy chính là Khôi. Mối nhân duyên cũng bắt đầu từ đó.
Video đang HOT
Khôi đang làm ở một công ty lớn, dáng vẻ đĩnh đạc nhìn là biết sẽ có tương lai sáng rỡ, thành công. Vân Anh đi bên cạnh Khôi, nhìn thì cũng đẹp đôi nhưng chẳng hiểu sao vẫn cứ sai sai ở chỗ nào đó. Có điều Khôi cũng thích Vân Anh thật sự, bỏ qua mọi tính nết khó tả và những tật xấu nói hoài không sửa để ở bên nó đến nay đã gần 6 tháng.
Vân Anh – “phiên bản” yêu Khôi thì thay đổi khá nhiều. Nó không sống chết giữ lấy những thứ thuộc về tính cách “cha sinh mẹ đặt” như nó thường nói nữa. Nó ở nhà nhiều hơn, chịu vào bếp nấu nướng, nhuộm lại mái tóc màu trầm và tháo đi một vài chiếc khuyên trên người. Vân Anh đang tốt dần lên, có lẽ là như vậy.
- Khôi là “hoa sen” đó phải không?
- Mong là thế! Tao cũng chán phải lội giữa bùn lầy lắm rồi!
Sinh nhật Khôi, hai người rủ nhau lên Tam Đảo một chuyến. Vân Anh khá hồi hộp, đây là chuyến du lịch riêng đầu tiên, lại ở một nơi như Tam Đảo. Suốt 2 tiếng ngồi xe, nó chỉ đau đáu suy nghĩ, liệu Khôi có đòi không? Nếu Khôi đòi thì nó có cho không? Khôi là người con trai tốt nhất từng đến bên nó, nó có nên dành sự đặc biệt đó cho anh? Trước đây khi mới yêu nhau nó từng nói rõ quan điểm không “chăn gối” trừ khi cưới, Khôi cũng đồng ý vậy tức là anh sẽ chẳng “động thủ” đâu đúng không? Hàng trăm câu hỏi cứ liên tiếp “bay ra” khiến Vân Anh chỉ biết ôm đầu lắc qua lắc lại. Không, Khôi nhất định không làm gì quá giới hạn đâu!
Đêm Tam Đảo se lạnh, Vân Anh ngồi nép bên Khôi, hai người đắp chung chiếc chăn mỏng nhóm lửa nướng thịt. Vừa uống rượu vừa ăn thịt, đôi tình nhân cà kê đến tận nửa đêm mới về phòng. Khi cảnh cửa phòng vừa đóng lại, Vân Anh bất ngờ bị Khôi túm lấy, nhấc bổng lên và hôn một cách ngấu nghiến. Hơi choáng nên nó đơ ra một lúc rồi nhanh chóng đẩy Khôi ra nhưng có hơi men nên Khôi mạnh hơn nó tưởng. Khôi cứ thế ôm lấy nó và hướng ra chiếc giường phủ ga trắng giữa phòng.
Vân Anh lạnh toát sống lưng, nó luống cuống đẩy mạnh Khôi ra nhưng có vẻ điều đó càng kích thích khiến Khôi dùng sức giữ nó yên lại. Cực chẳng đã, Vân Anh cắn mạnh vào môi Khôi. Anh lùi ra, khóe miệng vương máu, nhìn Vân Anh với vẻ bất ngờ.
- Em làm gì thế hả?
- Em đã nói không muốn quan hệ trước hôn nhân cơ mà!
- Hả? – Khôi phá lên cười: Em bị dở hơi à? Chúng ta đã qua cái giai đoạn “làm hàng” với nhau rồi cô gái. Anh biết thừa kiểu con gái như em với ai chả “tới bến”.
Vân Anh sững người, bèn tát mạnh vào mặt Khôi. Nó hét lên:
- Anh nói cái gì? Anh coi tôi là loại con gái gì hả?
- Thôi đi! Đừng có cố khoác cái vẻ “gái nhà lành” ấy lên nữa. Em soi gương đi, nhìn em khác gì một con đàn bà đã “qua tay” nhiều thằng không hả? – Khôi nhếch mép cười rồi nhẹ nhàng kéo tay Vân Anh: Thôi nào, hôm nay sinh nhật anh, chẳng nhẽ em không thể giúp anh được yêu sao? Em yêu anh cơ mà Vân Anh. Yêu anh thì phải cho anh chứ!
Đến giờ thì Vân Anh đã tỉnh ngộ hoàn toàn. “Bông hoa sen” nó nghĩ sẽ là điểm dừng chân cho cuộc đời nó hóa ra cũng chẳng khác gì đám bùn lấy ngoài kia. Mà không, chẳng có bông hoa nào cả, chỉ có đám bùn tanh bẩn khiến nó thấy ghê người. Nó lấy hết sức đẩy Khôi ra, bước xuống giường, mặt lạnh lùng nói:
- Muốn được “yêu” thì anh phải tiêu tiền, gái ngoài kia không thiếu! Còn tôi sẽ không “cho” chừng nào chúng ta cưới! – Rồi nó cười nhẹ: Sau hôm nay thì cũng chẳng bao giờ có chuyện đó đâu. Chào anh!
Vân Anh bỏ đi, lau vội giọt nước mắt vừa rơi. Nó vẫn tin giữ mình là đúng bởi có bao tên đàn ông, miệng nói ngon nói ngọt nhưng tận sâu trong lòng lại coi rẻ phụ nữ như thế. Trên đời chắc chắn vẫn còn đàn ông tốt có thể chờ nó đến khi nó muốn, Vân Anh tin mình nhất định sẽ tìm ra.
Theo Afamily
Tôi có nên bỏ chồng để lấy trai tân?
Tôi năm nay 21 tuổi, là một phụ nữ đã có chồng và một bé gái 3 tuổi. Trước đây, tôi và chồng yêu nhau say đắm hai năm thì làm đám cưới. Tưởng rằng cuộc sống hạnh phúc luôn mỉm cười với đôi vợ chồng trẻ... nhưng trớ trêu thay, cuộc sống vợ chồng đang yên ấm thì tai họa bỗng ập xuống gia đình tôi.
Một hôm, anh đi nhậu với mấy người bạn. Trong bữa nhậu, nhóm bạn anh và nhóm nhậu bên cạnh xích mích nhau, rồi có những lời qua tiếng lại. Và trong lúc không kiềm chế được bản thân, anh đã đánh nhau với nhóm nhậu bên cạnh khiến một người bị chết. Thời gian đó, tôi đang mang bầu 8 tháng... và tôi dường như ngã quỵ khi phải đối diện với sự thật đau đớn đó. Vậy là cuộc sống gia đình đang hạnh phúc bỗng chốc trở nên tan hoang, buồn đau, u uất...
Sau khi bị tạm giam ba tháng, anh bị đưa ra xét xử và tuyên án 17 năm tù - đấy là quãng thời gian rất dài và rất khó khăn với tôi và cô con gái nhỏ.
Dù anh có ngồi tù lâu đến mấy cũng không thể nào xóa hết lỗi lầm với gia đình người bị hại. Tôi cũng cảm thấy rất hối hận vì không biết khuyên răn chồng, để anh nhậu nhẹt đến tận đêm khuya và xảy ra hoàn cảnh đau lòng đó. Vì thế nên tôi cũng thay mặt anh đến xin lỗi gia đình họ và chạy vạy lo tiền bồi thường cho người bị hại.
Dù không còn yêu chồng nữa nhưng tôi vẫn rất thương anh ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian thấm thoắt trôi đi, con gái em giờ cũng đã được 3 tuổi. Thời gian này, tôi gửi con nhà ngoại để đi làm công nhân, thi thoảng tôi lại gửi tiền về cho bố mẹ nuôi con. Con gái tôi rất ngoan, lại được ông bà ngoại chăm sóc rất chu đáo nên tôi cũng yên tâm làm việc. Thi thoảng chồng tôi cũng gọi điện về động viên vợ, hỏi thăm gia đình và hứa sẽ cải tạo thật tốt để sớm được về với gia đình.
Tôi đã từng nghĩ rằng, mình sẽ chung thủy với chồng để đợi chồng về... nhưng từ khi đi làm, gặp một người đàn ông tốt bụng, tôi đã thấy quý và yêu anh từ lúc nào không hay biết. Tôi cũng đã thẳng thắn chia sẻ với anh về hoàn cảnh của mình nhưng anh nói rằng: "Những điều đó với anh không quan trọng. Giờ đây, em chỉ cần biết rằng anh yêu em và em cũng yêu anh là được". Tôi cũng cảm nhận được tình cảm, sự quan tâm chân thành của anh dành cho mình, cũng như những lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Thật sự tôi rất yêu anh ấy... nhưng tôi biết rằng, tình cảm này chỉ để thế thôi, chúng tôi sẽ không bao giờ có được một tương lai tốt đẹp. Anh là trai tân, lại có công ăn việc làm ổn định thì làm sao anh có đủ can đảm để lấy một người phụ nữ đã qua một đời chồng như tôi? Hơn nữa, nếu anh có muốn cưới tôi thì tôi cũng phải giải quyết chuyện gia đình của mình như thế nào? Dù không còn yêu chồng nữa... nhưng thực sự tôi vẫn rất thương anh ấy.
Các bạn ạ! Liệu tôi sống như vậy có quá bội bạc không? Hiện tại, tôi không còn tình cảm với chồng nữa... vì trái tim tôi đã thuộc về anh, người đàn ông đến sau nhưng luôn cho tôi cảm giác ấm áp, hạnh phúc. Anh ấy cũng hứa sẽ xin phép gia đình để được cưới tôi làm vợ... nhưng tôi vẫn rất lo lắng bố mẹ anh và bố mẹ tôi sẽ cấm đoán, không cho hai đứa tôi được đến với nhau.
Tôi rất mong mọi người giúp tôi! Hãy cho tôi biết mình nên làm gì giữa những sự lựa chọn khó khăn này?
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chồng ham việc, bỏ mặc vợ con Chồng tôi đi làm liên miên, ngày nào cũng 10h-12h đêm mới về. Có khi tôi nói nhiều quá, chủ nhật anh ở nhà nhưng 9-10h sáng là lại vội vàng đi. Ở nhà, anh không ngủ, không ôm máy tính thì cũng như ngồi trên đống lửa, một lúc là đi. Tôi cũng đi làm, công việc khá nhiều áp lực, rồi...