Muốn được yêu, hãy yêu chính mình
Thời trẻ tôi từng rất nồng nhiệt trong “chuyện ấy”. Giai đoạn mới cưới thật tuyệt vời, vợ chồng tôi có thể quấn quýt vào nhau bất cứ lúc nào, ở đâu, chẳng bao giờ thấy vơi cạn ham muốn.
Thế rồi hôn nhân cũng thực sự bắt đầu. Chúng tôi chuyển nhà, xa gia đình, xa bè bạn. Công việc của tôi gặp khó khăn. Chồng không cùng quan điểm với mọi điều tôi nói. Rồi có con. Chúng tôi ngủ riêng. Mệt mỏi. Chó sủa cả đêm. Thân thể tôi như nhũn ra. Những ham muốn của tôi như bốc hơi mất. Một tối tôi nằm lặng trên giường mà không thể nhớ nổi lần cuối tôi và chồng bên nhau. Có lẽ ít nhất cũng phải nửa năm rồi.
Trong tuyệt vọng, tôi cố gồng người để thoát khỏi sự mỏi mệt và tìm lại chính mình, nhưng tôi không còn đủ tự tin và sức lực. Tôi từng thấy mình dễ thương và quyến rũ, nhưng bây giờ tôi chỉ thấy mình là một người đàn bà có chồng cứng nhắc và vô hình.
Chẳng phải đó là lỗi của chồng tôi sao? Giá mà anh chú ý tới tôi như quan tâm tới công việc hay các con anh thì có lẽ tôi đã thấy mình có chút đặc biệt. Song đổ lỗi cho anh thì có ích gì, chỉ tôi mới hiểu những gì mình thật sự mong muốn.
Tôi bắt đầu nghe theo tiếng gọi của chính mình. Tôi thích làm nhà văn, thế là tôi cố gắng hoàn thiện cuốn tiểu thuyết lãng mạn đầu tay. Tôi thích chụp ảnh, thế là tôi mua một cái máy ảnh và nhìn đời qua ống kính. Ngay khi tôi bắt đầu đắm mình vào những điều tôi thích, hạnh phúc đã trở về. Cuối cùng tôi cũng có thể tin khi chồng nói anh thích vẻ ngoài của tôi lúc này. Chắc chắn tôi không còn cái vẻ của một cô gái 26 tuổi trẻ trung, nhưng anh cũng vậy, và tôi vẫn thấy sức hấp dẫn từ anh.
Video đang HOT
Một tối tôi nằm trên giường và nghĩ lại những khoảnh khắc yêu thương chúng tôi từng cùng nhau tận hưởng, tôi quàng tay ôm chồng. Và thật sung sướng, anh cũng ôm tôi. Chúng tôi âu yếm và yêu nhau. Thật kì diệu, cảm giác gần gũi nhau hơn bao giờ hết.
Chúng tôi âu yếm nhau, cười nói và tán tỉnh nhau nhiều hơn cả khi xưa. Cuộc sống gia đình lúc vui, lúc buồn, nhưng mọi thứ đều có cái tốt đẹp của nó. Nếu bạn cũng từng có cảm giác tuyệt vọng, hãy cố gắng lên, hãy vững tin rằng âu yếm và nồng nàn không chỉ dành cho các cặp vợ chồng mới cưới hay những thân hình bốc lửa. Tình dục không cầu kì cho dù bạn là bà mẹ chua mùi sữa, ông bố ngoại tứ tuần với cái bụng phệ… Tình dục để dành cho những người muốn gần gũi nhau hơn.
Theo VNE
Tôi từng sốc và hoảng hốt khi biết siêu âm con gái không xinh
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Gửi chị Vân Anh, tác giả bài viết "Nỗi lòng tê tái của người mẹ có con gái mới chào đời không xinh"!
Có lẽ bài viết của chị đã được đăng từ khá lâu. Và không hiểu sao mới hôm qua tôi mới vô tình đọc được trong lúc lần mò đọc lại các bài viết cũ.
Chị ạ, tâm trạng của chị tôi cũng đã từng trải qua, nhưng may mắn hơn cho tôi, cái cảm giác buồn bã và chán nản vì con gái sẽ chào đời không xinh xắn chỉ thoáng qua không lâu và từ trước khi bé chào đời.
Con gái tôi giờ đã hơn 6 tháng. Lúc này, mỗi khi nhìn con chơi, con ngủ, tôi lại tận hưởng cảm giác sung sướng khi con bên cạnh. Trong mắt tôi lúc này, con là cô bé đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất.
Nhưng tôi còn nhớ ngày mình mang thai con 29 tuần. Khi vào bệnh viên làm hồ sơ sinh và bác sĩ siêu âm 4 chiều cho tôi nhìn thấy mặt con trên màn hình. Tôi đã thực sự sốc và vô cùng hoảng hốt.
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Làm mẹ, ai chẳng muốn con cái mình xinh đẹp. Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Trở về nhà, chồng tôi từ công ty gọi điện thoại hỏi thăm hai mẹ con. Tôi chỉ dám kể rằng em bé trộm vía khỏe, phát triển tốt, còn tuyệt nhiên không dám nhắc tới chuyện xấu đẹp. Vài ngày sau đó, tôi bị ám ảnh với cái hình ảnh siêu âm của con. Tôi tự so sánh với những hình ảnh các bé xinh đẹp mà người ta thường hay quảng cáo bên ngoài phòng khám.
Rồi tôi lên mạng tìm kiếm thông tin và hỏi dò các chị đồng nghiệp xem hình ảnh siêu âm liệu giống bao nhiêu phần trăm ngoài đời thực. Tôi cứ loanh quanh như thế suốt mấy ngày. Có lúc, tôi còn khéo léo dò ý chồng về chuyện xấu đẹp của con cái. Và mặc dù chồng tôi luôn bảo rằng con sinh ra chắc chắn sẽ xinh đẹp, nhưng điều đó càng làm tôi suy nghĩ.
Vài ngày, tôi mang một tâm trạng không vui khi sợ con sinh ra không xinh đẹp, rồi tương lai của con sẽ thế nào? Rồi mọi người có yêu thương con không? Cứ thế nhưng sau cùng, tôi đã tự trấn an mình và nhủ rằng: "Con là con của tôi, con xấu đẹp tôi cũng yêu thương con. Nếu thực sự con chẳng may xấu xí thì tôi sẽ càng yêu thương con hơn gấp nhiều lần, bù đắp cho con phần thiệt thòi đó".
Suy nghĩ ấy khiến tôi bình tâm và sẵn sàng đón nhận con. Tuy nhiên sau 32 tuần, tôi đi siêu âm lại một bác sĩ quen, hình ảnh con rõ nét hơn và bác sĩ lại khen: "Con gái thế này là xinh rồi". Đến lúc ấy tôi đã thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ các mẹ sẽ cười khi đọc bài viết này của tôi, bởi con cái vốn đã là một tặng phẩm thiêng liêng cho cha mẹ. Nhưng làm cha mẹ, ai chẳng mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con cái.
Con gái tôi lúc này đã biết bò, mọc 2 răng. Cháu trộm vía khỏe mạnh và phát triển tốt. Nhiều khi nghĩ lại tôi vẫn tự cười mình. Có lẽ tôi hay lo xa, cũng có thể tôi ngốc nghếch, nhưng được làm mẹ đã là điều giá trị nhất trong cuộc đời này.
Theo VNE
Còn ai nữa đâu mà về... Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại thấy gương mặt hiền từ của mẹ, giọng nói ấm áp, bàn tay chai sần thô ráp của mẹ... Tất cả những thứ đó, khi mẹ còn, tôi thấy thật bình thường; chỉ khi mẹ mất đi rồi, nó mới trở thành hoài niệm làm buốt nhói trái tim. Bà xã hay nói tôi thật là lẩm...