Muốn dạy con tiết kiệm cha mẹ nên cho con bao nhiêu tiền tiêu vặt là đủ?
Dường như việc cho trẻ nhỏ tiền tiêu vặt không còn là điều xa lạ đối với nhiều phụ huynh, nhưng nếu muốn dạy con tiết kiệm thì cha mẹ cần để ý nên cho con bao nhiêu là đủ.
Với cha mẹ con cái luôn là ưu tiên hàng đầu trong mọi vấn đề, từ việc ăn uống giải trí cho tới các hoạt động nâng cao trí tuệ phát triển mọi mặt. Tuy nhiên cũng bởi sự quan tâm thái quá này mà nhiều phụ huynh thường hay chiều chuộng con cái mình dẫn tới những hệ lụy không thể kịp thời kiểm soát được.
Việc chu cấp cho con tiền tiêu vặt trên thực tế là điều mà cha mẹ nên làm. Bởi thông qua hoạt động này cha mẹ có thể dạy được con cái biết về những kiến thức liên quan tới tài chính cơ bản như tiền từ đâu mà ra, giá trị của số tiền cha mẹ cho chúng mua được những món đồ nào. Thế nhưng nhiều phụ huynh luôn ôm trong mình một nỗi băn khoăn “cần bao nhiêu tiền cho đứa con mình là đủ” mà vẫn dạy con được việc tiết kiệm tiền.
Cha mẹ nên cho con bao nhiêu tiền thì đủ (Ảnh minh họa)
Không có con số nào cụ thể
Cha mẹ nên cho các con quen dần với việc dùng tiền. Dạy con tiêu tiền đúng cách tốt hơn việc cho con “miễn nhiễm” với tiền bạc. Khi các con có khái niệm sở hữu, con mới có khái niệm tiêu xài hợp lý và dành dụm các khoản lớn hơn. Bố mẹ có thể cho con tiền từ khi con lên năm và hãy thường xuyên có thêm những khoản tiền thưởng nho nhỏ để chúng hiểu được giá trị của bản thân.
Thật ra không có một con số nào cụ thể cho việc nên đưa bao nhiều tiền tiêu vặt cho trẻ vào mỗi ngày, mỗi tháng hay thậm chí là trong một năm. Vấn đề này còn phụ thuộc vào điều kiện của mỗi gia đình mà có thể chu cấp cho con mình theo những con số khác nhau. Tuy nhiên không phải cứ vậy mà cho con số tiền lớn để tiêu xài phung phí. Việc không quản lí được mức tiêu sài của con cái luôn là điều dẫn tới nhiều phụ huynh cho con tiền vô tội vạ, chúng trở nên ỷ lại, coi thường giá trị đồng tiền cũng như không có ý thức kiếm tiền bằng khả năng của chính mình.
Xem xét nhu cầu từng độ tuổi
Hãy xem xét từng độ tuổi mà đưa cho con mình số tiền khác nhau. Đề cử như khi các con đang ở tuổi mầm non, tiểu học, giá trị đồng tiền với chúng giường như là con số không nếu cha mẹ không khéo léo bồi thêm kiến thức về tiền mỗi ngày. Cùng với việc ở tuổi này, mọi hoạt động ăn uống, mua sắm đều đã được phụ huynh lo nên việc tiêu vặt sẽ hạn chế hơn, nhưng cha mẹ vẫn nên cho con những đồng tiền lẻ để chúng học cách tiết kiệm, phục vụ những lúc cần thiết.
Khi con lên cấp hai cấp ba, đây có lẽ là độ tuổi nhạy cảm nhất của con trẻ với tiền bạc. Nếu các bậc phụ huynh không quản lí được nhu cầu của con mình ở giai đoạn này, việc cho chúng tiền tiêu vặt quá ít hoặc quá nhiều cũng đều sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển toàn diện và việc dạy chúng cách tiết kiệm. Bởi thực tế ở tuổi này con trẻ sẽ bắt đầu có những đòi hỏi nhiều hơn, chúng cũng có thể tự mua sắm, tự ăn uống và chăm chút cho bản thân. Ngoài việc liệt kê giá trị của những món đồ cần thiết, cha mẹ nên thường xuyên trao đổi với con về tiền bạc. Hãy hỏi con bạn rằng:
“Hôm nay con cần mua thêm thứ gì không?
Ở trường con có muốn ăn thứ gì không?
Lớp có yêu cầu nộp thêm quỹ gì không?
Mẹ cho con từng này được chứ?
Con có thể nói lí do tại sao lại cần nhiều tiền thế được không?”
Video đang HOT
Đại học, sinh viên là độ tuổi đã khá đủ trưởng thành để hiểu rõ về tiền bạc. Ở cái ngưỡng này,con cái đã có thể tự kiếm ra những đồng tiền quý giá đầu đời cho bản thân, nhiều người sẽ bắt đầu hiểu được giá trị những đồng tiền cha mẹ đưa cho mình thế nào. Dù vậy với nhiều bậc phụ huynh, đây vẫn là độ tuổi khá nặng trong chuyện tiền bạc nuôi con. Đưa con tiền không phải chỉ để con tiêu vặt nữa, mà còn để chúng sử dụng tiền trong nhiều vấn đề khác như tiền phòng, tiền học phí, tiền mua sắm mọi thứ. Số tiền đưa con ở khoảng này chắc chắn sẽ tốn kém khá nhiều, tuy nhiên nếu muốn con mình được phát triển tốt cha mẹ vẫn nên dành một phần ưu tiên trong việc kiểm soát việc chi tiêu của con và luôn phải dạy chúng biết tiết kiệm.
Theo Helino
12 câu nói tưởng vô hại nhưng lại vô tình gây ra những ám ảnh tâm lý lâu dài đối với con mà cha mẹ không hề nhận ra
Thậm chí, có những câu cha mẹ nói khi con còn nhỏ có thể mắc kẹt lại trong ký ức của con mãi mãi chẳng quên.
Những ai đã và đang làm cha mẹ đều biết rằng đánh mắng con là điều không nên làm. Tuy nhiên, trên thực tế, có những câu nói của cha mẹ tưởng chừng là vô hại, tưởng chừng là động viên khích lệ, nhưng nó lại gây ra những ám ảnh tâm lý đối với trẻ mà bạn không thể nhìn thấy được. Thậm chí, có những câu cha mẹ nói khi trẻ còn nhỏ có thể mắc kẹt lại trong ký ức của trẻ mãi mãi chẳng thể nào quên.
Nếu những lời nói yêu thương trí tuệ dẫn dắt trẻ trở thành người tốt, biết cư xử đẹp, thành công, thì những lời nói trong lúc nóng giận của cha mẹ sẽ khiến trẻ hoài nghi về bản thân, làm suy yếu lòng tự trọng khiến chúng cảm thấy bất an trong nhiều năm sau đó.
- Thay vì nói: "Bố mẹ rất tự hào về con!" hoặc "Con giỏi quá!".
Hãy nói: "Con phải tự hào về việc mà con đã làm được!" hay "Con đã ghép hình rất nhanh!".
Khi cha mẹ khen ngợi mọi điều nhỏ nhặt trẻ làm được một cách chung chung như hai câu nói đầu tiên, lời khen đó không có giá trị. Thay vào đó, hãy cố gắng khen ngợi những việc làm cụ thể liên quan đến thành tích của trẻ và khuyến khích chúng tự phê bình và tự hào về những điều chúng đã làm.
- Thay vì nói: "Hãy đợi cho đến khi bố/mẹ về nhà".
Hãy nói: "Con đừng làm như thế nữa. Nó làm mẹ khó chịu vì...".
Khi bạn nói cụm từ đầu tiên là bạn đã trì hoãn việc xử lý ngay những hậu quả do hành vi sai trái của trẻ gây ra, và rất có thể, đến khi chồng hoặc vợ của bạn trở về nhà, trẻ sẽ quên những gì đã xảy ra. Hãy cố gắng tự giải quyết vấn đề và giải thích cho trẻ biết tại sao bạn khó chịu với hành vi của chúng.
- Thay vì nói: "Ngày hôm nay của con thế nào?".
Hãy nói: "Hôm nay con có chuyện gì vui thế?".
"Ngày hôm nay thế nào?" - đó thực sự là một câu hỏi sáo rỗng, gợi ý cho một câu trả lời chỉ dài một hoặc hai từ. Nhưng nếu cha mẹ thực sự muốn biết một ngày của trẻ đã diễn ra như thế nào, hãy hỏi những câu hỏi cụ thể và khuyến khích câu trả lời càng dài càng chi tiết càng tốt.
- Thay vì nói: "Con sẽ không được ăn kẹo cho đến khi con ăn xong bữa tối".
Hãy nói: "Mẹ con mình sẽ ăn súp trước, sau đó chúng ta sẽ ăn kẹo".
Nếu cha mẹ đặt điều kiện rằng chỉ được ăn kẹo sau khi ăn xong bữa tối là bạn đã vô tình tăng giá trị của kẹo và làm giảm niềm vui từ bữa ăn chính. Hãy thử đảo từ một chút, có vẻ cả súp và kẹo đều ngon như nhau, nhưng trẻ nên ăn theo thứ tự quy định.
- Thay vì nói: "Nhanh lên!".
Hãy nói: "Mẹ con mình thi xem ai mang giày xong trước nhé".
Khi cha mẹ càng hối thúc trẻ làm mọi việc nhanh hơn thì trẻ càng căng thẳng và khiến chúng lo sợ rằng mình sẽ bị trễ hoặc bỏ lỡ điều gì đó. Cố gắng thay đổi cách nói để trẻ cảm thấy rằng bạn và trẻ là cùng một đội.
- Thay vì nói: "Hãy để mẹ yên!".
Hãy nói: "Có chuyện gì vậy con?" Hay "Con đợi mẹ một phút để mẹ làm xong việc này rồi chúng ta sẽ nói chuyện, được chứ?".
Nếu cha mẹ thường xuyên gạt trẻ ra, trẻ sẽ bắt đầu suy nghĩ đến việc không bao giờ yêu cầu bạn giúp đỡ hay tư vấn gì cả vì bạn luôn bận. Khi những đứa trẻ không nhận đủ sự giúp đỡ của cha mẹ trong thời thơ ấu, chúng sẽ ít có khả năng chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ của chúng với cha mẹ khi chúng lớn lên. Nếu bạn không thể chú ý đến trẻ ngay lập tức, hãy yêu cầu chúng cho bạn một vài phút để hoàn thành những việc bạn làm, rồi bạn sẽ nói chuyện với trẻ.
- Thay vì nói: "Bố mẹ thật xấu hổ về con".
Hãy nói: "Con làm bố mẹ không vui vì...".
Có thể trẻ vẫn còn quá nhỏ để hiểu sự xấu hổ là gì. Thế nên cụm từ này không giải thích cho trẻ hiểu được rằng tại sao điều chúng làm là sai. Hơn nữa, một nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự xấu hổ có thể khiến một số trẻ trở nên hung dữ hơn. Tốt nhất, cha mẹ hãy cố gắng giải thích cho trẻ hiểu trẻ đã sai ở đâu và cách xử lý tình huống đúng nhất.
- Thay vì nói: "Không được khóc!".
Hãy nói: "Có chuyện gì xảy ra với con à?" hoặc "Điều gì làm con khó chịu?".
Khóc là điều hoàn toàn bình thường. Nên khi cha mẹ bảo "không được khóc" nghĩa là bạn đã xem nhẹ cảm xúc của con khiến trẻ cảm thấy rằng cảm xúc của mình không quan trọng đối với cha mẹ. Thay vào đó, bạn hãy thể hiện cho trẻ thấy rằng bố mẹ ở đây và bố mẹ sẵn sàng giúp đỡ con.
- Thay vì nói: "Có gì đâu mà sợ".
Hãy nói: "Bố mẹ biết con sợ và bố mẹ ở đây với con".
"Có gì đâu mà sợ" lại một lần nữa gửi cho trẻ thông điệp cha mẹ không xem trọng cảm xúc của chúng. Điều bạn cần làm là ghi nhận cảm xúc của trẻ và thảo luận về nỗi sợ hãi cũng như nguyên nhân của nó.
- Thay vì nói: "Bố mẹ nói sao thì làm vậy đi".
Hãy nói: "Đến giờ tắt ti vi và bắt đầu giờ làm bài tập rồi con".
Thay vì giải thích cho trẻ hiểu lý do vì sao chúng phải ngừng làm việc này hay bắt đầu làm việc kia thì cha mẹ lại chọn cách gói gọn trong một câu cha mẹ nói sao thì làm vậy. Điều này khiến trẻ cảm thấy chúng không có quyền gì cả và cha mẹ mới là người kiểm soát mọi chuyện. Sao bạn không thử đưa ra những hướng dẫn đơn giản dễ hiểu và giải thích ngắn gọn những lý do đằng sau yêu cầu của bạn để trẻ dễ dàng hợp tác hơn.
- Thay vì nói : "Khi bằng tuổi con, bố đã làm được việc này".
Hãy nói: "Để bố dạy con cách làm nhé".
Mỗi đứa trẻ đều có sự phát triển khác nhau và việc so sánh chúng với những đứa trẻ khác hoặc ngay với chính bản thân cha mẹ đều không phải là ý tưởng tốt. Thay vì so sánh, cha mẹ hãy dạy trẻ cách làm những việc mà trẻ có thể làm được.
- Thay vì nói: "Bố mẹ thất vọng về con".
Hãy nói : "Những việc con làm khiến bố mẹ cảm thấy khó chịu, vì...".
Cụm từ "thất vọng" có thể khiến trẻ cảm thấy chúng đã không đáp ứng được mong đợi của cha mẹ. Hãy cố gắng giải thích những hành động của trẻ khiến bạn cảm thấy như thế nào nhưng tuyệt đối không dùng từ "thất vọng".
Theo Helino
Kết quả nghiên cứu kéo dài 70 năm chỉ ra 7 bí quyết cực đơn giản để nuôi dạy con thành người thành công Một nghiên cứu với hơn 70.000 trẻ em đã tiết lộ những bí mật dành cho các bậc cha mẹ để nuôi dạy con trở thành những đứa trẻ hạnh phúc và thành công nhất. Nghiên cứu dài nhất trong 70 năm về sự phát triển của trẻ em trong lịch sử Sinh con đã khó, nuôi dạy con nên người lại càng...