Muốn cắt đứt quan hệ với ba mẹ vì bị đối xử bất công
Tôi 26 tuổi, có một em trai sinh đôi. Ngay từ nhỏ tôi đã luôn tủi thân vì ba mẹ đối xử bất công.
Sau này nghe người lớn nói lại thì khi sinh hai đứa mẹ không nhiều sữa nên dành hết sữa mẹ cho em trai, tôi uống sữa ngoài. Hồi nhỏ, em tôi được đi học trung tâm Anh văn, học phí gần 20 triệu một khóa; còn tôi được mẹ cho học cô ở trường 200 nghìn đồng mỗi tháng. Em tôi học trường quốc tế, tôi học trường công. Cũng may tôi tự học được nên đậu trường chuyên và vào đại học có tiếng. Lúc tôi đậu đại học, ba mẹ bảo giỏi bình thường thôi; em tôi đậu đại học làng nhàng thì ba mẹ mở tiệc ăn mừng. Thêm nữa, hồi đại học, điểm số tôi rất cao, tự đi thi chứng chỉ IELTS 7.5, rất dễ đi du học; thế mà mẹ nói không đủ tiền. Mẹ dồn tiền làm giấy tờ cho em và em rớt vì điểm đại học kém, tiếng Anh chỉ giao tiếp ổn chứ không viết được, không thi IELTS nổi. Tôi thấy em rớt, nói mẹ cho mình đi, mẹ gạt phắt.
Ra trường, tôi làm việc trong công ty nước ngoài và dạy thêm Anh văn buổi tối, lương cao gấp mấy lần em. Ai khen tôi giỏi là mẹ lại nói do tôi hên. Khi tôi cưới, mọi thứ đều do tôi và chồng cùng bên nhà chồng bỏ tiền ra lo, ba mẹ chỉ cho tôi đúng một cây vàng. Năm nay ba mẹ lo cho em trai tôi lấy vợ, sẽ cho em một căn nhà và 50 cây vàng. Cuộc sống của tôi cũng không thiếu thốn, bản thân không ham vật chất của cha mẹ nhưng nhiều khi nghĩ thấy buồn tủi quá. Chỉ vì là con gái mà ba mẹ đối xử bất công với tôi. Trong lòng tôi chán nản, nghĩ sẽ không về nhà. Ba mẹ nuôi tôi cho hết trách nhiệm chứ bản thân chưa bao giờ cảm nhận được tình thương từ họ. Tôi dự định sẽ cắt đứt quan hệ vì cha mẹ đối xử bất công quá. Nếu ba mẹ không cần đứa con gái này thì tôi cũng không cần ba mẹ.
Cùng người yêu tự tử vì tình, cô gái "sáng mắt ra" sau khi thoát "cửa tử", chịu đủ lời mạt sát từ "nhà trai" và cái phao cứu vớt cuối cùng
Cùng nhau "vượt qua cái chết" thì sao chứ khi đến tận những giờ khắc cuối cùng, cô gái nhận ra rằng người toàn tâm toàn ý yêu thương mình chỉ có bố mẹ mà thôi!
Trong tình yêu hay hôn nhân, bất cứ ai cũng muốn nhận về nhiều sự đồng tình ủng hộ của người thân, gia đình. Chẳng ai muốn mình biến thành Juliet trong một "cuộc chiến" để có thể đi theo Romeo của mình hết cả. Ai không muốn được bố mẹ hai bên ủng hộ nhiệt tình cho tình yêu hay quyết định tiến đến hôn nhân.
Thế nhưng cuộc đời chẳng mấy khi thuận lợi như vậy. Có những con người gặp bất hạnh trong tình yêu. Đến mức họ đã quyết định chấm dứt cuộc sống của mình vì mù quáng, vì bế tắc.
Dưới đây là lời tâm sự của một người phụ nữ từng tự tử vì tình và cái kết sau cuối.
01
Bố mẹ anh ấy không thích tôi. Đó là những gì tôi biết về gia đình anh sau khi cả hai quyết định công khai mối quan hệ và ở bên nhau. Có hàng loạt lý do cho sự phản đối ấy. Tôi và anh không hợp tuổi, tôi học một ngôi trường kém cạnh anh và hơn nữa, tôi nhà quê, quê tôi ở cách thành phố đang sống hơn 600km.
Video đang HOT
Anh sinh ra trong một gia đình danh giá, bố mẹ làm kinh doanh rất giàu có. Tôi chỉ là con bé nông thôn nghèo, vì học khá mà lên được đại học ở thành phố rồi lên thành phố học mà thôi.
Khi ở nhà, tôi luôn cảm thấy bố mẹ không thương mình làm. Nhà 4 chị em gái, bố mẹ làm việc vất vả để nuôi được cả 4 đứa ăn học. Thế nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ rằng họ không yêu thương tôi mà quên mất rằng họ rất vất vả, không có thời gian cưng nựng đứa con nào. Cuộc sống họ đối mặt là cơm, áo, gạo, tiền.
Bởi vậy khi lớn lên gặp và yêu anh, được anh yêu thương, săn sóc từng chút một tôi đã định sẵn luôn rằng đây sẽ là người đàn ông mình gắn bó cả đời. Anh nhẹ nhàng, ít nói, không có vẻ gì là đàn ông sinh ra trong một gia đình giàu có. Anh quan tâm, săn sóc, yêu thương tôi.
Sau này yêu nhau đậm sâu, anh tâm sự rằng có một giai đoạn phải sang Singapore điều trị tâm lý. Gia đình anh không hạnh phúc. Bố mẹ đều xuất thân từ hai nhà môn đăng hộ đối nhưng họ chẳng thể sống bình yên bên nhau. Bố có tình nhân mẹ cũng có tình nhân từ khi anh còn bé. Bởi vậy anh luôn muốn được kết hôn với người mình yêu để tránh dẫm lên vết xe đổ.
Thế nhưng trong ngày ra mắt ấy, bố mẹ anh khinh tôi ra mặt. Họ kiên quyết không đồng ý mối quan hệ. Họ dùng đủ ngôn từ mạt sát tôi cho rằng tôi quyến rũ con trai họ. Bạn trai tôi đứng bên cạnh rơi nước mắt. Bố mẹ anh sập cửa bỏ đi.
Những ngày sau là một cuộc chiến thật sự khi bố mẹ anh ngăn cấm quyết liệt. Họ nói thẳng mặt rằng những người như tôi không có cửa bước chân vào nhà ấy. Anh ngây thơ và dại dột còn họ thì không, tôi chỉ là "con bé nhà quê đầy tham vọng" mà thôi.
Anh ấy nghĩ ra cách thức mang bầu để ép cưới. Đứng trước cái ngưỡng ấy, tôi tỉnh táo hơn và gọi điện về cho gia đình. Tôi rụt rè hỏi ý kiến mẹ một chút về điều mình sắp làm. Mẹ tôi - người phụ nữ nông thôn chính hiệu đã gào lên từ điện thoại rằng nếu chuyện ấy xảy ra thì về mà dự đám tang bà.
Bà sẽ thắt cổ chết ngay trước khi điều tiếng ập tới. Bà còn nói thêm rằng thằng đàn ông không tự quyết được chuyện kết hôn mà để con gái phải nghĩ đến cách cuối cùng đó thì nên chia tay đi chứ cưới về cũng khổ.
02
Hai đứa liệt kê hàng loạt phương án không thể thực hiện được. Bố mẹ anh đuổi việc anh, ép bỏ tôi bằng được. Mẹ tôi cũng ngày ngày gọi điện, bà vốn là người thẳng tính, chửi bới tôi không tiếc lời. Bà nói rằng dồn hết tiền bạc cho tôi đi học mà tôi lại hư hỏng như thế, gia đình nào ai nhờ vả được gì đâu.
Những lời này khiến tôi đau đớn, tại sao tôi lại trở thành một nhân vật gồng gánh sự hi vọng, tôi cũng vất vả khổ sở có giúp đỡ được gì cho ai đâu. Tại sao cứ khiến tôi nặng nề như thế?
Suy nghĩ cùng nhau tự tử đến sau 2 đêm thức trắng liên tục của tôi và anh ấy. Hai đứa ở trong căn phòng của tôi cùng rất nhiều thuốc an thần của anh sau nhiều lần lấy thuốc trầm cảm mà anh bỏ ra, không uống.
Lúc đó chúng tôi nghĩ đến chuyện nhảy cầu, nhảy lầu hay thậm chí thắt cổ tự vẫn nhưng sau gạt đi vì sợ mình chết quá khó coi. Thật buồn cười làm sao, chết mà còn sợ khó coi cơ đấy! Cuối cùng, tôi nghĩ rằng uống thật nhiều thuốc an thần vào là có thể vĩnh viễn chìm vào một giấc ngủ dài lâu.
Hôm đó là một ngày đầu tháng 9, thời tiết mùa Thu tuyệt đẹp, chim hót véo von. Hai đứa dậy sớm rồi tắm rửa sạch sẽ, mặc bộ đồ đẹp nhất rồi quyết định uống thuốc.
Trước lúc vĩnh viễn ra đi, tôi quyết định nhắn tin cho một cô bạn thân nhất: " Hãy cố gắng sống thật tốt bạn nhé, cuộc đời tuyệt đẹp nhưng không có chỗ cho tao".
Sau đó tôi và anh uống đến hàng chục viên thuốc ngủ cùng nước táo ép, uống xong cả hai nằm ở giường với hi vọng sẽ có kiếp sau được ở bên nhau.
Nhưng chúng tôi không chết, cô bạn thân lao đến nhà tôi ngay sau khi nhận được tin nhắn rồi lao vào gọi hàng xóm đưa cả hai đi cấp cứu. Khi tỉnh lại, tôi chỉ thấy đôi mắt thâm quầng của mẹ, em gái ngồi khóc một góc, cô bạn thân cũng trực ngay bên.
Tôi vẫn mơ màng nhưng nhận ra rằng mình vẫn còn sống. Mẹ bật khóc nức nở, bà liên tục hỏi tôi cảm thấy thế nào, bảo tôi dại dột rồi nằng nặc bảo rằng đừng đi làm đừng sợ hãi, về nhà mẹ nuôi.
03
Cửa phòng bật mở, mẹ và chị gái người yêu tôi lao vào cùng những tràng chửi bới. Họ liên tục nói rằng chỉ vì tôi mà con trai họ như thế. Họ nói từ khi yêu tôi, anh ấy chưa khá được một phút nào còn khiến cho nhà họ "gà bay chó sủa".
Họ còn quay sang bảo tôi muốn chết thì chết một mình, tại sao lại lôi con trai họ đi cùng.
"Cái loại đàn bà con gái tí tuổi đã có gan tự vẫn thì sau này không biết còn dám làm những chuyện gì. Con trai tao mà có chuyện gì tao sẽ không để cho mày yên ổn", mẹ anh ấy gào lên.
Lúc này mẹ tôi cũng nhảy sang bênh vực con với hàng loạt lí lẽ. Bà nói rằng tôi và anh đã trưởng thành, chẳng nhẽ anh không có đầu óc, không biết suy nghĩ hay sao mà con gái bảo gì cũng nghe. Mẹ tôi cũng dọa dẫm nếu như tôi bị làm sao thì anh và cả nhà anh chết với bà.
Khung cảnh ầm ĩ khiến các bệnh nhân khác cũng sửng sốt. Bác sĩ phải vào phòng quát mới yên. Tôi càng chìm sâu vào tuyệt vọng, thật sự bật khóc.
Nghe nói, người nhà anh đã cho anh sang bệnh viện cao cấp khác rồi. Họ sẽ cho anh sang nước ngoài. Tôi muốn liên lạc với anh nhưng không có cơ hội. Bố mẹ cũng đối xử với tôi cẩn thận từng ly từng tí, thi thoảng tôi còn thấy mẹ lén lau nước mắt.
Một ngày, đang ngồi ở phòng bệnh, anh gọi điện tới. Anh ngập ngừng nói lời chia tay rồi dập máy. Lạnh lùng đến thế sao! Đúng là sau một lần suýt chết, ai cũng thay đổi, chẳng còn thiết tha nhiều nữa. Không rõ gia đình anh đã nói gì mà bây giờ người đàn ông ấy lại dứt khoát như thế.
Tôi đau khổ có, phẫn uất có nhưng cũng thầm cảm ơn vì sau "biến cố" đã thấu tất cả. Những ai coi trọng mình, thương yêu mình nhất đều được thấu hiểu rõ ràng. Cho đến cuối cùng, gia đình vẫn là cái "phao cứu sinh" duy nhất cho cuộc đời tôi.
Tình yêu của tôi cứ tưởng như lý tưởng đáng để theo đuổi cả đời lại "sớm nở tối tàn" như vậy. Người tôi quyết sống quyết chết chỉ cần nói vài chữ đã cắt đứt quan hệ với tôi dễ dàng.
Trải qua một phen sinh tử, tôi đã dần dần lấy lại được thăng bằng. Tôi nghỉ việc về quê tĩnh dưỡng 1 năm. Vẫn có những đêm mất ngủ, vẫn có những lúc tôi khiếp sợ khi nghĩ đến vốc thuốc mình uống vào người nhưng tôi vẫn đang cố sống.
Chưa bao giờ tự tử là cách giải quyết thông minh cho một tình yêu bị cấm cản. Sau tất cả, tôi lại nằm trong căn phòng mình, nghe tiếng chim hót véo von vào mùa Thu nhưng lòng lại thấy nhẹ nhõm biết bao...
Muốn biết chồng bạn có 'đáng đồng tiền bát gạo' hay không, hãy nhìn thử vào 4 điểm này Người đàn ông cực phẩm thường yêu thương vợ, đối xử tốt với cha mẹ vợ, tử tế với những mối quan hệ xung quanh. Hãy xem chồng bạn có được bao nhiêu điều. Dưới đây là những điều chứng tỏ đàn ông cực phẩm, đích thị vàng mười mà chị em phụ nữ tìm kiếm đỏ mắt để lấy làm chồng. Nếu...