Mừng cưới em chồng 1 triệu đồng, tôi bị chồng vứt đồ đuổi đi
Tôi tức giận ôm quần áo, dự định bỏ về nhà ngoại nhưng bố mẹ chồng nài nỉ tôi ở lại.
Hồi vợ chồng tôi lấy nhau, đám cưới diễn ra chỉ trong một ngày, chủ yếu là cho xong các lễ nghi phong tục. Còn đám tiệc thì phải lùi lại do dịch bệnh. Chúng tôi dự định khi nào ổn thì sẽ tổ chức tiệc cưới sau, mời họ hàng bà con đến chung vui cùng gia đình. Nhưng rồi khi dịch bệnh được kiểm soát thì tôi lại có bầu, sinh đôi nên lễ cưới không thể tiến hành được. Không được mặc váy cưới, cầm hoa cưới lên lễ đường cùng người mình yêu, tôi cũng buồn lắm nhưng đành phải chấp nhận. Cũng may bố mẹ chồng thương, hay an ủi, động viên con dâu.
Hôm qua là đám cưới của em chồng tôi. Em lấy chồng giàu, lễ cưới được diễn ra ở một nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố. Trước đó, chồng đã bảo tôi mừng cưới 5 chỉ vàng, tức là khoảng hơn 30 triệu cho mát mặt với nhà chồng em gái, dù gì cũng là anh chị cả trong nhà. Nhưng tôi không đồng ý bởi tiền tiết kiệm của chúng tôi không còn nhiều. Sau khi sinh đôi, tôi buộc phải nghỉ làm để trông con; mẹ chồng phụ giúp. Chồng tôi lương thấp, có tháng chưa tới 10 triệu nên tôi đành phải rút tiền tiết kiệm dùng dần. Hiện giờ, trong thẻ tôi còn chưa tới 20 triệu nữa.
Vậy mà chồng ép tôi phải về nhà ngoại vay tiền, sắm cho đủ 5 chỉ vàng để anh lên trao cho em gái. Tôi than thở với mẹ chồng, bà mắng chồng tôi sĩ diện và bảo tôi cứ bỏ phong bì 1 triệu thôi. Em chồng biết chuyện cũng nói thế; em ấy còn khẳng định nếu anh trai mừng cưới mình 5 chỉ vàng, em ấy cũng không nhận.
Video đang HOT
Tôi làm theo lời căn dặn của mẹ chồng, chỉ bỏ phong bì đúng 1 triệu đồng. Đến lượt chồng tôi lên trao phong bì, mặt anh sầm lại tức tối, miệng còn lẩm bẩm mắng vợ. Tôi ôm 2 đứa bé ngồi bên dưới, thầm nghĩ thế nào tối cũng xảy ra mâu thuẫn. Nguyên buổi tiệc, chồng tôi không ngồi với vợ con mà đến bàn khác ngồi, còn hậm hực mắng vợ keo kiệt, làm mất mặt anh ấy.
Tiệc tan cũng là hơn 9 giờ tối, vừa về nhà, chồng tôi đã đem đồ đạc của vợ vứt ra ngoài sân, lớn tiếng đuổi tôi đi. Uất ức, tôi vừa khóc vừa thu dọn quần áo, định gọi taxi về nhà mẹ đẻ. Bố mẹ chồng theo nài nỉ, khuyên can quá, tôi mới đồng ý ở lại nhưng trong lòng vẫn buồn não nề. Em chồng cũng gọi điện về, bảo sẽ nói chuyện phải trái với anh trai vào ngày hôm sau, khi anh ấy đã hết say xỉn.
Tối qua, tôi ngủ trong phòng mẹ chồng; bố chồng ra ngoài phòng khách ngủ. Chỉ vì 1 triệu đồng mà tôi bị chồng mắng chửi, xúc phạm, đuổi đi; đúng là vừa đau đớn vừa nhục nhã. Sau chuyện này, tôi càng hiểu rõ bản chất sĩ diện hão của chồng mình hơn. Nếu như anh vẫn không nhận sai, tôi có nên xin phép gia đình chồng về bên ngoại ở một thời gian cho nguôi ngoai không?
Tôi đang phải nhắm mắt làm ngơ, coi như không thấy chồng bên người phụ nữ khác
Tôi dự định nếu anh đề nghị ly hôn thì tôi sẽ đồng ý và nhận quyền nuôi con. Còn nếu anh không lên tiếng trước thì tôi cũng im lặng.
Tháng nào mẹ cũng gọi điện xin tiền tôi, biết lý do mà tôi choáng váng Bất ngờ khi thấy giúp việc tiếp khách "cao tay" hơn chủ nhà Tôi chia tay người yêu, chấp nhận mất 80 triệu vì 1 cái bánh ngọt
2 tháng gần đây chồng tôi đòi ngủ riêng, lý do là anh cần không gian yên tĩnh để suy nghĩ 1 vài điều. Tôi biết anh đang nghĩ gì, anh đang nghĩ có nên ly hôn không? Những điều được và mất sau khi ly hôn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đến ngõ cụt rồi, vì sự xuất hiện của người thứ 3.
Chúng tôi đã có 8 năm bên nhau, 2 đứa con 1 đứa tiểu học, 1 đứa gần 2 tuổi, thế nhưng chẳng bằng người mà anh đang yêu 5 tháng nay. Tôi nghĩ chuyện này lỗi 1 phần nhỏ do cô gái đó, biết anh đã có gia đình mà vẫn sấn sổ lao vào, còn phần lớn lỗi là ở chồng tôi và ở tôi. Ở chồng tôi thích sự mới mẻ, ích kỷ, chỉ biết sống cho bản thân, còn ở tôi do không chịu thay đổi.
Thực ra, phụ nữ mà, cứ bận con nhỏ rồi sẽ không thể dành toàn thời gian chăm sóc chu đáo cho chồng được. Thử hỏi ban ngày đi làm, buổi tối về lo cho 2 con, đến 11 giờ đêm khi các con đã đi ngủ thì người mẹ cũng mệt phờ người rồi thì lấy sức đâu mà chiều chồng.
Nếu người chồng có tình có nghĩa, sẽ thấu hiểu và thông cảm cho vợ, sẽ giúp đỡ vợ chăm con, ân cần chiều lại vợ. Còn nếu người chồng ích kỷ sẽ lấy đó làm lý do đi tìm người phụ nữ khác rảnh rỗi hơn để chiều mình, chăm chút cho mình, dịu dàng rót mật vào tai mình.
Tôi không tiếc nuối anh, cũng không tiếc nuối cuộc hôn nhân này. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là loại đàn ông ích kỷ đó, anh luôn cằn nhằn về tôi, nào là: "Sao em không mặc váy ngủ, em mặc quần áo thế này chẳng hấp dẫn gì cả", tôi đáp: "Vì em bận con nhỏ, em còn phải vén áo cho con bú, mặc váy không tiện". Hay là "Sao em không dành thời gian nhiều hơn cho anh, lúc nào cũng chỉ biết con, con. Em gửi con về nhà ngoại 1 tháng đi". Tôi đáp: "Con còn bé mà, em chỉ có thể gửi đứa lớn về chơi với ông bà vài ngày thôi. Bố mẹ em cũng bận, đâu thể theo sát cháu được".
Và thời gian sau, anh có mối quan hệ khác, biết chuyện này tôi không bất ngờ. Tôi quá hiểu tính anh. Anh chỉ thích được quan tâm, chiều chuộng, người như anh không nên làm bố, thế mà tôi đã sinh cho anh 2 đứa con đáng yêu.
Tôi không tiếc nuối anh, cũng không tiếc nuối cuộc hôn nhân này, nhưng 2 đứa con tôi sẽ thiệt thòi khi không được ở cạnh bố. Cho nên tôi vẫn im lặng. Tôi dự định nếu anh đề nghị ly hôn thì tôi sẽ đồng ý và nhận quyền nuôi con. Còn nếu anh không lên tiếng trước thì tôi cũng im lặng coi như không biết để giữ lại gia đình cho con. Tôi làm như thế đúng hay sai hả mọi người?
Thấy con đồng nghiệp học giỏi, chồng chê trách tôi không biết cách dạy dỗ Chồng tôi thấy nhục khi thành tích học hành của con tôi kém nhất trong nhóm bạn đồng nghiệp. Anh quyết tâm chỉnh đốn việc học hành của con trong năm tới. Chồng tôi có một cái hội tiền với 10 đồng nghiệp cùng cơ quan, cứ đến cuối tháng lĩnh lương là có 1 người rút tiền. Người nào rút hội sẽ...