Mùng 1 Tết đưa mẹ chồng đi gieo quẻ đầu năm, tôi bất ngờ phát hiện ra bí mật tày đình của em chồng
Dù không muốn tin nhưng quả thật việc em chồng tôi trực Tết chỉ là một lời bịa đặt.
Có nằm mơ tôi cũng không ngờ rằng sẽ có 1 ngày tôi phát hiện ra chuyện động trời bằng cái cách không ai có thể ngờ tới.
Chẳng ai mà nghĩ rằng vào ngày mùng 1 đầu năm, đáng lẽ ra phải là 1 ngày yên bình cùng gia đình thì tôi lại rơi vào tình huống vô cùng khó xử. Như mọi năm, cứ mùng 1 là tôi sẽ cùng mẹ chồng đi lễ chùa để cầu an, cầu may cho cả năm mới, tuy nhiên mọi năm thì cả nhà sẽ cùng nhau đi, còn năm nay thì chỉ có tôi và mẹ chồng áo dài xúng xính xuống phố mà thôi.
Tôi và mẹ chồng khá hợp tính nhau, tuy không phải quá là thân thiết vì tôi vẫn nghĩ cái gì cũng nên chừng mực và nhà chồng là nơi đừng bao giờ quá là thoải mái, đôi khi vô tư quá lại thành dở. Tuy nhiên, nhìn chung thì công cuộc làm dâu của tôi khá là may mắn khi mẹ chồng tôi tuy có khó tính nhưng không phải người hà khắc với con dâu.
Mẹ chồng tôi, một người phụ nữ mạnh mẽ và độc lập, đã là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình kể từ khi bố chồng tôi mất. Em gái chồng tuy đã gần 30 tuổ.i nhưng mải mê sự nghiệp nên mãi chẳng chịu chồng con gì, mẹ chồng tôi thì sốt ruột lắm rồi nhưng chồng tôi lại bênh em, mỗi lần mẹ giục em gái chuyện chồng con là ông anh trai lại bênh em chằm chặp.
Năm nay, em chồng vướng lịch trực ở công ty nên không về nhà ăn Tết. Chồng tôi thì đêm 30 cũng làm mấy chén với anh em bạn bè nên sáng hôm sau không dám lái xe mà cũng chẳng dậy nổi nên tôi nhận nhiệm vụ đưa mẹ chồng đi lễ đầu năm.
Trong nhà thì neo người, con trai thì say rượu, con gái thì không có nhà, tôi không đưa bà đi thì chẳng lẽ bắt bà ru rú trong nhà cả ngày à? Thế là một phần để cầu nguyện cho một năm mới an lành và may mắn, một phần cũng để bà cảm thấy không cô đơn trong những ngày đầu năm mới nên tôi đán.h xe, cùng bà trong không khí tươi mới của ngày đầu năm, hòa mình vào dòng người đang lui tới để cầu bình an.
Video đang HOT
Trong lúc đó, bà bất ngờ muốn gieo quẻ đầu năm, một phong tục mà bao người tin rằng sẽ mang lại may mắn cho cả năm. Tôi đồng ý và cùng bà đến 1 ngôi chùa ở ngoại thành vì ngày đầu năm các đền chùa ở trong thành phố đông người lui tới. Tôi biết bà thích những nơi vắng vẻ như vậy nên lái xe đưa bà đến nơi này để gieo quẻ, trải nghiệm một nét văn hóa đầy thú vị và hy vọng cho những điều tốt lành sẽ đến.
Nhưng không ngờ, khi chúng tôi đến nơi, tôi và mẹ chồng lại bắt gặp hình ảnh không thể ngờ: Em chồng tôi, đang khoác tay một người đàn ông lớn tuổ.i, có vẻ rất thân mật và tình cảm. Người đàn ông ấy, tôi nhận ra, là sếp của em, một người có địa vị và tuổ.i tác đáng tuổ.i bố chồng tôi.
Dù không muốn tin nhưng quả thật việc em chồng tôi trực Tết chỉ là một lời bịa đặt, có lẽ cả 2 đang nói dối gia đình để hẹn hò với nhau. Và sự thật là em chồng tôi đang cặp kè với người sếp đã có vợ con.
Sự phát hiện đó khiến tôi và mẹ chồng không khỏi sốc và thất vọng. Mẹ chồng tôi, dù luôn là người mạnh mẽ và tự trọng, lúc này ánh mắt bà gần như thất thần. Khi thấy mình bị bắt quả tang tại trận mà người phát hiện ra lại là mẹ và chị dâu của mình, em chồng hoảng loạn đến mức mặt mày tái mét, tay run lên mất kiểm soát.
Chúng tôi không biết phải xử lý tình huống này như thế nào. Phải đối diện và giải quyết như thế nào với hành vi của em chồng, làm sao để bảo vệ hình ảnh và danh dự của gia đình. Và quan trọng hơn, là làm thế nào để mẹ chồng tôi có thể vượt qua cú sốc này và tiếp tục sống với sự tự trọng và niềm tin vào con cái.
Đây không chỉ là vấn đề giữa ba người trong gia đình tôi, mà còn là vấn đề đạo đức và xã hội. Phải biết rằng mẹ chồng tôi, người đã là góa phụ gần chục năm nhưng chưa từng làm bất kỳ điều gì để ai phải lời ra tiếng vào. Bản thân bà là người sinh ra trong gia đình có bố là người trăn.g ho.a nên bà cực kỳ bài xích chuyện mèo mả gà đồng này. Vậy mà bây giờ, chính mắt bà phải chứng kiến đứa con gái bà nuôi nấng chăm bẵm, dạy dỗ kĩ càng đang đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác…
Tôi bỗng nhiên thấy thương mẹ chồng, ngày đầu năm xuân mới đáng lẽ là ngày vui vẻ là thế nay lại trở thành như vậy, tôi không biết mẹ sẽ đối diện với chuyện này như thế nào nữa…
Sắm Tết bao nhiêu cũng không đủ vì hở ra là mẹ chồng đưa cho con gái
Mẹ chồng không bao giờ dám mua gì, nhưng bao nhiêu đồ sắm Tết và quà biếu sếp đắt tiề.n mà tôi mua, bà đều tự ý đem cho con gái, khiến tôi xoay không kịp.
Bố chồng tôi là con cả, gia đình đông người nên Tết đến, nhà tôi nườm nượp khách ra vào. Mẹ chồng có tính tiết kiệm nên dù biết nhà đông người, nhiều khách nhưng năm nào cũng chuẩn bị Tết rất qua loa.
Năm đầu về làm dâu, tôi bị sốc vì gia đình chồng đón Tết quá sơ sài. Trước Tết, vợ chồng tôi cũng hỏi mẹ xem cần mua bán gì để đưa bà đi sắm nhưng bà kiên quyết từ chối, nói đã sắm đủ cả rồi, không cần phải mua gì cho lãng phí.
Đã vài tháng làm dâu, tôi biết mẹ chồng là người tiết kiệm nhưng vẫn nghĩ cả năm có vài ngày Tết, chắc bà cũng chăm chút hơn. Vì vậy nên tôi chỉ mua thêm ít bánh kẹo, trái cây và một ít đồ ăn sẵn cho mẹ thắp hương, tiếp khách.
Mẹ chồng nấu ăn khá ngon nhưng luôn nấu rất ít, nhà 5 - 6 người lớn nhưng định lượng có lẽ chỉ đủ cho 3 - 4 người. Nhìn mâm cơm lèo tèo thức ăn, tôi chẳng dám gắp dù đang mang bầu, thèm đủ thứ. Ngày thường đi làm, mấy chị em đồng nghiệp đều rủ rê ăn vặt bữa xế nên tôi không lo về bữa tối ở nhà, nhưng ngày Tết thì khác. Năm đầu tiên đón Tết ở nhà chồng, tôi bị đói lả người.
Ban đầu, khi nhìn mâm cơm mùng 1 với mấy nồi lẩu và rau bày sẵn của mẹ chồng, tôi khá yên tâm. Khi mọi người trong họ đến đông đủ, tính ra phải đến vài chục người, bà mới bày các đĩa thịt nhúng lẩu ra. Tôi choáng vì nếu dồn tất cả thịt mà mẹ chồng tôi chuẩn bị cho mấy chục con người vào thì may ra chỉ được 2 đĩa to, bởi ở dưới bà độn toàn rau và đậu phụ như những nhà hàng "chặt ché.m", thậm chí còn "điêu" hơn.
Hôm ấy dù đói nhưng tôi chẳng dám ăn gì ngoài mấy miếng rau, nhường thịt cho khách, sau đó phải ăn bánh kẹo bù năng lượng.
Kể từ lần đó, cứ trước Tết tầm một tháng là tôi chủ động sắm sửa để không đói và không xấu hổ nếu có khách ở lại dùng bữa. Tôi mua đủ loại thực phẩm từ đồ chín ăn sẵn đến đồ tươi sống, bánh trái hoa quả lúc nào cũng đầy nhà. Mẹ chồng thấy tôi mua nhiều thì cằn nhằn rằng còn trẻ mà không tiết kiệm, tiêu pha như phá.
Sau này, tôi được lên chức trưởng phòng, Tết đến thỉnh thoảng cũng có chút quà của nhân viên gửi biếu. Vậy là từ đó, để mẹ khỏi cằn nhằn là hoang phí, mua gì tôi cũng nói được biếu, đồ đắt tiề.n thì nói là rẻ. Tóm lại qua vài cái Tết, tôi đã thích nghi và biết cách ứng phó với cái tính tiết kiệm đến keo kiệt của bà.
Trước đây, tôi mua gì mẹ chồng cũng ch.ê ba.i. Hễ chồng và bố chồng khen ngon tấm tắc thì bà lại nói giọng mỉ.a ma.i: "Đắt thế gì mà chẳng ngon". Từ ngày thấy con dâu mang về "đồ biếu", bà đều khen hết lời.
Năm nay, trước Tết cả nửa tháng, tôi sắm hòm hòm, từ đồ khô, bánh trái đến đồ đông lạnh. Quà biếu người thân và các sếp, tôi cũng mua từ rất sớm, cất gọn gàng vào tủ. Bình thường, tôi mua bán rất thoải mái và không mấy khi để ý nhưng vì sát Tết, sợ thiếu nên tôi kiểm tra lại một lượt.
Không hiểu sao, cái tủ đông vốn đã được tôi chất đầy đồ mà tự dưng nay lại trống rất nhiều. Hỏi ra thì mẹ chồng nói: "Con được biếu nhiều đồ quá, mẹ đưa bớt cho cái H. (em chồng tôi) đem về nhà nó, đằng nào để nhà mình cũng chật tủ".
Sắm Tết bao nhiêu cũng không đủ vì hở ra là mẹ chồng đưa con gái. (Ảnh minh họa: Shutterstock)
Nghe bà nói vậy, tôi cũng không bận tâm lắm nên chỉ kiểm tra lại một lượt xem thiếu gì thì mua thêm. Tuy nhiên, mấy hôm sau, tủ đông của tôi lại tiếp tục vơi đi rất nhiều. Tôi kiểm tra bánh kẹo mua ăn Tết thì chỉ còn vài thứ lèo tèo. Các loại bánh kẹo ngoại đắt tiề.n đều đã "không cánh mà bay".
Tôi vội vàng kiểm tra tủ đựng quà biếu, mấy hộp quà xịn để dành riêng biếu sếp cũng không còn. Lúc này tôi mới tá hoả, có lẽ, mẹ chồng cũng tưởng đó là đồ tôi được biếu nên đem "phân phát" cho con gái hết rồi.
Bực mình vì đã 26 Tết, giờ mua lại vừa tốn tiề.n mà chưa chắc có hàng, tôi hậm hực gọi hỏi mẹ chồng thì bà hồn nhiên trả lời: "Mẹ thấy mấy hộp quà con được biếu đẹp quá mà chẳng dùng đến. Em nó lại đang muốn xin việc chỗ mới, mẹ đưa em nó đem đi ngoại giao rồi".
Lúc này tôi không thể nhịn thêm được nữa nên gắt với bà mấy câu: "Sao đồ gì của con mẹ cũng tự tiện đem đi mà không hỏi gì vậy ạ? Sao mẹ biết con không dùng đến? Mấy hộp quà đó con mua để riêng để biếu sếp, giờ mẹ đưa nó thì con biếu bằng gì?".
Tôi còn đang nói dở thì bà tắt bụp điện thoại. Tôi không gọi lại cho bà nữa mà lấy xe để đi mua đồ biếu bù vào.
Chiều về đến nhà, tôi thấy mẹ chồng đang vừa nấu cơm vừa khóc lóc với chồng tôi trong bếp. Có vẻ như hai người họ đang rất tập trung nên khi tôi về, đi lên tận cầu thang mà không ai biết. Tôi đứng đó và nghe thấy hết mọi chuyện. Bà nói tôi tham lam, ích kỷ, đồ được biếu, được cho đầy nhà, thừa mứa ra mà chẳng cho ai. Còn đứa em gái thì vừa thất nghiệp, bà thương nó nên mới lấy cho một ít mà bị tôi mắng té tát.
Thấy bà nói quá sự việc, tôi lên tiếng cãi lại thì bà lại càng khóc to. Chồng thấy mẹ như vậy lại quay sang lớn tiếng nói tôi vô lễ và bắt xin lỗi. Tuy nhiên, tôi nhất quyết không chịu, tôi đâu có làm gì sai mà phải nhận lỗi. Tết nhất đến nơi, tôi không muốn gia đình căng thẳng nhưng anh và mẹ cứ dồn đến bước này. Tôi thực sự rất bức xúc, xin mọi người cho tôi lời khuyên xem tôi nên làm gì vào lúc này?
Mẹ tôi khó chịu khi biết ông thông gia ngày nào cũng lén lút trước cửa nhà con gái, nhưng rồi bà bật khóc khi biết sự thật phía sau Nhìn hình ảnh bố chồng lặng lẽ xách từng túi đồ ăn ngon sang cho con dâu mà tôi không cầm được nước mắt. Đã 4 năm kể từ khi kết hôn, tôi luôn bị mẹ chồng với em chồng gọi là "tai tinh" vì liên tục khiến gia đình họ gặp rắc rối. Rõ là mọi chuyện chẳng liên quan gì đến...