Mưa tháng năm
Những cơn mưa của tháng năm đến và đi rất nhanh như chính anh vậy. Mưa đi qua nhưng còn lại nỗi nhớ anh trong em. Bao kỷ niệm đã ùa về và hiện lên trước mắt em.
Em gặp anh cũng trong một buổi chiều mưa, anh còn nhớ không hôm đó trời mưa rất to đến nỗi mà em và anh đều rét run lên. Chúng ta cùng núp dưới hàng hiên của ngôi nhà cao tầng ấy, cùng nói biết bao nhiêu là chuyện trên trời dưới bể và cả chuyện tương lai nữa.
Mưa càng ngày càng to làm ngập cả con đường hàng ngày mà chúng ta vẫn thường đi. Gió to làm từng làn sóng nước tung lên, không biết vô tình hay cố ý anh lại đọc câu thơ ấy:
“Sóng bắt đầu từ đâu?”
Em đã lên tiếng:
“Sóng bắt đầu từ gió”
Anh vội vàng đáp lại:
“”Gió bắt đầu từ đâu?”"
Video đang HOT
Cả anh và em ngượng ngùng nhìn nhau không dám đọc câu tiếp: “Khi nào ta yêu nhau”. Chỉ bằng ấy kỷ niệm thôi đã làm trái tim cô sinh viên năm thư nhất như em “rung rinh” lên rồi.
Hôm nay trời lại mưa nhưng không to và dữ dội như ngày ấy nhưng cũng đủ để em hiểu rằng: “Em rất nhớ anh”. Đã nhiều lần em đã tự nhủ mình rằng hãy quên đi những ký ức về anh, hãy xóa nhoà hình bóng anh đi. Em đã không thể làm được điều đó bởi em hiểu rằng trái tim em đã thuộc về anh.
Tại sao anh ra đi mà không nói với em một lời từ biệt. Anh có hiểu rằng anh làm như thế em đã đau khổ như thế nào không?. Sao anh lại không nghĩ đến cảm giác của em, không đặt vị trí của mình vào em. Em đã sống những tháng ngày mà không có anh bên cạnh, em đã dùng niềm tin vào anh mắt biết nói ấy để em vượt qua nhưng tháng ngày xa anh. Đến tận bây giờ anh không một lời giải thích, một lời xin lỗi, không một cuộc điện thoại. Hãy cho em lời giải thích đi anh, em đã quá mệt mỏi lắm rồi.
Em không hề oán trách anh, dù anh có lỗi lầm gì em cũng sẵn lòng tha thứ. Quá khứ mãi chỉ là quá khứ. Tại vì em đã quá nhút nhát, tại vì em ích kỷ, em chỉ nghĩ riêng cho bản thân mình mà em đã đánh mất anh. Em đã chợt nhận ra tình yêu đích thực của đời mình: là anh đó.
Anh yêu! thời gian luôn là liều thuốc hữu hiệu nhất xoá đi vết thương lòng trong trái tim rỉ máu của hai ta. Em sẽ không bao giờ quên đi cơn mưa ngày ấy, ngày mà ông trời đã xếp đặt cho anh và em gặp nhau.
Em đã viết rất nhiêu bài tâm sự trên “ngoisao.net”, em muốn website này sẽ sẽ là nhịp cầu kết nối trái tim hai ta. Em hy vọng và sẽ hy vọng một ngày không xa anh sẽ đọc được những tâm sự mà em viết.
Mong ngày anh trở về.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Viết về anh, người yêu cũ
Bảy năm yêu nhau để em biết rằng, sẽ không có ai yêu em như thế. Những lúc em bệnh, anh mua cho em từng viên thuốc, đút cho em từng muỗng cháo.
Những lúc em buồn, anh có thể làm bất cứ chuyện gì miễn là em được vui. Lúc nào anh cũng nói "đi ăn đi em, không đươc nhịn ăn đó", "trời mưa, nhớ mang theo áo mưa nha" hay "Anh thấy có cái áo kia ở shop... đẹp lắm, chiều anh chở em đi mua nhé". Càng lúc anh càng yêu em nhiều hơn, yêu hơn cả bản thân anh, hơn bố mẹ anh, hơn hơn tất cả những gì trên cuộc đời này. Bởi vì với anh, em là số một... Rồi một ngày không mong đợi, mình chia tay vì nhiều lý do. Em không biết tại sao lại như thế. Tại anh? Tại em? Hay tại ông trời không muốn mình có nhau? Anh muốn níu kéo, em muốn cố giữ nhưng có cái gì đó thật mong manh và dễ vỡ. Mỗi một ngày trôi qua là một ngày đau khổ cho cả hai, mình nên giải thoát cho nhau phải không anh?
Rồi em gặp người khác, người ta lớn hơn em nhiều tuổi. Người ấy cũng yêu em, nhưng thật sự không bằng anh. Không bằng một chút nào. Em thấy mệt mỏi nhiều hơn. Em không dám trách ai cả. Những lúc một mình, em nhớ anh rồi em khóc. Anh vẫn thường hay gọi và nhắn tin cho em. Tin nhắn của anh không hoa mỹ, lời lẽ, văn chương nhưng em đọc được sự chân thành trong những dòng tin đó. Em biết mình đã sai rồi nhưng không đủ can đảm để quay về, em không xứng đáng để nhận những gì thuộc về anh. Mỗi khi bước chân qua con đường cũ, nơi mà ngày xưa em đi có anh, em lại thấy lòng mình mênh mang một nỗi buồn vô tận. Em không phải là em của anh như ngày trước nữa. Em đã chọn con đường khác cho riêng mình, con đường không mang tên anh. Em biết ở một nơi nào đó anh vẫn dõi mắt theo bước chân của em.
Nếu thật có kiếp sau, em xin mình sẽ mãi bên nhau và ngàn kiếp sau cũng thế, anh nhé! Giờ em phải cố gắng sống thật tốt cho mình, cho gia đình, cho xã hội và cho cả anh nữa. Cảm ơn anh, cảm ơn cuộc đời đã cho em có anh dù đó chỉ là quá khứ. Những lúc em buồn, em cô đơn, em thầm nói với mình rằng: "Tôi không buồn vì những buổi chiều, vì tôi đã có rất nhiều hoàng hôn"... Em hạnh phúc vì từng có anh. Anh đã mang đến niềm vui và hạnh phúc cho em nên chắc chắn anh cũng sẽ nhận được điều đó và còn nhiều hơn nữa. Một lần nữa, cho em được cảm ơn anh, người yêu cũ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin đừng làm đau em nữa Khi viết lên những dòng thư này, lòng em đau thắt anh ạ! Anh đang trên mạng, nhìn thấy anh mà em không dám nói chuyện. Tại sao anh đối xử với em như vậy, tại sao anh muốn làm đau em thêm lần nữa? Nhìn thấy em khóc anh vui lắm sao? Anh tàn nhẫn quá anh ạ, hãy để cho em...