Mùa Đông ấy em đã buông tay…
Mùa đông ấy, mình vội vã trong lưng chừng và đợi – cho một lưng chừng khác. Mình cứ đợi, còn anh, cứ mãi hoang hoải trong mảnh tình đã cũ. Mùa đông ấy, mình đã bảo, mình đợi chán rồi…
Đông rồi, mình chờ đông mãi.
Đông Sài Gòn vẫn vậy, trễ hẹn như một thói quen. Nhưng đông dịu dàng quá, nên mình chẳng nỡ giận, dù chỉ là chút xíu.
Sài Gòn mùa đông, tự nhiên thấy – dòng người bớt vội. Vẫn cậu bé học trò tay cầm hộp sữa ngái ngủ trong thang máy, vẫn chị hàng bông mười lăm ngàn một chục trên đường Điện Biên Phủ, vẫn cô giáo già giữ xe cạnh công ty. Chỉ khác là, tất cả, bỗng dưng chùn đi một nhịp. Lắm lúc, người ta đợi mùa đông chẳng phải vì niềm yêu nào cả – chỉ là – đông đến như một kẻ qua đường, vỗ về cho một mùa mới khác. Thế là người ta cứ vui, cứ đợi, rồi tự cho mình cho mình bước chậm một chút, đến bõ những ngày vội vã, đến quên cả nhớ.
Sáng tinh mơ, đông lướt tấm áo mỏng tang mờ hư ảo phủ lên thành phố, quyến rũ đến mức, cứ nghĩ đưa tay là sẽ chạm được vào đông. Đông ghé vào hẻm nhỏ, mình ngửi thấy mùi đông – cái mùi sương lạnh ươn ướt nơi đầu mũi, cái mùi tinh khiết mới mẻ, cho dù biết bao lần, đông cứ đi, rồi lại đến. Bất chợt tự hỏi, con người ta, ngày gặp lại, có còn vẹn mới hay không?
Video đang HOT
Lại nói, về mùa đông năm ấy…
Mùa đông năm ấy, mình mãi vật lộn trong đống bài vở bùi nhùi cho một cái kết vẹn tròn của thời sinh viên. Mùa đông ấy, mình vội vã trong lưng chừng và đợi – cho một lưng chừng khác. Mình cứ đợi, còn anh, cứ mãi hoang hoải trong mảnh tình đã cũ. Mùa đông ấy, mình đã bảo, mình đợi chán rồi…
Mấy hôm trước nói với chị là mình thích mùa đông, nhưng mình không thích ra đường một mình, vì đi một mình buồn lắm. Chị bảo đường đông mà, sao lại bảo đi một mình? Ra là, càng lớn người ta càng lãng mạn.
Hôm nay, lại đi dọc con đường xưa cũ, mình nhìn thấy chùm đèn treo đã lên đèn để tiễn đưa mùa đông. Hay thật, đông của mình – chỉ mới vừa ghé một chút, một chút thôi.
Mùa Đông. Mùa Đông
Những cơn gió cắt qua, trên vai gầy xơ xác,
Chiếc khăn quàng cổ phất phơ,
Lá bay tan tác,
Trên cành,
Đôi chim nhỏ,
Vẫn yêu nhau…
Theo VNE
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu
Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn.
ảnh minh họa
Tôi 20 tuổi, có tình cảm với bạn gái cùng tuổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời gian ngắn, tôi chuyển sang du học tại Australia. Tôi và em có vài kỷ niệm rất đẹp với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Sau thời gian đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau theo kiểu vui vẻ bạn bè, đôi khi tâm sự chuyện học hành, cuộc sống. Tôi cũng biết xa mặt cách lòng nhưng vẫn giữ liên lạc, thời gian bên Australia tôi có quen một người khác nhưng không được bao lâu.
Trong khi quen người mới, tình cảm tôi dần vơi đi nhưng sau đó lại hướng về Huyền. Chuyện học hành của Huyền gặt hái được thành tích cao, rồi cũng muốn chuyển sang Australia du học, cô ấy trở nên cá tính hơn. Hai tháng trước, chúng tôi về Việt Nam chung thời điểm, Huyền mời tôi lên nhà chơi và dẫn đi dạo nơi em sống. Trong thời gian đó, có lẽ tôi quá tự tin khi cảm nhận được tín hiệu từ Huyền nên đã làm mất đi hình tượng trong mắt cô ấy.
Gia đình Huyền có người bạn gần chỗ tôi sống, có lần qua nhà người ta chơi, gia đình cô ấy cũng mời tôi đi chung. Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Tôi cố gắng níu kéo tình cảm, thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm, thời gian đầu đôi khi Huyền chủ động nhắn trước.
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện. Nhưng anh lại làm em buồn...