Mùa dịch mới thấy con cái chúng ta giỏi thật!
Nhiều bà mẹ qua đợt dịch này sẽ thấy con cái không hề bé bỏng và “vô tích sự” như chúng ta từng nghĩ.
Mấy hôm nay cả phòng làm việc vui vẻ hơn hẳn. Lý do là chúng tôi liên tục được “ăn chùa” những món đặc sản được nấu bởi các bạn tuổi teen con của đồng nghiệp.
Ban đầu, mấy chị trong văn phòng cứ than vắn thở dài: “Mấy đứa trẻ con nhà mình lớn xác, chỉ biết ăn với học. Ở nhà cũng không làm giúp được gì. Đi làm mà chẳng yên tâm, buổi trưa cũng phải tạt về nhà, không thì chúng nó có nước nhịn đói”. Vậy là một chiến lược huấn luyện con mùa dịch bắt đầu. Các chị truyền tai nhau kinh nghiệm dạy con cái làm việc nhà, tự chăm sóc bản thân khi không có cha mẹ.
Hóa ra các bậc phụ huynh trước giờ chỉ chăm chăm đầu tư cho con cái học hành, các bạn nhỏ chỉ biết đến trường, về nhà, quay cuồng với lịch học thêm mà bỏ quên khá nhiều kỹ năng cần thiết khác. Có chị thật thà bảo: “Con bé nhà tôi đã 15 tuổi rồi mà cầm cái chổi quét nhà cũng không xong. Thấy nó áp lực việc học ở trường nên tôi cũng chẳng yêu cầu nó làm thêm việc nhà hay nấu cơm gì cả”. Dường như con cái ở độ tuổi 12-15 trong mắt các chị vẫn còn bé lắm, “ở nhà không làm được việc gì ra hồn”.
Thế nhưng các chị đã lầm. Các bạn nhỏ rất hứng thú với việc nhà, đặc biệt là nấu nướng và làm bánh. Tuần đầu tiên, chị Hạnh đã hồ hởi khoe: “Con bé nhà tôi có khiếu nấu ăn ghê luôn. Tôi bày nó làm vài món đơn giản, hôm sau nó làm nguyên một mâm cơm gia đình. Mà công nhận, do mình cứ nghĩ con cái không làm được chứ bọn nó cũng giỏi lắm cơ!”. Suốt thời gian bọn trẻ nghỉ học, văn phòng chúng tôi thực sự vui vẻ, hiệu suất làm việc cũng tăng thấy rõ.
Đầu tiên, các mẹ yên tâm ở lại văn phòng, không phải vất vả chạy tới chạy lui lo cơm nước cho con cái ở nhà. Giờ nghỉ trưa các chị lại có dịp khoe con, rồi khoe đủ loại đồ ăn vặt “handmade”, nào bánh trái, thức uống phòng dịch như n ước chanh sả gừng, bí đao, quất mật ong… do chính các bé nhà mình làm. Với các chị, nỗi lo mùa dịch dường như bị lướt qua nhanh chóng, thay vào đó là niềm vui và hạnh phúc khi phát hiện rằng “con cái chúng ta thật giỏi giang”.
Video đang HOT
Chị Ngọc bùi ngùi: “Thì ra tôi đã bỏ lỡ rất nhiều thứ với con gái của mình. Con bé đang học lớp 11 và rất giỏi trang trí nhà cửa. Tôi cứ bắt nó học ngoại ngữ thật tốt, chuẩn bị cho nó sang Mỹ du học ngành quản trị kinh doanh, nhưng hóa ra nó thích thiết kế nội thất. Con bé rất có mắt thẩm mỹ và sáng tạo”. Chị khoe với chúng tôi bức ảnh chụp phòng khách nhà chị được con gái trang trí lại. Bố cục không gian rõ nét, hài hòa và mang đậm dấu ấn của một cô nhóc cá tính.
Có lẽ nhiều bà mẹ cũng như chị Hạnh, chị Ngọc, qua đợt dịch này sẽ thấy con cái không hề bé bỏng và “vô tích sự” như chúng ta từng nghĩ. Các mẹ hãy trân trọng khoảng thời gian này để gần gũi, hiểu thêm các con, và tận hưởng những niềm vui nho nhỏ mà các con mang lại.
Từ bạn bè trở thành người yêu nhưng dường như tôi không thể hiểu hết về bạn trai mình, đặc biệt khi rơi vào tình huống khó khăn lúc này!
Thay bạn trai trả nợ, lại quan tâm hỏi han động viên anh nhưng những gì tôi nhận lại là sự thờ ơ vô tâm.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào chị Hướng Dương,
Em và bạn trai năm nay đều 24 tuổi. Chúng em dự định sẽ cưới đầu năm nay, tuy nhiên do dịch bệnh nên đang hoãn lại vài tháng. Chúng em ban đầu là bạn rồi trở thành người yêu. Vì có thời gian là bạn nên em rất hiểu tính cách của anh ấy.
Thời gian này vì dịch bệnh nên công việc anh ấy rất bấp bênh, trong khi phải trả một khoản nợ đều đặn hàng tháng. May mắn là em vẫn ổn định nên đã thay anh ấy trả khoản nợ này. Tuy vậy, anh vẫn rất lo lắng vì tình trạng này nên đâm ra ủ rũ, chán nản.
Em biết vậy nên thường hỏi han động viên. Sợ anh tự ái nên em chả nhai đi nhai lại chuyện anh mượn tiền của em. Nhưng bản thân em vừa gồng gánh kinh tế, lại phải an ủi anh, sau một thời gian em cảm thấy kiệt sức trong mối quan hệ này. Em đã nói chuyện với anh để có thể chia sẻ với nhau vượt qua giai đoạn này, cũng như nói cho anh nghe về những áp lực của em.
Tuy nhiên thời gian trôi qua anh vẫn cứ giữ nguyên cách xử sự đó. Anh buồn anh lo lắng những vấn đề của anh chứ anh ấy không hề hỏi han về cảm giác của em. Khi em nói ra thì anh cũng thay đổi một chút. Nhưng sau thời gian ngắn mọi chuyện lại đâu vào đó. Em cảm giác chán nản quá. Chúng em có nên cho nhau khoảng lặng để nhìn nhận mọi việc không? Xin chị tư vấn giúp. (ledung...@gmail.com)
Chào em gái,
Trong một cuộc tình hoặc cuộc sống hôn nhân, sẽ không thể tránh khỏi có những khoảng thời gian hai bên cảm thấy mệt mỏi, chán nản vì đối phương. Đó là lúc mình cần thông cảm, hâm nóng lại những yêu thương. Thời gian này, do gánh nặng nên cả em và bạn trai đều cảm thấy mệt mỏi, đó là chuyện hết sức bình thường em ạ. Kể cả vợ chồng lấy nhau về mà nền kinh tế không được đảm bảo, rồi thiếu thốn vật chất cũng rất dễ xảy ra mâu thuẫn. Chỉ là người trong cuộc sẽ làm gì để cân bằng lại mối quan hệ và giúp nhau vượt qua thôi?
Em san sẻ với bạn trai những khó khăn mà anh ấy đang gặp phải, từ việc cho mượn tiền trả nợ đến việc hỏi han ân cần, điều đó chứng tỏ em là một cô gái rất tinh tế và biết quan tâm tới người khác. Còn bạn trai chưa quan tâm lại em, bởi có lẽ anh ấy đang bị vướng mắc trong những rắc rối của mình, chưa tìm ra lối thoát nên đầu óc anh ấy chỉ mải nghĩ về chuyện đó, không thể quan tâm tới người bên cạnh mình được, vô tình làm tổn thương em.
Đúng là không thể một bên mãi cho, một bên chỉ nhận được, song em hãy nhìn lại quãng thời gian trước xem, bạn trai em có phải là người vô tâm như vậy không? Anh ấy từng đối xử với em như thế nào? Tình cảm ấy có đủ lớn mạnh để mà em trân trọng và tha thứ cho sự thờ ơ vô tâm lúc này?
Hướng Dương đồng tình với phương án của em, là cho nhau khoảng lặng để suy nghĩ thêm và nhìn nhận mọi việc. Lúc này cả hai đều mệt mỏi thì không nên cố gượng ép chiều theo ý đối phương, bởi chỉ làm gia tăng sự chán nản.
Sau một thời gian, hai em hãy ngồi lại nói chuyện chia sẻ thẳng thắn với nhau để tìm ra giải pháp nhằm không lặp lại tình trạng này trong tương lai, và thống nhất phương án nếu xảy ra chuyện như vậy thì sẽ làm gì?
Mọi việc chỉ được làm rõ ràng khi cả hai đều cởi mở nỗi lòng với nhau. Chúc 2 em sớm hóa giải mâu thuẫn và vui vẻ hạnh phúc bên nhau!
Hướng Dương.
Chị Hướng Dương
Tuổi 30, cột mốc quan trọng nhất đời người, tôi nhận ra: Sống càng tối giản càng an nhiên 30 tuổi, chúng ta không thể mãi sống như những ngôi sao đi lạc trong một thành phố rộng lớn. Cúng ta buộc phải tìm ra thứ ưu tiên của mình, buộc phải trưởng thành, khôn lớn... Những điều cuộc đời dạy ta khi bước sang tuổi 30: Đám cưới không xa xỉ, tối giản là an nhiên Khi còn trẻ, con người...