Một ngày vợ hoá thành… “phở”
Lúc về, Hoa nhắc lại: “Anh đã có đối tượng kết hôn chưa?”. Anh lúng túng: “Em không nghe thầy bói nói sao, số anh long đong, chẳng tìm được ai thật lòng!”.
Ảnh minh hoạ.
Gặp Hoa, anh mới nhận ra mẫu phụ nữ mình thích không phải quá dịu dàng, quá nữ tính như nàng. Ngày thứ hai đến làm việc, Hoa chào anh bằng cú phát vào vai từ phía sau đau điếng, khi anh đang đứng nhìn ra cửa sổ.
Anh giật mình quay lại, vừa lúc Hoa cũng gióng cổ nhìn xem anh đang nhìn gì ngoài kia, ở tư thế đó, mặt anh sát với mặt Hoa. Anh ngửi được cả mùi da thịt con gái của Hoa. Anh muốn quàng tay qua ôm lấy Hoa, hay hôn lên đôi môi căng mọng gợi cảm của cô ấy, nhưng kịp khựng lại. Hoa là cô gái rất tinh ý, suy nghĩ của anh không chạy thoát được cô. Anh cảm nhận được điều đó qua ánh nhìn đắc ý của cô, lập tức anh trở lại vị trí của mình. Nói đôi ba câu bâng khuâng rồi giả đò cắm cúi vào xấp giấy tờ.
Nàng gọi điện cho anh, rủ đi ăn trưa, nhằm ngay lúc anh đang ăn trưa tại văn phòng với Hoa. Anh nói ngắn gọn đang ăn, rồi cúp máy. Nàng gọi lại, anh chuyển máy sang chế độ im lặng, rồi nhấn tắt nguồn. Hoa chế giễu: “Làm giám đốc maketting mà dám tắt điện thoại sao? Anh biết có những cú điện thoại trị giá cả tỷ rồi mà!”.
Anh vừa khó chịu vừa thú vị với kiểu giáo huấn của cô nhân viên mới, anh nhìn vào mắt Hoa: “Nhưng cũng có những thứ vô giá mà anh đang cần”. Hoa sung sướng nghĩ mình đang chiếm vị trí quan trọng trong lòng sếp. Anh thì đắc thắng vì chuẩn bị câu được con cá bự. Cả hai ăn uống rất ngon miệng.
Chuyến đi công tác đầu tiên của anh với Hoa là ở một thị trấn cao nguyên. Mới tháng chín mà trời se lạnh. Hoa sống ở thành phố quanh năm đầy nắng nên chẳng có sự chuẩn bị cho việc giữ ấm. Cô vẫn tung tẩy với đầm dây ngắn cũn cỡn và giày cao gót. Vừa bước xuống xe để vào khách sạn, Hoa co rúm người lại khi có cơn gió đi ngang. Anh cũng không mang theo áo khoác để trong những lúc thế này choàng nó qua người Hoa, nhưng anh có một thân hình vạm vỡ và đảm bảo, không có chất liệu nào giữ ấm tốt bằng cơ thể anh. Anh choàng tay qua người Hoa, Hoa cũng nép sát vào người anh. Được một lát thì Hoa thấy hơi ngượng, cô bảo: “Tốt rồi, có thể đi vô được rồi anh!”. Dưới ánh đèn đường màu vàng, anh thấy khuôn mặt Hoa đỏ ửng lên. Vẻ ngượng cùng của những cô gái mạnh mẽ nhìn rất có sức hút với anh.
Video đang HOT
Hoa nhận chìa khóa phòng từ tay anh, chạy nhanh vô phòng cho ấm. Anh nhẩn nha mở chìa khóa phòng cạnh bên phòng Hoa, vừa mở vừa nghĩ: thật lãng phí vì đằng nào cả hai cũng chỉ ngủ một phòng, đã bao nhiêu lần như thế này rồi! Anh cũng nhớ lại cảnh này quen lắm. Hai người ở hai phòng, rồi phòng bên kia chờ phòng bên này gọi điện, chờ sang ngủ cùng nhưng cái thủ tục ngầm thì vẫn phải đợi bên này năn nỉ muốn đứt hơi mới cho qua. Chưa hết, có những cô còn giao hẹn, ngủ cùng phòng nhưng khác giường. Thế, lại phải có thêm một bài năn nỉ kiểu khác nữa. Lại có những cô dở hơi, cho ngủ cùng giường nhưng không cho đụng chạm… Xoay đi xoay lại cũng bằng đó cách. Mà cách nào thì anh cũng thuộc nằm làu rồi, lo gì.
Anh tắm rửa xong, ngồi đoán xem Hoa sẽ thuộc tuýp nào mà anh đã gặp. Đang nghĩ thì có tiếng gõ cửa vội vã. Hoa xách túi đứng trước cửa phòng, vẻ hối hả: “Dì em mới về nước, ở gần đây nên đến đón em về ngủ với dì một đêm. Mẹ em thật là nhiều chuyện, tự dưng đi nói với dì em công tác trên này”. Anh gật đầu: “Ừ, vậy em xuống không dì chờ. Mai có mặt ở phòng hội thảo đúng giờ là được”. “Em biết rồi!”. Hoa đi, anh nhìn theo nghĩ: tình huống này hay đấy! Đúng là một cô gái có cá tính. Ít nhất cũng không khiến mình nhàm chán nhanh như những cô gái khác.
Cả hai xong việc sớm hơn dự định. Hoa rủ: “Dì em nói có ông thầy bói xem hay lắm, anh đi với em!”. Anh thấy Hoa hồ hởi quá nên không nỡ từ chối. Chiếc taxi vượt con dốc thoai thoải, dừng lại ở một ngôi nhà bé tí trên đỉnh đồi. Ông thầy bói quanh năm sống trong rừng, ông có ánh nhìn hoang dại và giọng nói lớ lớ khó nghe. Ông hỏi anh: “Có vợ con gì chưa?”. Anh quay qua Hoa, lắc đầu. Ông tiếp: “Đi hoài, đi đến bao giờ? Tìm một chốn bình yên đi!”.
Lúc về, Hoa nhắc lại: “Anh đã có đối tượng kết hôn chưa?”. Anh lúng túng: “Em không nghe thầy bói nói sao, số anh long đong, chẳng tìm được ai thật lòng!”. Hoa bảo: “Anh đưa tay đây em xem”. Anh đưa tay cho Hoa. Hoa mâm mê từng đường chỉ trong lòng bàn tay anh: “Đúng là số anh long đong, đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người nhưng không tới đâu. Xác định chốn bình yên cho mình đi anh!”. Anh nhìn xa xăm, vẻ đăm chiêu khiến Hoa khó hiểu.
Chốn bình yên đó là vợ anh ở nhà còn gì. Bỗng anh thấy nhớ vợ, nhớ con quá! Anh vội lấy máy nhắn tin cho vợ. Chờ mãi không thấy vợ nhắn nhe gì lại. Anh nhớ đến nàng, có thể máy vợ anh cũng như máy nàng, không nhận được tin nhắn. Anh bảo Hoa ngồi chờ, rồi vội vàng đi ra ngoài gọi lại cho vợ, hỏi có nhận được tin nhắn không. Vợ anh trả lời có. Anh lại hỏi, có sao không trả lời anh. Giọng vợ anh ngạc nhiên: “Hôm nay anh sao vậy, bày đặt nhắn tin rồi còn đòi trả lời. Em bận tối mắt với con cái đây này!”. Giọng anh lí nhí: “Anh xin lỗi! Sau chuyến công tác này anh sẽ phụ em chăm lo con cái”. Anh nói và hình dung ra thái độ ngạc nhiên đến mức nào của vợ anh. Ngay cả anh cũng đang cảm thấy lạ với chính mình.
Chưa bao giờ anh mong được về nhà đến như thế!
Theo Motthegioi
Âm thanh lạ phát ra từ phòng ngủ của vợ
Vừa về đến nhà, anh để túi quà xuống rồi hí hửng chạy lên tầng nhằm gây bất ngờ cho vợ. Nhưng nụ cười trên môi anh bỗng tắt ngấm khi nghe tiếng rên rỉ của vợ phát ra từ phòng ngủ...
Hôm đó anh kết thúc chuyến công tác sớm hơn dự định 2 ngày. Anh lang thang phố phường Sài Gòn mua cho vợ mấy bộ váy và ít bánh mà cô thích ăn để làm quà.
Anh là người chồng ngọt ngào, lãng mạn và rất nhẹ nhàng với vợ con. Nhìn anh cao to đẹp trai như thế, ai nhìn vào cũng nghĩ: "Chắc anh này đào hoa lắm đây" nhưng sự thật thì không phải như vậy. Anh rất yêu vợ, sáng nào anh cũng nắm tay cô đi làm, 1 bên vai vác chiếc laptop nặng trĩu cho vợ còn tay kia nắm lấy tay cô ấy.
Ba năm qua người dân khu phố vẫn thấy hình ảnh quen thuộc đó không có gì thay đổi. Thực sự nhiều người thấy ghen tỵ họ.
Vợ anh là cô gái hiện đại, xinh xắn và thông minh. Anh luôn tự hào về vợ mình và tình yêu đó vẫn nồng nàn như thời mới yêu nhau. Dù cô biết bên cạnh chồng mình có đầy người nhòm ngó, muốn được anh ấy ôm lấy họ nhưng cô vẫn tự tin về gia đình mình, về người chồng mẫu mực đó.
Nhưng cuộc đời đúng là không nói trước được điều gì, lòng tham của con người vốn không đáy. Dù có người chồng tuyệt vời như thế nhưng cô vẫn cho phép bản thân phản bội anh. Cô vẫn không quên được mối tình cũ. Ở bên anh, ân ái với anh nhưng đôi lúc hình bóng người cũ lại hiện về.
Người cũ của cô là một người đàn ông nam tính không kém chồng cô. Anh ta có sức cuốn hút đến kỳ lạ, nhưng vì khi yêu nhau mỗi người 1 nơi nên khoảng cách khiến họ chia tay hay nói đúng hơn cô không chịu được yêu xa, cô sợ sự cô đơn.
Đàn bà là vậy, mềm yếu và luôn muốn được bảo bọc. Cô nghĩ đã quên được mối tình cũ, nhưng khi anh ta về nước liên lạc lại với cô thì trái tim ấy vẫn bị... lỗi nhịp.
Cô mù quáng đâm đầu vào mối tình vụng trộm. Họ là tình nhân của nhau sau lưng chồng. Cô thấy có lỗi với anh nhưng lại không ngăn nổi những ham muốn của bản thân, không ngăn nổi trái tim mù quáng.
Bên tình cũ cô thấy mình được thỏa mãn thực sự, khát vọng, đam mê trong cô trỗi dậy. Và cô bỗng chốc trở thành người vợ hư hỏng, một người đàn bà lăng loàn, quá đáng. Cô có được người chồng mà biết bao người phụ nữ mơ ước có được nhưng lại không biết trân trọng. Và rồi, một ngày cô tỉnh cơn mộng và đó cũng là lúc hôn nhân của cô... tan vỡ.
Anh về sớm hơn dự định để gây bất ngờ cho vợ. Cứ xa nhà là anh nhớ vợ và cậu con trai vô cùng. Về nhà đặt túi quà xuống, anh hí hửng chạy lên tầng vì anh biết hôm nay cô ở nhà. Nhưng bỗng nụ cười trên môi anh chợt tắt ngấm khi nghe thấy tiếng rên rỉ, tiếng cười cợt, những lời ân ái phát ra từ phòng ngủ của hai vợ chồng.
Những âm thanh đó khiến anh rùng mình, bủn rủn chân tay, tim anh đập nhanh và sự tức giận bỗng dâng tràn thay cho vài phút hạnh phúc trước đây. Anh tra khóa vào và mở cửa, trước mắt anh là cô vợ yêu dấu và gã nhân tình đang bên nhau với tình trạng không có lấy 1 mảnh vải che thân.
Anh lao vào đấm cho gã kia 1 trận túi bụi, sau đó đôi mắt đỏ ngầu nhìn vào cô vợ đang khóc lóc van xin kia.
- Mời cô cút ngay khỏi nhà tôi.
Anh giật đống váy vóc, quần áo trong tủ ném vào mặt vợ mình rồi bảo họ cút. Hai con người khốn nạn đó nhục nhã ê chề bước ra khỏi nhà anh.
Anh nhìn vào đống quà vừa mua cho vợ con mà thấy lòng đau nhói. Anh chưa bao giờ nghĩ một ngày gia đình mình lại rơi vào hoàn cảnh tồi tệ này. Người vợ anh hết mực yêu thương đã phản bội anh một cách đau đớn.
Theo Một Thế Giới
Nhận được thiệp hồng từ người vợ vẫn má ấp, môi kề hàng đêm Một ngày đẹp trời, Minh nhận được 1 chiếc thiệp hồng từ tay người con gái - Người anh vẫn gọi là vợ và đã sống chung 3 năm qua. Anh sửng sốt chưa hiểu chuyện gì... Minh và Mai yêu nhau từ thời đại học, tình yêu của họ đều khiến mọi người ngưỡng mộ. Yêu nhau được 4 năm thì Minh...