Một ngày ở nhà chăm vợ mới sinh tôi khóc cạn nước mắt khi thấy em bị mẹ ép ăn cái thứ đó
Để vợ mới sinh không tủi thân nên tôi quyết định xin nghỉ một ngày để chăm sóc cho em và con….
ảnh minh họa
Yêu Ngân được gần 4 năm thì tôi quyết định đưa em về ra mắt gia đình rồi tiện thể xin phép bố mẹ chọn ngày lành tháng tốt để tiến hành làm đám cưới. May mắn thay là bố mẹ tôi đều quý Ngân và ưng ý em hết sảy, lúc đó cả tôi và Ngân đều sung sướng vì đâu phải mấy ai đưa về ra mắt đều được bố mẹ mình chấp thuận. Cứ coi như là thở phào nhẹ nhõm được cái chuyện sau này mẹ chồng con dâu sẽ không mâu thuẫn bất hòa là tốt đẹp lắm rồi. Không phụ lòng bố mẹ tôi quý Ngân, từ ngày về làm dâu em luôn tỏ ra là một người vợ đảm đang, một nàng dâu hiếu thảo thay tôi phụng dưỡng bố mẹ.
Em một lòng hi sinh cho gia đình chồng, tôi biết rõ em ham công tiếc việc nhưng vì muốn dành thời gian phò tá cho tôi và đảm nhận việc nội trợ trong gia đình em cũng kiên quyết xin nghỉ việc để ở nhà làm một bà nội trợ. Nói là nội trợ người ta thường nghĩ ngay đến mẫu phụ nữ quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bời vì không còn thời gian chăm lo cho bản thân mình, vậy nhưng với vợ tôi thì khác. Em luôn tạo bất ngờ, sự mới mẻ khiến tôi luôn cảm thấy hạnh phúc nhất. Biết rõ bố mẹ tôi cũng mong có cháu bế bồng nên em cũng không kế hoạch gì cả mà muốn nhanh chóng có thai để bố mẹ chồng được vui lòng. Ở em hội tụ tất cả những điều mà tôi quý trọng nhất.
( ảnh minh họa )
Và rồi trời không phụ lòng người khi sau 2 tháng “thả phanh” thì vợ tôi cũng mang thai, khỏi phải nói cả nhà vui sướng đễn cỡ nào. Nhất là mẹ tôi, bà hạnh phúc nên nỗi chảy cả nước mắt, chẳng thế mà từ ngày vợ tôi có bầu thì mọi công việc nhà bà chuyển giao hết cho chị giúp việc mới thuê về. Còn Ngân thì mẹ tôi bắt em tẩm bổ đủ thứ, rồi ở đâu có dịch vụ chăm sóc cho bà bầu là y như rằng mẹ tôi ngay lập tức dắt em đi bằng được. Nhìn thấy vợ và mẹ tình cảm như thế tôi cảm thấy mình thật may mắn.
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ luôn êm đềm trôi qua như thế, tình cảm của mẹ tôi và vợ sẽ càng ngày càng hiểu rõ nhau hơn. Vậy nhưng chẳng hiểu sao từ khi vợ tôi sinh ra thì giữa em và mẹ có mối bất hòa. Tất cả cũng bắt đầu bằng việc liên quan đến chế độ ăn uống sau khi sinh của vợ tôi. Mẹ tôi cũng vì quan tâm đến sức khỏe của vợ nên bà mới bắt vợ tôi ăn những món mà dân gian lâu nay vẫn truyền lại, vậy nhưng vì có những món mà vợ tôi không ăn được nên nhất quyết em không ăn thế là mâu thuẫn xảy ra. Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm đó là hôm đó tôi vừa đi làm về bước vào nhà đã nghe tiếng mẹ mình quát tháo.
- Mẹ thương mày nên mới nấu cho mày ăn, vậy mà mày còn chê ỏng chê eo sao? Có phải mày nghĩ mẹ dễ tính nên định cưỡi lên đầu không, không coi mẹ ra gì đúng không?
- Con thật sự không có ý đó, mẹ thương con như nào con đều biết. Nhưng con thật sự không thể ăn những món như này được…
- Mày….
Video đang HOT
Không để mẹ nói thêm vì tôi sự mâu thuẫn lại kịch liệt hơn, tôi vội vã dỗ dành cả mẹ và vợ bĩnh tĩnh lại. Lúc đó nhìn vào mâm cơm tôi có thấy mẹ nấu món cá cho vợ ăn, nhưng thú thật là vợ tôi lâu nay không ăn được cá, em sợ chất tanh. Vậy nhưng với mẹ thì ăn cá lại rất tốt cho bà bầu lại còn nhiều sữa để cho con bú. Tối hôm đó tôi có khuyên bảo vợ là dù không muốn thì cũng ăn một ít để mẹ vui lòng. Cứ tưởng mọi chuyện thế là xong nào ngờ không khí gia đình ngày càng nặng nề, tôi chán ngán vì đứng giữa không biết nên nghe ai cả, cứ thế tôi hằn học đủ điều.
- Em là phận làm dâu mà cứ cãi mẹ chồng nhem nhẻm thế là sao chứ? Chả nhẽ ăn một miếng thì to tát lắm sao?
- Nhưng anh có…
- Thôi đi, anh chán phải nghe em giải thích lắm rồi. Em hãy tự suy nghĩ đi.
Tối hôm đó tôi ngủ tại phòng đọc sách để vợ một mình, thật sự tôi cũng thương em rất nhiều nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ cứ để cho vợ suy nghĩ lại tất cả như vậy sẽ tốt hơn. Mấy hôm sau thì tôi thấy mọi chuyện bình thường lại nên cũng an tâm. Chắc vợ tôi hiểu những gì tôi nói nên em mới nghe lời mẹ hơn, để vợ không tủi thân nên tôi quyết định xin nghỉ một ngày để chăm sóc cho em và con. Hôm đó tôi đi siêu thị để mua mấy thứ mà em thích ăn coi như đền bù vì đã lỡ la mắng em. Trên đường về nhà tôi cứ tưởng tượng cảnh vợ mình sẽ sung sướng đến cỡ nào khi được chồng cưng chiều. Vậy nhưng khi vừa đẩy cửa bước vào thì tôi đã hốt hoảng khi thấy em đang ngồi ăn cơm nhưng nước mắt giàn dụa, tôi chạy lại để xem có chuyện gì thì chết điếng với mâm cơm trên bàn. Mẹ tôi đang bắt Ngân ăn hết bát cơm thiu từ tối hôm qua.
- Sao mẹ lại bắt vợ con ăn cái thứ cơm bẩn thỉu này được cơ chứ…
- Mày hét lên làm cái gì. Từ giờ thì tao không chiều vợ chồng chúng mày nữa, nếu từ bây giờ tao nói gì mà vợ mày không nghe thì nó phải ăn hết bát cơm thiu này còn không thì đừng có bước chân vào cái nhà này. Tao chiều vợ mày quá nên giờ nó dám láo với bà già này à. Không có cửa đâu.
Tôi như chết điếng trước câu nói của mẹ và cảnh vợ mình đang ôm mặt khóc lóc. Hóa ra lâu nay tôi tưởng mọi chuyện đã ổn thì một mình vợ tôi đang chịu đựng tất cả. Không nói thêm một câu gì tôi kéo tay vợ dắt em lên phòng. Mặc cho mẹ tôi có mắng chửi thì tôi vẫn chịu, việc trước tiên là tôi sẽ để vợ về nhà mẹ đẻ một thời gian đợi khi tôi nói chuyện ổn thỏa với mẹ mình thì tôi sẽ đón em lên. Tôi biết chẳng qua mẹ mình tức quá nên bà mới làm như vậy…tôi tin chắc rằng khi tôi hóa giải mọi chuyện thì tình cảm giữa con dâu và mẹ chồng sẽ lại tốt đẹp như xưa.
Theo blogtamsu
Một ngày ở nhà chăm vợ mới đẻ, tôi ứa nước mắt hiểu ra vì sao đêm nào cũng thấy gối vợ ướt
Lâu nay mẹ tôi đối xử với vợ như thế mà một người chồng như tôi lại không hay biết. Hóa ra lâu nay việc vợ mình đêm nào cũng gối ướt sũng là vì cô ấy chịu ấm ức nhưng không thể nói ra.
ảnh minh họa
Tôi và Ly yêu nhau được 5 năm thì quyết định kết hôn, vì mẹ tôi chê Ly thấp lại béo nên ra sức ngăn cản. Đến tận lúc rước dâu về mà mẹ tôi vẫn hầm hực tỏ vẻ khó chịu với em. Lúc đó tôi cũng khổ sở không biết liệu vợ tôi có thể sống nổi một nhà với mẹ hay không nữa. Nhưng dù có thế nào thì cũng phải cố vì tôi là con trai một không thể bàn đến cái chuyện ra ở riêng được.
Vì tính chất công việc của tôi là thường xuyên phải đi công tác nên sau khi cưới xong tôi tranh thủ ở nhà tạo hoàn cảnh thuận lợi để có thể giúp mẹ chồng nàng dâu được hòa hợp với nhau hơn. Bản thân vợ tôi cũng là người phụ nữ có ăn học lại biết đối nhân xử tế nên tôi hoàn toàn yên tâm. Mới đầu theo như tôi quan sát thì mẹ tôi tuy không ưa Ly nhưng bà cũng không làm quá lên kiểu như hách dịch bắt con dâu phải thế này thế nọ. Nghĩ bụng như thế cũng được chứ cái kiểu mẹ tôi hạnh họe thì càng khổ hơn.
( ảnh minh họa )
Tôi cũng càng ngày yên tâm hơn khi mà mỗi khi xa nhà gọi điện về thì vợ đều hào hứng bảo mẹ đối xử rất tốt với em. Thế rồi sau 3 tháng kết hôn thì Ly thông báo em có bầu, khỏi phải nói lúc đó cả nhà tôi ai cũng vui mừng. Tuy nhiên tối hôm đó sau khi ăn cơm xong thì vợ tôi có kéo tôi lại tâm sự.
- Hình như việc em mang thai mẹ không vui hay sao ấy chồng ạ _ Ly buồn bã nói
- Em ngốc ạ. Có mẹ nào mà lại không vui khi biết mình sắp có cháu bế bồng chứ. Tính mẹ xưa nay thế mà nên em không cần nghĩ ngợi gì đâu. Chỉ cần ăn uống đảm bảo chờ ngày con ra đời là được.
Vì là lần đầu mang thai nên tôi bắt vợ mình ở nhà nghỉ dưỡng, đợi sinh xong rồi tiếp tục công việc. Biết là vợ mang thai thì chồng phải ở bên cạnh chăm sóc vậy nhưng vì công việc tôi chẳng thể nào làm gì khác đành phải nhờ cậy cả vào mẹ mình. Mỗi lần gọi điện về em bảo thèm món này món nọ mà đêm muộn rồi không ai mu
Thế rồi sau 9 tháng 10 ngày mang thai vợ tôi cũng mẹ tròn con vuông với một bé trai khỏe mạnh và kháu khỉnh. Ngày vợ sinh tôi đang công tác tận bên Nhật Bản nên cũng không về được. Bây giờ cứ nhớ lại cái lúc em đau đẻ mà tôi chỉ biết nói qua điện thoại động viên thật đúng là không có ai như vậy. Nhiều lần tôi cũng biết vợ mình buồn tủi nhưng trước mặt tôi em vẫn chẳng hề tỏ ra phàn nàn hay trách móc.
Cũng may mắn cho tôi là đúng dịp vợ đang ở cữ thì tôi cũng giải quyết xong công việc nên tôi có thời gian được gần gũi với vợ con hơn. Mọi chuyện đáng ra cũng không có gì để nói nếu như tôi không phát hiện ra cái điều bí mật ấy, đêm hôm đó vì cố làm nốt cho xong giấy tờ nên tôi có ngủ hơi muộn thì phát hiện ra vợ mình lẩm bẩm điều gì đó rồi nước mắt chực trào ra. Ngủ mà còn khóc đến mức đó thì tôi biết chắc chắn vợ mình đang chịu đựng một chuyện gì đó. Sáng hôm sau trước khi đi làm tôi có gặng hỏi rốt cuộc em đang giấu tôi bí mật gì.
- Em có cảm thấy trong người không được khỏe chỗ nào không? Hay có điều gì uất ức mà em đang chịu đưng...
- Anh đang nói cái gì vậy chứ? Em thì giấu được anh cái gì cơ chứ
- Vậy tại sao đêm qua ngủ mà em khóc như mưa vây. Phải có chuyện gì thì em mới như thế chứ.
- Đêm qua em có khóc á. Chắc tại em mớ ngủ thấy điều gì đó thôi. Anh đừng có lo quá
Thấy vợ nói là như thế tôi cũng một phần nào yên tâm hơn, vậy nhưng những lần sau đó tôi có tỉnh dậy nửa đêm thì lần nào gối vợ mình ướt sũng. Đến lúc này tôi thật sự nghĩ rằng không chỉ đơn giản là việc vợ mình ngủ mớ, rồi tôi giật mình khi nghĩ đến việc có thể em bị mẹ hạnh họe hay gì đó..nhưng nếu có chuyện đó thì em đã phải nói cho tôi rồi chứ. Bao ý nghĩ hiện ra rồi lại tò mò thắc mắc nên sáng hôm sau tôi quyết định sẽ ở nhà 1 ngày để chăm sóc cho em.
Khỏi phải nói khi nghe việc tôi sẽ ở nhà thì vợ tôi sung sướng đến cỡ nào, còn mẹ tôi thì có vẻ gì đó là hậm hực khó chịu. Vì muốn tranh thủ ngày mình ở nhà nên tôi quyết định đi mua mấy thứ cho về cho vợ tẩm bổ. Thế nhưng khi vừa mới chỉ bước vào nhà thì tôi đã nghe tiếng mẹ mình quát tháo vợ ở trên tầng.
- Cô bây giờ ghê gớm hơn tôi tưởng rồi. Bây giờ cô còn biết lôi kéo cả chồng ở nhà để mách lẻo đúng không?
- Con nào đâu có dám thưa mẹ. Con không hề bắt ép chồng con ở nhà...
- Thôi cô im đi. Lòng dạ cô thế nào tôi còn không biết sao, đừng tưởng có chồng ở nhà thì dám lên mặt nghe chưa. Chỉ cần thằng Huy ( tên tôi ) biết việc tôi cho cô ăn cơm thừa canh cạn là cô chết với tôi. Biết điều thì nó có hỏi thì phải nói tôi cho cô ăn sung mặc sướng nghe chưa?
Nghe đến câu đó thì tôi thật sự không dám tin vào tai mình, lâu nay mẹ tôi đối xử với vợ như thế mà một người chồng như tôi lại không hay biết. Hóa ra lâu nay việc vợ mình đêm nào cũng ướt gối là vì cô ấy chịu ấm ức nhưng không thể nói ra. Không thể chịu đựng thêm nữa, tôi lao đến
- Hóa ra lâu nay mẹ chăm vợ con ở cữ như thế này sao? Chửi bới rồi bắt cô ấy ăn những thứ này sao? Cô ấy là vợ con, là người sinh cháu cho mẹ cơ mà.
- Con..sao lại..
- Đến lúc này thì con không thể đứng yên thêm được nữa. Vợ chồng con sẽ ra ở riêng cho mẹ thoải mái muốn làm gì thì làm.
Nói rồi tôi giục vợ mình thu dọn quần áo rồi bế con bước đi. Tôi biết mình làm thế là bất hiếu nhưng nếu để vợ con ở lại thì càng khổ sở hơn. Tạm thời vợ chồng tôi sẽ dọn ra ở riêng một thời gian để cho mẹ tôi suy nghĩ lại tất cả.
Theo blogtamsu
Hãy tự đứng lên, vì biết đâu một ngày nhìn lại bạn sẽ thấy mình thật giỏi Hãy thanh thản chấp nhận điều mà ta không thể thay đổi được, hãy dũng cảm thay đổi cái mà ta có thể thay đổi, và nhất là, hãy tỉnh táo phân biệt sự khác nhau giữa hai cái đó. Cho bạn, cho tôi, và cho những người định lùi bước. Ảnh minh họa Đôi khi tôi nghĩ, Phượng Hoàng là loài chim...