Một ngày của mẹ
Anh đâu biết rằng, bài tập làm văn của cô giáo cho con trai đã khiến tôi phải nhìn lại chính mình. Người lớn trưởng thành cũng vẫn phải học. Học cách làm mẹ, học cả cách làm con…
Tôi dọn phòng cho con trai nhỏ, vô tình trên bàn rơi ra một bài tập làm văn. Có lẽ đó không phải là bài kiểm tra lấy điểm mà là một bài tập nhỏ cô giáo yêu cầu. Bài tập kể về một ngày của mẹ. Rất đỗi tò mò, tôi cầm lên xem. Và càng đọc tôi càng ngỡ ngàng khi nhận ra con không phải là một cậu bé vô tâm như mình vẫn từng nghĩ.
Bằng lời văn còn vụng về, non nớt, con kể tường tận về những việc tôi vẫn làm hàng ngày. Cảm nghĩ được đan cài trong từng chi tiết con đưa ra. Chuyện tôi dậy rất sớm, đi ngủ rất muộn. Chuyện mẹ tất bật luôn tay, luôn chân. Chuyện cáu giận của mẹ con cũng nhìn theo chiều hướng: “những lúc đó, con thấy sợ, nhưng con biết rằng đó là lúc con chưa ngoan, còn mẹ thì đó là lúc thấy mệt nhất nên đã không kiềm chế được…”. Tôi lặng người. Con không chỉ quan sát mà còn hiểu những việc mẹ làm, nhưng có điều con chưa có dịp để bộc bạch mà thôi. Con kết bài bằng cảm nghĩ chân thật: “Con thương mẹ và con nghĩ rằng nếu là con, con sẽ không hoàn thành được nhiều việc trong một ngày đến thế. Con chỉ mong mẹ con luôn khỏe và vui mà thôi…”. Những dòng chữ cuối khiến lòng tôi nghẹn lại. Không phải là những hứa hẹn sáo rỗng, mà là lời nói rất thật: con chỉ mong mẹ khỏe và vui…
Ảnh minh họa
Ôi, một cậu bé mười tuổi vẫn thường bị mẹ mắng vô tâm khi mẹ vừa dọn nhà xong con lại bày bừa bộn, vẫn bị mẹ la mẹ vất vả nhường này mà con không thương mẹ sao?… Sao tôi lại buồn cười đến vậy? Chính tôi còn bao nhiêu lúc không hài lòng với chính mình, vậy thì một đứa trẻ, cốt lõi biết yêu và thương mẹ thành thực thì tôi còn đòi hỏi gì? Chồng tôi biết bao lần đã góp ý rằng em đừng la con nhiều quá… Còn tôi thì cho rằng anh chiều con vậy, con sẽ hư… Vợ chồng tôi đôi khi bất đồng chỉ vì điều đó. Tôi kiệm những lời khen cho con, thậm chí còn hay so đo với con nhà người với mong muốn đó là tấm gương để con noi theo. Nhưng hình như tôi quên mất rằng điều ấy khiến con trở nên tự ti.
Con biết gọi điện cho ba khi thấy mẹ nằm mệt. Con biết nhờ hàng xóm đi mua thuốc giùm khi thấy trán mẹ nóng. Đứa mười tuổi khi ấy bỗng như một người đàn ông thực thụ trong nhà. Biết lăng xăng chạy tới chạy lui, biết lo nghĩ cho mẹ khi ba đi làm xa. Đứa trẻ ấy sao tôi vẫn chưa hài lòng mà vẫn so sánh với con nhà người?
Cái cuối cùng trong đích đến của những đứa con là sự thành công và yêu thương ba mẹ, gia đình. Cha mẹ nào cũng hi vọng như vậy, tôi có ngoại lệ đâu. Những dòng con viết trong bài tập kia, đâu phải chỉ là viết cho có. Rõ ràng con biết quan sát, con có yêu thương. Lòng tôi chùng lại. Tôi, đúng là một bà mẹ yêu và dạy con theo cách chưa hoàn hảo.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi nghĩ đến má chồng ở quê. Một mình lặng lẽ trong căn nhà nhỏ sau khi ba mất. Hàng ngày hai vợ chồng chú út đều đi làm từ sáng tới tối mịt mới về. Sáng chiều má làm gì với sự cô đơn? Nhà dọn mãi cũng xong, chuyện trò với hàng xóm rồi người ta cũng đi việc người ta. Chúng tôi đòi đón má ra ở cùng thì má nói má còn bàn thờ của ba, má không đi đâu hết… Vậy một ngày của má là những gì? Tự nhiên tôi thương quá chừng.
Tôi thua con trai khi nó biết một ngày của mẹ là vậy, còn tôi và chồng một ngày của người già cô đơn là gì chúng tôi không biết. Và có lẽ cũng đã đến hơn một tháng bận việc nọ việc kia chúng tôi không ghé về… Sao tôi cũng thấy tôi vô tâm quá chừng. Nhìn lên tờ lịch treo tường, tôi gọi cho chồng: “Anh à, mai mới mùng Năm, còn đến hai ngày nữa mới đi làm lại, anh thu xếp đi để cả nhà mình lại về thăm nội”. Tôi thấy anh im lặng. Rõ ràng anh ngạc nhiên, tám năm sống bên nhau hình như đây là lần đầu tôi chủ động giục anh về thăm má. Hình như có cả sự cảm động bất ngờ…
Anh đâu biết rằng, bài tập làm văn của cô giáo cho con trai đã khiến tôi phải nhìn lại chính mình. Người lớn trưởng thành cũng vẫn phải học. Học cách làm mẹ, học cả cách làm con…
Đinh Hương
Theo phunuonline.com.vn
Vợ uất nghẹn khi chồng không chịu kiêng "yêu" ngày đầu năm
Con sóng ngầm luôn trực trào trong lòng Luyến ngày một nhiều. Và có lẽ, chỉ đợi hết đợt Tết này, nó sẽ bị bung ra như ngọn núi lửa phun trào nham thạch...
Sau bữa cơm tất niên cuối năm, Luyến thỏ thẻ với chồng: " Anh ơi, từ mai là phải kiêng (kiêng quan hệ) đấy. Em thấy người ta bảo, đầu năm mà làm "chuyện đó" là đen lắm. Thế nên vợ chồng mình cố gắng "nhịn" đến ngoài Rằm anh nhé".
Nghe vợ nói, Hùng giãy nảy lên: " Cái gì cơ, vợ chồng mình mới cưới được gần một tháng, mà giời phải kiêng đến hơn nửa tháng thì chịu sao nổi".
" Không chịu được thì cũng phải cố thôi anh ạ. Các cụ đã bảo "có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà", Luyến thuyết phục chồng.
" Nhưng tại sao phải kiêng đến tận hết Rằm, chỉ kiêng mấy ngày đầu năm là được mà. Chứ thế kia thì ai chịu nổi", Hùng nói giọng như năn nỉ vợ.
Nhìn khuôn mặt tội nghiệp của chồng nhưng Luyến vẫn quả quyết: " Thôi, mất công kiêng thì kiêng luôn. Không đến lúc xảy ra chuyện gì xấu lại hối hận không kịp".
Vợ chồng lục đục vì chuyện kiêng "yêu" ngày đầu năm. Ảnh minh họa
Sau câu nói của vợ, Hùng sầm mặt đứng dậy. Trước khi ra đến cửa, Hùng ngoái lại nhìn Luyến: " Tùy em thôi. Nếu em đã thích thế thì anh cũng chiều. Anh không muốn tranh cãi nữa vì có làm "chuyện đó" mà em không hợp tác thì có cũng như không. Đêm nay anh có hẹn với đám bạn, em cứ ngủ trước đi, không cần chờ anh".
Nói rồi, Hùng lấy áo phóng đi một mạch trước sự ngỡ ngàng xen lẫn sự tủi thân của Luyến. Vậy là Tết đầu tiên sau khi lấy chồng, Luyến phải đón giao thừa trong sự cô đơn.
Từ đó đến nay, ban ngày, trước mặt mọi người, Hùng vẫn tỏ ra bình thường như không có chuyện gì xảy ra nhưng đêm đến, anh đều quay lưng về phía vợ. Dù Luyến đã xuống nước làm hòa nhưng Hùng cũng không động lòng. Kể cả Luyến có vòng tay ôm sau lưng, Hùng cũng hẩy tay ra một cách rất dứt khoát.
Điều đó làm cho Luyến cảm thấy vô cùng uất ức, khó chịu. Cô đã làm gì sai. Tất cả những điều cô làm cũng chỉ vì muốn tốt cho tương lai của hai vợ chồng nhưng vì sự ích kỷ của bản thân, chồng cô lại nỡ đối xử với cô như vậy.
Càng nghĩ, Luyến càng uất nghẹn nhưng cô cố nhịn cho êm cửa êm nhà vì đang ở quê ăn Tết với bố mẹ chồng. Tuy nhiên, con sóng ngầm luôn trực trào trong lòng cô ngày một nhiều. Và có lẽ, chỉ đợi hết đợt Tết này, nó sẽ bị bung ra như ngọn núi lửa phun trào nham thạch...
Hiện nay, có nhiều ý kiến trái ngược về chuyện vợ chồng có nên ân ái trong những ngày đầu năm hay không. Có ý kiến cho rằng, đầu năm mới, nếu hai vợ chồng quan hệ thì cả năm "chuyện ấy" sẽ thăng hoa. Tuy nhiên, cũng có người phản đối cho rằng làm "chuyện đó" đầu năm sẽ gặp rất nhiều đen đủi. Nếu có sinh con thì con cái sẽ ốm yếu, khuyết tật và ảnh hưởng đến sức khỏe đôi bên.
Theo chuyên gia phong thủy Bùi Quang Minh (Hà Nội), quan niệm kiêng chuyện ân ái vợ chồng vào năm mới vì sợ "đen" hoàn toàn là do truyền miệng. Trên thực tế chưa có cơ sở nào để khẳng định việc này.
Có chăng, việc kiêng giao hợp trong những ngày đầu năm nhằm đảm bảo sức khỏe trong những ngày Tết. Theo BS sản khoa Lê Thị Kim Dung (Phụ trách Trung tâm Y khoa Thái Hà, Hà Nội), đa số đấng mày râu trong dịp Tết đều ngập tràn trong rượu bia của các buổi tiệc tùng.
Do đó, nếu không cẩn thận, khi giao hợp vợ chồng có thể gặp một số rủi ro như: Đột quỵ, cảm lạnh, ốm, dễ làm tổn thương đối tác, quan hệ đốt cháy giai đoạn và quá mạnh bạo, quan hệ không an toàn... Bên cạnh đó, Lương y Vũ Quốc Trung (Hội Đông Y Hà Nội) cũng khuyên rằng, đàn ông không nên "yêu" khi vừa uống nhiều rượu để tránh bị thượng mã phong.
Vì vậy, theo các chuyên gia, nếu muốn hâm nóng tình cảm trong những ngày đầu năm, các cặp vợ chồng nên chuẩn bị sức khỏe và tình thần thật tốt trước khi nhập cuộc để có một cuộc "yêu" hoàn hảo nhất.
Mai Khôi
Theo giadinh.net.vn
Em đã từng rất mong rằng cuộc sống này đừng quá hối hả Em cảm nhận niềm đau của mình rõ nét nhất mỗi khi đêm lại về, là những lần lòng em cảm chênh vênh trong sự thinh lặng của một không gian bóng tối bao trùm Em cảm nhận niềm đau của mình rõ nét nhất mỗi khi đêm lại về, là những lần lòng em cảm chênh vênh trong sự thinh lặng của...