Một mình phụ nữ chẳng thể … có bầu
Còn về việc anh nói, phụ nữ chúng tôi hư hỏng, không cần chồng chũng chửa, cũng đẻ, cũng sex, thì xin nói với anh rằng, một mình phụ nữ chúng tôi thì có tài thánh cũng không thể chửa, đẻ, hay sex được.
Ảnh minh họa
Là một người phụ nữ, đọc mấy bài viết liên quan đến chủ đề “Giá ngày ấy em đừng … dại dột” tôi thực sự cảm thấy bị xúc phạm. Đặc biệt, sau bài viết “Xấu hổ cho phụ nữ quá” của Vanhung1980…tôi đã thực sự không thể giữ được bình tĩnh nên có vài lời chia sẻ cùng anh và những độc giả có tư tưởng như Vanhung. Rất mong tòa soạn chiếu cố mà đăng bài viết của tôi.
Anh Hùng thân mến! Chắc tôi và anh cũng chỉ hơn kém nhau vài tuổi, tôi cũng là 8X, tuy tôi không có bằng Thạc sĩ Văn hóa như anh, nhưng tôi dám khẳng định mình đủ thông minh, hiểu biết xã hội để “phản biện” lại những lời của một người tự nhận mình là Thạc sĩ, giỏi giang, có học thức như anh nói ra.
Anh bảo, phụ nữ bây giờ 100% là mất trinh tiết trước khi lấy chồng, vậy tôi hỏi anh, dựa vào đâu mà anh phát biểu như vậy? Hay đó là công việc của một Thạc sĩ Văn hóa, cả đời chỉ quan tâm nghiên cứu, sưu tập và tìm hiểu về trinh tiết của phụ nữ?. Nếu nó đúng là kết quả “nghiên cứu” của anh thì anh thu thập số liệu dựa trên những cơ sở nào? Từ vợ anh, các bạn gái trước đây của anh phải không? Chả trách, vì sao anh cay cú thế. Nhưng cũng đúng thôi, cuộc đời công bằng lắm mà, chả ai được tất và chả ai mất cả đâu,… Tuy nhiên, là một người phụ nữ 8x, tôi vẫn xin khẳng định lại với anh và những người đàn ông khác rằng, không phải 100% các cô gái hiện nay đều đánh mất trinh tiết trước khi cưới. Đồng nghĩa với đó, cũng không phải tất cả những người đàn ông đều tồi tệ như traihaiphong hoặc Vanhung1980 này.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Anh bảo, nếu như cách đây 50 năm về trước những người phụ nữ đánh mất tring tiết trước khi lấy chồng đã bị cạo đầu, bôi vôi, thả trôi sông, điều đó hoàn toàn đúng. Nhưng đó đã là chuyện của cách đây 50 về trước, còn chuyện của ngày hôm nay đã khác. Xã hội đã nhận ra những sai sót của mình, và không còn có cái nhìn “hà khắc” đối với những người phụ nữ có thai trước khi cưới. Vậy tại sao anh không thay đổi theo xu thế vận động tất yếu của xã hội mà cứ ôm khư khư cái tư tưởng cổ hủ của 50 năm về trước để áp dụng vào ngày hôm nay. Anh nên nhớ, tất cả mọi sự so sánh đều khập khiễng, và chỉ có những con người thiếu hiểu biết, tri thức, mới đem câu chuyện của 50 năm về trước ra để áp dụng cho 50 năm sau. Thế giới thay đổi từng giờ, từng phút, tôi nghĩ là một người đàn ông có tri thức anh cũng nên học cách thay đổi, kẻo cứ đi nói linh tinh, áp dụng linh tinh có ngày vạ miệng chết đấy chứ chả đùa.
Một điều nữa tôi cũng muốn nói với anh là, anh là Thạc sĩ Văn hóa, nên muốn lưu giữ lại những giá trị văn hóa truyền thống cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên anh ạ, những cái gì nó thuộc về truyền thống mà nó đẹp đẽ thì hãy giữ, còn nếu nó thuộc về truyền thống mà nó làm cho con người phải khổ sở thì đó gọi là hủ tục, nên loại bỏ nó ra khỏi đới sống xã hội. Đồng nghĩa với đó, cái gì tân tiến, có ích trong đời sống xã hội, phù hợp với xu thế phát triển thì phải đón nhận nó. Không nên ôm khư khư cái xấu, để bỏ qua cái tiến bộ, cái tốt. Như thế người ta gọi là kế thừa có chọn lọc anh ạ.
Còn về việc anh nói, phụ nữ chúng tôi hư hỏng, không cần chồng chũng chửa, cũng đẻ, cũng sex, thì xin nói với anh rằng, một mình phụ nữ chúng tôi thì có tài thánh cũng không thể chửa, đẻ, hay sex được. Còn vì sao để chúng tôi chửa đẻ thì các anh biết rõ nhất, và cũng không tự dưng mà chúng tôi đi dâng hiến cái gọi là ngàn vàng cho một ai đó nếu không có những lời ngon ngọt, hứa hẹn,… nên những người đàn ông vô trách nhiệm mới chính là những kẻ đáng bị lên án.
Vài lời cùng anh, hy vọng anh sẽ hiểu ra đôi điều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cảm ơn anh đã cho em biết thế nào là yêu
Giờ đây em đang tự dối lòng mình và chỉ có cách mở rộng lòng mình với người khác thì có thể quên anh thôi.
Đã rất lâu rồi, thực sự là em không nhớ rõ khi nào. Em vẫn còn nhớ đêm hôm ấy, anh nói lời chia tay em trong nước mắt với một lý do không đáng để em chấp nhận. Anh nói chỉ vì anh không làm được gì cho em mà anh lừa dối em, nói ra lời nói phũ phàng: "Anh không còn yêu em nữa, anh đã có người khác". Em đã hụt hẫng, đau lắm anh biết không? Chỉ mới mấy tiếng trước thôi, em và anh vẫn còn hạnh phúc bên nhau vậy mà giờ đây anh quay lưng với em. Em đã không thể quên khoảnh khắc đó, em đã khóc suốt đêm vì đã nhìn thấy nước mắt anh rơi khi nói ra lời nói đó.
Anh đã từng nói rằng anh chưa bao giờ khóc trước một ai vậy mà... Tại sao lúc ấy anh lại khóc trước em. Em không hiểu được thế nên nước mắt em cứ lăn dài trên má. Em biết như thế chỉ làm cho anh chán em nhưng vì quá yêu anh em đã đánh mất chính mình. Trước kia em bản lĩnh, mạnh mẽ giờ đây sao em yếu đuối thế? Anh đã cho em cảm giác để mất đi một thứ gì đó rất giá trị mà em đang có như là em đang sống trong một lâu đài cát bỗng dưng có một con sóng lớn ùa vào cuốn đi và phá hủy hết những gì em có. Và rồi em cũng để anh đi vì lúc đó anh nhìn em nhưng em không thể làm gì muốn chạy tới ôm chặt lấy anh nói rằng em không thể thiếu anh nhưng lúc đó trong em chỉ có nỗi đau và nước mắt nghẹn lời.
Hai ngày trôi qua, em đội mưa về phòng anh níu kéo tình yêu của anh. Ông trời đã thương em cho em lại có anh. Anh đã ôm em hứa sẽ không bao giờ rời xa em nữa. Em đã rất hạnh phúc như một ngày mới lại bắt đầu. Nhưng em biết, đã một lần tan vỡ thì sẽ không có lại được thứ tình cảm như lúc ban đầu.
Đến hôm nay kể từ khi anh và em thật sự chia tay đã 6 tháng rồi, trong khoảng thời gian đó anh và em đã không dứt khoát, làm khổ nhau thêm biết bao nhiêu lần. Tại vì em suy nghĩ quá nên làm cho anh và em thêm mệt mỏi, làm cho khoảng cách giữa chúng ta ngày một xa. Mặc dù khi gần nhau, tình cảm không mất đi cảm giác an tâm hạnh phúc khi được gối đầu trên tay anh thì em biết anh vẫn còn tình cảm với em. Em không biết đó có còn là tình yêu đẹp mà trước kia anh dành cho em nữa hay không!!!
Nếu sau này gặp lại thì anh sẽ mãi là người bạn trong trái tim em, anh hãy cười với em anh nhé! (Ảnh minh họa)
Từ khi yêu anh, em đã thay đổi nhiều, suy nghĩ cũng khác đi. Cuộc sống không còn chỉ biết gia đình, sách vở, tương lai sự nghiệp của mình. Giờ đây em đã biết quan tâm đến mình hơn để làm sao đẹp hơn khi đi bên anh. Nhớ lại khoảnh khắc đó và hiên tại bây giờ... Em biết em đã khác.
Anh có nhớ em đã nói với anh rằng: "dù có yêu ai thì anh vẫn trong em không". Em biết đến với người thứ hai mà vẫn còn dành tình cảm cho anh thì em sẽ là người không tốt. Em biết quá khứ giờ đây đối với em không quan trọng nữa. Nhưng tại sao anh không hiểu cho em, cứ làm những việc và nói ra những lời làm tim em đau nhói. Không một lời giải thích cứ thế anh bước đi dù cho em nhiều lần hỏi, cầu xin anh nói ra dù một câu thôi. Anh chỉ im lặng và nói với em rằng: "con người anh là thế, anh không có gì để nói hết". Lúc đó em cố nén nước mắt vào trong vì em đã tự hứa với mình là sẽ không bao giờ cho anh thấy em phải khóc thêm một lần nữa cho dù có đau đớn đi chăng nữa. Mỗi lần em khóc không phải vi anh mà là vì em tự trách minh ngu ngốc vì anh như thế mà em còn dành tình cảm cho anh quá nhiều. Hôm nay em uống hơi nhiều, em đã nhớ anh, tự nhiên cầm máy gọi cho anh cái việc mà lúc bình thường em không bao giờ cho phép. Em nhận lại một lời nhắn là anh đang bên cạnh người con gái khác. Ừ thế cũng được mà. Em tự an ủi mình thôi anh à. Anh luôn như thế, bản chất không thay đổi được sao? Lúc đó em biết mình đã mất anh vĩnh viễn rồi và lời hứa cho anh 6 tháng đã tan biến ngay lúc đó.
Dù biết sự thật là như thế nhưng tại sao em vẫn mong có một ngày anh đến và cho em một lời giải thích vì sao anh rời xa em. Giờ đây em đang tự dối lòng mình và chỉ có cách mở rộng lòng mình với người khác thì có thể quên anh thôi. Em cũng đã thử và tưởng chừng như em đã làm được điều đó nhưng em đã thất bại. Cứ bước qua mỗi con đường thì anh cứ như đang nhìn em vậy, đó chỉ là tình cảm vô hình vì nếu được quay lại với anh thêm lần nữa thì em cũng sẽ không quay lại dù còn yêu anh nhiều lắm. Nếu sau này gặp lại thì anh sẽ mãi là người bạn trong trái tim em, anh hãy cười với em anh nhé!
Và em cũng muốn gửi đến anh lời nhắn: "yêu một người nhất định phải để người đó thấy thế giới này đẹp. Có lẽ bên anh em đã học được cách rơi lệ. Lặng lẽ thôi". Hãy giữ lại những gì thuộc về em, giống như lời kí gửi của anh khi tặng em "hạt giống hạnh phúc". "MONG EM SẼ MÃI HẠNH PHÚC. Y.E.N". Anh phải làm được tất cả những gì anh đã từng nói với em vì mẹ và vì tương lai của anh, anh yêu nhé. Cảm ơn anh vì đã cho em biết thế nào là yêu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã cố quên anh Người ơi khi cố quên là khi lòng càng nhớ thêm. Câu hát ấy cứ in sâu trong tâm trí em, và dường như nó đúng với em thật. Em càng cố quên anh thì trong lòng bao hình ảnh của anh cứ hiện về đầy ắp trong em. Chúng mình đã không bên nhau được 8 năm vậy mà em vẫn nhớ...