Một lần thử lòng chung thủy của con dâu, mẹ chồng khóc hết nước mắt
Chưa từng nghĩ xấu về con dâu, nhưng nghe một câu chuyện, làm mẹ như tôi không khỏi suy nghĩ. Tôi quyết định thử lòng chung thủy của nàng dâu này và biết được sự thật đẫm nước mắt.
Đêm đó, vợ chồng con tôi ôm nhau khóc mà người làm mẹ như tôi cũng nghẹn đắng. (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ có mình thằng Tài là con trai, cũng mình nó là duy nhất, một mình tôi nuôi nó nên người. Ngày nó có người yêu, tôi cũng vui lắm, được cái nó dẫn về con bé tên Hằng, ngoan ngoãn, hiền lành và cũng là con nhà gia giáo nên tôi yên tâm lắm.
Bọn nó yêu được hơn 3 năm thì xin phép tôi cho cưới, tất nhiên tôi vui vẻ chúc phúc cho hai đứa con. Rồi đám cưới được diễn ra, sau đó con dâu về nhà cùng chung sống với gia đình tôi. Từ ngày có con dâu về nhà, mẹ con tôi có những bữa cơm đầy đủ cùng nhau, có những tiếng cười khi có thêm 1 thành viên nữa trong gia đình.
Rồi con dâu sinh cho tôi một cậu nhóc giống hệt thằng Tài ngày còn nhỏ. Suốt gần 10 năm, chưa một lần con dâu khiến tôi bận lòng. Bất kể lúc nào con dâu cũng làm chu toàn tất cả mọi việc. Tôi cũng chưa lần nào nghi ngờ chuyện chung thủy của con dâu, vì cháu ở với tôi cả ngày, còn đi làm thì tối lại về. Nhưng 1 lần trong lúc mua rau, tôi vô tình nghe được câu chuyện nàng dâu ngoan hiền nức tiếng mà lại vừa bỏ cả chồng, cả con đi theo trai trẻ.
Tôi thầm nghĩ không biết liệu con dâu có thế không. Sống với nhau ngần ấy lâu, tôi thật sự thương và yêu quý cháu như con mình, nhưng tôi thật sự vẫn muốn thử lấy 1 lần. Vì dù sao con trai tôi cũng làm công trình, thằng bé là kĩ sư xây dựng, hay phải đi công tác, thời gian không lâu nhưng thi thoảng lại phải xa vợ con khoảng 1 tuần. Tôi không biết được rằng liệu có điều gì con dâu làm có lỗi với con trai mình không, tôi quyết định nhờ thằng cháu họ hàng xa vừa ở nước ngoài về để thử lòng chung thủy của con dâu. Mặc dù là thử, nhưng tôi luôn hi vọng con dâu thật sự đúng là một người vợ, người mẹ trong sạch.
Tôi bảo cháu họ tán tỉnh con dâu trong 1 tháng, mỗi ngày đều đem hoa, đem quà đến, nhưng gần kết thúc 1 tháng mà con dâu tôi lần nào cũng cự tuyệt, bảo có chồng có con rồi, đừng làm phiền nữa. Trong lúc đang mừng thầm trong bụng vì con dâu thật sự chung thủy thì cháu họ hẹn gặp riêng tôi. Từ hôm nhờ cháu đến nay, cháu đều nhắn tin hay gọi điện báo kết quả, vài ngày nữa mới hết 1 tháng, tại sau cháu lại hẹn gặp riêng tôi. Trong lòng đột nhiên rấy lên sự bất an vô cùng.
Video đang HOT
Tôi đến chỗ hẹn, gặp cháu, nhìn vẻ mặt thất thần của cháu càng khiến tôi lo lắng, tôi không thể đợi lâu hơn, vừa ngồi xuống đã hỏi tình hình:
- Có phải cái Hằng nó đã làm chuyện gì có lỗi với thằng Tài không?
- Không phải ạ. – cháu họ lắc đầu, mặt buồn thảm nói thêm.
- Cô ấy mắc bệnh bác ạ, ung thư dạ dày, vợ của anh Tài mắc bệnh rồi, dù mới giai đoạn đầu, nhưng nếu bệnh tiến triển nhanh thì sẽ không còn nhiều thời gian nữa. Chị ấy biết bệnh nên muốn nhờ cháu giả cặp bồ với chị ấy để ly hôn anh Tài, cho anh chăm sóc con vì chị không sống được bao lâu nữa….
- Là thật sao? Thật sự cái Hằng bị bệnh sao? Nó khỏe mạnh thế cơ mà…
Kết thúc cuộc nói chuyện với cháu họ, tôi về nhà, gọi con trai về ngay, tôi biết giờ đây thứ con dâu cần nhất là người chồng ở bên cạnh. Tôi gọi điện kể rõ tình hình để con trai về. Đêm đó tôi cứ nghe thấy những tiếng rấm rức, nức nở của cả hai đứa, nước mắt của người làm mẹ cũng rơi dài. Con dâu tôi còn quá trẻ, một lần thử sự chung thủy của con dâu, tôi lại biết được một sự thật đau lòng đến thế. Tôi chỉ mong sao con dâu có thể khỏe mạnh trở lại, nếu không thì con tôi, cháu tôi và cả tôi, cái gia đình này sẽ tan nát vì đau thương. Sự mất đi của con dâu sẽ là một nỗi đau trong lòng con trai, nỗi đau với cháu nội. Mỗi ngày tôi đều mong bệnh của con dâu có thể chữa khỏi.
Theo blogtamsu
Mẹ gọi điện bảo về thì toàn nói bận, để rồi ngày về phải khóc hết nước mắt khi chứng kiến
Mẹ cũng gọi điện nhiều lần hỏi thăm cháu, bà không lên được vì ông đợt này bệnh hen lại tái phát. Bà bảo con trai cho cháu về chơi nhưng Thái bảo mẹ: "Con đợt này việc nhiều nên bận quá không có thời gian rảnh mẹ à".
"Mẹ ơi, sao mẹ không đợi con về mà đi vội vã thế này mẹ ơi", Thái gào lên nức nở. (Ảnh minh họa)
Thái xuất thân từ vùng quê nghèo khó, mảnh đất bạc màu quanh năm cấy cày không đủ ăn. Nhà có 4 chị em và anh là con út, cũng là người học khá nhất nhà nên được bố mẹ và các chị tạo điều kiện cho học hành tử tế từ tấm bé.
Thái cũng không phụ lòng trông đợi của gia đình. Anh chăm chỉ học hành và đã đỗ đại học. Các chị thì chỉ học hết cấp 2 là phải nghỉ học ở nhà làm phụ giúp bố mẹ lấy tiền nuôi em ăn học. Ngày Thái tốt nghiệp đại học cũng là ngày chị ba lấy chồng, chỉ còn chị 3 ở nhà. Chị cả và chị hai đều lấy chồng xa, chị ba thì bảo chắc chị lấy chồng gần nhà thôi để có gì còn sang đỡ đần bố mẹ. Cậu cứ cố gắng làm việc tốt trên thành phố rồi lấy vợ lập nghiệp trên đó, về quê làm chi cho khổ.
Và đúng như mong đợi của cả nhà, Thái đã lấy vợ thành phố. Nhờ sự giúp đỡ của gia đình nhà vợ anh đã có nhà cửa và chuyển công việc mới thu nhập gấp mấy lần công việc Thái xin được lúc anh ra trường. Chị ba cũng lấy chồng gần nhà để đỡ đần cha mẹ nhưng buồn là số chị vất vả, nhà chồng nghèo nên chị cứ quần quật từ sáng tới đêm.
Và đúng như mong đợi của cả nhà, Thái đã lấy vợ thành phố. (Ảnh minh họa)
Thương chị, Thái cũng đỡ đần chị được chút ít nhưng vợ anh cũng để ý lắm, nhất là từ khi cô ấy bầu bí sinh con vì nhà nội chẳng giúp đỡ được cái gì nên cô ấy càng quản lý tiền của chồng chặt hơn. Mỗi tháng chỉ đưa Thái đúng 2 triệu để gửi về quê cho bố mẹ. "Ông bà ở quê, cái gì cũng rẻ tiêu thế là thoải mái rồi. Chứ gửi nhiều ông bà lại cho con gái hết. Anh làm còn phải để dành cho con anh sau này nữa, chẳng nhẽ anh muốn con mình cũng lại phải bám vào nhà vợ như bố nó sao?".
Vợ nói thế, Thái cũng không dám giấu gửi tiền cho chị ba nữa. Căn nhà cấp 4 của bố mẹ ở nhà mái ngói nhiều chỗ cũng vỡ rồi, chị ba gọi bảo thế. Thái muốn về sửa lại cho bố mẹ mà chưa về được. Vì cứ nói đến chuyện về là vợ Thái lại bảo con còn nhỏ không đi lại xa được, đợi con tròn năm thì cho về. Thái về một mình thì vợ anh cũng không cho, cô ấy cứ nghi ngờ sợ chồng về đó không có vợ lại bồ bịch, rồi thì tình cũ ngày xưa chắc đầy. Không muốn gây sự với vợ nên Thái lại đành nhịn.
Mẹ cũng gọi điện nhiều lần hỏi thăm cháu, bà không lên được vì ông đợt này bệnh hen lại tái phát, ho nhiều. Bà bảo con trai rảnh thì cho cháu về chơi nhưng Thái bảo mẹ: "Con đợt này việc nhiều nên bận quá không có thời gian rảnh mẹ à. Để con gửi thêm tiền về mẹ mua thuốc cho bố nhé". Nhưng mẹ gạt đi, nói tiền con gửi về hãy còn, vợ Thái đứng cạnh chồng thì lườm nguýt rồi bâng quơ: "Đã chẳng được nhờ vả gì lại còn mất tiền nuôi, thật là đời bất công".
Thái tắt máy rồi bực dọc quát vợ: "Em một vừa hai phải thôi, đừng để quá sự chịu đựng của anh". Thấy chồng nóng mặt, vợ Thái bắt đầu chùn, lại khéo léo nịnh nọt xin lỗi chồng để anh đừng tức giận bỏ về quê. Cô chỉ sợ chồng về rồi lại mang tiền rải hết cho bố mẹ các chị ở nhà, làm sao mà cô quản lý được.
Gần cuối năm đó trong lúc đang đi làm thì Thái nhận được điện thoại của chị ba. "Cậu về ngay đi mẹ đang mệt lắm, bố cũng ho nhiều. Mấy hôm vừa rồi chị bận làm tối ngày không sang thăm bố mẹ được, sáng nay mới qua thì thấy cánh cửa sổ bật tung vì gió to, bố mẹ thì đắp chăn kín mít không dậy được, chị phải gọi bác sĩ vào xem thế nào".
Thái định thu xếp về luôn nhưng lúc gọi cho vợ thì vợ lại cuống quýt bảo con đau bụng phải đưa vào viện kiểm tra. Thực lòng đó chỉ là vợ anh lấy cớ, cô muốn để chồng về nhà rồi lúc chồng đi cô sẽ kiểm tra xem anh mang về nhà tiền nong thế nào. Chứ để chồng về ngay thì anh cầm thẻ anh rút bao nhiêu tiền cô không biết.
May mắn con trai không sao, sáng hôm sau Thái mới về nhà được. Trước khi đi vợ chỉ cho Thái cầm về có 5 triệu, anh bực bội ném tiền lại cho vợ rồi kiên quyết cầm cái thẻ lương của mình đi. "Cô ác vừa thôi, tôi sống với bố mẹ cô thế nào mà cô lại coi khinh bố mẹ tôi như vậy. Cô không xứng đáng làm con dâu bố mẹ tôi".
Mặc vợ đứng ngây người ra đó, Thái bỏ đi bắt xe về quê, anh cũng không thèm đi chiếc xe mà bố mẹ vợ cho. Vừa mới về tới sân, Thái đã nghe tiếng người khóc lóc thảm thiết. Chị cả rồi chị hai chạy ra ngoài, các chị cũng đã về cả rồi sao: "Sao về muộn thế em. Mẹ đi rồi". Thái chết sững không tin vào tai mình, chạy vội vào trong nhà. Tay mẹ anh đã lạnh, bà đã không thể đợi đứa con trai của mình về để nói lời cuối cùng.
"Mẹ ơi, sao mẹ không đợi con về mà đi vội vã thế này mẹ ơi", Thái gào lên nức nở. Trong khi anh còn đang khóc lóc vật vã bên giường mẹ thì ở giường bố ông bỗng lên cơn ho dữ dội. Chị ba vội vã vuốt ngực cho bố rồi mấy chị em Thái chạy tới bên ông. Cơn ho dứt cũng là lúc bố Thái đưa bàn tay chới với ý gọi con trai, lúc Thái đã nắm chặt được tay cha cũng là lúc ông trút hơi thở cuối cùng.
Nỗi đau quá lớn, mấy chị em chỉ còn biết khóc nấc bên linh giường bố mẹ. Đau đớn vô cùng, không ngờ ngày anh về thăm bố mẹ lại là ngày tang thương thế này sao. Thái chỉ còn biết ngửa mặt lên than trời, anh là thằng con bất hiếu, bố mẹ hi sinh tất cả cho anh vậy mà anh báo hiếu bố mẹ thế này đây. Đau đớn ân hận thì cũng đã muộn mất rồi.
Theo blogtamsu
Khóc hết nước mắt ngay trong ngày cưới Tôi ấm ức phát khóc, cố thanh minh với chồng rằng tôi chẳng nói gì sai cả, sao lại đuổi tôi ngay trong ngày cưới. Chồng tôi cho rằng tôi cãi nên tát tôi một cái đau điếng trước mặt mọi người... Tôi và chồng đã yêu nhau 2 năm rồi mới tiến đến hôn nhân. Cả tôi và anh đều đã có...