Một lần đến Nà Khương
Xã Nà Khương trước đây là một thôn của xã Xuân Giang, huyện Quang Bình. Nói đến địa danh này người ta nghĩ ngay đến một nơi heo hút đúng nghĩa “ khỉ ho, cò gáy”
Nhộn nhịp chợ Nà Khương. Ảnh: T.L
Ngày còn nhỏ, quê tôi rậm rạp rừng rú… Đêm đêm thường nghe tiếng hổ gầm. Những đêm vắng tiếng “hắn”, là chỉ mấy ngày sau thấy người ta nói “hắn” vừa bắt trâu ở Nà Khương. Đất đai Nà Khương tốt, chưa khai phá; dân thưa thớt, chỉ có dân tộc Dao sinh sống. Họ cần cù, tốt bụng; chủ yếu trồng lúa và cây Bông vải. Lúa thì một phần lúa nước, phần nhiều là lúa nương… Sản vật khá nổi tiếng của Nà Khương là vải bông tấm tự dệt, quả bông vải, giấy bản và cả vôi nữa… Họ đem những hàng này ra xã bán để mua muối ăn, dầu thắp và những vật dụng thiết yếu khác, đôi khi họ đổi lấy cả sắt vụn, lưỡi cày hỏng… Đó là những nguyên liệu cho nghề rèn nông cụ và súng hỏa mai… Đường xa, đèo dốc, đa phần là ngủ trọ dọc đường. Vải, bông chưa bán được họ gửi lại người quen, sau này họ gửi ở cửa hàng kinh tiêu xã bán giúp…
Cha tôi ngày ấy cùng nhiều người vào Nà Khương giao lưu, kết bạn thân và tăng gia. Cha tôi cùng chú rể nghĩ ra cách gỡ khó khăn có vẻ bền vững, đó là đem trâu nái vào gửi bạn chăn thả và chia nhau khi trâu sinh sôi (bây giờ người ta gọi là nuôi giẽ). Nhờ đó mà nhà tôi qua được nhiều phen thiếu thóc gạo “vàng mắt”. Thật vậy, Nà Khương đối với tôi như một ân nhân. Khi học lớp Bốn, nhiều bạn ở Nà Khương ra xã học, tôi lại có thêm bạn nam, bạn nữ tíu tít trong lớp học dưới gầm sàn nhà dân thời chống chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ. Một năm sau đó Nà Khương mở hệ phổ thông cấp hai, các bạn ấy về quê hương. Trước khi tạm biệt, chúng tôi hẹn gặp lại nhau vào một ngày không xa… Cho đến tận bây giờ, chúng tôi chưa thực hiện được. Vậy là còn nợ nhau một lần gặp. Nà Khương như trách móc, vẫy gọi…
Nà Khương có phiên chợ vào ngày thứ Năm hàng tuần. Tôi rủ thằng cháu vào chơi, nó đồng ý. Hai bác cháu lên đường từ sáng sớm. Trên đường đi nó bảo ở trong đó có bán loại ốc ruộng ngon lắm. Từ nhà vào Nà Khương gần hai chục cây số, qua thôn Chì và thôn Bản Tát của xã Xuân Giang. Hồi học sinh, tôi đã một lần đến Bản Tát cùng lớp vào khiêng bàn ghế của đơn vị trại giam để học. Cả đi, cả về hết một ngày trời. Lúc đó đường dốc ngoằn ngoèo, quanh co, lội qua mấy khúc suối sâu, không có dân ở. Nay đã trở thành một thôn dân cư khá đông đúc, có cả quán bán hàng tạp hóa tổng hợp, to hơn cả cái kinh tiêu của xã ngày xưa. Đường bê tông, rải nhựa rộng rãi uốn lượn theo những cánh rừng trồng Keo, Chẩu, Bồ đề… vượt qua các con suối xưa kia rậm rạp, um tùm Nứa, Giang. Khău Thung đây rồi. Đó là địa điểm phân định ranh giới giữa Bản Lệch và Bản Tát. Dưới chân Khău Thung là thác nước ầm ầm tung bọt, từng đàn cá Dầm xanh, Chày đất, Mương… tung tăng quần tụ. Nay nó đã không còn như xưa… Bản Tát đã thành một thôn. Trước đây dân xã tôi chỉ vào làm nương, không định cư. Từ những năm Bảy mươi, đồng bào vùng cao khó khăn về đất canh tác đã được Nhà nước bố trí về định cư… Trước tiên là đồng bào dân tộc La Chí, sau này có thêm Nùng, Mông… Họ đến rồi đi, rồi đến. Giờ thì họ đã trở thành cư dân bản địa của vùng đất này cùng với người Tày Xuân Giang làm nên thôn Bản Tát xinh đẹp.
Vượt núi Khau Trà là đến đất Nà Khương – cha tôi hay kể về cái địa điểm này, nào là rừng lá Han rậm rạp, con vắt xanh bám vào người hút máu về đến nhà vẫn còn chảy; dắt trâu đi xước cả móng; rồi ngửi thấy mùi nước dải của “hắn” chua chua như mùi măng chua vậy… Đúng vậy. Một khu rừng chắn ngay trước mặt khi đến cuối thôn Bản Tát. Con đường phải qua nhiều dốc tức và nhiều khúc cua. Thằng cháu phải về số mấy lần mới bò lên được. Tôi có cảm giác mát lạnh khi lên cao dần. Con đường rải nhựa có chỗ bị bồi lấp đá và cát núi bởi trận mưa đêm. Nước chảy róc rách theo khe mương ta luy dương bị nước làm xói mòn có chỗ sâu hoắm. Mấy con cua núi giương đôi càng đỏ xoay theo hướng có tiếng động. Tôi mường tượng ngày xưa nơi này chắc nhiều gỗ lắm, giờ vẫn còn sót lại những cây Chò to đứng chênh vênh bên vực… Bất giác tôi như thấy cha tôi với đôi chân trần, gánh mấy cum lúa dò từng bước xuống núi… nước mắt tôi trào ra. Thằng cháu bảo: Đến đất Nà Khương rồi.
Rặng núi đá vôi Già Nàng sừng sững – một rừng cây nguyên sinh quý giá. Dưới chân núi là ba thôn: Bản Thau, Nà Béng, Nà Pẻng. Đồng ruộng, đồi cây khá bằng phẳng, con suối uốn lượn theo những vạt ruộng quanh co. Con suối này rêu đá vẫn còn mọc, nghĩa là vẫn chưa bị ô nhiễm nhiều. Vào những mùa rêu mọc, người dân nhặt bán tại chợ Xuân Giang. Trung tâm xã thuộc thôn Khản Nhờ… Một khu nhà xây hiện ra thật gọn gàng. Cái chợ được tổ chức ngay ngã tư đường. Hàng hóa thật phong phú theo cách riêng của Nà Khương… Cái quán ăn ngay cạnh chợ rất ngon. Một cụ ông cùng bốn đứa cháu ngồi ăn phở, ông cụ nói với các cháu gì đó trước khi ăn, ông bẻ thêm vào mỗi bát phở hình như là một miếng cơm và thịt gà… Hai bác cháu tôi ăn phở. Phở Nà Khương ngon không kém gì phở nơi thành thị. Có lẽ mải đi đường vừa đi vừa ngắm cảnh nên chợ đã muộn. Những món từ nhà ấn định mua thì không còn. Tôi ngồi nói chuyện, hỏi thăm với các chị ngồi chợ thì biết Nà Khương có thôn. Hỏi những người bạn cũ của tôi thì họ lắc đầu. Một lúc sau tôi mới định thần lại mình hỏi không đúng người rồi, vì những người đó là người La Chí, họ mới về định cư sau, không thể biết được. Tôi cảm ơn mọi người. Có một cô gái nhìn tôi hỏi dò: Bác là… Chưa kịp trả lời, thằng cháu nói: Ông trước làm nhà báo. Cô ta vẻ mặt mừng rỡ nói, bạn cháu cũng là nhà báo đấy, nó làm ở tỉnh, nhà nó gần nhà cháu ở thôn Vi. Vậy là nơi đây ngoài bè bạn xưa, tôi lại có người đồng nghiệp nữa. Mảnh đất với tôi từ trước là ân nhân, là bè bạn nay còn là quê hương của một nữ đồng nghiệp người dân tộc La Chí xinh đẹp…
Bác cháu tôi không mua được sản vật gì, nhưng với tôi đó là một trong những chuyến đi được nhiều thứ nhất… Ai về Nà Khương một lần sẽ gặp bao điều mới lạ và thân thương.
Video đang HOT
5 lý do khiến bạn nên đến Venezuela một lần trong đời
Khi nói đến Venezuela, đất nước này mang đến những hình thức văn hóa, phong cảnh, ẩm thực và giải trí tuyệt vời nhất.
1. Bãi biển
Bãi biển La Isla Margarita (Venezuela)
Venezuela chắc chắn là thiên đường của những tín đồ yêu biển. Đất nước này có tới 1.000 dặm đường bờ biển kéo dài, là địa điểm lý tưởng dành cho du khách thích ngắm cảnh hoàng hôn rạng rỡ, vui chơi trên những bãi cát trắng mịn màng và làn nước trong xanh êm dịu như pha lê.
2. Lễ hội Carnival
Người dân Venezuela khi tham gia Lễ hội Carnival thường liên quan đến các cuộc diễu hành, các bữa tiệc đường phố công cộng và các hình thức giải trí khác.
Lễ hội El Callao
Mặc trang phục và đeo chiếc mặt nạ quyến rũ cho phép mọi người gạt bỏ cá tính hàng ngày của họ và trải nghiệm cảm giác hòa mình vào xã hội và thể hiện bản thân mình nhiều hơn. Carnival thiên về giải trí, nó cung cấp cho mọi người trải nghiệm các hình thức văn hóa Latinh thực sự.
3. Đồ uống
Nếu bạn nghĩ đồ uống có cồn ở Mỹ có vị ngon, bạn sẽ ngạc nhiên vì cách thức đồ uống này được sản xuất ở Venezuela. Điều độc đáo ở Venezuela là người dân rất sáng tạo khi nói đến việc tạo ra các nguyên liệu mới. Người dân Venezuela tuân theo các phương pháp truyền thống của họ để làm ra những thức uống ngon nhất mà bạn từng có.
La Tizana
Ví dụ, nếu bạn đang muốn thử một ly Dirty Martini, nguyên liệu của nó không chỉ là một chai Gin, một ít đá và một quả ô liu. Ở Venezuela, bạn phải ướp lạnh một số nguyên liệu trong một thời gian và nhiệt độ nhất định để tạo cho nó hương vị kỳ lạ, đặc trưng.
Dirty Martini
Khi nói đến việc hoàn thiện những thức uống ngon nhất, Venezuela không coi đó là một trò đùa mà luôn thực hiện với một thái độ nghiêm túc.
4. Ghé thăm thác Angel
Thác Angel
Một chuyến đi đến Venezuela sẽ không hoàn hảo nếu không ghé thăm Thác Angel, nơi cảnh đẹp ngoạn mục này là nguồn cảm hứng cho cả hành trình. Thác Angel được coi là thác nước cao nhất thế giới ở Venezuela đổ xuống một hẻm núi hơn 3.000m. Thời gian tốt nhất để đến thăm thác Angel là từ tháng 5 đến tháng 11.
5. Cuộc sống về đêm
Cuộc sống về đêm ở Venezuela là khoảng giời gian tuyệt vời để nhảy theo điệu nhạc disco, đi ăn hay thậm chí là tạt vào các quán bar và cửa hàng rượu ở hầu hết các ngõ ngách.
Cuộc sống về đêm sôi động của người dân Venezuela
Theo những gì người dân chia sẻ, địa điểm tiệc tùng tốt nhất ở Venezuela là thành phố Caracas, nơi có cuộc sống về đêm vô cùng sôi động. Khu vực này được cho là nơi đầy sự năng động, sáng tạo, đầy thú vị và yên bình. Việc tìm kiếm các bữa tiệc ở khắp mọi nơi trong khu vực này thật dễ dàng ở mọi nơi trong thành phố.
Phượt Việt Nam vào top trải nghiệm nên thử một lần trong đời Travel Leisure gợi ý 20 trải nghiệm du lịch mùa hè năm nay, trong đó có phượt các nước Đông Nam Á như Việt Nam, Thái Lan... Một chuyến du lịch bụi ở Việt Nam hay Thái Lan, Campuchia, Indonesia sẽ đem lại những trải nghiệm đáng nhớ cho mùa hè. Travel Leisure gợi ý du khách tham gia một lớp học nấu...