Một kết cuộc buồn!
Anh à! Tính tới bây giờ thì tụi mình quen nhau cũng hơn một năm rồi anh nhỉ,chúng mình đã có biết bao kỷ niệm, có lẽ nổi buồn nhiều hơn là niềm vui.Chúng mình từng nghĩ sẽ có một gia đình hạnh phúc, bên những đứa con yêu thương, nhưng giờ đó chỉ còn là ý nghĩ.
Em đã đắn đo rất nhiều và đưa ra cho mình một quyết định, em biết khi em nói ra quyết định này cả 2 chúng ta điều không muốn.Em đã nói rất nhiều lần, sau anh vẫn như vậy hả anh. Em khuyên anh hãy gắng học đi còn lo cho gia đình và tương lai của 2 đứa nữa, anh đã hứa với em là bỏ game rồi mà, em thật bất ngờ khi biết anh bỏ học chơi game thậm chí đi suốt đêm.Anh xin lỗi và em cũng bỏ qua, một lần nũa anh hứa sẽ học hành đàng hoàng, không bỏ học nữa, giờ thì sao hả anh? Anh chưa biết lỗi của mình nằm ở chổ nào àh, em đã từng hỏi anh, giữa em và game anh sẽ chọn gì?anh nói anh cần em, nhưng tới hôm nay em biết cái nào quan trọng với anh hơn rồi, bây giờ em cứ nói hoài cũng vậy thôi, mẹ anh từng dặn em hãy khuyên anh học hành, em cũng đã cố gắng khuyên anh, bỏ qua cho anh tất cả, nhưng còn anh có thay đổi được như lời anh hứa không hay vẫn như vậy thôi. Lời nói của em hoàn toàn không có giá trị mà, em nói nhiều như vậy để em được gì ?
Khoảng cách của tụi mình càng ngày lớn, chuyện gi tới cũng sẽ tới, anh ép em nói ra quyết định này, chẳng còn cách nào khác “chúng ta phải chia tay thôi anh àh”, không biết sao khi em nghĩ tới 2 từ chia tay, nghĩ tới con đường phía trườc chỉ còn mình em, không còn anh bên cạnh em lại khóc, khóc nhiều lắm anh biết không, không biết em có vượt qua không nữa, em là con gái mà, em cho anh tất cả, có đôi lúc em thấy anh gần em chỉ để thoả mản bản thân anh thôi, em thật sự tuyệt vọng. Bây giờ em nói tuyệt vọng vì trong người em dường như đang có một mầm sống phát triển, là kết quả tình yêu của tụi mình, mong đó chỉ là suy nghĩ của em. Em yêu anh nhiều lắm, nhưng tại sao anh cứ đẩy em ra khỏi cuộc sống của anh vậy. Kể từ bây giờ cái món nợ mà anh cho là truyền kiếp đó không cần phải trả nữa, từ giờ anh đã hết nợ em rồi, anh được tự do, muốn làm gì thì làm, con nhỏ phiền phức này sẻ biến mất khỏi cuộc đời anh. Chúc anh sẽ tìm được người làm anh vui vẽ, chắc chắn người đó không phải là em. Lời cuối cùng em muốn gửi tới anh sống phải có mục tiêu anh nhé! Mình có vài lời nhắn tới các bạn nam, nếu thích chơi game thì cũng nên vừa phải đừng đánh mất tương lai mình, đến khi hối hận sẽ không kịp. Chúc các bạn sẽ tìm được mục tiêu của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con tim lỗi nhịp
Anh dấu yêu! em sẽ gọi anh một lần như thế, vì dường như em chưa từng gọi anh như vậy một lần nào cả. Khi anh nghe em gọi như thế có lẽ anh cũng chẳng có cảm xúc gì cả, nhưng không sao em sẽ chỉ gọi như thế một lần thôi, một lần duy nhất trong cuộc đời.
Anh, em đã định lãng quên tất cả mọi chuyện giữa chúng ta vì thực ra nó đến và đi mà chẳng có đầu có cuối gì cả, nhưng có những chuyện vẫn mãi là dấu chấm hỏi trong lòng em mà em không sao tìm ra câu trả lời được. Em nghĩ khi em nói ra những lời này cũng không thể làm thay đổi được cuộc sống hiện tại của mỗi chúng ta, nhưng em ép buộc phải nói ra để lòng mình được thanh thản hơn, có thể là em đã hơi ích kỉ khi chỉ nghĩ cho bản thân mình như thế, và có thể anh sẽ trách em nhiều hơn, buồn về em nhiều hơn, nhưng thực sự em đã không nghĩ nhiều được như vậy.
Anh biết không, từ nhỏ em đã luôn nghĩ trong lòng rằng nhưng cái gì đến với mình càng dễ dãi bao nhiêu thì cũng sẽ tuột khỏi tầm tay của mình nhanh bấy nhiêu "đừng nhặt con ốc vàng, sóng xô bờ cát trắng, những cái gì dễ dãi, chẳng bao giờ bền lâu". Điều đó rất đúng phải không anh? Chuyện của bọn mình cũng vậy, chợt đến rồi chợt đi rất nhanh, nhanh đến nỗi mà bây giờ nghĩ lại em vẫn bàng hoàng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cứ yêu và đắm chìm trong tình yêu mà chẳng kịp nghĩ gì cả, không một lời hứa hẹn cũng chẳng một lời chia tay, nó cứ như là trong giấc mơ vậy anh nhỉ? Không biết có phải là tình yêu không nữa hay chỉ là do con tim lỗi nhịp thôi? Trong cuộc đời mỗi con người ai chẳng có những lúc con tim của mình chạy sai vòng quỹ đạo, rồi dần dần nó sẽ trở về chạy đúng nhịp ban đầu thôi. Cũng như em bây giờ phải không anh? Có nhiều lúc em cứ tự đặt ra câu hỏi "tất nhiên là em không tự trả lời được rồi, vì câu hỏi đó chỉ co một mình anh mới trả lời được thôi", nhưng suy cho cùng dù em có tìm được câu trả lời chính xác từ anh thì bây giờ nó cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Không biết trên đời này có người phụ nữ nào như em không nhỉ?. Mặc dù đang rất hạnh phúc bên gia đình, và rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng lại không sao quên được nhưng giây phút mà con tim bị lỗi nhịp đập như thế". Có lẽ vì em chưa tìm được câu trả lời cho những dấu chấm hỏi trong lòng mình nên mới thế. Vậy anh hãy trả lời giúp em nhé, khi đã có đáp án cho những dấu chấm hỏi đó rồi, em hứa sẽ chôn giấu tất cả trong một góc nhỏ trái tim mình và không bao giờ mở nó ra nữa, được không anh?
Thật ra giữa em và người bạn thân của em, anh thật lòng yêu ai và đã lừa dối ai, hay cả em và cô ấy đều là trò đùa trong tình yêu của anh mà thôi?Bây giờ cả em và cô ấy đều đã và sắp lập gia đình rồi, câu trả lời của anh chỉ mang tính chất thoả mãn sự tò mò và giải toả tâm lí cho bản thân em mà thôi, không có ý nghĩa gì mà cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống và tình cảm của ba chúng ta, vì thế anh hãy trả lời thật nhất với lòng mình nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhớ anh một lần này thôi Tối nay lại cúp điện nữa rồi, em sợ phải ngồi một mình trong phòng với không gian im lặng và tối đen như thế này nó làm em nhớ đến anh và em sẽ không bao giờ quên anh đã rời xa em như thế nào? Vì anh mà em muốn đến với Sài Gòn và cũng vì anh em lại muốn...