Một giấc mơ buồn
Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp nhưng cuối cùng lại có một kết thúc buồn.
Tôi – một cô gái sở hữu một khuôn mặt tròn, đôi môi trái tim, giọng nói ngọt ngào đi sâu vào lòng người. Tính tình tôi được mọi người đánh giá là sống hơi khép kín, trong lòng luôn mang nặng trầm tư và đầy ắp tâm sự. Cũng chính vì thế nên mọi người vẫn thường nhận xét là người sống rất nội tâm. Còn anh là một chàng trai không nổi bật gì, ngoài cái ngoại hình dễ nhìn. Có lẽ trong mắt mọi người anh không có gì đẹp, nhưng trong mắt tôi anh là người vô cùng hoàn hảo. Anh lớn hơn tôi 2 tuổi nên suy nghĩ chính chắn, hiểu biết hơn tôi, tốt nghiệp ra trường với tấm bằng khá, anh xin làm nhân viên tư vấn cho công ty bất động sản ở Sài Gòn.
Tôi cứ ngỡ như một định mệnh, duyên số mà ông trời đã sắp đặt cho tôi và anh gặp nhau trong một hoàn cảnh bất ngờ. Nhà tôi sống ở ngoại ô thành phố với không khí thật sự yên tĩnh, khác xa sự nhộn nhịp, ồn ào thường thấy trung tâm. Ở chỗ tôi thường ít người ở bởi vì điều kiện không được thuận lợi so với nhiều chỗ khác. Nhà anh cũng không có điều kiện cho lắm nên cũng không sống được trong trung tâm, mà chuyển ra ngoại thành ở. Điều đáng ngạc nhiên hay do duyên số mà nhà anh chuyển sống ngay cạnh nhà tôi. Ngay lần đầu tiên khi gặp anh, từ ánh mắt đầu tiên trong lòng tôi đã thầm nghĩ đây chính là người mà mình đã tìm kiếm bấy lâu nay. Có lẽ tôi và anh nói chuyện hợp nhau cho nên cho dù mới gặp chúng tôi luôn tâm sự, đi chơi… Nhiều lần tôi tự hỏi sao tình yêu đến nhanh như vậy? Liệu có bền vững hay không? Phải chăng đó là sự nông nổi, tò mò của tuổi trẻ.
Sau một khoảng thời gian chia tay, tôi cảm thấy rất cô đơn, trống vắng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời gian trôi qua thật nhanh mới đó đã 2 năm giờ tôi đã tốt nghiệp ra trường, cánh cửa cao đẳng dần khép lại sau lưng. Trước mắt tôi là cánh cửa vào cuộc sống khó khăn của dòng đời đang chờ đón phía trước. Tôi ra trường may mắn khi xin vào làm trong tòa soạn báo, đúng như những gì tôi đã mơ ước, giờ đây cả tôi và anh có công việc khá ổn định, tình yêu đơm hoa kết trái. Tưởng đâu sẽ có câu chuyện tình yêu đẹp như mơ. Nhưng đời ai biết được chữ ngờ bao nhiêu mâu thuẫn dần dần xảy ra giữa anh và tôi.
Lúc đầu là những cuộc tranh cãi nhỏ, dần lại xé ra to. Có rất nhiều nguyên nhân, trong đó nguyên nhất lớn nhất đó chính là đặc thù nghề nghiệp của tôi là thường xuyên phải đi tác nghiệp, công tác xa, công việc quá nhiều nên khoảng thời gian riêng tư dành cho hai người là rất ít. Tôi nhớ mỗi lần anh gọi thì máy bận, nhắn tin thì không nhắn lại. Lúc hẹn đi chơi tôi điều nói có công việc, kể cả ngày nghỉ. Tôi lao vào công việc đôi lúc tưởng như không có sự tồn tại trong tôi tình yêu này. Tôi khiến cho anh rất đau lòng, bực bội… Cái gì đến cũng phải đến, không đầy hai năm tình yêu tan vỡ thành mây khói. Tôi vẫn còn nhớ ngày chia tay, anh chúc tôi hạnh phúc. Bỗng dưng khi nghe được những lời của anh, trong lòng tôi có giác gì đó rất buồn, khó nói thành lời, chỉ có những giọt nước mắt lăn dài trên gò má.
Giờ đây, sau một khoảng thời gian chia tay, tôi cảm thấy rất cô đơn, trống vắng. Đến tận lúc này tôi mới hiểu được cảm giác đau khổ, ánh mắt đau nặng trĩu mà anh phải chịu đựng. Tôi có hối hận cũng đã muộn màng, tôi chỉ tiếc một điều tình yêu đẹp mà không biết gìn giữ, không biết dung hòa giữa công việc, cứ lao vào vật chất mà không để ý, trân trọng những tình cảm thiêng liêng vốn tồn tại trước mắt mình. Nhưng chính cuộc tình này đã giúp tôi bước ra khỏi vòng xoáy của công việc, thoát khỏi sự ích kỉ của bản thân, nhận ra được rất nhiều. Tôi thật sự rất nuối tiếc, không biết trân trọng những hạnh phúc, những điều tốt đẹp mà tạo hóa đã ban tặng. Tôi sẽ cố gắng quên đi mọi chuyện, chôn chặt những dằn vặt, tiếc nuối vào sau tận đáy lòng. Tôi sẽ xem như là giấc mơ chỉ tồn tại trong kí ức, một giấc mơ buồn để cầu chúc cho anh được hạnh phúc bên người yêu mới. Cảm ơn anh vì tất cả những gì đã làm cho tôi. Hãy coi nhau là bạn bè anh nhé!
Theo 24h
Chỉ cần anh hạnh phúc
Tạm biệt anh! Tạm biệt tình yêu một thời của em. Hãy hạnh phúc anh nhé! Yêu một người không nhất thiết là được ở bên người ấy, mà yêu một người là luôn mong cho người ấy được hạnh phúc, bình yên. Đúng vậy! Chỉ cần mỗi ngày biết rằng người ấy vẫn sống tốt, vẫn bình yên là được rồi. Nếu như đến bên nhau mà không thể mang lại hạnh phúc cho nhau, chỉ mang lại nguy hiểm và những điều không may mắn cho nhau thì thà xa nhau còn hơn. Xa nhau nhưng mình vẫn luôn yêu nhau, luôn nhớ về nhau và thầm cầu mong cho nhau được hạnh phúc, bình yên, như vậy thì có phải tốt hơn không nhỉ? Còn hơn khi bên nhau mà không hạnh phúc vì bao nhiêu nỗi lo khác về cơm áo gạo tiền, công việc không ổn định, chỗ ở chật chội và những niềm tin về những điều xấu xa không có thực khi hai đứa đến với nhau.
Khi anh nói câu chia tay, em đau lắm, em đã khóc rất nhiều và suy nghĩ rất nhiều. Thực sự thì em rất yêu anh nhưng em không muốn níu kéo anh đâu. Em chấp nhận buông tay anh đó. Không một lời oán trách, không một câu giận hờn bởi vì có lẽ là em đã quá mệt mỏi với cuộc tình của chúng mình rồi. Em mệt mỏi khi lúc nào cũng phải chờ đợi, nhớ mong anh, mệt mỏi khi nghĩ về tương lai, sự nghiệp của hai đứa. Sao mà nhiều khó khăn thế? Em quá mệt mỏi và không muốn tiếp tục nữa mặc dù em còn rất yêu anh. Vì yêu anh nên em chấp nhận buông tay anh để anh tìm thấy hạnh phúc đích thực của đời mình. Thứ hạnh phúc mà em không thể mang lại được cho anh. Em biết mình kém cỏi, xấu xa, không xứng đáng với anh. Em không thể mang đến hạnh phúc cho anh. Sẽ có một người con gái khác tốt hơn em và có thể mang đến hạnh phúc cho anh. Em yêu anh nhưng em không thể ở bên anh vì khi mình bên nhau cũng là lúc mình phải gánh chịu rất nhiều khó khăn, đau khổ. Vậy thì thà xa nhau nhưng hạnh phúc còn hơn anh nhỉ?
Anh nói vẫn còn yêu em nhưng thực sự thì em cũng không biết được đó là lời nói thật lòng anh hay chỉ là giả dối để che đậy một điều gì đó. Nhưng giờ điều đó với em cũng chẳng quan trọng nữa. Anh nghĩ gì, anh nói gì, anh có yêu em thật lòng hay không... tất cả giờ đây đã trở lên vô nghĩa. Em không quan tâm, em chỉ biết rằng tình cảm mà em dành cho anh là chân thật và em luôn thực lòng mong muốn cho anh được hạnh phúc. Anh không còn yêu em hay anh đã có người con gái khác? Giờ đây tất cả đã là quá khứ rồi. Anh hãy sống cuộc sống của riêng anh và sống thật tốt nhé! Nếu như không có em mà cuộc sống của anh bình yên hơn thì em tình nguyện ra đi trong thanh thản. Em sẽ không oán trách gì anh đâu bởi lẽ đó là số phận rồi. Số phận đã cho mình gặp nhau nhưng không cho mình bên nhau thì thôi cũng đành chịu.
Tình yêu của chúng ta chỉ là một sự lệch lạc, một sai lầm trong những phút bồng bột của tuổi trẻ (Ảnh minh họa)
Anh đã không đủ nghị lực, không đủ cố gắng để vượt qua những khó khăn trước mắt, anh tình nguyện chia tay em vì cuộc sống tốt đẹp sau này của anh. Em chấp nhận hết mà! Em chấp nhận ôm đau khổ mình em thôi chỉ miễn sao anh được hạnh phúc. Em có cao thượng quá không anh? Tình cảm mà em dành cho anh nhiều đến vậy nhưng còn tình cảm anh dành cho em thì sao? Em cũng không biết nữa, thực sự lúc này em cũng không hiểu được anh. Không biết anh có yêu em không hay em chỉ là một trò chơi của anh thôi? Một trò chơi mà khi đã thắng cuộc rồi thì người ta sẽ không muốn tiếp tục nữa.
Em không biết, em không nghĩ được bất cứ một điều gì về con người anh cả, sao mà khó hiểu thế hả anh? Em càng cố gắng thì lại càng chẳng hiểu gì cả! Có lẽ mình không hợp nhau thật anh nhỉ? Mình chẳng có điểm gì chung cả, đến cả tuổi tác còn chẳng hợp nhau cơ mà! Vậy mà tại sao em lại yêu anh nhiều đến thế nhỉ? Em thật ngu ngốc phải không anh? Tình yêu của em, sao mà mù quáng thế chứ? Em thề từ nay sẽ chẳng yêu ai nữa, sẽ chẳng tin ai nữa vì tình yêu trong em đã chết rồi. Trái tim của em cũng chết theo cuộc tình của chúng mình rồi, anh có biết không? Còn anh thì sao, có thể đang vui vẻ bên một người con gái khác. Nhưng em chẳng quan trọng đâu, vì giờ anh chẳng còn ý nghĩa gì với em cả. À mà không, như thế cũng tốt mà, chỉ cần anh được hạnh phúc là được, dẫu cho hạnh phúc ấy không phải do em.
Cuối cùng, em chỉ muốn nói với anh rằng "Ở một nơi phương xa, anh hãy sống tốt nhé! Nếu thỉnh thoảng có nhớ đến em thì hãy nhớ đến những kỉ niệm tốt đẹp của chúng mình nha!". Em kém cỏi, em chẳng thể giúp gì được cho anh cả, chẳng làm cho anh được hạnh phúc. Vậy thì anh hãy quên em đi, coi như chưa từng quen biết, chưa từng yêu nhé! Như vậy có lẽ anh sẽ thấy thanh thản hơn đấy vì em không xứng đáng với anh đâu. Tình yêu của chúng ta chỉ là một sự lệch lạc, một sai lầm trong những phút bồng bột của tuổi trẻ. Tình yêu ấy chỉ toàn đau khổ và nước mắt vậy thôi mình xa nhau nhé. Xa nhau để mỗi người có thể tìm thấy hạnh phúc đích thực của đời mình.
Người ta thường nói "tình chỉ đẹp khi tình dang dở". Đúng vậy! Cuộc tình của mình cũng đẹp thật đấy anh nhỉ? Em sẽ mãi chôn sâu nó vào một góc của trái tim em và anh cũng vậy nhé. Anh cũng không cần phải thương hại em đâu vì em chấp nhận hết mà. Em tình nguyện nhận lấy những đắng cay và đau khổ chỉ vì mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Em đã từng nói em sẽ là thiên thần, thiên thần sẽ luôn bên anh và cầu mong cho anh luôn hạnh phúc. Thiên thần sẽ luôn dõi theo từng bước anh đi, mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc và chỉ vậy thôi anh nhé! Em sẽ chôn chặt tình yêu của anh trong lòng và không bao giờ nhắc đến nữa. Tạm biệt anh! Tạm biệt tình yêu một thời của em. Hãy hạnh phúc anh nhé!
Theo 24h
Quay về với hiện tại Anh phải trở về với cuộc sống của riêng anh, về với con đường anh đi. Anh và em quen nhau thật tình cờ. Anh cứ nghĩ đó sẽ là duyên phận để chúng ta được ở bên nhaumãi mãi, những điều anh luôn hi vọng khi anh đến bên em, nhưng đó chỉ là điều anh nghĩ và chỉ mình anh muốn...