Một đời chồng, không dám yêu trai tân
Bố mẹ anh càng giục bao nhiêu thì tôi thấy càng lo lắng bấy nhiêu, tôi không biết phải làm sao nữa, không dám nói ra sự thật này!
Tôi năm nay 28 tuổi, đã từng có 1 đời chồng và 2 đứa con. Chồng tôi chính là mối tình đầu của tôi, yêu nhau 3 năm mới cưới. Tôi là 1 mẫu người phụ nữ của gia đình, đảm đang , chung thủy, hết lòng thương yêu chồng con, có nhan sắc và có công việc cũng tương đối ổn định, thế nhưng ngược lại, chồng tôi là 1 kẻ trăng hoa, chơi bời…
Nghĩ đến 2 đứa con, 1 trai, 1 gái tuyệt vời mà không biết bao nhiêu lần tôi đã cố nuốt nước mắt vào trong để tha thứ cho anh ta nhưng rồi anh ta vẫn &’ngựa quen đường cũ’. Đến khi anh ta sa vào con đường cờ bạc , nghiện hút về đánh đập , đe dọa tính mạng tôi thì tôi mới quyết tâm li hôn đơn phương. Thú thực là lúc đó tôi chỉ muốn giải thoát cho mình khỏi sự đe dọa tính mạng và để con cái tôi không phải chứng kiến những cảnh tượng đau thương nữa, chứ không bao giờ nghĩ rằng có thể yêu thương hay lấy thêm 1 người chồng, vì tôi đã có 2 con rồi.
Mặc dù con trai tôi nhà nội nhận nuôi nhưng hàng ngày tôi vẫn qua lại chăm sóc cháu (bố cháu bây đã lấy vợ có con và sống riêng chỗ khác).
Anh làm cùng công ty, hơn tôi 2 tuổi, chưa có gia đình và là 1 người đàn ông tốt, hiền lành, chịu khó. (ảnh minh họa)
Thời gian qua đi, tôi cũng đã bình tâm trở lại, sống vui vẻ và yên bình bên mẹ tôi, con cái và những người bạn thân… Có rất nhiều người đàn ông theo đuổi tôi nhưng tôi không để ý tới vì tôi chỉ muốn tập trung chăm lo cho con cái khôn lớn… cho đến 1 ngày anh xuất hiện.
Anh làm cùng công ty, hơn tôi 2 tuổi, chưa có gia đình và là 1 người đàn ông tốt, hiền lành, chịu khó. Tôi yêu anh bởi sự chân thành và tình yêu cao thượng mà anh đã dành cho tôi. Tôi không ngờ trên cõi đời này vẫn còn tồn tại 1 người đàn ông tốt đến thế… Từ khi yêu anh, tôi thấy cuộc sống vui trở lại và có thêm nhiều ý nghĩa, anh rất yêu tôi và con tôi nữa, tôi tin tưởng anh gần như tuyệt đối…
Thấm thoát qua đi cũng đã hơn 1 năm, anh cũng đã dẫn tôi về ra mắt gia đình. Bố mẹ, gia đình anh cũng rất vui vẻ và quý mến tôi, chỉ có 1 điều, mọi người chưa biết hoàn cảnh của tôi. Bây giờ, anh cũng hơn 30 tuổi rồi, bố mẹ cũng rất sốt ruột, giục cưới và suốt ngày bảo anh đưa tôi về chơi, và còn bảo sang nhà tôi nói chuyện với người lớn.
Video đang HOT
Tôi tự ti quá, không biết nên làm cách nào, bắt đầu từ đâu để lấy được lòng gia đình anh. Tôi hoang mang vô độ, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên. (ảnh minh họa)
Bố mẹ anh càng giục bao nhiêu thì tôi thấy càng lo lắng bấy nhiêu, tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi thương anh vô cùng, anh yêu tôi nhiều lắm , nhưng vấn đề làm sao để bố mẹ chấp nhận được tôi, anh ở giữa khó xử và suy nghĩ nhiều… Đôi lúc tôi muốn trốn thoát khỏi vòng tay anh để anh có cơ hội đến với người con gái hơn tôi, để bố mẹ vui lòng nhưng tôi không có đủ can đảm. Tôi sợ mất anh và anh cũng vậy! Giờ tôi không biết phải làm sao nữa.
Có chồng chẳng lẽ lại không được đi bước nữa, lại không thể lấy được người chưa có gia đình? Dù là tôi nghĩ vậy nhưng chắc chắn, gia đình anh sẽ không đồng ý chuyện này. Tại sao họ lại chấp nhận cho con mình lấy một người có chồng và có con chứ? Tôi tự ti quá, không biết nên làm cách nào, bắt đầu từ đâu để lấy được lòng gia đình anh. Tôi hoang mang vô độ, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Trai tân lấy gái có chồng, dại gì?
Cuối cùng thì tôi cũng nhận ra con người thực của anh. Anh thật lòng không yêu thương gì tôi.
Hơn 2 năm qua, anh bấu víu vào tôi, chăm sóc mẹ con tôi cũng chỉ để tận dụng cơ hội chơi bời với tôi, tận dụng tiêu tiền của mẹ con tôi.
Bây giờ thì tôi thực sự quá ân hận. Tại sao tôi lại nông nổi như vậy, dù đã trải qua một đời chồng mà tôi vẫn còn bị một gã trai chưa vợ lừa trắng trợn như vậy sao? Không phải tôi không đủ tỉnh táo, chỉ là tôi muốn tin rằng, người phụ nữ có chồng như tôi vẫn xứng đáng được yêu thương, và lại là được một người đàn ông chưa vợ yêu thương vô cùng.
Tôi bỏ chồng vì nhiều lý do. Khi đó tôi mang trong lòng mối hận vô cùng, hận đàn ông, không nghĩ rằng có thể yêu một ai khác. Tôi mang theo đứa con và cũng chẳng nghĩ rằng mình sẽ dành tình yêu cho ai cả. Vì có con là được rồi, con sẽ là niềm hi vọng sống của tôi, sẽ là niềm hạnh phúc của tôi.
Chúng tôi yêu thương nhau, cố gắng vì con, tôi đã đi làm chăm chỉ, kiếm tiền nuôi con. Công việc của tôi khá ổn lại có sẵn ngôi nhà do bố mẹ tôi mua ở thành phố nên hai mẹ con cũng bớt chật vật. Gia đình tôi cũng có điều kiện nên khi tôi bỏ chồng, bố mẹ đã hỗ trợ rất nhiều. Thật may vì điều đó đã giúp tôi đứng vững vàng hơn.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. (ảnh minh họa)
Suốt 2 năm xa rời người đàn ông của mình, tôi không hề có ý định sẽ yêu ai. Ngay cả khi anh ta đi lấy vợ mới. Tôi chỉ biết khóc và đau khổ, vì tại sao anh ta lại quên tôi, quên con nhanh như vậy. Nhưng đàn ông mà, khi họ đã cạn tình thì không có gì để nói.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. Có lẽ, vì lúc đó, người chồng cũ của tôi lấy vợ nên tôi không còn hi vọng nữa. Và trái tim tôi đã rung động trước sự chânh thành, nhiệt tình mà anh ta dành cho mẹ con tôi.
Anh ta biết tôi đã có gia đình, có con nhưng không để tâm. Vẫn thường xuyên tới nhà tôi, lo lắng cho tôi, quan tâm tôi hết mực. Mỗi cuối tuần, anh ta thường xuyên mua thức ăn tới, vào bếp nấu nướng cho hai mẹ con tôi. Nhìn con quấn anh ta, tôi cảm thấy ấm lòng. Đó là một chàng trai chưa vợ, ở tỉnh lẻ, lên đây đi làm và thuê trọ. Tôi cũng thương cảm anh ta rất nhiều. Dù là hơn tôi chỉ có 1 tuổi nhưng nhìn anh chững chạc và rất từng trải. Cũng chính vì sự từng trải ấy mà tôi yêu thương con người này.
Thấy con quấn anh, tôi càng yên tâm hơn. Những bữa cơm đã không chỉ còn hai mẹ con. Chúng tôi vui vẻ bên nhau, ăn cơm đầm ấm như một gia đình. Tôi còn tưởng chúng tôi chính là một gia đình hạnh phúc.
Và ngày hôm ấy, khi anh tỏ tình với tôi, tôi đã nhận lời yêu anh. Tôi yêu chính con người ấy, nhưng lại lo lắng mình không thể nào vượt qua được rào cản. Tôi sợ sự tự ti của mình sẽ không thắng nổi tình yêu. Tôi sợ anh sẽ không đủ dũng cảm đối diện với mọi người khi họ biết tôi là gái có chồng, có con. Nhưng chính nhờ sự quan tâm, động viên của anh, tôi đã được tiếp thêm sức mạnh.
Anh hứa hẹn với tôi đủ thứ, và thời gian đó, anh đã dọn tới nhà tôi sống và chăm sóc hai mẹ con tôi. Tôi đã thực hiện trách nhiệm của một người vợ với anh, yêu thương lo lắng cho anh. Riêng chuyện có con, chúng tôi chưa tính đến vì tôi đợi khi về ra mắt gia đình anh, tính chuyện cưới xin thì tính sau. Chuyện chúng tôi sống cùng nhau chỉ có hai người chúng tôi biết, đó là bí mật.
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. (ảnh minh họa)
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. Lúc này, nhờ tôi nói với sếp tổng vì tôi có quan hệ với chị ấy, mà anh đã có một vị trí xứng đáng trong công ty. Tôi nói anh chuyện cưới xin, nhưng thật lạ, anh phớt lờ. Anh bảo, anh chưa muốn cưới.
Tôi choáng vô cùng vì trước đó anh đã từng nói, anh sẽ cưới tôi sớm để mẹ con tôi có danh phận. Bây giờ anh lại nói chưa muốn lấy vợ là sao? Tôi thúc giục anh rất nhiều, tôi nói với anh về suy nghĩ của tôi, vì tôi sợ sống thế này sẽ mang tiếng, rồi con tôi cũng sẽ không có một chỗ dựa vững chắc. Khi đó, anh mới nói, anh sẽ không lấy tôi, vì gia đình anh đã định chuyện cưới xin cho anh với người khác.
Tôi bàng hoàng hỏi anh tại sao, anh phản ứng rất thản nhiên rằng, anh không hề yêu tôi. Anh là trai tân, dại gì mà đi lấy một cô gái có chồng lại có con. Anh có thừa sức lấy một người con gái ngoan hiền, chưa chồng để làm dâu bố mẹ anh. Anh tính chuyện với tôi chỉ là chơi bời, dựa dẫm. Anh bảo, nếu tôi muốn thì cứ tiếp tục mối quan hệ thế này, dù gì tôi cũng không còn gì để mất. Còn không thì chấp nhận chia tay, anh cũng không cần ở cùng nhà tôi nữa.
Nghe anh nói mà tôi chết lặng, tôi chết cay chết đắng. Tại sao lại có người đàn ông như vậy, tại sao anh lại đóng kịch giỏi thế suốt 2 năm qua. Anh định lừa tôi đến bao giờ đây, định không cho tôi cơ hội nói gì, giải thích gì sao. Anh phũ phàng như vậy, cướp mất tình yêu của tôi, niềm tin của tôi rồi giờ lại đẩy nó xuống vực thẳm. Tôi thực sự chẳng còn chút dũng khí nào. Tôi tưởng người phụ nữ như tôi nếu chân thành vẫn được hạnh phúc, nào ngờ anh ta cũng khinh thường tôi sao?
Tôi cay đắng quá rồi, giờ đây, tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi phải sống thế nào đây, thật tội nghiệp cho mẹ con tôi!
Theo VNE
"Chồng em về rồi, mình chia tay nhé!" Em nói với tôi bằng cái giọng hốt hoảng, khi em biết tin chồng mình sắp về nước. Em bảo, mình không thể tiếp tục mối quan hệ này, em không thể ly dị với anh ta như đã hứa. Em còn có gia đình, còn có cả sĩ diện của bản thân và phải nghĩ tới bố mẹ em, em không thể...