“Gái một đời chồng, sao phải ‘xoắn’?”
Giờ đây, nàng đã có thể mỉm cười, thoải mái và tự tin để nói: “ Gái một đời chồng, sao phải &’xoắn’?”.
Nàng 29 tuổi nhé, có 2 bằng đại học, gia đình tử tế gia giáo, ngoại hình thì cũng khá duyên. Ấy thế mà nàng bị chồng bỏ. Nói đúng hơn là chồng nàng ngoại tình và nàng đề nghị ly hôn.
Một cô bé trẻ trung, xinh xắn mới quen vài tháng lại nặng nghĩa tình hơn 2 năm vợ chồng chung sống. Còn có 2 năm yêu nhau đầy kỉ niệm nữa chứ. Nàng đau. Chẳng từ ngữ nào có thể diễn tả được. Nhưng có lẽ những ai yêu chồng và đang có một gia đình hạnh phúc khi phát hiện chồng ngoại tình sẽ hiểu nỗi đau của nàng.
Sau 3 ngày nghỉ lễ về nằm úp mặt vào lòng mẹ khóc xối xả thì nàng đã bình tâm hơn nhiều. Nàng vẫn thấy cuộc đời này còn có biết bao nhiêu thú vị. Khi vừa phát hiện ra sự thật, nàng tưởng như đất trời xung quanh mình sụp đổ. Giờ tuy nỗi đau vẫn còn, nhưng nó chỉ chiếm một phần trong lòng nàng thôi. Dành tất cả tâm trí, cuộc sống để đau vì một con người phản bội ư? Có lẽ không đáng!
Sáng đầu tuần đi làm lại được nghe tin công ty đề cử nàng đi Nhật đào tạo 3 tháng. Gọi điện cho chị bạn thân hớn hở khoe có khi sau 3 tháng về nàng lại dắt thêm một anh Nhật lùn. Nàng ngồi bên bàn làm việc, nhâm nhi ly café và nhìn ngắm bầu trời qua cửa kính từ tầng thứ 8. Bỗng dưng nàng thấy tâm trạng mình nhẹ bẫng và thanh thản lạ!
Dẫu biết rằng đã từng yêu, từng gắn bó. Nhưng đâu có nghĩa một khi gắn bó thì sẽ là mãi mãi. Nếu như không còn có thể đi bên nhau được nữa thì cũng đâu phải là chuyện phải khiến con người ta chết đi sống lại. Hợp tan, tan hợp là chuyện thường tình của cuộc đời mà. Cuộc hôn nhân của nàng, hãy cứ nghĩ nhẹ nhàng như thế đi!
Tất cả những cung bậc cảm xúc, dẫu là tột cùng đớn đau, tột cùng uất hận, tột cùng căm ghét… rồi cũng sẽ được thời gian hàn gắn. Vết thương lòng rối sẽ được chữa trị, lên sẹo. Tất nhiên vết sẹo khó mà biến mất hoàn toàn nhưng nó sẽ chẳng còn đau đớn gì nữa, chỉ cần không nhìn vào, sờ vào thì có khi chẳng biết trên người mình có sẹo ấy chứ.
Thực sự nàng đã không còn một chút tình yêu nào khi phát hiện chồng ngoại tình. Nàng cũng không mảy may đả động đến cô nhân tình của chồng. Có thể cô ta chỉ là người bị hại, cũng có thể không phải. Nàng cũng chẳng muốn quan tâm. Đã có rất nhiều lời yêu thương và những món quà từ chồng gửi đến cô ta, thì cho dù là ai lao vào ai, nàng cũng không thể tha thứ cho chồng.
Nàng hiểu, có thể không có tình yêu cả đời, nhưng một khi hết yêu hãy nói chia tay thẳng thắn, nàng sẵn sàng tôn trọng (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Và nàng quyết định chia tay. Ai cũng khuyên nàng nên suy nghĩ chín chắn để sau này không hối hận. Nàng bật cười. Nàng tự hỏi, không hiểu nàng sẽ phải hối hận vì điều gì. Hối hận vì đã bỏ một người chồng phản bội mình sao? Hay hối hận vì vứt bỏ đi tình nghĩa vợ chồng và một cuộc hôn nhân đẹp?
Nàng không nghĩ mình là người bất cần và nông cạn. Nếu như đây là năm thứ 20 của cuộc hôn nhân thì nàng sẽ suy nghĩ đến chuyện tha thứ. Nhưng nàng mới năm thứ 2 thôi – Khi tuần trăng mật vẫn còn dư âm, khi bức ảnh cưới vẫn còn rất mới, khi 2 người chưa có một thiên thần nào…
Có người lại bảo, bỏ người đàn ông này để lấy người đàn ông khác là nhảy từ cái hố này sang cái hố khác. Cho dù nàng bỏ chồng để tìm chồng khác thì rồi người đó cũng sẽ có ngày ngoại tình, phản bội nàng. Vì có ai nắm tay ai từ sáng tới tối được đâu. Chả lẽ lúc đấy lại bỏ tiếp?
Nàng vẫn cười trừ. Có thể họ nói đúng. Nhưng đối với nàng, đó là chuyện của tương lai. Sao nàng phải suy nghĩ một cách tiêu cực như thế, sợ hãi tương lai chưa xảy đến để hiện tại này, tự giam mình trong nỗi đau, sống tiếp cuộc hôn nhân đã vỡ nứt?Đối với nàng, khoảng thời gian để suy nghĩ về việc có nên hay không nên ly hôn, nàng sẽ dành cho việc học lên cao hơn. Chìm đắm mãi vào những dằn vặt chỉ làm con người ta ngu muội thêm mà thôi.
Rồi ai đó nói, ly hôn tức là đã thành đàn bà một đời chồng. Mất giá lắm! Nàng chẳng bận tâm. “Giá” trong suy nghĩ của họ chỉ nằm ở việc ly hôn hay chưa mà chẳng nằm ở con người à?
Rồi lại có những người đàn ông thấy nàng sắp ly dị chồng thì nhảy xổ đến tán tỉnh và đòi… bù đắp tình cảm. Khi bị nàng cự tuyệt thẳng thừng thì bực tức ra cái vẻ đàn bà một đời chồng rồi, còn gì để mất mà làm cao.
Lần này nàng đã phá lên cười. Sao lại không còn gì để mất nhỉ? Nàng có rất nhiều thứ giá trị và nàng sợ mất lắm chứ! Những kẻ mà trong đầu óc chỉ nghĩ đến chuyện một đời chồng với gái tân ấy làm sao nhìn ra được. Nàng cũng không cần sự khen ngợi và đồng tình của những người đó.Và hơn hết, nàng vẫn còn niềm tin vào tình yêu và hôn nhân. Tình yêu chân thành vẫn tồn tại trên đời này, và một cuộc hôn nhân trong đó 2 người tôn trọng, thực sự cùng nhau vun đắp vẫn tồn tại. Nàng hiểu, có thể không có tình yêu cả đời, nhưng một khi hết yêu hãy nói chia tay thẳng thắn, nàng sẵn sàng tôn trọng. Nhưng nàng không chấp nhận sự lừa dối và phản bội. Và nàng không tiếc cũng như sẽ không để mình chìm trong nỗi buồn do một kẻ phản bội gây ra.
Một khi cánh cửa cũ khép lại thì một cánh cửa mới lại mở ra. Có lẽ điều đó là đúng. Hiện tại, nàng đang rất yêu đời và phấn chấn. Nàng tin chắc rằng mình sẽ tìm thấy tình yêu mới của đời mình. Giờ đây, nàng đã có thể mỉm cười, thoải mái và tự tin để nói: “Gái một đời chồng, sao phải &’xoắn’?”.
Theo VNE
Cái giá phải trả của một "gái hư"
Chị ân hận vô cùng. Giờ đây chị đã mất tất cả, gia đình bao đời gia giáo nay vì chị mà hoen ố. Chị muốn trốn chạy để gạt bỏ cái "danh" gái hư của mình...
Chị sinh ra trong một gia đình gia giáo, cả nhà làm nghề "gõ đầu trẻ" từ đời ông nội. Là con gái duy nhất nên chị được ba mẹ rất cưng chiều. Học xong Đại học sư phạm 1, chị được phân công về dạy ở trường cấp 3 gần nhà.
Chị xinh đẹp, dịu dàng, có công ăn việc làm ổn định, lại là con nhà gia giáo nên đương nhiên rơi vào tầm ngắm của rất nhiều đám "mối mai" trong thị trấn. Trong các mối dẫn đến ấy, chị ưng anh nhất. Anh to cao, đẹp trai, công việc ổn định, con nhà gia thế. Nói chung là "đôi lứa xứng đôi" theo nhận định của mọi người.
Lễ cưới và đêm tân hôn của chị diễn ra êm đẹp. Chẳng ai mảy may biết gì về cái quá khứ huy hoàngcủa một cô gái hư là chị cả...
***
Nhận giấy báo trúng tuyển Đại học, chị khăn gói xuống Thủ đô và bắt đầu cuộc sống "thỏa chí tang bồng" đúng như mơ ước từ thuở nhỏ.
Qua người bạn cùng lớp, chị gặp Hùng. Càng nói chuyện với Hùng, chị càng thấy anh dễ thương, thú vị. Trái tim chị không ngừng rung động ngay cả khi không ở bên anh. Và chị nhận lời yêu một cách chóng vánh.
Những cái nắm tay, những nụ hôn nồng nàn khiến chị run rẩy, ngây ngất vì hạnh phúc. Rồi như bao đôi tình nhân khác, cái ngày hai người hẹn hò ở... trên giường cũng đến. Chị đã trao cái quý giá nhất đời con gái cho Hùng. Sau lần ấy, chị và anh hẹn hò nhiều hơn, chủ yếu là trong nhà nghỉ.
Trễ kinh một tháng làm chị rất lo lắng. Chị mua que thử, hồi hộp, nín thở chờ đợi một kết quả "sạch". Nhưng cuối cùng chị đã chết sững khi nhìn thấy trước mặt mình là hai vạch hồng hồng nổi lên. Hoang mang, sợ hãi, lo lắng mà không biết làm thế nào, chị gọi điện cho Hùng. Anh ta im lặng hồi lâu rồi bảo tối sẽ đến nói chuyện.
Chị cứ chờ mãi, chờ mãi, điện thoại thì anh ta không nghe máy, chị nghĩ Hùng đang trên đường đến. Chị sốt ruột đến mức đi bộ ra hẳn đầu ngõ chờ. Mãi vẫn không thấy anh đâu, chị điện tiếp thì "thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Chị cay đắng nhận ra anh ta đã rũ bỏ chị như vật phế phẩm, như một cô gái hư đúng hiệu.
Đau đớn, chị cứ đứng dưới trời mưa phùn mà khóc. Đúng lúc ấy có một gã đàn ông ngồi trong quán cà phê cạnh đó đã chạy ra che ô cho chị, rồi hỏi han mấy câu linh tinh chị không nhớ.
Chị chỉ còn nhớ trong giây phút ấy, chị đã buông ra một câu rất rồ dại: "Anh có muốn ngủ với em không?". Và còn điên rồ hơn khi chị đã lên giường với gã đó ngay đêm hôm ấy. Chị không hiểu sao lúc ấy chị lại làm thế. Vì muốn trả thù đời hay vì chị đã bị nhiễm cái "máu" gái hư từ lúc nào rồi?!
Sáng hôm sau, chị đi "giải quyết" cai thai trong niềm đau đớn, ê chề. Năm ấy, chị học năm thứ 2 đại học. Từ đó đến lúc ra trường, chị đã đi "giải quyết" 3 lần nữa. Lần cuối cùng, "giải quyết" xong một thời gian ngắn, chị còn tiện thể nhờ bác sỹ "vá" lại cái "ngàn vàng" để về quê làm "gái ngoan".
Chị không thể kiềm chế ham muốn dục vọng của mình, và chính điều đó đã làm cho cuộc đời của một cô gái hư càng ngày càng "xuống cấp" (Ảnh minh họa).
Về quê, chẳng ai hay biết về bản chất "gái hư" trong chị. Đêm tân hôn, chị trở thành "trinh nữ" thực sự. Khi thấy chồng lần mò cởi áo mình, chị thỏ thẻ ngại ngùng: "Anh tắt đèn đi không em xấu hổ?".
Chồng chị thăm dò: "Vợ chồng với nhau có gì mà em ngại". Chị lại thẽ thọt: "Nhưng đây là lần đầu tiên của em...". Chồng chị hạnh phúc vô bờ khi thấy vợ vẫn còn nguyên vẹn...
Thời gian sau đó, anh chăm sóc chị rất tốt. Nhưng chuyện gối chăn, chồng chị có phần hơi "yếu". Chị cũng muốn mình ngoan hơn, chỉ biết có chồng bởi dẫu sao chị cũng là cô giáo, vả lại sống ở quê lớ ngớ mà để mọi người biết về chuyện cũ thì chị hết cả đường sống. Lúc ấy, chỉ còn cách "đeo mo vào mặt" hoặc biệt tích như mấy phụ nữ từng bị bắt quả tang ngoại tình.
Nhưng những cuộc ái ân giữa vợ chồng ngày một thưa và ít đi khiến chị không thể kiềm chế ham muốn dục vọng của mình. Và chính điều đó đã làm cho cuộc đời của một cô gái hư càng ngày càng "xuống cấp".
Trong trường chị dạy có một thầy giáo thể dục rất đẹp trai. Đồng nghiệp ấy hơn chị 2 tuổi. Anh cũng vào công tác tại trường cùng đợt với chị và đặc biệt anh ta có đôi mắt vô cùng ướt át.
Các lần họp hành trong phòng hay vô tình chạm mặt nhau ngoài sân trường, chị cứ bị đôi mắt khó nói kia thu hút. Điều lạ là mỗi lần nhìn trộm anh ta, chị đều bắt gặp nụ cười rất bí hiểm hay cái nháy mắt đầy ẩn ý của đồng nghiệp.
Chị mơ tưởng về đồng nghiệp ấy mỗi ngày. Một lần, chồng chị đi công tác, chị đã mạnh dạn gọi điện rủ thầy giáo kia đến nhà chơi và giở trò "quyến rũ" đồng nghiệp. Nói là "quyến rũ" nhưng thực ra cả hai đều "tình trong như đã, mặt ngoài còn e" nên nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
Thật không may, đang lúc lả lơi với thầy giáo đẹp trai, chị đã bị bắt quả tang bởi chính chồng mình. Trên đường đi công tác, do quên hồ sơ gói thầu nên chồng chị phải quay về nhà lấy và đã chứng kiến toàn bộ vụ việc.
Sau khi bị chồng chị đấm cho một quả tím mặt thì thầy giáo trẻ nhanh chân vơ quần áo chạy mất. Còn chị thì được chồng cho một trận nên thân.
Nhưng điều đó chưa nhục nhã bằng sự trả thù sau này của chồng chị. Có lẽ vì quá đau đớn khi bị chị phản bội, chồng chị dắt tay chị về trả cho bố mẹ đẻ và rêu rao về cuộc tình nhơ nhuốc của chị với anh chàng đồng nghiệp kia.
Bao lời dèm pha, dè bỉu mà lần đầu tiên trong đời chị "được" nghe. Chị thấy không sự nhục nhã nào bằng. Cái thị trấn nhỏ như lòng bàn tay lại bắt đầu sôi sùng sục bàn tán về chuyện gái hư giả bộ ngoan ngoãn để "đong" trai. Không thể chịu đựng được sự dè bỉu của học sinh và giáo viên trong trường nên chị đã xin nghỉ việc.
Bố mẹ chị cũng vì vụ ngoại tình động trời của chị mà bị thông gia và gia đình, họ hàng của người thầy giáo kia đến chửi bới, sỉ vả không tiếc lời... Mẹ chị ốm liệt giường, còn bố chị thì trở nên trầm tư, không dám gặp gỡ ai.
Chị ân hận vô cùng... Giờ đây chị đã mất tất cả, gia đình bao đời gia giáo nay vì chị mà hoen ố. Chị muốn trốn chạy để gạt bỏ cái "danh" gái hư của mình...
Theo Afamily