Một điều ước!
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng… (Ảnh minh họa)
T.H. ạ! Em nói, em thật bất ngờ khi gặp lại anh, anh thay đổi quá nhiều so với trước. Anh sống hay hơn và hòa đồng hơn…
Em biết do đâu anh có được như ngày hôm nay không? Do đường đời anh không bằng phẳng, do anh vấp ngã nhiều. Mỗi lần gượng dậy sau cú té đau là một bài học, tạo thêm cho mình một kinh nghiệm sống… chỉ thế thôi em à! Và cũng có lẽ, em ít có điều kiện tiếp xúc với bạn bè nên chưa thấy cái nổi trội của người ta. Ai cũng có cái hay, cái đẹp để tồn tại. Chỉ vì ta chưa gần gũi nên chưa hiểu được những ưu điểm của họ mà thôi. Anh cám ơn em vì đã xem anh như một người anh, người bạn trong đời em!
Đừng tự trách mình nữa em à! Một thời gian dài chúng ta không liên lạc với nhau đâu phải do lỗi của em hay lỗi của anh. Sóng gió cuộc đời đã cuốn chúng ta vào một vòng xoáy không có điểm kết thúc. Nào cơm, nào áo, nào gạo, nào tiền… Chúng ta đâu còn ở vào cái thuở hai buổi cắp sách đến trường, khi về đến nhà là có cơm ăn, có quần áo mới để thay. Chúng ta đã trở thành bậc làm cha, làm mẹ cả rồi nên phải mang nặng trách nhiệm với gia đình, con cái. Cuộc sống tất bật, thỉnh thoảng được tin về nhau, có dịp nào đó gặp lại nhau đã đủ mừng vui lắm rồi.
Thời gian trôi nhanh thật! Mới đó mà đã hai mươi bốn năm kể từ ngày mình rời mái trường trung học yêu dấu. Như những cánh chim, ta vươn khắp bốn phương trời. Và cũng từ đó mỗi người một ngả. Nhiều người trong chúng ta đã biền biệt xa xứ, rất ít khi trở lại quê nhà, trong đó có em. Người xưa nói: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng” ngẫm nghĩ đúng thật. Có những người kề cận mà mấy năm trời có gặp được đâu. Chẳng hạn như anh và chị lớp trưởng lớp mình. Hai nhà chỉ cách nhau vẻn vẹn một con đường với khoảng 50m. Vậy mà lâu nay đâu nhìn thấy mặt nhau. Có thể gọi là vô duyên không nhỉ? Còn giữa anh và em, anh nghĩ sẽ tồn tại hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất từ lúc ra trường đến trước ngày em về VN vừa rồi. Đây là giai đoạn “Vô duyên”, nên chúng ta hoàn toàn mất liên lạc. Và kể từ ngày gặp lại nhau trở đi, anh tin rằng, sẽ tồn tại hai chữ “Hữu duyên” trong tình cảm bạn bè chúng mình. Em đồng ý thế không?
Nhân nói về “Hữu duyên” – “Vô duyên”, anh kể cho em một câu chuyện đã bị chôn vùi hàng chục năm rồi. Hãy lắng lòng mình trong giây lát, em nhé!
… Mùa Thu năm ấy, khi những chú ve sầu ngân nga những nốt cuối cùng của khúc biệt ca mùa Hạ, khi những cơn gió nhẹ cuốn những cánh hoa đỏ rực còn sót lại trên cây phượng già ngoài sân trường vào miền quá khứ. Như bạn bè đồng trang lứa, một chàng trai đành nói lời từ biệt trường xưa cất bước lên đường nhập học.
Anh tin rằng sẽ tồn tại hai chữ “Hữu duyên” trong tình cảm bạn bè chúng mình… (Ảnh minh họa)
Với dáng vẻ bên ngoài khờ khờ và xấu trai, nhưng tính nết chàng ta rất ướt át, lãng mạn và hiền hậu. Chàng yêu bóng đá, yêu thơ, yêu nhạc… và hay mơ mộng. Chàng thường hay nghĩ về bạn bè thời trung học, trong đó có một người rất đặc biệt với chàng. Trời cao có mắt nên đã tạo một cơ hội để chàng được gần người ấy. Đó là lần trở lại Thủ Đức sau thời gian về thăm quê Cần Thơ. Mất gần một ngày trời để đi hết quảng đường trên 200km, qua hai chuyến phà, mà sao lòng chàng cảm thấy thời gian trôi thật nhanh và con đường thì ngắn ngủi quá! Tranh thủ khoảng thời gian vàng bạc hiếm hoi được kề cận bên nàng, chàng hay liếc mắt len lén nhìn người đẹp một cách đắm đuối. Ôi những ngón tay búp măng, ôi khuôn mặt trái xoan dễ thương làm sao! Ngồi cạnh nàng, chàng cảm nhận hơi ấm truyền từ thân thể nàng qua làn da vào từng mạch máu, vào tận trái tim non nớt của chàng. Ấm áp lắm! Xao xuyến lắm! Rồi chàng mơ về một ngày…
Sau chuyến đi ấy, bóng cô nàng luôn lảng vảng trước mắt chàng. Hằng đêm, hình ảnh nàng theo chàng vào từng giấc mộng. Và chàng viết những bức thư để tỏ tình. Nhưng viết được gì cơ chứ, chỉ là những lời vụng về, bóng gió vu vơ. Khi nàng biết được ý đồ “bất chính” của chàng, nàng đã tỏ ý lảng tránh. Chàng đau buồn lắm, nhưng đâu dám buông lời trách móc ai. Một đêm, chàng ta thấy Thần Cupid bay đến. Trên tay Thần cầm cây cung, lưng đeo túi đựng những mũi tên. Thần không giương cung bắn mũi tên tình yêu như thường lệ, mà nheo mắt nhìn chàng ta, rồi lắc đầu phán: “Thằng Khờ vô duyên!”. Thế là hết! Không còn chút hy vọng mong manh nào cho cuộc tình của chàng với cô nàng xinh xinh cùng lớp. Những ngày sau đó chàng rất buồn. Tim chàng như bị ai cào xé. Đau lắm! Chàng bị hụt hẫng thật sự!
Theo thời gian, vết thương ấy cũng dần dần lành lặng. Chàng đã tìm lại trạng thái cân bằng sau những ngày gần như tuyệt vọng. Cuối cùng chàng khờ cũng hiểu rằng, bàn tay ngọc ngà với những ngón tay búp măng tuyệt đẹp, khuôn mặt trái xoan khả ái của ai kia sẽ không bao giờ thuộc về chàng. Mãi mãi đó chỉ là một kỷ niệm đẹp thoảng qua trong đời chàng mà thôi!…
Em ạ! Chuyện xưa đã nhạt nhòa theo dấu thời gian. Có những thứ xấu xa ta phải quên phắt nó đi, và có cả những kỷ niệm đẹp mà ta luôn nhung nhớ, tôn thờ. Nhưng tất cả đã là ký ức, đã thuộc về quá khứ mất rồi thì đừng dằn vặt làm chi nữa, em ơi! Đừng tự trách mình vì những gì em đã đối xử với anh thuở nào. Đối với anh, từ sau khi gặp lại em, anh biết chắc là chúng mình sẽ là bạn tốt với nhau. Anh hiểu cuộc sống thiếu thốn tình cảm của em bên ấy nên sẽ thường xuyên viết thư thăm hỏi, chia sẻ với em. Anh chỉ mong giữa anh và em từ đây về sau sẽ tồn tại một tình bạn trong sáng. Anh hy vọng, trong mối quan hệ bạn bè, anh em mình sẽ rất “Hữu duyên”. Em có nghĩ thế không? Nếu có thì mình cùng nhau vun đắp tình anh em, bạn bè này nhé!
Anh đã viết những dòng thư này hồi tối, nhưng đến sáng nay anh mới gởi em. Vì giờ này mới là đêm bên ấy. Và em chỉ rảnh rỗi mỗi tối để tâm sự với bạn bè thôi, phải không em? Đọc xong những dòng chữ này em phải ngủ ngay, giữ gìn sức khỏe để sáng mai còn phải lao vào công việc nữa. Công việc không đợi chúng ta đâu!
Nếu mỗi đêm em có một điều ước, thì đêm nay em hãy ước sao cho tình bạn bè chúng mình vĩnh hằng, em nhé!
Chúc em luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và thành đạt!
Tạm biệt em, người bạn của anh!
Video đang HOT
HCĐ – Cần Thơ
ducstock@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Giải mã những bí mật về sức khoẻ
Bạn đã biết chăm sóc cơ thể đúng cách hay chưa? Hãy thử bài trắc nghiệm sau để biết kết quả nhé
1. Bạn học sáng. Dậy sớm khoai vật! Thành ra bạn luôn... nhịn bữa sáng. Nên chỉ đến tiết 2 là mắt mũi đã "nở hoa" tung toé rồi, đói mà! Vậy nếu có 5 phút để ăn sáng, bạn sẽ chọn:
a. Một lát bánh mỳ với mứt và một cốc nước cam.
b. Một bát mỳ tôm và 2 lát bánh mỳ bơ (bơ thực vật cho khỏi béo).
c. Một chiếc bánh ngọt nho khô (nho khô là nguồn năng lượng lớn mà) và một cốc sữa không có chất béo.
d. Một quả trứng ốp-lết với ít nấm và hành.
Trả lời này
Chọn (a): Bữa sáng này thực tế có giá trị dinh dưỡng rất thấp. Hay nói cách khác, thành phần chính của bữa sáng này là... đường!
Chọn (b): Nghe có vẻ nhiều món, nhưng mỳ tôm và bánh mỳ rất ít chất xơ. Ngoài ra, việc "măm" thêm một ít bơ thực vật (chất béo) là không cần thiết vào buổi sáng.
Chọn (c): Bạn lại rơi vào cái bẫy "đường". Hầu hết các loại bánh có nho khô (được coi là một trong những món giàu năng lượng nhất) đều có thêm nhiều đường, có thể làm mất tác dụng của chất xơ (vốn đã ít) trong bánh.
Câu trả lời "khoẻ mạnh" nhất nên là (d). Dù chịu nhiều "điều tiếng", nhưng trứng thực ra có rất ít chất béo, không làm tăng cholesterol. Đã thế, trứng còn là nguồn protein và acid folic (cực kỳ cần thiết cho cơ thể dậy thì đấy nhé!). Và nếu bạn còn ăn thêm một ít "thực vật" (hành và nấm) với món trứng thì càng quan trọng cho hệ miễn dịch của bạn!
2. Mẹ bạn thường xuyên cắt những bài báo về sức khoẻ và dán lên tường cho cả nhà cùng đọc. Chính vì thế, bạn biết trong môi trường có cực nhiều chất độc hại cho cơ thể. Theo bạn thì chất độc nào là nghiêm trọng nhất?
a. Thuốc trừ sâu.
b. Đường hoá học
c. Phóng xạ
d. Thuỷ ngân
Trả lời này
Chọn (a): So-ri! Dù thuốc trừ sâu nghe thật ghê nhưng nó không phải là nguồn chính gây các bệnh nghiêm trọng.
(b) Cũng thế - đường hoá học có những tác dụng không tốt với cơ thể, nhưng không nguy hiểm như những chất độc khác.
Tương tự với (c) - Phóng xạ là siêu nguy hiểm, nhưng hàm lượng phóng xạ trong môi trường không hề đáng kể so với...
Thủy ngân (d). Mức thuỷ ngân là nguy hiểm nhất, nó làm ô nhiễm cả đất và nguồn nước vì nó có trong nhiều thiết bị điện tử bị vứt đi. Chỉ một chút thủy ngân vào người là có thể gây ra đau tim, mất trí, tê liệt và các bệnh thần kinh khác. Điều này có nghĩa là bạn đừng ăn cá ở vùng nước không sạch, hoặc đi chân không trên những vùng đất có nhiều rác.
3. Bạn đặt ra mục tiêu học giỏi - bạn học giỏi được. Bạn đề ra mục tiêu dọn phòng - bạn đã dọn sạch sẽ. Nhưng còn... cân nặng thì lúc nào bạn cũng lo. Và bạn đang nghĩ biện pháp để thực hiện mục tiêu "giữ 3 số đo" này:
a. Đi bơi suốt một tuần.
b. Đi bộ 3 lần/tuần, mỗi lần 30 phút.
c. Tập thể dục thẩm mỹ (cả aerobic và tập bằng máy) 3 lần/tuần.
d. Nhai kẹo cao su suốt cả ngày.
Trả lời này
(a) Đi bơi là một bước khởi đầu tuyệt vời cho "chương trình cải thiện sức khoẻ và cân nặng" của bạn. Nhưng phải kiên trì, chứ nếu chỉ đi bơi mỗi một tuần thì chẳng giải quyết được vấn đề gì.
(b) Thực ra đi bộ là khá tốt cho cơ thể, nhưng trừ phi bạn toàn đi lên dốc, chứ nếu không thì chẳng đốt được bao nhiêu calo.
Tập thẩm mỹ (c) là chính xác, đặc biệt bao gồm cả tập bằng máy để tập trung vào những vùng cơ đang phát triển của tuổi dậy thì J. Tập thẩm mỹ có tác dụng hiệu quả cho việc cải thiện hệ trao đổi chất miễn dịch của bạn, và thậm chí còn giúp bạn đốt cháy calo ngay cả khi ngủ.
Nhai kẹo cao su cả ngày (d) cũng đốt một lượng calo đáng kể và có thể làm bạn giảm cân. Nhưng nó không tốt bằng phương pháp (c), và lại có thể gây ra những triệu chứng khác về đau hàm.
4. Bạn đọc thấy rất nhiều điều về những rủi ro sức khoẻ trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng mỗi báo nói một kiểu, đến mức chẳng biết cái gì là nguy hiểm, cái gì là không. Trong những thứ sau, cái nào là nguy hiểm nhất?
a. Uống kháng sinh thường xuyên
b. Thường xuyên đem quần áo ra hiệu giặt là
c. Nói chuyện bằng ĐTDĐ hằng ngày
Trả lời này
Thật không muốn "doạ" bạn, nhưng mà câu trả lời là... cả 3 thứ trên!Thuốc kháng sinh, dù khi bạn bị bệnh là rất cần thiết nhưng thường bị lạm dụng. Nó làm cho các loại vi khuẩn nhờn thuốc, kháng thuốc, và tạo ra những con "siêu vi khuẩn" cóc sợ bất kỳ loại thuốc kháng sinh nào. Mỗi "chu kỳ" uống kháng sinh sẽ làm cơ thể bạn phụ thuộc thêm vào thuốc, và "trừ khử" nhiều loại vi khuẩn có lợi đang chung sống hiền hoà trong hệ miễn dịch của cơ thể bạn.
Giặt khô sử dụng nhiều hoá chất có hại để lại "dư âm" trên quần áo của bạn. Lời khuyên là bạn nên tự giặt quần áo ở nhà đối với mọi loại quần áo có thể. Nếu nhất thiết cần giặt khô, chỉ nên giặt áo khoác ngoài (không ôm sát vào cơ thể) mà thôi.
Thực sự mức sóng điện từ của hầu hết ĐTDĐ đều ở trên mức được coi là "an toàn" theo tiêu chuẩn thế giới, và có thể gây ra huyết áp cao (cũng như nhiều tai nạn hơn nếu bạn vừa đi trên đường vừa dùng ĐTDĐ).
5. Bạn đang đi trên bãi biển và nhặt được một cái... đèn thần cũ. Thần đèn này nói chỉ cho bạn một điều ước trong những điều ước sau. Bạn chọn đi!
a. Xin hãy để bệnh ung thư không bao giờ chạm được đến tôi
b. Xin cho tôi có thể ăn nhiều tuỳ ý mà không bao giờ bị tăng cân
c. Xin hãy bảo vệ tôi khỏi những "khiếm khuyết" của hệ thống miễn dịch của cơ thể
d. Xin hãy "tiêu diệt" mọi stress trong cuộc sống của tôi
Trả lời này
Mặc dù điều ước (a) rõ ràng là tuyệt, nhưng có một điều cần nhấn mạnh: Siêu nguy hiểm cho tính mạng không phải là ung thư, mà là các bệnh về tim.
(b) Cũng hay, nhưng trọng lượng của bạn không dẫn tới những bệnh nguy hiểm nhất.
Những "khiếm khuyết" của hệ miễn dịch không chỉ là phổ biến, mà còn rất nguy hiểm, nhưng sự lựa chọn tốt nhất nên là...
(d), vì stress đóng vai trò chính trong mọi bệnh tật, và cũng góp phần gây ra những bệnh chết người như bệnh tim, ung thư... Nó cũng làm bạn bị tăng cân hơn bất kỳ một kiểu ăn uống nào, thậm chí làm cho xương bạn yếu đi và hệ miễn dịch suy giảm, não không hoạt động tốt và dần mất các chức năng khác...
Bây giờ thì bạn biết điều cần thiết nhất để giữ sức khoẻ là gì rồi đấy.
Theo hoahoctro
Ông bụt trong đời thực Con luôn tin có một ông bụt đặc biệt vẫn đang dõi theo mình... Mỗi khi đọc truyện cổ tích, con đều chú ý đến hình ảnh một ông cụ hiền từ, râu tóc bạc phơ hiện lên bất ngờ với câu hỏi ấm áp: "Tại sao con khóc?". Đó là bụt - người luôn xuất hiện kịp thời để an ủi, giúp...