Một đêm say, tôi lỡ ‘vượt rào’ cùng người đàn ông khác nhưng lại cứ ngỡ là chồng mình
Điều làm tôi sốc hơn là khi chồng đi vào thấy cảnh tượng đó thì anh vẫn bình thản như không có chuyện gì.
Tôi và chồng lấy nhau đã 3 năm. Chúng tôi từng yêu đương 1 năm rồi đi đến hôn nhân. Từ khi lấy chồng, tôi không phải làm dâu ngày nào, vì chồng đã có sẵn nhà riêng. Tôi sống cùng chồng rất vui vẻ thoải mái. Anh là người chồng thấu hiểu, quan tâm vợ hết lòng.
Nhưng đã ở bên nhau 3 năm nhưng tôi vẫn chưa có tin con cái. Tôi và chồng quyết định đi thăm khám bác sĩ. Kết quả khiến tôi chế.t lặng, tin.h trùn.g của chồng tôi không có khả năng thụ thai. Chồng tôi ngây người bất lực, tôi chỉ biết an ủi anh hết lời.
Từ ngày biết kết quả đó, chồng tôi ít lời đi hẳn, anh cũng không muốn gần gũi với vợ như trước. Anh thất vọng nói rằng mình có lỗi với tôi, thậm chí còn muốn l.y hô.n vợ. Nhưng tôi vẫn cố gắng ở bên chồng, tìm cách giúp anh thấy thoải mái hơn. Chồng tôi vẫn vậy, ngày một một rầu rĩ đau khổ hơn.
Đến một hôm, chồng tôi rủ bạn bè về ăn uống. Tôi uống nhiều, say lúc nào cũng không nhớ. Tôi chỉ nhớ chồng bế tôi về giường, sau đó chúng tôi quấn lấy nhau. Trong người đang có men say cùng cảm xúc lâu ngày bị dồn nén, tôi ghì chặt lấy chồng không buông.
Video đang HOT
Chẳng thể ngờ được, tôi cứ ngỡ đã có một đêm tình mặn nồng với chồng, sáng ra đã tá hỏa phát hiện người nằm bên cạnh mình không phải là chồng. Anh ta cũng hoảng hốt nhìn tôi bối rối, vội vàng tìm quần áo mặc vào.
Điều làm tôi sốc hơn là khi chồng đi vào thấy cảnh tượng đó thì anh vẫn bình thản như không có chuyện gì. Chồng tôi ôm lấy tôi vừa khóc vừa nói xin lỗi. Anh nói vì không muốn l.y hô.n với tôi, cũng không muốn người đời biết anh bị vô sinh nên anh chỉ có thể làm được thế này.
Người đàn ông cùng tôi đêm qua là bạn thân của chồng tôi. Thời gian qua, tôi có vài lần thấy chồng dẫn anh ta về nhà chơi, nhưng tôi cũng không để ý mấy. Chẳng ngờ được, chồng tôi lại dám làm nên chuyện tày trời thế này. Anh không tôn trọng tôi, chỉ ích kỷ nghĩ cho bản thân. Nếu chúng tôi không thể sinh con thì vẫn có thể xin con nuôi. Nhưng anh lại chọn cách s.ỉ nhụ.c vợ và chính mình như thế.
Tôi quá hoảng sợ trước chồng, vùng chạy khỏi nhà. Tôi nghĩ chắc mình sẽ l.y hô.n chồng vì tôi không thể ở cùng người chồng thế này được nữa!
Lấy nhau 4 năm vẫn chưa có con, một lần vợ ngất xỉu giữa sân, tôi chưa kịp đỡ thì đã thấy một bóng người vụt chạy tới ôm lấy cô ấy
Từ ngày xa nhà, tôi rất ít khi chủ động gọi điện cho vợ. Tôi từng nghĩ đến chuyện l.y hô.n vợ nhưng lại không nỡ, dù sao cũng đã bên nhau lâu như thế rồi.
Tôi và Nhi lấy nhau đã 4 năm nhưng vẫn chưa có con. Hai năm đầu, chúng tôi không quá mong ngóng con, nghĩ là cứ để mọi chuyện tự nhiên. Nhưng đến năm thứ ba rồi thứ tư vẫn chưa có con, lại nghe bố mẹ hai bên thúc giục, vợ chồng tôi càng căng thẳng. Nhi khuyên cả hai nên đi thăm khám nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Tôi khỏe mạnh thế này, chẳng có bệnh gì mà phải đi đến những chỗ đó. Nghe Nhi nói nhiều lần, tôi tức giận quát lên:
"Anh không có vấn đề gì hết, lỗi là tại em mà, không phải sao?".
Vợ tôi nhìn tôi chế.t sững. Tôi biết mình nói quá lời nhưng cũng chẳng nói xin lỗi vợ vì tôi không nói sai. Trước khi lấy nhau, Nhi từng phá thai vì bị người yêu bỏ rơi, điều kiện cô ấy lúc đó cũng không thể một mình nuôi con. Lúc yêu nhau, nghe vợ thật thà chia sẻ như thế, tôi chưa từng ch.ê ba.i, thậm chí còn thấy thương cô ấy. Nhưng giờ đã lấy nhau 4 năm vẫn không có con thì tôi lại thấy hối hận.
Vì chuyện con cái không thuận lợi nên tình cảm vợ chồng tôi càng bị rạ.n nứ.t. Tôi chán nản, quyết định chuyển công tác đến một thành phố khác. Từ ngày xa nhà, tôi rất ít khi chủ động gọi điện cho vợ. Tôi từng nghĩ đến chuyện l.y hô.n vợ nhưng lại không nỡ, dù sao cũng đã bên nhau lâu như thế rồi.
Mới hai tháng sống xa vợ, tôi sa vào mối quan hệ với một người phụ nữ khác. Đó là cô hàng xóm ở cạnh phòng trọ của tôi, cô ấy từng có một đời chồng. Tôi không quá yêu người phụ nữ này, chỉ thấy vui được lúc nào thì tính lúc đó. Nào ngờ vợ tôi bất ngờ lên thăm tôi thì chứng kiến màn ngoạ.i tìn.h của chồng. Cô ấy tức giận bỏ về, không nói một lời nào. Ban đầu tôi cũng chẳng hoảng loạn, nhưng ngay hôm sau tôi đã trở về nhà. Tôi vẫn không muốn l.y hô.n với vợ.
Khi tôi về đến đầu ngõ, tôi nấn ná một lúc chưa bước vào nhà. Tôi thấy vợ đang quét sân thì bỗng dưng loạng choạng như sắp ngất. Tôi định chạy vào thì bất ngờ thấy một bóng người vụt chạy tới, đỡ lấy vợ tôi. Đó là anh hàng xóm kế bên nhà tôi bấy lâu nay.
Cơn ghen tuông trông tôi trỗi dậy. Tôi hùng hổ chạy tới kéo vợ về phía mình. Tôi trừng mình nhìn anh ta. Chẳng ngờ anh ta không sợ, còn một mực nắm lấy tay vợ tôi. Anh ta nói:
"Anh có quyền gì mà nổi giận. Anh bỏ rơi vợ rồi lăng nhăng bên ngoài thì đừng có về đây nữa. Tôi nói cho anh biết tôi nhịn anh lâu rồi, giờ tôi sẽ bảo vệ mẹ con cô ấy, anh đừng hòng có cơ hội lần nữa".
Tôi chế.t sững nghe cụm từ "mẹ con cô ấy" từ miệng tên hàng xóm kia. Tôi nhìn vợ trân trối như hỏi lại vợ rốt cuộc tôi có nghe nhầm không. Vợ tôi hất tay tôi ra, lạnh giọng nói:
"Đúng là tôi có thai, là con của anh đó. Nhưng tôi không ở với anh nữa, tôi viết đơn l.y hô.n rồi, anh về rồi thì vào ký đơn đi".
Cảm xúc trong tôi lúc đó lẫn lộn giữa vui mừng, hối hận và hoảng sợ. Tôi biết mình có lỗi với vợ, tôi biết mình ích kỷ nhưng đến cùng tôi cũng không muốn l.y hô.n vợ mà. Nhưng giờ tôi phải làm sao để vợ tha thứ, làm sao để giành lại cô ấy đây?
Con lớn 18 tuổ.i thì tôi sinh con út trong hoàn cảnh tế nhị, 7 năm sau, xảy ra một chuyện khiến tôi đứng giữa 2 lựa chọn khù khoằm Đứa con mà tôi dành cả tuổ.i xuân để nuôi nấng, bây giờ con lại đẩy tôi vào bước đường cùng. Người chồng thứ nhất của tôi mất do ta.i nạ.n giao thông, lúc đó con trai tôi mới được 2 tuổ.i. Vì muốn con có tuổ.i thơ đẹp, tôi ở vậy không đi bước nữa. Chồng mất, cuộc sống của mẹ con...