Một cô gái câm điếc như em có xứng đáng với anh hay không?
Em biết là em không nên trèo cao thế nhưng tình cảm của bạn trai khiến em không nỡ từ bỏ.
Em là một cô gái câm điếc. Mẹ một mình nuôi em khôn lớn vì sau khi biết em bị khuyết tật bẩm sinh, ba sợ gánh nặng nên đã bỏ nhà để đi tìm hạnh phúc mới. Từ nhỏ đến lớn em chưa một lần gặp mặt ba.
Khi còn đi học, em đã là trò cười cho bạn bè. Lúc ấy em chẳng nghe họ nói gì về mình, chỉ biết họ nhìn em cười cợt, chỉ trỏ. Cho tới khi em học cấp 3, mẹ xin cho em vào một trường dành cho những người khuyết tật. Lúc này em mới bắt đầu làm quen với bạn bè và cảm thấy có sự đồng cảm và hoà nhập.
Em thừa nhận nhiều người nói mình vô dụng. Nhưng em tin mình tàn nhưng không phế. Hàng ngày em đi làm và vẫn cống hiến cho xã hội mặc dù giữa em và những người bình thường vẫn còn rào cản lắm. Cũng vì thế mà chưa bao giờ em nghĩ đến việc sẽ có bạn trai hay một người đàn ông nào bên cạnh.
Trước kia em làm lập trình cho một công ty về công nghệ thông tin. Có lẽ các chị khi ra trường dù chật vật nhưng cũng không khó khăn như em, bởi vì em là một người khuyết tật nên mọi tiêu chuẩn để tuyển em vào đều gắt gao hơn. Cũng may là em đã vượt qua được vòng test kỹ thuật, hơn điểm các ứng cử viên khác. Được đi làm đó là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời em. Bởi vì ở đó em đã gặp anh – người đàn ông mà em yêu thương hết mực.
Ông trời đã thương xót cho số phận của em, cho em được gặp người yêu em bây giờ. (Ảnh minh họa)
Thật sự em rất mặc cảm với bản thân. Đi ra ngoài họ nói gì em cũng không nghe thấy, em tức tối hay tủi khổ cũng chẳng thể la hét lên cho thoả lòng. Vì thế mà việc có bạn trai với em là điều quá xa xỉ. Nhưng ông trời đã thương xót cho số phận của em, cho em được gặp người yêu em bây giờ.
Video đang HOT
Anh làm cùng công ty với em. Anh nói anh cũng học được một khoá học giao tiếp với người câm điếc nên anh có thể nói chuyện với em. Chẳng có ai ngoài anh để nói chuyện nên chúng em rất thân nhau. Mặc dù em biết mình thật sự không xứng đáng với anh nhưng tình cảm là thứ khó nói, em đã lỡ yêu anh. Em nhận lời tỏ tình sau hơn 2 năm anh ròng rã theo đuổi.
Yêu nhau được một thời gian, anh nói muốn đưa em về gặp mẹ của mình. Nói thật em không muốn gặp mẹ anh, bởi vì em sợ là mẹ anh sẽ không chấp nhận một người con dâu khiếm khuyết như em. Nhưng anh quá chân thành nên em đã nhận lời cùng anh về nhà.
Có lẽ nằm mơ em cũng không thể nghĩ người mà em gặp lại là cô giáo dạy trường khuyết tật của em. Vừa nhìn thấy em, cô đã thay đổi sắc mặt rồi lạnh lùng bỏ lên tầng. Người yêu em rất ngạc nhiên vì anh không nghĩ em và mẹ anh lại có quen biết từ trước. Anh vội vàng lên phòng mẹ nhưng rồi xuống với bộ dạng khó coi. Anh xin lỗi em và sau đó chúng em đi ăn. Em cảm thấy rất buồn và khó xử. Từ nhỏ em đã khuyết tật nên em luôn chú ý đến mọi cử chỉ và hành động của người khác như là ngôn ngữ riêng của họ. Em biết mẹ anh rất ghét em.
Mẹ anh đến tận nhà để tìm gặp em. Bà nói bà thương em nhưng để em trở thành con dâu bà thì không thể. Những gì bà nói như dao cứa vào em khiến em đau đớn vô cùng. Em quyết định xin nghỉ việc và chia tay anh từ đợt ấy.
Em biết là em không nên trèo cao thế nhưng mỗi lần nghĩ đến đứa con em lại muốn giữ anh lại. (Ảnh minh họa)
Em chuyển vào Nam được hơn 1 tháng nay rồi. Em đi trong âm thầm nên ngoài cô bạn thân của em thì không ai hay biết. Cách đây 2 tuần em thấy bị chậm kinh, em thử thai và biết mình đã mang trong mình con của anh. Dù biết mẹ con em sẽ rất khó khăn để có thể sống như những gia đình khác nhưng em vẫn quyết định giữ con.
Nhưng mấy ngày nay không ngờ anh xuất hiện và biết em đã mang thai. Anh tìm được địa chỉ của em từ những thông tin em nhắn cho mẹ em. Anh đã phải năn nỉ rất lâu mẹ em mới tiết lộ cho anh biết. Anh đã đến tận phòng em và xin em nghĩ lại, chúng em đã khóc rất nhiều. Anh quyết định ở cùng em, bỏ mặc bố mẹ ở Hà Nội.
Em cảm kích vô cùng, nhưng lại thấy mình rất tội lỗi. Các anh chị ơi, có phải em không xứng đáng với anh và em đã cướp anh khỏi bố mẹ không? Em biết là em không nên trèo cao thế nhưng mỗi lần nghĩ đến đứa con em lại muốn giữ anh lại. Mọi người cho em một lời khuyên với, bây giờ em nên đối mặt và cùng anh vượt qua hay lại lẩn trốn anh một lần nữa đây?
Theo Phununews
Cuồng phim 'Tam sinh tam thế, Thập lý đào hoa', vợ tôi như biến thành 'người trời'
Nàng thay đổi cả con người từ cách ăn nói, đi đứng tới cả chuyện giường chiếu.
Khi yêu, tôi biết vợ là người ít lãng mạn, cái gì cũng thực tế là hơn. Nhớ mấy ngày lễ, tôi toàn tặng nàng những thứ dùng được hoặc đưa nàng đi ăn. Từng có một lần tôi tặng hoa nhưng bị nàng giận vì nàng cho rằng như thế là phí phạm. Chính nàng nói với tôi rằng hoa chỉ để cho héo, còn hút muỗi tới nhà, chẳng có lợi ích gì cả mà còn tốn một đống tiền. Từ đó tôi rút kinh nghiệm: không bao giờ tặng nàng hoa nữa.
Vợ tôi thực tế đến mức chẳng bao giờ xem phim kiếm hiệp, hành động hay cả phim lãng mạn Hàn Quốc cũng bị nàng dìm không thương tiếc. Nào là viễn vông, chẳng thực tế, yêu kiểu đó thì lấy gì mà ăn. Thấy nhân vật nào thuộc kiểu soái ca ngôn tình nàng chê thẳng miệng: "Chỉ được cái làm màu. Ngoài đời ai yêu em kiểu điên khùng thế em cũng đuổi thẳng"... Nhờ thế mà gia đình tôi chẳng bao giờ xảy ra cãi vã kiểu so sánh tôi với các nam chính trên màn ảnh bao giờ.
Vậy mà giờ đây nhà tôi chẳng khác nào có thêm một cô tiên. Nguyên nhân chỉ vì phim " Tam sinh tam thế, Thập lý đào hoa" đang làm mưa làm gió gần tháng nay. Vợ tôi trước giờ chẳng coi phim nào nên giờ coi được phim này là ghiền, là cuồng. Ôi thôi mà ghiền kiểu của nàng thì khiến tôi đau cái đầu. Vì phim, nàng tự thay đổi mình tất cả từ dáng đi đứng, cách nói năng đến cả chuyện giường chiếu.
Vì phim, nàng tự thay đổi mình tất cả từ dáng đi đứng, cách nói năng đến cả chuyện giường chiếu. (Ảnh minh họa)
Đầu tiên là nàng bắt tôi phải gọi nàng là "nàng" thay vì gọi em như thông thường. Nàng nói gọi như thế cho nó lãng mạn, thay đổi không khí vợ chồng. Ừ thì tôi cũng chiều, gọi gì cũng là vợ mình, miễn vợ vui là được. Thế mà lúc nào nàng cũng liên miệng: "Ai yêu em ba kiếp như chàng thái tử Dạ Hoa, em sẵn sàng yêu lại liền. Ôi tình yêu của chàng ấy mới đẹp làm sao? Anh phải bảo vệ em như chàng ấy bảo vệ vợ mình nghe không?"
Rồi nàng thay đổi cả cách đi đứng. Trước kia vợ tôi nhanh nhẹn lắm, chỉ mỗi tội nhanh quá nên đi đứng cứ như voi đi rầm rầm. Nàng cũng chẳng bao giờ đi ẻo lả như người ta. Vậy mà giờ nàng làm gì cũng chậm chạp. Mỗi lần nấu ăn, phơi quần áo, ăn uống, thậm chí là đi đổ rác nàng cũng chậm như rùa. Tôi bực quá bảo làm gì thì nhanh nhẹn lên thì nàng phụng phịu (giống kiểu cưa sừng làm nghé) nói phải chậm chậm, nhẹ nhàng mới ra dáng vẻ tiên nga. Trời ạ, tôi nghe xong mà chưng hửng, vừa bực vừa thương.
Giờ chẳng khác trong nhà có thêm một nàng tiên từ trên trời rơi xuống. (Ảnh minh họa)
Rồi nàng bắt tôi đưa đi mua váy vóc. Thú thật chứ trước giờ vợ tôi toàn quần jean, áo phông, giày thể thao năng động cá tính. Giờ thì váy dài váy ngắn. Đặc biệt váy nào vải rũ rũ, thướt tha là nàng mê tít mắt cứ đòi mua cho bằng được. Mua về rồi mặc được hay không lại là chuyện khác.
Ngay cả chuyện giường chiếu cũng thay đổi hẳn khiến tôi chán. Hồi giờ khi nào thích, tôi chỉ cần đụng nhẹ nhẹ, gợi ý là nàng chiều ngay. Thế mà bây giờ tôi phải làm đủ chiêu trò nàng mới chịu. Lý do nàng đưa ra là: "Phải kiêu kì đàn ông mấy anh mới thích. Vả lại cái gì cũng phải khởi động, nhẹ nhàng, chậm rãi tìm hiểu. Sex là nghệ thuật". Nghệ thuật đâu không thấy, chỉ thấy tôi đang dần mất hứng đây.
Kể ra bây nhiêu đây chắc các bạn cũng hình dung được nhà tôi đang thay đổi thế nào? Giờ chẳng khác trong nhà có thêm một nàng tiên từ trên trời rơi xuống. Tôi chỉ muốn cấm nàng coi luôn phim ấy mà lại sợ nàng làm ầm ĩ lên thì khổ. Ai có cách gì giúp tôi kéo vợ từ trên mây xuống thì chỉ tôi với. Xin cảm ơn.
Theo Lưu Minh Hòa /Phununews
Tôi hi sinh cả tuổi thanh xuân cho chồng, đáp lại là một tờ giấy ly hôn mỏng manh Đó là một cái giá quá đắt, nhưng tôi sẽ không hối hận vì sự ra đi này của mình. Tôi là giáo viên, chồng tôi là nhân viên ngân hàng. Cuộc sống của hai vợ chồng tương đối ổn định, khá giả. Chúng tôi cũng có một cậu con trai năm nay học lớp 2. Tôi nhiều lần muốn sinh thêm đứa...