Một cái ôm thôi mà sao bây giờ xa xôi quá…
Mới đây thôi khi nụ hôn chợt tắt, ánh bình minh chẳng dứt nổi màn sương dày anh đã cùng em đi hết đó đây, vậy mà giờ đây chỉ một cái ôm thôi nghe sao cũng xa xôi như mảnh trăng cuối rừng vậy anh à.
Có 2 con người yêu nhau từ những chuyến đi phượt lên vùng Tây Bắc xa xôi, xinh đẹp ấy. Cả hai đều tìm được tình yêu từ những chặng đường cùng đi qua, những mảnh đất anh hùng hay mới lạ nhưng đều mang lại những khoảng rộng sự chộn rộn khó phai.
Và chính cũng từ đó, cả anh và em mãi mãi không còn chung đường nữa.
Một ngày đầu tháng Mười nắng gió của mùa thu còn sót lại, cả đoàn cùng thực hiện kế hoạch đi phượt lên Đà Lạt – vùng hoa dã quỳ ngát hương toả trong gió thoảng. Em nhớ chứ, “mặc dù đã đi phượt rất nhiều nơi từ Nam chí Bắc nhưng lần này sao lòng em thao thức mãi anh ạ” – em đã từng nói với anh như vậy. Anh mỉm cười động viên em bằng những cái ôm thật chặt, thân thương như mùi hoa sữa Hà Nội nở ngát hương đầu tháng Mười, cuối tháng Mười một.
Ôi những ngày cuối thu sao nghe lòng mình phơi phới đến lạ, từng chiếc lá vàng mải miết rụng rơi về cội nguồn, đất mẹ. Gió phơn phớt đùa vui qua hàng sữa đầu ngõ để mang hương thơm đi khắp các cung đường, nẻo phố.
Nhưng rồi em và anh cũng đành lòng tạm biệt Hà Nội yêu dấu để lên Đà Lat hoà mình vào mùa hoa dã quỳ vàng sóng sánh tung bay trước gió, đón từng hơi thở của những dân phượt thứ thiệt về chung vui mùa lễ hội sắc hoa.
Để rồi ai biết sau chuyến đi này anh và em trở thành người lạ, những kẻ tưởng như đã gặp mặt nhưng không muốn nhìn thêm một lần nào nữa. Sao thấy đau điếng và cay xè đôi mắt đến vậy cơ chứ.
Anh luôn biết cách làm em an yên là ôm trọn em vào lòng anh. Bờ vai dài, lòng ngực rộng thênh thang nhưng ấm áp đã làm ấm cơ thể em qua những chuyến đi giá lạnh khi phải ngủ ngoài trời đầy sương bao phủ.
Có lẽ đi phượt một mình đơn độc lắm, nhưng với em kể từ khi có anh bên cạnh những chuyến phượt là những cuộc hẹn hò tình ái đầy lãng mạn, du dương như bản nhạc không lời của Yiruma tha thiết day dứt mãi không quên.
Video đang HOT
Em đã có những cái ôm khi từ trước mặt vào lòng, khi từ đằng sau,… nhưng trên tất thảy em cảm nhận được mùi hương chỉ riêng anh có, một mùi cơ thể mà đã khiến em mê mệt, đôi khi với người lạ đó là mùi mồ hôi sau những chuyến đi đầy khó chịu, khai nồng… nhưng với em thì khác, có lẽ em đã quá quen với những cái ôm trọn để cảm nhận sâu hơi thở phát ra từ trái tim anh.
Và rồi trước khi anh nói lời chia tay, anh nói: “Anh phải đi công tác ở nước ngoài với bố một thời gian khá dài, nên em đừng đợi anh nữa. Hãy tìm một người mới để che chở em qua những chặng hành trình còn gian nan phía trước.” em khóc, em bật khóc như mưa đổ, gắn bó bao năm rồi một câu chia tay là xong như có chuyện gì ư? Sao mà nghe tim như bị bóp chặt muốn tan ra từng mảnh vỡ vậy anh?
Em cũng là con người, em đau lắm chứ, em có phải là tảng đáng trơ mình giữa thiên nhiên, đất trời đâu anh mà hững hờ cho được.
Phải, em cam lòng chịu đựng, em từng nói sẽ cố chờ anh nhưng một mực anh khăng khăng nói “đừng chờ đợi em ạ, bởi sẽ chẳng có tình yêu nào vượt qua được khoảng cách”
Và rồi em cũng tự cất bước đi tiếp, không biết là đi tìm hạnh phúc riêng cho mình hay tìm những chân trời mới nữa.
[...]
Ba năm sau anh quay về, em đã nhận được cuộc hẹn từ anh.
Một ngày mưa bay. Cuối đông lạnh. “Em đã chững chạc hơn nhiều rồi” – anh mỉm cười ôm em vào lòng. Bất giác sao em cảm thấy xa lạ quá, một cái ôm bây giờ có lẽ chỉ là xã giao nhưng sao em thấy nó xa vời quá, hay nói đúng hơn em không còn muốn một cái ôm từ anh nữa.
Chẳng được như xưa, em cựa mình vào lòng anh chỉ để anh ôm thật chặt mà lắng nghe nhịp tim anh vang lên từng hồi. Nhưng giờ em muốn đẩy anh ra thật xa, không phải em ghét bỏ hay oán thù anh mà giờ em thấy nó không còn được ấm như xưa nữa anh ạ.
Đến một cái ôm cũng thấy xa xôi như vầng trăng treo vắt vẻo cuối trời, muốn chạm cũng không được mà cũng chẳng thiết với tới nữa.
Theo Blogtamsu
"Mình hãy làm tình nhân một đêm nay thôi chị nhé!"
Cậu ta nói: "Mình làm tình nhân một đêm thôi chị nhé!" và với tay đóng sập cửa phòng. Đêm đó là đêm tuyệt nhất, đáng nhớ nhất trong đời mình, có lẽ chỉ sau đêm tân hôn với chồng.
Kết hôn gần 10 năm, đã từ lâu mình nghi ngờ liệu tình yêu giữa vợ chồng còn tồn tại không hay chỉ như hai người bạn góp gạo nuôi con chung? Nói trắng ra chỉ một chữ "chán".
Đàn ông rất khôn, họ xem phụ nữ là bến, bản thân họ là thuyền. Chỉ có chuyện thuyền chán bến này để cập vào bến kia chứ không đời nào có chuyện bến bỏ thuyền. Suốt thời gian chung sống, chồng mình đã mấy lần "cập bến" khác. Tâm trạng bị phản bội hẳn ai cũng đã từng trải qua. Mình cũng không muốn nhắc lại những ngày tháng đau khổ đó nữa.
Mình đã chần chừ chấm dứt với chồng nhiều lần, lúc quyết tâm nhất là ly thân nhưng cũng chỉ được mấy tháng vì đàn ông khéo đánh vào tâm lý làm mẹ của phụ nữ. Van xin tha thứ không được, họ lôi cả con vào làm lá chắn. Và lần nào chồng mình cũng thắng. Tính mình lại ưa ngọt, mau giận dễ quên nên lỗi lầm nào của chồng rồi cũng được xí xóa.
Nói đến duyên cớ đưa mình đến tình một đêm. Mình đi công tác Sài Gòn tình cờ gặp một cậu em đồng môn dưới khóa ngày đại học. Cậu ta cũng đi công tác và ở ngay khách sạn mình đang ở.
Lâu năm không gặp lại và đang đi xa nhà nên ai nấy đều có phần phóng khoáng, nhanh chóng trò chuyện thân mật cởi mở. Có lẽ mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó nến cậu ta không hỏi thăm đến chồng mình.
Không biết vì sao mà bao nhiêu năm chịu đựng sự phản bội của chồng mình chẳng buồn hé môi than vãn vớ ai. Vậy mà lúc đó với một cậu em chỉ dừng ở mức biết mặt biết tên mà mình có thể tâm sự dễ dàng đến thế. Tối đó mình đã nói xấu rất nhiều về chồng, cũng kể hết nỗi buồn phiền uất ức trong lòng bao lâu nay.
Càng nói càng khóc, mình càng mở lòng. Mình như một con người khác, không mạnh mẽ, không giả tạo, chỉ muốn quay lại làm một cô mèo con trú vào lòng người đàn ông bất kỳ.
Mình và cậu ta ngồi tâm sự ở quán cà phê ngay tại khách sạn cho đến khi đóng cửa rồi tiếp tục đi dạo ngoài phố. Sài Gòn suốt đêm không ngủ, lòng mình thổn thức nên cũng không nhận biết được thời gian. Lúc quay lại phòng thì đã 2h sáng.
Tối ấy lúc đi cạnh nhau, mình đã mượn bờ vai đó để khóc và nhận được một cái vuốt tóc an ủi. Cử chỉ ngọt ngào đó càng khiến mình tủi thân òa khóc lớn. Chính chồng là thủ phạm giết chết tình yêu.
Anh đã phản bội đã khiến mình đau đớn và khô héo. Lâu nay mình đã sống trống trải. Cho dù có nói con cái là tất cả thì mình luôn cảm nhận được một phần đã khuyết. Phần đó chính là cảm giác được yêu.
Câu chuyện buồn khiến không khí trĩu nặng. Cậu ấy đưa mình về phòng, giục mình tắm nước nóng cho khỏe người rồi khuyên mình ngủ ngay kẻo mệt. Thú thật lúc trong nhà tắm mình có chút rạo rực trong người. Đó không hẳn là sự hấp dẫn thế xác mà là sự đồng cảm chia sẻ khiến mình có cảm tình với cậu ấy.
Lúc trở ra thì cậu ấy vẫn ngồi ở sofa. "Em đợi chào chị một tiếng rồi mới về" - Cậu ấy nói thế rồi đứng dậy. Mình tiễn theo đến cửa. Cả hai cùng ngập ngừng quyến luyến không ai nói gì. Mình biết cậu ấy không muốn về và mình cũng không muốn cậu đi.
Rồi cậu cúi xuống hôn mình. Cảm xúc và sự hưng phấn trong cơ thể mình vỡ òa, chỉ là nụ hôn cũng khiến bản năng mình hưởng ứng dữ dội. Cậu ta nói: "Mình làm tình nhân một đêm thôi chị nhé!" và với tay đóng sập cửa phòng. Đêm đó là đêm tuyệt nhất, đáng nhớ nhất trong đời mình, có lẽ chỉ sau đêm tân hôn với chồng.
Sáng ra, sau tình một đêm, chúng mình vẫn là chị em, xã giao ở mức vừa phải. Không ai xấu hổ hay nhắc lại chuyện đêm qua. Mình lột xác thành một con người khác, bỗng thấy yêu đời đến lạ. Sau tình một đêm mình ngộ ra được rất nhiều điều.
Thứ nhất, mình được quyền chọn cách sống phiêu lưu và thú vị hơn. Bấy lâu nay mình không dứt khoát với chồng cũng vì chữ "nghĩa" và "trách nhiệm". Nghĩa với chồng và trách nhiệm với con.
Song, đôi khi từ bỏ cũng là một cách cố gắng. Con người bất nghĩa vẫn có thể sống tốt. Và con thiếu cha hoàn toàn có thể được thừa hưởng một cuộc sống đủ đầy ấm no từ mẹ.
Thứ hai, mình muốn được yêu lần nữa. Tình yêu có thể không là mục đích nhưng mình cần có nó để bầu bạn và vỗ về. Tình yêu của mình và chồng đã chết, mình muốn nó lại sẽ hồi sinh ở một người đàn ông khác.
Mình đã suy nghĩ rất nhiều về quyết định này và vẫn chưa hỏi ý kiến người thân. Mình sợ mọi người sẽ ngăn cản vì dù sao năm nay mình cũng 33 tuổi rồi. Nếu là chị em, chị em có ủng hộ mình không?
Theo Eva
Kinh hoàng mua bán cyanua: Chất kịch độc tràn vào Quảng Nam Nguồn lợi từ việc buôn cyanua quá lớn khiến nhiều người sẵn sàng mang loại chất độc này vào bán cho các chủ mỏ vàng trái phép tại Quảng Nam. Cuộc chiến chống tội phạm này ngày càng cam go và gian nan hơn. Công an Phú Ninh bắt giữ một vụ vận chuyển chất độc cyanua trên địa bàn - Ảnh: C.T.V...