Mộng tưởng về một tình yêu
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày anh phụ tình tôi dù chỉ là một ý nghĩ thoáng qua, có lẽ tình yêu này đối với tôi nó quá đẹp, quá hoàn hảo…
Bạn đọc thân mến, hôm nay tôi viết lên đây những dòng tâm sự này là lúc tôi đang rất buồn, bế tắc và tuyệt vọng rất mong nhận được chia sẻ của mọi người để cho nỗi đau trong tôi có thể vơi đi phần nào, để tôi có thể tiếp tục sống và tồn tại cùng với nỗi đau của riêng mình.
Tôi năm nay 21 tuổi, là sinh viên năm cuối của một trường cao đẳng ở mảnh đất miền Trung đầy nắng gió. Có lẽ điều kiện đi học xa nhà thiếu tình cảm nên tôi đã không giữ được trái tim mình đừng xao động như tôi đã từng tự hứa với bản thân mình trước khi đi học. Tôi đã yêu, đã có một tình yêu mà tôi nghĩ là nó rất đẹp, rất hạnh phúc và giờ đây chính cũng tình yêu đó làm tôi đau khổ, bế tắc không có lối thoát.
Đã hơn một tháng từ ngày tôi và anh chia tay nhau nhưng tôi vẫn chưa thể lấy lại cân bằng cho cuộc sống của mình, vẫn chìm đắm trong đau khổ và men rượu để tìm quên nhưng càng cố quên thì lại càng nhớ. Tôi và anh là bạn học chung lớp trên giảng đường cao đẳng và yêu nhau rất tình cờ, tình cờ đến mức giờ tôi mới thấm câu mà người ta vẫn thường nói “ghét của nào trời trao của ấy” là đúng.
Những ngày đầu mới nhập học tôi đã ghét anh biết bao nhiêu vì anh đã bỏ rơi một người con gái cũng học chung lớp và giờ là bạn thân của tôi. Vậy mà số phận thật biết trêu đùa khi đã xô đẩy tôi và anh trở thành bạn của nhau và yêu nhau, một tình yêu đến rất nhẹ nhàng mà lúc đầu tôi vẫn còn hoài nghi không biết đó có phải là yêu không và anh có yêu tôi thật lòng không mà giờ lại phụ tình tôi như vậy.
Tôi đã yêu anh bằng cả trái tim mình, một trái tim yêu chân thành không chút nghĩ suy toan tính và vì anh tôi đã làm tất cả những gì có thể vậy mà cuối cùng tôi lại nhận được từ anh một sự phản bội thật đắng cay, phũ phàng. Tôi không được may mắn như bao người vì từ khi còn bé đã phải đối mặt với một cuộc sống khó khăn và một gia đình không hạnh phúc. Từ lúc yêu anh tôi mới biết thế nào là hạnh phúc, nhiều lúc tôi đã từng nghĩ mình là người may mắn nhất thế gian khi có một tình yêu và một người yêu giống như vậy. Tôi đã từng rất tự hào, hãnh diện với bạn bè và người thân mỗi khi nhắc đến anh. Nhưng ở đời đúng là không thể nào biết trước được chữ ngờ. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày anh phụ tình tôi dù chỉ là một ý nghĩ thoáng qua, có lẽ tình yêu này đối với tôi nó quá đẹp, quá hoàn hảo nên chưa bao giờ suy nghĩ hay nghi ngờ về tình cảm anh dành cho tôi.
Có lẽ suốt cuộc đời này tôi không thể nào quên được anh và quên được những nỗi đau mà anh đã gây ra… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngay cả đến khi nhận được lời chia tay của anh tôi vẫn chưa thể nào tin đó là sự thật. Anh là tất cả cuộc sống của tôi và khi anh ra đi mọi thứ đối với tôi đều trở nên vô nghĩa. 1 năm, 5 tháng, 5 ngày không dài nhưng tôi và anh đã gắn bó với nhau, đã có biết bao kỉ niệm vui buồn, càng ngày tôi càng nhận ra tôi yêu anh nhiều và cần anh biết bao nhiêu. Tất cả thời gian của mình tôi đều dành cho anh, chăm sóc anh nhiều lúc quên cả bản thân mình, cố gắng thật nhiều cũng chỉ vì anh. Cũng có những lúc giận hờn nhưng rồi tất cả cũng qua và chúng tôi vẫn bên nhau nhưng giờ tôi biết mình đã mất anh thật rồi vì anh đã rời xa tôi để tìm cho mình một niềm vui mới, một hạnh phúc mới.
Thật đắng cay, chua chát khi người yêu mới của anh bây giờ là một người mà tôi rất tin tưởng, yêu quý giống như một người em gái. Đã có lúc tưởng chừng như mọi thứ đối với tôi sụp đổ hết dưới chân mình vì cùng một lúc tôi nhận được sự phản bội từ hai người: một là anh người tôi hết lòng yêu thương và em một người tôi đã tin tưởng.
Cuộc sống của tôi giờ đây không còn niềm vui, mất hết niềm tin mà chỉ còn lại một nỗi đau, một vết thương lòng không bao giờ lành. Tôi không biết phải làm sao để mình có thể thoát khỏi tình cảnh bế tắc hiện giờ, nỗi đau của tôi không bao giờ được ngủ yên mà cứ hiện hữu để dày vò trái tim đã vỡ nát của tôi vì ngày nào tôi cũng phải đối mặt với anh trên giảng đường, ngày ngày nhìn thấy anh hạnh phúc bên người yêu mới.
Ngôi trường nơi tôi đang học tưởng chừng như rộng vậy mà sao giờ đây tôi thấy nó chật hẹp quá, đi đâu tôi cũng gặp anh và nhiều lúc không muốn nhưng tôi vẫn nhìn thấy anh đang hạnh phúc bên người yêu mới ở những nơi mà trước đây chỉ thuộc về riêng tôi và anh. Tôi thật sự rất đau lòng khi cứ phải nhìn thấy anh và người đó, giá như mắt không thấy thì có lẽ tim sẽ ít đau hơn. Những gì mà trước đây anh dành cho tôi, mọi lời nói, cử chỉ yêu thương giờ anh dành cho người khác. Anh đâu biết rằng mỗi lúc cố bước qua anh là trái tim tôi như có ai đang bóp nát và nước mắt tôi lại rơi.
Vẫn biết rằng một người như anh không đáng để tôi phải đau khổ như vậy nhưng tình yêu tôi dành cho anh quá lớn và dường như là mù quáng. Tôi cũng là con người có trái tim biết yêu và biết đau vậy mà anh không cho tôi được một giây phút bình yên, anh chia tay tôi và đến với người con gái ấy chỉ vài ngày sau. Có lẽ tôi quá khờ dại khi tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của anh, một người mà tôi biết rất rõ là đa tình. Nhiều lúc tôi chỉ mong sao mình không tồn tại thì sẽ không phải đau khổ như vậy, để không phải tin và chấp nhận sự thật phũ phàng này.
Cứ ngỡ rằng được gặp và yêu anh là một ngã rẽ hạnh phúc nhưng giờ lại là một niềm đau sẽ theo tôi suốt cuộc đời, có lẽ suốt cuộc đời này tôi không thể nào quên được anh và quên được những nỗi đau mà anh đã gây ra cho tôi. Ở nơi đó hạnh phúc có khi nào anh nghĩ đến nỗi đau mà giờ đây tôi đang phải trải qua không?
Theo VNE
Tôi chửa 8 tháng, anh nói về với vợ
Vợ anh ta bỏ nhà theo trai, tôi chửa với anh, giờ cô ta quay về, anh lập tức bỏ tôi.
Tôi sững sờ khi anh ta tìm gặp tôi và nói rằng: "Em cứ sinh con đi, anh sẽ cùng em nuôi con. Nếu em không muốn thì để anh nuôi con cũng được. Nhưng cô ấy về rồi, anh không muốn bỏ vợ em ạ". Thì ra bấy lâu nay, anh ta chỉ coi tôi như một người lấp chỗ trống, một người hầu hạ, dạ vâng bố con anh ta, để rồi khi cái người đàn bà mà anh ta gọi bằng vợ, cái ả "trốn chúa lộn chồng" ấy về thì anh ta ngay lập tức đá văng tôi ra khỏi cửa. Kể cả khi tôi đang mang bầu 8 tháng đứa con với anh ta.
Tôi và anh ta làm cùng một công ty. Trước đây, tôi và anh chỉ là đồng nghiệp thông thường và hoàn toàn không có tư tình gì với nhau. Tôi muộn chồng, 32 tuổi vẫn chưa cưới vì trước đây, chồng sắp cưới của tôi bị tai nạn và mất. Từ đó, tôi không muốn đón nhận thêm một tình cảm nào nữa. Gia đình tôi cũng giục nhưng tôi nói chưa phải duyên, phải số, có ép cũng không được nên cuối cùng bố mẹ cũng tôn trọng quyết định của tôi.
Chúng tôi chỉ bắt đầu gần gũi sau một lần anh nhờ tôi đón con trai ở trường hộ vì hôm đó anh có cuộc họp khẩn cấp với ban lãnh đạo công ty. Tôi đã hơi ngạc nhiên vì vợ anh đâu mà lại nhờ tôi, thậm chí anh còn đưa tôi cả chìa khóa nhà anh để tôi đón cháu về đó. Tôi nghĩ có thể chị nhà bận nên anh đành phải làm thế. Thế rồi, tối hôm đó, tôi ngồi ở nhà anh đợi tới hơn 9h anh mới về. Ngồi chờ anh lâu quá, tiện có đồ ăn đầy ắp trong tủ nên tôi nấu nướng bữa cơm tối luôn. Tôi cho cháu ăn trước vì nó quá mệt và đối. Còn tôi ngồi đợi anh về mới yên tâm. Khi anh về đã cảm ơn tôi rối rít và mời tôi ở lại dùng bữa luôn. Tôi nghĩ cũng ngại nhưng có cháu nhỏ ngồi ăn cơm cùng đó nên tôi cũng tặc lưỡi đồng ý vì thực sự trong bụng tôi cũng đói lắm rồi.
Vợ cũ quay về, ngay lập tức anh phụ tình tôi (Ảnh minh họa)
Trong bữa ăn đó, anh đã tâm sự thật với tôi là vợ anh bỏ nhà đi được hơn 2 tháng rồi. Cô ta phải lòng một gã đàn ông khác thế là đi, chẳng đoái hoài gì đến chồng, con nữa. Vợ chồng anh chị có 2 đứa con, đứa lớn hôm nay đi du lịch với lớp nên không ai đón em. Vì vậy mà anh mới phải nhờ tôi. Anh nói cũng chưa biết làm thế nào với các con nhưng anh cũng mong đợi 1 thời gian nữa vợ về anh sẽ tha thứ.
Từ đó, khi biết chuyện của anh tôi đã chủ động giúp đỡ anh nhiều hơn trong công việc và thi thoảng là chuyện gia đình. Không phải tôi có ý lợi dụng hay "giậu đổ bìm leo" mà tôi thương anh gà trống nuôi con, tôi chỉ có một mình nên cũng muốn giúp đỡ anh. Tôi cũng rất quý trẻ nhỏ nên không quản ngại mấy việc đó. Dần dần, tôi và anh gần gũi nhau hơn và bắt đầu nảy sinh tình cảm.
Phải tới hơn 1 năm sau tôi và anh mới quyết định gắn bó với nhau. Anh cũng nói sẽ không còn muốn gặp lại người vợ tồi tệ đó nữa. Anh đơn phương đưa đơn ly hôn ra tòa án và chờ đợi thủ tục. Lúc này, tôi đã bước sang tuổi 34, thực sự tôi cũng muốn có cho mình một đứa con vì sợ để lâu quá cũng khó lòng sinh con được. Và chúng tôi đã quyết định có con dù chưa kết hôn (do thủ tục ly hôn của anh chưa xong). Việc đó cả cơ quan tôi đều biết, có người bàn ra, tán vào nhưng phần lớn biết chuyện của chúng tôi đều ủng hộ vì cho rằng đó là điều cần thiết.
Tôi đã 34 tuổi, chuyện tôi và anh ta cả cơ quan ai cũng biết và giờ thì tôi sắp sinh con. Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu vào? (Ảnh minh họa)
8 tháng tôi mang bầu diễn ra trong sự bình lặng cho tới khi cô ta đột ngột xuất hiện ở nhà. Tôi đã sốc khi cô ta hạ hành lí vào giữa nhà, nhìn tôi, hai cháu nhỏ và anh. Cô ta đã nổi khủng lên khi thấy tôi ở cùng bố con anh. Nhưng tất nhiên, tôi tự biết bảo vệ chính mình trước người đàn bà trơ trẽn đó. Anh xin phép tôi đi gặp riêng cô ta để giải quyết và tôi đồng ý. Dù gì họ cũng vẫn còn là vợ chồng trước pháp luật và cũng cần phải nói chuyện với nhau để giải quyết rõ ràng mọi chuyện.
Tôi muốn để cho anh có thời gian nên tôi quyết định dọn về nhà mình ở trong khi chờ anh và chị ta giải quyết. Tất nhiên, cô ta không ở cùng căn nhà đó nữa nhưng tôi cũng không muốn ở lại, cho tới khi nào họ dứt điểm với nhau xong. Tôi đâu có ngờ, đó lại là sai lầm của tôi. Khoảng 2 tuần sau, anh ta tìm tôi và nói rằng: "Không thể cưới tôi".
Có lẽ trong khoảng thời gian đó họ đã quan hệ, qua lại với nhau và tình cảm lại nảy nở nên anh ta đã thay lòng. Anh nói rằng: "Dù gì bọn anh cũng có với nhau 2 đứa con. Bây giờ bỏ nhau tội các cháu lắm. Còn em cứ sinh con, anh sẽ có trách nhiệm với cháu. Nếu em muốn lấy chồng, em cứ để anh nuôi con. Cô ấy cũng đã đồng ý rồi vì là lỗi cũng một phần do cô ấy".
Tôi đã chết đứng khi nghe anh ta nói như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đã 34 tuổi, chuyện tôi và anh ta cả cơ quan ai cũng biết và giờ thì tôi sắp sinh con. Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu vào?
Theo VNE
Phải làm người thứ ba dù tôi có con với anh? Biết Nam có vợ nhưng tôi vẫn yêu anh. Đó là điều điên rồ nhất mà tôi từng làm trong đời mình. Có lẽ do lúc ấy tôi đã quá lứa lỡ thì nên gặp anh lần đầu, tôi đã say mê, muốn trao cho anh tất cả. Tôi nói với Nam: "Em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến gia đình anh....