Mong em yêu những thứ mà anh có
Anh sinh năm 1991, quê Thái Nguyên, hiện làm việc ở Hà Nội.
Tuổi trẻ trôi qua rất nhanh và anh gần bước sang tuổi 30 mất rồi. Nhìn lại quãng thời gian trôi qua mà anh thấy tiếc vì chưa tìm được em.
Anh từng mong tìm được em khi anh còn rất trẻ, hai đứa sẽ cùng nhau trải qua những ngày tháng thật êm đềm. Anh mong được cùng em đi dạo bộ hóng gió, nói chuyện, trêu đùa nhau những câu vu vơ.
Anh mong được ngồi dựa lưng với em khi hai đứa mỏi. Anh mong được ôm em vào lòng khi đêm về, được cảm nhận mùi hương tóc em. Nhưng đó là mong, là mơ em à, và tới nay anh vẫn chưa tìm thấy em.
Video đang HOT
Anh vẫn thế, vẫn cứ nhẹ nhàng, thơ dại với những người thân yêu của mình. Anh vẫn cứ mạnh mẽ với phong ba sóng gió ngoài xã hội. Anh vẫn cứ hết lòng với những ai cần có đôi bàn tay giúp đỡ. Nhưng anh vẫn thiếu em và chỉ cần tìm em – người cho anh cảm giác yêu thương khi về nhà sau bao sóng gió ngoài đời.
Có người bảo do duyên chưa tới, do anh không chủ động hoặc do anh kỹ tính… Không phải vậy, tất cả chỉ là anh chưa tìm thấy em – người con gái mà ông Tơ bà Nguyệt se riêng cho anh. Ở đó hai đứa yêu thương, đồng cảm và chịu nhường nhịn nhau.
Có ai là hoàn hảo đâu, anh có cái mà bao người mơ, anh cũng mơ bao thứ mà người khác có. Anh tìm em – người con gái yêu cái mà anh có, để khi bên nhau hai đứa sống thật với con người mình hơn cả, mà ở đó hai đứa thấy nhớ cái tính cách của nhau.
Mong được kết bạn và làm quen với các bạn, các em. Mong tìm được người tâm sự trong thành phố đông người nhưng đầy cô đơn này. Bài viết là cảm xúc của cá nhân, nếu có gì không làm hài lòng bạn đọc, mong bạn đọc bỏ qua.
Mất niềm tin vì chồng quan tâm nữ đồng nghiệp lúc tối muộn
Anh nói, việc anh làm chỉ xuất phát từ lòng thương người. Thế nhưng, chuyện đã đến nước này, tôi làm sao tin tưởng được nữa.
Tôi và chồng yêu nhau từ năm thứ 3 đại học. Ra trường 2 năm thì chúng tôi cưới nhau. Đến nay, trải qua 8 năm hôn nhân, chúng tôi đã có 2 cô con gái.
Chồng tôi tính tình dễ chịu, có hình thức và là người giỏi giang nên từ lâu, tôi biết anh có nhiều cô thích. Tuy nhiên, phải đến khi anh lên chức trưởng phòng, tôi mới phát hiện anh hay nhắn tin, trêu đùa nhân viên nữ.
Tôi đã cảnh cáo anh, thậm chí cãi nhau với anh về chuyện này, nhưng anh bảo tôi ghen tuông quá đà. Anh mới lên chức, đôi khi cũng phải hòa đồng với mọi người. Nếu có chuyện trai gái thật sự, đời nào anh để tôi tự do cầm điện thoại, quản lý máy tính của anh?
Tôi nghĩ anh nói cũng đúng. Vả lại hàng chục năm qua, nếu anh là người không chung thủy, có lẽ tôi đã không giữ được anh.
Nghĩ thế nên tôi không bắt bẻ anh nữa. Vậy mà, anh lại giáng xuống đầu tôi một bất ngờ đầy đau đớn.
Tối muộn hôm trước, sau cuộc điện thoại chớp nhoáng, anh vội vàng thay đồ rồi lấy xe đi. Anh nói với tôi là phải đi gặp sếp bàn chuyện. Vậy mà chỉ 1 tiếng sau đó, tôi nhận được điện thoại của một người lạ, nói tôi đến đón chồng về.
Hóa ra, anh mua cháo đến cho nhân viên nữ, rồi bị người chồng đang sống ly thân của cô ấy đánh ghen. Anh giải thích với tôi, cô ấy bị ốm, chồng cô ấy đã dọn ra ở riêng. Cô ấy không có ai chăm sóc nên anh thương tình mua cho ít đồ ăn.
Khi chồng cô ta xuất hiện, anh và cô đó vẫn đang ngồi đàng hoàng ở phòng khách. Anh cũng đã thề không có chuyện trai gái giữa anh và cô ấy. Nhưng chồng cô ta không tin. Anh ta lao vào đánh anh, sỉ nhục anh và người phụ nữ kia...
Anh nói với tôi, anh sẽ kiện người đàn ông đó vì đã sỉ nhục, vu khống anh. Tuy nhiên, tôi không quan tâm nữa. Cảm giác trong tôi lúc này là buồn, đau và xấu hổ.
Liệu có phải chồng tôi bị oan ức không? Hay anh thực sự đã có tình cảm với cô kia? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Độc giả giấu tên
Vì sao đàn ông ngoại tình thường thất bại? Đàn ông ngoại tình chính là những kẻ thất bại, mà thất bại lớn nhất đó chính là không giữ được hạnh phúc gia đình, không giữ được chữ Tín. Người đàn ông tầm thường nhất là kẻ đối xử với vợ con chẳng ra gì. Đàn ông chung thủy thường rất thành công trong sự nghiệp. Ngược lại, những người đàn ông...