Mong em đừng tạo cơ hội để người thường phạm tội
Sự dịu dàng, ngơ ngác, cả tin của em sẽ bị họ đeo đuổi, bởi đấy là cám dỗ lớn nhất với đàn ông.
Ảnh minh họa
Lâu rồi mới ngồi với em trong một quán cà phê nhỏ trên con phố mang tên một ngôi chùa. Buổi sớm trời trong veo, khoảng thời gian dịu dàng duy nhất trong những ngày hạ đổ lửa, em hơi gầy sau những ngày làm khóa luận và ôn thi. Vậy là 4 năm học chuẩn bị kết thúc, có lẽ đây sẽ là quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời mỗi người, trong đó có em. Rồi đây, em sẽ bước ra với đời; bước ra với những xô bồ, bon chen, bụi bặm, cám dỗ, nhiều cạm bẫy của cuộc sống. Tôi biết, đây chính là tâm sự mang cho em những nỗi buồn u uẩn dù chỉ thoáng qua. Em phấn chấn khi chuẩn bị chia tay quãng đời sinh viên tươi trẻ nhưng lại lo lắng vì nó; em sợ phải đối mặt với cuộc sống tự lập; sợ mất tình yêu dịu ngọt mà 700 ngày qua đã mang cho em cảm giác bình yên, hạnh phúc cùng bao cung bậc ngọt ngào khác.
Em đừng lo lắng, cuộc sống này vốn dĩ công bằng, không cái gì tự đến nhưng cũng không dễ lấy đi của chúng ta những gì đang có. Điều quan trọng là em phải có niềm tin; có nghị lực; dám sống nhưng cũng phải biết sống – đấy là tài sản quý nhất em nên mang theo hành trang vào đời. Sau cơm áo gạo tiền sẽ là một “phạm trù” rất phức tạp: đó chính là đàn ông. Đàn ông không ngóc ngách nhưng lại bí hiểm. Từ thuở chập chững vào đời đến tận giờ em đã nhìn, đã thấy, đã biết… về họ nhưng để hiểu họ (dù chỉ chút ít) trong mối quan hệ biện chứng với đời và đàn bà có lẽ em phải đi hết cả thời con gái. Em đã được trang bị đủ kiến thức nhưng cái tôi lo nhất và cũng là cái em đang thiếu nhất chính là kỹ năng đối phó với “thảm họa” (nên nhớ đàn ông cũng là một thảm họa). Đời cám dỗ nhiều lắm nhưng đằng sau nó là cạm bẫy.
Rồi đây, khi đi làm em sẽ phải đối mặt với bao ánh mắt, bao chiêu trò “nhân danh sự tử tế” của họ nhưng hãy nhớ điều tôi từng nói: “Đừng sợ, không sa lánh nhưng phải cảnh giác. Đừng bao giờ tạo cơ hội để một người bình thường phạm tội. Người đàn ông đáng tin duy nhất có lẽ chính là bố mình”. Em phải đủ tỉnh táo nhưng cũng cần khôn khéo, đừng bao giờ chấp nhận một cái ôm sàm sỡ để rồi có ngày tặc lưỡi với những lời rủ rê, gạ gẫm nhân danh “tử tế” của các chú, các anh (có thể cả sếp của mình nữa). Sự dịu dàng, nữ tính, đôi khi cả sự ngơ ngác, cả tin của em sẽ bị họ đeo đuổi, bởi đấy là cám dỗ lớn nhất đối với đàn ông. Sẽ là bi kịch nếu con gái không có người theo đuổi nhưng cũng bất hạnh nếu ta ngờ nghệnh, cả tin. Với tôi, tất cả phụ nữ khi yêu thật lòng đều ngơ ngác, cả tin; dù trí tuệ, nhân cách, tâm địa và địa vị của họ có như thế nào đi chăng nữa. Mong em hiểu những lời tôi nói. Các bạn hãy cảm nhận sự chia sẻ của tôi.
Theo VNE
Video đang HOT
Mình đã rất xấu hổ vì bộ dạng của bạn trai khi lần đầu đi chơi với anh ấy
Nhớ lần đầu mình dẫn bạn trai về ra mắt, cả nhà mình cũng hết hồn. Ba mình ngơ ngác nhìn chàng ngồi trên chiếc máy, lắc đầu ngán ngẩm.
Mới đầu đi cà phê với bạn trai, mình cũng ngại lắm. (Ảnh minh họa)
Gửi bạn N.H, chủ nhân "Tôi đã phá hỏng đám cưới sếp chỉ vì lời thách đấu của tình địch". Đọc tâm sự của bạn, mình đã không nhịn được cười. Nhưng bạn ơi, mập đâu phải là một cái tội.
Nếu bạn trai bạn chia tay bạn chỉ vì bạn mập thì người đó cũng đâu có yêu và hết lòng với bạn, đúng không? Mình nghĩ, yêu là yêu ở tính nết, con người còn hình thức chỉ là vấn đề nhỏ thôi. Như mình đây, mình có 45 kí, nhưng chồng mình 90 kí thì sao?
Mình quen anh cũng trong một dịp tình cờ. Mình bán hàng online nên phải thường xuyên đi ship hàng cho khách. Hôm đó, tranh thủ 1 giờ trưa, mình đi ship hàng ở một số khu vực xa.
Trời nắng nóng cháy da, lại đi xa nên mình bị say nắng. Kết quả là đâm nhào vào một chiếc xe ngược chiều. Cả hai cùng ngã, mình may mắn không sao, chỉ bị trầy sơ ở chân một tí. Nhìn người bị nạn nằm chỏng chơ trên mặt đất, mình sợ hết hồn. Mình đành giả bị đau nặng để được anh ấy thương tình mà tha cho, khỏi bắt đền.
Vậy mà, chính anh chàng ấy lại chạy tới, đỡ mình dậy rồi bế vào chỗ mát. Anh còn rối rít hỏi thăm có sao không, có cần đi viện không? Mình hỏi ngược lại, anh chàng cười hề hề: "Tui mập thế này, ngã xíu đó thì thấm thía gì? Còn chưa chạm được vào xương nữa kìa".
Lúc này, mình nhìn kĩ thì đúng là anh chàng mập thật. Hôm đó, anh chàng nhiệt tình đưa mình đi ship hàng, nhiệt tình tìm đường và đợi cùng mình, rồi lại nhiệt tình xin số điện thoại để liên lạc và hứa hẹn hỗ trợ khi mình phải ship hàng đi xa.
Tụi mình quen nhau được 7 tháng thì chính thức yêu nhau. Mới đầu đi cà phê với bạn trai, mình cũng ngại lắm. Người gì mà ú quá, toàn cục mỡ không à. Đi với chàng, mình cứ như bị che lấp mất. Nhưng được cái, chàng chăm mình kỹ lắm. Mình thích gì, muốn gì chàng cũng chiều.
Nhớ lần đầu mình dẫn bạn trai về ra mắt, cả nhà mình cũng hết hồn. Ba mình nhìn chàng ngồi trên chiếc máy thì lắc đầu: "Tội cái xe quá. Ngày nào cũng chở &'con heo' mập thế này cũng đuối sức".
Được cái, chàng của mình chẳng hề để bụng. Ba mình nói to thế, chàng vẫn cười hề hề, còn đùa lại khiến ba mình rất mến. Đàn ông con trai không ngại xuống bếp phụ mình rửa rau nấu ăn. Ăn xong rồi còn phụ dẹp dọn chứ không ngồi trên xơi nước đâu. Vì thế, cả nhà mình ai cũng khen.
Nếu người ta đã chấp nhận bạn, thì dù bạn mập ốm, xấu đẹp ra sao, người đó vẫn yêu thôi. (Ảnh minh họa)
Hiện giờ, tụi mình đã cưới nhau gần 6 tháng rồi. Mình đang mang thai nên mọi công việc nhà, chồng mình làm hết. Không chỉ thế, chuyện ship hàng cũng do chồng làm luôn. Hàng ngày chồng mình đi làm ở công ty tới 11 giờ trưa về, đi ship rồi 2 giờ chiều lại đi làm tiếp. Vất vả cũng tội tội lắm.
Tuần trước, tụi mình về ngoại chơi. Nhà có cây dừa, mình bầu thèm uống nên ba mình leo hái (chồng mình mập quá, leo hổng nổi). Lúc leo xuống, ba mình trượt chân ngã.
Cả nhà mình hoảng loạn. Chồng mình vội vã bế thốc ông một cách nhẹ nhàng, chạy như bay vào nhà rồi đưa đi viện. Cũng may khoảng cách không cao, lại đưa đến viện sớm nên ba mình chỉ bị gãy chân, bó bột nửa tháng thôi.
Nằm viện, chồng mình chăm ba, dìu ba đi vệ sinh. Ba còn hay đùa bảo cũng may mình lấy chồng mập, chứ lấy chồng ốm chắc chẳng ai chăm được ba. Nhìn chồng, thấy anh cứ cười hề hề, rồi tỉ mỉ chăm ba, mình hạnh phúc lắm.
Nhiều lúc, anh cũng bảo giảm cân. Nhưng quyết tâm được vài hôm rồi lại đâu ra đấy. Thành ra đến giờ cân nặng vẫn chẳng suy chuyển chút nào. Nhưng mình chẳng hề chê bai gì, vì thế mình nghĩ lý do yêu ghét không nằm ở việc cân nặng của bạn gái, bạn trai đâu, nếu người ta đã chấp nhận bạn, thì dù bạn mập ốm, xấu đẹp ra sao, người đó vẫn yêu thôi, phải không mọi người?
Theo Afamily
Chồng hẹn đến khách sạn "đổi gió", vợ hí hửng đi ngay nhưng vừa nói tên chồng, cô lễ tân ngơ ngác: "Ủa, anh ấy có 2 vợ à?" Vào đến nơi, cô lễ tân cười rất tươi hỏi chị cần gì, chị nói tên anh ra, cô ta tìm một lúc rồi ngước lên hỏi chị: "Ủa, anh ấy có 2 vợ à?". Chị giật bắn mình, chị nghĩ có cái gì uẩn khúc đây nên chị lặng lẽ gật đầu rồi bảo: "Ừ, em cho chị số phòng đi". Anh...