Mong đợi một ngày được bình yên
Gió, mưa, bão tất cả dường như đang gào thét trong lòng ngực của tôi. Chiều nay Sài Gòn không mưa nhưng sao tôi thấy trong lòng mình đang nổi cơn sóng dữ. Có lẽ là cơn bão lòng đang dày xé trái tim tôi kề từ ngày tôi quyết định xa anh.
Mỗi khi nhìn mưa rơi, tôi luôn tự hỏi: “Nơi anh ở, giờ này có mưa không? Và lòng anh có đang dậy sóng như em không?”.
“Tách, tách” xung quanh chỉ có tôi, chiếc đồng hồ, tách cafe và cả tiếng mưa. Tôi không biết đó là tiếng trả lời, của mưa rơi, của tiếng đếm thời gian, của những giọt cafe hay chính tiếng lòng tôi đang thổn thức. Những tưởng hận anh, sẽ vùi chôn đi quá khứ, mong hiện tại được một ngày bình yên. Nhưng tất cả đều không như ý muốn, mỗi đêm hình ảnh anh vẫn chập chờn trong giấc ngủ. Tôi cố gắng đi tìm những niềm vui mới, cố gắng chạy trốn, chỉ mong có thể quên đi quá khứ. Nhưng tôi hoàn toàn bất lực, không thể nào xua đuổi được hình bóng anh trong trái tim mình.
Video đang HOT
Hận anh không được, nhớ về anh càng không thể. Vậy tôi phải làm sao? Càng nghĩ tôi càng trách anh, ngày xưa anh chỉ cho tôi cách để chấp nhận và yêu thương, vậy tại sao anh không nói cho tôi cách để quên đi một người.
Tôi mãi bị cuốn trong cái vòng lẩn quẫn mà chưa tìm ra được lối thoát cho mình. Rồi một người bạn khuyên tôi, hãy trở về nơi kỷ niệm của tôi và anh, hy vọng “Khơi kỷ niệm xưa, để vùi chôn kỷ niệm”. Có lẽ đây là cách tốt nhất cho tôi lúc này. Và tôi quyết định sẽ trở về. Tôi về không phải để nhớ về kỷ niệm, càng không phải để gặp anh, mà về để tìm quên. Nhưng cũng không ít người lo lắng cho quyết định của tôi, nếu trở về vô tình gặp anh tay trong tay cùng người khác, sợ nổi đau trong tôi càng nhân lên bội phần. Nhưng không, đó không phải là điều tôi lo lắng, từ lâu tôi đã mong đợi anh nói với tôi một lời chia tay, để tôi thấy thanh thản lòng ình, để tôi thấy không còn “nợ” với anh mà thôi.
Bây giờ nếu vô tình gặp lại canh bên cạnh người con gái khác, thì tôi cũng mĩm cười chúc phúc cho anh, như cầu chúc cho bao nhiêu cặp tình nhân khác, dù cho họ là người xa lạ tôi vẫn từng thầm mong như thế. Và thật sự nếu gặp lại nhau, thì ta vẫn xem là người xa lạ, phải không anh, cả hai chúng ta sẽ làm tốt điều này, vì chúng ta đã từng làm như thế rồi còn gì. Giờ tôi chẳng hy vọng hay mong chờ gì vào “một tình yêu đã c.hết” nữa. Tôi chỉ mong có một đêm ngủ ngon giấc, một trái tim lặng sóng, một giây phút được yên bình. Và hy vọng mãi mãi duyên phận đừng an bày cho chúng tôi gặp lại anh, để kỷ niệm trở thành quá khứ và quá khứ vẫn mãi là quá khứ.
Hội An ơi, hãy đợi ngày tôi trở lại. Hy vọng không gian trầm mặc của Phố Cổ, và dòng sông Hoài êm trôi sẽ giúp tôi vỗ về ru quá khứ ngủ yên. Một giấc ngủ chằng còn bóng hình anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tìm về với kỉ niệm
Tìm về lại nơi xưa, nơi chôn dấu bao kỷ niệm. Đã có thời em cố quên đi tất cả những kỷ niệm từng có ở nơi đó, con người, công việc và những ngày tháng em sống nơi đó.
Ngày em rời khỏi nơi đó như một sự chạy chốn, em biết khi em ra đi cho đến giờ đó vẫn là quyết định đúng đắn. Giờ đây em trở lại nơi đây, em như sống lại với tất cả. Nguyên vẹn trong tim. Gặp lại mọi người ai cũng ngỡ ngàng trước sự thay đổi của em, từ một con bé cứng đầu, ngang ngạnh giờ đây em đã thật sự thay đổi.
Có ai biết rằng em đã cố gắng rất nhiều để có ngày hôm nay. Người em muốn gặp nhất là anh nhưng em đã không thể, em biết gặp lại anh chỉ làm em thêm buồn, giờ này anh đã có gia đình có cuộc sống riêng. Quá khứ chỉ mãi là quá khứ phải không anh? Anh có biết không giờ nay em đang rất gần anh, có lẽ một phút nữa thôi em sẽ gặp anh trên con đường quen thuộc ngày nào.
Không em phải quay đầu thôi vì con đường em đi không bao giờ có thể chung đường với anh. kỷ niệm chợt vỡ oà trong nước mắt! Đã rất nhiều lần em bảo anh hãy quên tất cả quá khứ, sống với hiện tại. Vậy mà giờ này chính em lại không làm được điếu đấy. Anh, nếu như trước kia đến với em chỉ là cơn gió vô tình, như mây gió thoảng qua. Thì cũng xin hãy chân trọng nhau anh nhé bởi với em tình cảm em dành cho anh nguyên vẹn mối tình đầu.
Em biết em yêu anh nhiều lắm nhưng em không thể nói ra bằng lời, bởi em là thế. Giờ đây em vẫn không thể tìm cho mình một người, khi hình bóng anh vẫn còn nguyên vẹn trong tim. Nhiều lần nói chuyện qua điện thoại với anh, em vẫn thường bảo em có bạn trai rùi người đó rất thương em, yêu em. Anh hãy sống tốt với gia đình anh. Đừng bao giờ gọi điện cho em nữa. Thật sự em mong muốn được gặp anh, nhưng em biết điêu đó là sai trái, em sẽ làm khổ người khác. Mà chính ra là khổ em. Hãy sống tốt anh nhé! Nếu có lỡ gặp nhau xin hãy xem nhau là bạn. Đừng ngỡ như không quen biết nhau anh nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sợ mình sẽ mất anh Anh ơi, anh có biết không giờ này em đang rất nhớ anh nhớ da diết, mặc dù mình xa nhau gần 3 năm, cách nhau hàng trăm cây số nhưng trong tim em lúc nào cũng giữ hình bóng của anh. Anh à, em biết nhiều lúc vì xa nhau không lo được cho nhau 2 đứa cung buồn lắm, chưa nói...