Món sâu rán nhìn thì sợ nhưng ăn lại rất phê
Có 3 cách chế biến nhộng cọ ngon nhất là rang qua nấu với măng chua, rán vàng hay nướng vàng chấm gia vị cũng được.
Người Tày thường trồng cọ xung quanh nhà, trên đồi. Cây cọ ngoài che mát, thì lá dùng để lợp nhà sàn, cành cọ làm chiếu mành, thân cọ già làm ván cho nhà sàn, búp non cây cọ có thể đan nón, lõi dùng để xào, nấu canh ngon. Khi cây cọ chặt đổ xuống mục không thể làm gì nữa thì người Tày dùng để khai thác nhộng cọ, món ăn vừa độc vừa lạ.
Theo anh Ma Văn Tuấn (thôn An Phong, xã Tân Thịnh, huyện Chiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang) lên vườn đồi cọ của gia đình để tìm nhộng cọ đãi khách. Anh bảo món này quý lắm nên nó được ví như đặc sản của người Tày. Cầm chiếc rìu bổ mạnh vào thân cây cọ đã mục, anh Tuấn phang thân cọ bổ ra làm đôi.
Món ăn đặc sản của người Tày
Nhìn bên ngoài thân cọ có vẻ còn hơi cưng cứng, nhưng bên trong đã mục. Lấy con dao đầu nhọn chọc vào những kẽ cọ, người đàn ông kéo ra những chú nhộng cọ béo mầm. Có những con nhộng chín vàng đã cuốn kén, để chuẩn bị một chu trình nở ra con sâu cọ, gần giống như con bọ dừa nhưng nhỏ hơn.
Nhộng cọ khai thác tốt nhất là lúc bánh tẻ, chưa già. Một cây cọ dài tầm 7m, anh Tuấn khai thác được hơn 1kg nhộng cọ. Anh Tuấn bảo người Tày sau khi ngả cây cọ xuống, người ta dùng rìu chặt nham nhở vào thân cọ để sâu cọ dễ chui vào làm tổ, đẻ ra nhộng cọ.
Video đang HOT
Bổ thân cọ mục để bắt nhộng
Sau khi nhộng cọ được thu hoạch, người Tày Chiêm Hóa thường rửa rạch, trước khi chế biến ngâm qua nước muối loãng khoảng 10 phút. Chị Hoàng Thị Huệ, vợ anh Tuấn khẳng định, có 3 cách chế biến nhộng cọ ngon nhất là rang qua nấu với măng chua, rán vàng hay nướng vàng chấm gia vị cũng được.
Nhiều thực khách mới đầu nhìn thấy nhộng cọ có cảm giác quá sợ hãi, vì nhộng cọ to hơn cả con tằm. Nhưng khi rán vàng, chế biến nhộng cọ tỏa ra mùi thơm đặc trưng, khi ăn có cảm giác béo ngậy, ngọt.
Trong đời sống người Tày, một số người vẫn thích “ăn gỏi sống” nhộng cọ. Những con nhộng cọ sống được tẩm ướp gia vị, nhưng vẫn còn ngoe nguẩy liên tục được người ăn đưa vào mồm nhai kêu đán.h “bụp” một cái.
Khi hỏi một người ăn món này, anh ấy tả lại cảm giác là mát mát, bồn bột, ngòn ngọt. Nhộng cọ được ăm kèm rau sống, rượu cho cảm giác phê phê, lâng lâng, là lạ. Tuy nhiên, số người “dám” ăn nhộng cọ sống không nhiều, đa phần là tầm tuổ.i trung niên, thanh niên…
Theo Pháp luật Việt Nam
Hoá ra bánh trôi tàu ở Hà Nội còn có mấy người anh em thân thích xa cơ, đố bạn biết là gì?
Có tới 3 phiên bản bánh trôi tàu từ nhiều vùng miền mà có thể bạn chưa hề biết đến. Tuy nhìn khá giống bánh trôi tàu nhưng các món này vẫn mang các đặc điểm riêng biệt vô cùng thú vị đó.
Sau những ngày dài đằng đẵng chờ mong, cuối cùng thì những đợt gió lạnh đầu tiên đã về trên đất Bắc. Tiết trời này tự dưng thèm một món gì đó ấm nóng, dẻo ngọt, thơm cay mùi gừng để mà hít hà, để mà xuýt xoa. Thế rồi đầu óc cứ miên man những hàng bánh trôi tàu ở Hàng Giầy, Hàng Cân...
Nhưng bạn có biết, bánh trôi tàu còn có những người anh em thân thích xa từ khắp các vùng miền không? Cùng điểm danh đi này.
Bánh Coong Phù (Lạng Sơn)
Coong Phù hay còn gọi Coóng Phù, là một món ăn truyền thống của người Tày xứ Lạng. Giống như bánh trôi, Coong Phù được làm từ bột gạo nếp. Sau khi nhào bột thật dẻo, người ta lấy một miếng bột nhỏ, dàn mỏng và thêm chút nhân đậu xanh sên đường đỏ.
Từng viên bánh tròn xinh đều được điểm tô một chút vừng trắng. Để những chiếc bánh thêm phần bắt mắt, một nửa phần bột sẽ được thêm gấc chín để tạo thành màu đỏ cam. Khi có khách, người bán mới bắt đầu thả những chiếc bánh vào nồi nước đường đang sôi. Lúc bánh bắt đầu nổi lên, nồng thơm mùi gừng hòa quyện cùng mùi nếp mới cũng là lúc Coong Phù vừa chín tới. Người bán múc từng viên cam trắng xen kẽ ra bát, chan thêm nước đường gừng, điểm thêm dừa nạo, lạc rang và chút tinh dầu chuối là thực khách có thể bắt đầu thưởng thức. Ngồi bên bếp lửa hồng, húp một chút nước và cắn một miếng bánh dẻo thơm, tự dưng thấy cái lạnh tê tái nơi xứ Lạng như bay biến đâu mất.
Sủi Dìn (Hải Phòng)
Nếu ghé Hải Phòng vào một ngày đông, du khách có thể dễ dàng bắt gặp sủi dìn bên những gánh hàng rong nghi ngút khói. Vỏ bánh sủi dìn được làm từ bột nếp thơm, nhân làm từ vừng đen. Vừng đen và lạc được rang chín tới, giã nhuyễn và sên cùng dừa nạo tạo nên phần nhân thơm, béo, bùi cho chiếc bánh.
Nguồn ảnh: @yummie_lady, @immasamie
Dưới bàn tay tỉ mẩn của người thợ bánh, từng chiếc bánh xin xắn lần lượt hiện ra. Khi đã nặn xong, từng mẻ sủi dìn sẽ được thả vào nồi nước đang sôi. Sau "bảy nổi ba chìm", bánh sẽ được vớt ra ăn cùng với thứ nước riêng được chuẩn bị trước đó. Thứ nước sóng sánh màu cánh gián của mật mía, thơm dậy mùi cay nồng của gừng níu chân người thực khách ngồi xuống và gọi cho mình một bát sủi dìn. Để rồi bị những thứ mềm dai, dẻo thơm của vỏ bánh, những thứ ngậy thơm của vừng dừa, lạc rang cùng nước dùng ngọt thanh gây thương nhớ hoài.
Bánh Ngào (Nghệ An)
Vẫn là vỏ nếp dẻo thơm, nhân đậu xanh mềm bùi, ngập trong thứ nước ngọt ngào, nóng hổi, thơm lừng mùi gừng nhưng người dân xứ Nghệ lại có món bánh ngào. Chiếc bánh này lại là một khúc biến tấu đậm đà hơn về mặt màu sắc so với những người anh em xứ Bắc khi khoác trên mình một màu nâu cánh gián của mật mía.
Ngoài ra, bánh ngào cũng được nặn dẹt và có phần nhỉnh hơn về mặt kích thước. Giữa những ngày mưa phùn gió bấc, khi miếng bánh trôi qua cổ họng, lập tức như có một luồng hơi ấm bao phủ toàn cơ thể, tạo ra một cảm giác vô cùng khoan khoái, dễ chịu.
Theo Trí Thức Trẻ
Ngắm hoa tại vườn Nong Nooch Cách Pattaya 20km về phía nam, vườn nhiệt đới Nong Nooch là điểm du lịch rất "hút" khách ở Thái Lan bởi khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, thanh bình. Đặc biệt, đây còn là nơi trồng nhiều loài hoa lan quý, đáp ứng nhu cầu khám phá của du khách yêu hoa cỏ. Ảnh: internet Đến vườn nhiệt đới Nong Nooch, ấn...