Món quà trong ngăn tủ ‘tố giác’ chồng… ngoại tình
Phát hiện món quà rất đẹp trong ngăn tủ của chồng, cảm giác đầu tiên của cô là háo hức. Cả ngày cô cứ nghĩ mãi không biết anh ấy tặng quà mình nhân dịp gì?. “Mùng 8/3…. không. Kỷ niệm ngày cưới…không! Ngày sinh nhật… thì chưa đến!”. nhưng cô chờ mãi cũng chẳng thấy chồng nói gì
Cả hai vợ chồng cô đều theo đuổi cách sống hiện đại, độc lập. Có lẽ vì vậy nên dù đã làm đám cưới, về sống chung với nhau dưới một mái nhà suốt hơn một năm rưỡi giữa họ vẫn có những khoảng riêng. Cô tôn trọng ngăn tủ nơi anh đựng quần áo, những folder trên máy tính nơi anh lưu trữ giữ liệu công việc, tôn trọng cả những cuộc điện thoại, những tin nhắn bất kể ngày đêm của anh. Tất nhiên cô cũng nhận lại được sự tôn trọng tương tự từ chồng mình. Và cô đã từng cảm thấy rất thoải mái với cách sống vô tư đó.
Nhưng rồi một ngày cô bỗng cảm thấy không chắc chắn. Đó là khi cô phát hiện mình mang bầu. Khi đứa bé từ từ lớn lên thì cơ thể cô cũng thay đổi. Da mặt cô nổi nên từng mảng nám và bỏng rát. Việc đi lại của cô cũng trở nên khó khăn vì căn bệnh gai đốt sống. Lại thêm đôi chân bị tích nước, phù thũng trông rất dọa người. Chính những thay đổi đó khiến cô mệt mỏi và không còn cảm thấy mình có nhu cầu muốn được gần gũi chồng.
Trong khi đó chồng cô vẫn giữ thói quen tôn trọng những khoảng riêng tư của vợ. Điều đó có nghĩa là nếu cô không muốn thì anh tuyệt đối cũng không đòi hỏi. Hai người vẫn sống cuộc sống bình thường của hai vợ chồng trước đây, vẫn trò chuyện, vẫn ôm nhau trước lúc ngủ. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó, đã gần 6 tháng nay hai người chưa gần gũi hay đả động gì đến vấn đề quan hệ vợ chồng.
Vẫn trò chuyện, ôm nhau trước lúc ngủ nhưng gần 6 tháng nay hai người chưa gần gũi hay đả động gì đến vấn đề quan hệ vợ chồng (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Gần đây cô phát hiện có một món quà được gói rất đẹp và cẩn thận trong ngăn tủ của chồng. Cảm giác đầu tiên khi cô nhìn thấy món quà đó là hạnh phúc và háo hức. Cả ngày cô cứ nghĩ mãi xem không biết anh ấy tặng quà mình nhân dịp gì?. “Ngày Quốc tế phụ nữ…. không! Mùng 8/3…. không. Kỷ niệm ngày cưới…không! Ngày sinh nhật… thì chưa đến!”.
Nhưng sau đó cô chờ mãi cũng chẳng thấy chồng nói gì. Cô bắt đầu tò mò và theo dõi món quà. Một tuần sau thì cô không thấy nó ở trong ngăn tủ của chồng nữa. Cô biết, điều đó có nghĩa anh đã tặng một ai đó mà không phải là mình.
Từ khi xảy ra câu chuyện món quà đến nay đã gần 2 tuần. Cô suy nghĩ và dằn vặt ghê gớm. Tất nhiên là cô nghiêng về phương án chồng mình đang có nhân tình bên ngoài. Nếu như trước đây tình huống đó xảy ra cô sẵn sàng chia tay, cho anh ta đi luôn theo tình mới. Nhưng hiện tại cô đang bầu bí và sắp đến ngày sinh nở nên cô cảm thấy rất bất lực với sự mềm yếu, bạc nhược của mình. Cô chưa sẵn sàng cho việc ly hôn nhưng để ở trong lòng cô cũng cảm thấy rất khổ sở.
H.V
"Em không phải là số 1, em là tất cả của anh"
Mấy hôm trước, vừa thức dậy, thấy lọ hoa ly màu tím đang khoe sắc rực rỡ trên bàn. Thấy anh tần ngần nhìn, em vội thanh minh: "Sáng đi chợ, thấy cô bạn bán hoa, em mua ủng hộ nó". Nhưng không ai hiểu em bằng anh đâu, là em sợ anh đợi đến ngày 20/10 hoa sẽ đắt hơn ngày thường nên cố tình thay anh mua sớm đi vài ngày.
(Ảnh minh hoạ).
Ngày hai mươi, đối với vợ chồng mình không chỉ là ngày Phụ nữ, đó còn là ngày anh ngỏ lời yêu em. Mười hai năm rồi, mười hai năm chúng mình bên nhau, từ khi còn là những cô cậu sinh viên năm đầu, nay đã thành mẹ thành cha, đã gọi nhau là chồng là vợ. Mười hai năm vợ chồng mình dìu nhau qua cơn khốn khó, bằng tình yêu, niềm tin và nghị lực của chúng mình.
Đã có lúc anh ước gì giá như anh có thể kiếm được nhiều tiền, để mỗi khi đi mua áo quần em không phải dè dặt xem giá rồi lặng lặng bỏ đi. Để có thể đưa em đi khắp nơi, đến những miền đất xinh đẹp như mơ ước của em.
Em vẫn thường nói với anh rằng em là một người phụ nữ dễ bằng lòng. Em không cần nhà phải nhiều tầng, chỉ cần nhỏ nhắn và có nhiều hoa. Em không cần phải xe tay ga đắt tiền, miễn có xe đi là được. Em không cần điện thoại đẹp, chỉ đơn giản có thể gọi và nghe. Hạnh phúc của em chỉ là chăm chút cho chồng con mỗi bữa cơm ngon, là nhìn con gái lớn lên ngoan hiền, hiểu chuyện.
Và đôi khi anh cũng tự ru ngủ mình bằng sự hài lòng của em. Anh cũng nghĩ rằng, nếu như chúng ta có nhiều tiền, liệu cuốc sống có còn yên bình ấm cúng như này nữa không. Liệu có còn những tối nóng nực mùa hè, cả nhà dắt díu nhau ra đượng đi dạo để bớt tiền điều hòa. Những lúc ấy con gái đi giữa nắm hai bàn tay bố mẹ líu lo. Những lúc đó, mỗi câu anh trêu đùa đều khiến em vui cười như trẻ nhỏ.
Nếu mình có nhiều tiền, liệu anh có còn nhiều thời gian để dành cho vợ con, hay cơn lốc kim tiền và những mối quan hệ sẽ kéo anh đi từ những cuộc vui này qua cơn vui khác. Liệu em có còn chăm chỉ đi chợ tỉ mỉ chọn những thức ăn vừa đủ dinh dưỡng, vừa rẻ vừa tươi ngon hay mình lại suốt ngày cơm hàng cháo chợ còn bếp núc lạnh tanh, cửa nhà vắng vẻ.
Có lẽ là anh lo xa quá, cũng có lẽ là anh đã nghĩ nhiều quá. Nhưng nhiều khi tự nhiên anh cứ ước gia đình mình cứ mãi như thế. Mọi thứ cứ giản dị mà ấm cúng sum vầy. Anh cũng cứ AQ rằng "nhiều người sang giàu mà đâu có hạnh phúc, cứ thiếu thốn một tý như mình lại càng biết chia sẻ và gần gũi nhau hơn".
Nghĩ là nghĩ thế thôi, anh là đàn ông, là chồng, anh thấy thương vô cùng khi thấy em mua sắm gì cũng ba lần bảy lượt tính toán so đo. Cảm thấy thương em khi nhìn vợ người ta ra đường lượt là nhung gấm. Thậm chí đã có lần anh tự hỏi: "Chọn anh, liệu có phải là quyết định đúng đắn trong cuộc đời em không?
Đã có lần em hỏi: "Nếu những người thân yêu được đánh bằng số thứ tự, em sẽ là số mấy trong trái tim anh?". "Em không phải là số 1, cũng không phải là con số nào cả. Em là tất cả của anh". Lúc đó em bảo anh "dẻo mỏ nói điêu" mà ánh mắt chứa chan niềm hạnh phúc. Có những thứ anh không thể cho em được, nhưng tình yêu này, nhất định sẽ dành hết cho em.
Em ạ, hôm nay ngày 20/10. Anh sẽ xin nghỉ làm sớm, sẽ từ chối bữa liên hoan ở công ty. Anh sẽ mua một bó hoa xinh tặng em và con gái, sẽ mua một chiếc bánh ga-tô với mười hai cây nến tượng trưng cho mười hai năm tình yêu của chúng mình. Anh sẽ đi chợ, tự tay vào bếp chuẩn bị bữa cơm bằng đôi tay vụng về không quen nấu nướng.
Em đấy, đừng kêu hoa trong lọ vẫn còn tươi mà sao lại còn mua? Đừng kêu anh bày vẽ tốn tiền hoang phí. Đừng quy những món quà ra tiền điện, tiền sữa, tiền nước, tiền ga...Bởi vì hơn tất cả, nó là tấm lòng, là tình yêu, là tâm ý của anh.
Cảm ơn em đã đi cùng anh suốt chặng đường nhiều bất trắc khó khăn, và sẽ cùng anh đi tiếp cả cuộc đời nhiều chông chênh phía trước. Dù anh biết, con đường chúng mình đi, sẽ có lúc ghập ghềnh, sẽ có khi bằng phẳng, sẽ có ngày nắng đẹp, và cả ngày bão giông. Nhưng chỉ cần có em, có con ở cạnh bên, mọi khó khăn anh chỉ coi như là thử thách.
Cảm ơn em đã chọn anh để gắn bó. Và anh sẽ cố gắng để em thấy rằng em đã không hề sai lầm khi đặt tình yêu ở nơi anh.
Theo Dân Trí
Tôi phải thu mình trước chồng vì không muốn thêm tổn thương Anh nói nhiều câu làm tôi tổn thương kinh khủng, sau những lần như vậy tôi đã rất giận. (Ảnh minh hoạ). Chồng lớn hơn tôi 2 tuổi, vợ chồng tôi mới hơn 30 tuổi, sau 6 năm kết hôn tôi có cậu con trai kháu kỉnh và ngoan ngoãn. Vợ chồng tôi cũng như bao nhiêu cặp vợ chồng khác, cũng mặn...