Món quà đặc biệt mẹ chồng cũ tặng tôi ngày tái hôn
Mẹ chồng cũ khóc nghẹn tặng tôi món quà, rồi bà đưa tôi lên xe hoa.
Trong cuộc đời, bạn từng nợ ân tình của ai đó chưa? Còn với tôi, người khiến tôi cả đời mang nặng nỗi niềm khôn nguôi chính là mẹ chồng cũ.
Tôi và con trai bà chưa có một đám cưới nào nhưng đã kịp ràng buộc bằng một tờ giấy đăng kí kết hôn. Ngày ấy, chúng tôi tròn 20 tuổi, yêu thương bằng tình cảm vụng dại.
Thời gian mới yêu, mỗi lần anh đưa về nhà chơi, bà tỏ ra quý mến, chăm sóc tôi. Bà tâm sự, bà chỉ có một cậu con trai, nên coi tôi như con gái.
Ảnh minh họa
Nhà anh bên bờ sông xanh biếc, buổi chiều tắt nắng, tôi hay ngồi nhổ tóc sâu cho bà, nghe bà kể về quá khứ, về năm tháng tuổi trẻ đầy gian khó. Tôi không chỉ yêu anh bằng cảm xúc nam nữ mà còn bởi tình cảm mẹ anh dành cho tôi.
Tốt nghiệp đại học, bố mẹ tôi muốn con gái về quê, làm trong cơ quan nhà nước theo sự sắp xếp của hai người.
Thế nhưng, tôi kiên quyết ở lại Hà Nội, muốn được bên anh. Gia đình tôi biết chuyện, ngăn cản hai đứa đến với nhau, tôi đã chạy theo tiếng gọi trái tim, về quê anh đăng ký kết hôn, nguyện cả cuộc đời chăm sóc mẹ anh. Bố mẹ tôi phản đối cuộc hôn nhân này vì chê gia đình anh nghèo khó.
Tôi nghĩ, nghèo không phải cái tội, quan trọng anh có chí học hành, có hoài bão. Chứng kiến anh vật lộn mưa sinh, bám trụ thành phố, kiếm tấm bằng đại học, tôi càng vững lòng, tin mình đã chọn đúng người.
Video đang HOT
Mẹ anh thương tôi, dám đánh đổi tương lai về làm con dâu bà. Ngày đăng kí kết hôn, bà làm mâm cơm nhỏ, dâng lên tổ tiên, rồi mua tặng tôi chiếc áo sơ mi trắng.
Sự đời trớ trêu, chẳng ai ngờ. Đăng ký kết hôn được 3 năm, cũng là lúc anh chao đảo vì người con gái khác. Cô ta là em gái sếp tổng của anh.
Sự giàu có, từng trải tình đời, lại tiêu tiền không tiếc tay khiến anh lóa mắt. Anh thay đổi. Bạn biết đấy, tình yêu chẳng còn thì ở bên nhau chẳng khác nào bát cơm nguội rời rạc.
Tôi đành xa anh vào một chiều mưa tháng 8. Trước cổng tòa án, anh chỉ biết nói lời xin lỗi. Tôi thổn thức, đi hàng giờ dưới mưa, cho trôi đi ưu phiền.
Tối đó, tôi phóng xe về thăm mẹ chồng, gục vào vai bà khóc nức nở. Bà gọi cho anh, mắng xối xả.
Suốt 1 tháng, tôi chênh vênh, vẫn lưu lại nhà chồng cũ. Tất nhiên, anh cũng không xuất hiện, vì còn mải mê bên tình mới.
Mẹ chồng tìm cách hàn gắn, hết lời khuyên nhủ con trai cũng không được. Đến cuối cùng, tôi đánh chôn giấu đau thương, từ biệt bà.
Mẹ chồng cũ nói: “Kiếp này mẹ không có duyên làm mẹ chồng con thì con làm con gái mẹ, đừng cắt liên lạc với mẹ”.
Sau đó, bà nghĩ ngợi nhiều đến phát bệnh, sức khỏe ngày một yếu. Tôi nghe người ta nói, anh đón mẹ về thành phố chữa bệnh.
Mặc dù con trai có điều kiện khá giả, chăm sóc tận tình nhưng bà vẫn thương nhớ tôi. 5 năm trôi qua, sinh nhật, lễ Tết, bà đều nhờ người gửi quà tặng đến công ty.
Ngày tôi tái hôn, không hiểu bà biết bằng cách nào, tìm đến nhà. Bà trách: “Con gái cưới mà không báo mẹ biết”, nói xong bà đặt vào tay tôi quyển sổ tiết kiệm 300 triệu đồng.
Bà tiết lộ, đây là số tiền ngày xưa tôi gửi về biếu, bà không tiêu mà gom với tiền bán đất ở quê, làm sổ tiết kiệm, định đưa tôi và chồng cũ mua nhà. Kế hoạch chưa kịp thực hiện thì chúng tôi ly hôn.
Tôi òa khóc, ôm chặt gọi bà một tiếng mẹ. Lúc đưa tôi ra xe hoa về nhà chồng, bà khóc nghẹn. Chẳng ngờ đó cũng là lần cuối mẹ con gặp nhau.
Ba tháng sau, bà qua đời. Lúc nghe tin, tim tôi đau nhói, như mất mát đi thứ gì đó quý giá nhất cuộc đời…
Chồng cũ mất vì tai nạn, mẹ chồng gửi một vật khiến tôi mắc 'kẹt'
Sau ly hôn, chồng cũ tái hôn và bất ngờ mất vì tai nạn, mẹ chồng mới bất ngờ gửi thư và một vật khiến tôi rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Đến khi kết hôn về nhà chồng, tôi mới biết anh thuộc kiểu con trai cưng của mẹ. Con trai hiếu thảo không phải là điều xấu, nhưng gì cũng nhất nhất nghe theo mẹ mà không có chính kiến riêng đã góp phần đưa đẩy tôi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Chồng là con duy nhất trong gia đình có điều kiện kinh tế không đến nỗi nào. Thời điểm ấy cưới tôi, nhà anh đã đưa tiền thách cưới khá lớn khiến bố mẹ tôi không khỏi cảm kích. Nhưng đồng thời, mẹ chồng cũng dọa dẫm nửa đùa nửa thật với tôi, nếu không thể sinh con trai, sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà. Lúc đó tôi đã khá bức xúc, nhưng mọi chuyện cũng đã rồi, cũng sớm biết mẹ chồng khó tính nên cũng cho qua.
Sau nửa năm tôi có thai, nhưng không đạt được mong muốn của mẹ chồng. Sinh con gái, thái độ của mẹ chồng với tôi thay đổi đáng kể, thậm chí không cả đến thăm tôi trong viện.
Nửa năm sau khi tôi sinh con, mẹ chồng đã bắt đầu hối thúc chúng tôi sinh con thứ hai. Thực tế, tôi rất sợ hãi. Sau tất cả, đứa con đầu lòng đã là con gái. Nếu lần thứ hai không thể sinh con trai, thì kết quả có thể tưởng tượng được.
Thật không may, lần sinh thứ hai tôi vẫn không có được điều mẹ chồng mong ước. Dường như mẹ chồng đã quá thất vọng với tôi, vì vậy bà bắt đầu khuyến khích con trai lấy vợ mới, hoặc tìm cách gây cãi nhau giữa hai vợ chồng tôi, tìm cách phá hủy tình cảm.
Ảnh minh họa
Cuối cùng chồng nhu nhược, tôi cũng quá mệt mỏi nên quyết định ly hôn, mang hai con theo mình. Lúc này tôi chỉ còn cách chăm chỉ làm việc cả ngày lẫn đêm để đủ tiền nuôi sống con.
Còn chồng tôi, với trách nhiệm đẻ con trai nối dõi cao cả, nên chưa đầy 3 tháng sau khi ly hôn, anh đã tìm được một người phụ nữ khác để kết hôn. Vậy mà tuần trăng mật vẫn chưa kết thúc, anh bất ngờ ra đi sau một tai nạn xe hơi. Cô dâu mới cũng nhanh chóng biến mất. Dù gì vẫn còn tình cảm với chồng, lại là bố của con mình, tôi không khỏi xót thương anh.
Không lâu sau ngày anh mất, tôi bất ngờ nhận được một gói bưu phẩm. Trong là chứng nhận tài sản và một cuốn sổ tiết kiệm và một lá thư. Đó là mẹ chồng cũ gửi. Bà cảm thấy ân hận vì những gì đã làm với tôi và muốn xin tôi cho bà thêm một cơ hội.
Bà cho biết đó là số tiền bà đã tích góp cả đời. Giờ bà chỉ còn hai con gái và tôi là người thân.
Tôi thực sự không biết phải làm sao. Dù thế nào, hai con gái tôi vẫn là cháu của gia đình này, chúng xứng đáng được hưởng những gì để lại. Chưa kể cuộc sống của tôi hiện nay cũng quá khó khăn để trang trải cho hai con nên người.
Mẹ chồng tôi giờ cũng là người đáng thương khi không còn ai bên cạnh. Nếu tôi không tha thứ cho bà, có phải quá nhỏ nhen, dù gì cũng không biết bà sống được bao lâu nữa.
Nhưng nếu trở về, liệu tôi có trở thành người hám tiền mà bất chấp tất cả. Liệu tôi có thực sự cho qua được những gì mẹ chồng cũ đã làm với mình.
Bước chân ra khỏi tòa, mẹ chồng đứng chờ sẵn, nhét tờ giấy lạ vào tay khiến tôi bật khóc Tôi thương bà, nghĩ ly hôn đưa con đi cùng bà chỉ còn 1 mình như thế biết sống sao nên nấn ná, chịu đựng. Chào mọi người! Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng tới nay cũng hơn 10 năm. 18 tuổi tôi đi làm dâu cách xa nhà gần 300km. Hồi đó sau khi tốt nghiệp phổ thông tôi theo chị...