Món quà của mẹ vợ trước khi qua đời khiến con rể khó xử
Trước khi khuất núi, mẹ vợ đưa cho tôi một túi đồ, tôi quá đau xót nên cũng không để tâm xem bên trong có thứ gì…
Tôi lớn lên ở trại trẻ mồ côi nên từ nhỏ luôn thiếu thốn tình cảm. Sau này lớn lên, đi làm, tôi có người yêu rồi lấy vợ là điều vô cùng hạnh phúc bởi tình yêu đã giúp tôi lấp dần những khoảng trống trong lòng. Tôi cũng đặc biệt quý trọng mẹ vợ bởi bà rất tình cảm và tâm lý, cho tôi biết cảm giác có một người mẹ là như thế nào.
Tuy tôi không cha, không mẹ, kinh tế cũng không khá giả nhưng bà không hề chê bai. Ngày tôi về xin phép cưới, bà chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất là sau này tôi phải đối xử tốt với con gái bà. Ngày cưới, bà còn dúi vào tay vợ chồng tôi một chùm chìa khóa của một căn nhà – của hồi môn cho con gái và con rể.
Thực tế, mẹ vợ tôi là một người giàu có, tuy nhiên cuộc đời bà cũng có nỗi đau riêng. Theo như vợ tôi kể, mẹ vợ tôi từng có một đời chồng trước khi lấy bố cô ấy.
Hồi trẻ, ở quê, bà lập gia đình từ năm 19 tuổi và có 2 con trai với người chồng đầu, nhưng bà và mẹ chồng rất khắc khẩu nên thường phải chịu ấm ức. Đến năm bà 30 tuổi, chẳng may chồng cũ qua đời vì tai nạn giao thông, mẹ chồng càng đay nghiến vì cho rằng tại con dâu khắc chồng, mâu thuẫn ngày càng âm ỉ.
Sau này, khi gặp được người yêu thương mình, bà muốn tái hôn nhưng bị mẹ chồng kịch liệt phản đối. Khi quyết định đi bước nữa, mẹ chồng không cho phép bà mang theo đứa con nào, hơn nữa còn ngăn cản bà thăm con và khiến 2 con trai của bà nghĩ rằng mẹ ruồng bỏ họ nên luôn trách móc, ghét bỏ bà.
Đến khi mẹ chồng cũ mất, bà tìm về, 2 người con trai vẫn không tha thứ, không muốn tiếp xúc khiến bà vô cùng đau khổ.
Video đang HOT
Vợ tôi là con gái của bà và người chồng sau. Bố vợ là một người có tài buôn bán nên kinh tế rất khá, khi về chung nhà, bà hợp sức cùng chồng mở rộng kinh doanh, ngày càng trở nên giàu có. Nhưng không may, năm bà 49 tuổi, bố vợ lại mắc ung thư và qua đời.
Đau khổ và cô đơn, tất cả tình yêu thương bà đều dành cho con gái. Sau khi chúng tôi lấy nhau, bà cũng quan tâm tôi không khác nào con đẻ. Bà đã mua cho chúng tôi căn nhà trên thành phố để tiện công việc, còn bà vẫn ở quê để lo kinh doanh và hương khói cho bố vợ tôi.
Cuộc sống của vợ chồng tôi được mẹ hỗ trợ nên càng hạnh phúc và bình yên. Sau 3 năm kết hôn, chúng tôi có 1 bé trai xinh xắn và rất đáng yêu. Nhưng một lần nữa số phận lại quá nhẫn tâm với tôi và mẹ khi vợ tôi đột ngột bị đụng xe và không thể qua khỏi.
Mất đi người mình yêu thương nhất, tôi suy sụp và đau khổ trong suốt một thời gian dài. Con trai còn quá nhỏ, tôi phải gắng gượng thay vợ chăm sóc con nhưng cháu nhớ mẹ cứ khóc suốt, khiến tôi rơi vào tuyệt vọng. Lúc đó, mẹ vợ tôi đã nuốt nước mắt vào trong, bà bỏ lại nhà cửa và công việc ở quê để lên thành phố với bố con tôi. Bà nói rằng, bà cũng chỉ còn bố con tôi là người thân, từ lâu bà coi tôi như con đẻ. Giờ đây, bà sẽ ở lại để chăm sóc cũng như nương tựa bố con tôi để cùng nhau vượt qua.
Dần dần, nhờ có bà, tôi đã lấy lại được tinh thần. Hằng ngày, bà ở nhà trông cháu còn tôi yên tâm đi làm. Mọi người xung quanh đều nghĩ bà là mẹ tôi, tôi chỉ cười: ‘Vâng, đó là mẹ tôi’ và không giải thích bất cứ điều gì. Mẹ vợ chăm sóc bố con tôi chẳng khác nào ruột thịt. Thỉnh thoảng, bà cũng kể với tôi về cuộc hôn nhân của mình. Bà vẫn nhớ 2 người con trai nhưng đã rất nhiều năm như vậy, họ vẫn không hề liên lạc hay muốn gặp bà. Đó là điều bà thấy tiếc nuối nhất trong cuộc đời.
Bà cũng giục tôi tái hôn nhưng tôi chưa sẵn sàng. Vài lần, tôi thử hẹn hò nhưng không thấy hợp ai, hơn nữa đối phương khi biết hoàn cảnh của tôi, họ lại tránh né.
Vậy là tôi quên hẳn chuyện kết hôn, tập trung lo cho cuộc sống và sự nghiệp. Thấm thoắt đã 15 năm trôi qua, mẹ vợ tôi yếu dần vì bà mắc tiểu đường biến chứng. Tôi đưa bà đi chạy chữa khắp các bệnh viện nhưng kết quả không khả quan.
Trước khi chết, bà đưa cho tôi một túi đồ và khuyên tôi nên nhanh chóng tìm một cô gái tốt để bầu bạn, tôi quá đau xót nên cũng không quan tâm xem trong đó có gì. Sau khi lo hậu sự cho bà xong xuôi, tôi mới mở gói đồ ra xem, trong đó có một bản di chúc và một bức tranh gia đình ấm áp do con trai tôi vẽ tặng bà. Bên cạnh đó còn có một cuốn sổ tiết kiệm. Bà để lại tất cả tài sản cho bố con tôi. Ngoại trừ cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ đồng, bà nhờ tôi sau này liên hệ để giao lại cho 2 anh con trai bà, coi như món quà cuối cùng bà dành tặng họ.
Tuy nhiên, khi tôi liên lạc được thì những người con ấy không bằng lòng. Ngoài nhận sổ tiết kiệm như di chúc của bà, họ liên tục quấy rầy tôi vì muốn đòi thêm những tài sản khác của bà. Tôi đưa cho họ xem bản di chúc nhưng họ không tin, cho rằng tôi làm giả. Thậm chí, họ còn đến thẳng công ty nơi tôi làm việc để gây rối, nói tôi không giao hết tài sản sẽ không để tôi yên.
Có lúc tôi đã nghĩ hay trả hết cho họ để được yên thân nhưng nghĩ đến việc chính tay mẹ vợ giao tài sản cho tôi và tôi phải có trách nhiện giữ gìn nó cho con trai sau này. Hơn nữa bao nhiêu năm họ ruồng bỏ bà, không một ngày báo hiếu, kể cả khi bà nằm viện cũng không hề đoái hoài, thăm hỏi… thì tại sao tôi phải giao lại tài sản cho họ?
Bắt gian con rể trong khách sạn, mẹ vợ ngã ngửa khi "tiểu tam" là người không thể ngờ tới
Mẹ vợ những tưởng "tiểu tam" là cô gái xinh đẹp nào đó hơn đứt con gái mình...
Lan và Trí đến với nhau sau lần cùng dự sinh nhật một người bạn. Chính buổi hôm đó, những cử chỉ giản dị, rất đỗi mộc mạc của Trí đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng cô tiểu thư nhà giàu.
Lan mới đi du học nước ngoài về. Nhà cô có hai chị em gái nên không nói cũng biết cô được gia đình cưng chiều đến nhường nào.
Trong khi đó xuất thân của Trí cũng không tệ, anh con nhà buôn bán, lại là chủ một doanh nghiệp nhỏ. Cả hai người đều rất xuất sắc nhưng không hiểu sao ngoài 30 mà họ vẫn chưa chính thức công bố yêu ai.
Thấy Trí và Lan quen nhau, hai bên gia đình hết sức sức vun vén để đôi trẻ sớm về chung một nhà. Sau nửa năm người nhà mong ngóng thì Lan và Trí tổ chức một đám cưới hoành tráng khiến bao người ngưỡng mộ. Nhìn chú rể điển trai, cao lớn, vạm vỡ đứng cạnh cô dâu mảnh mai, yêu kiều, bố mẹ hai bên ai cũng mừng ra mặt vì con cái họ có bến đỗ hạnh phúc.
Thế nhưng, cưới nhau gần 3 năm mà Lan vẫn chưa mang bầu khiến bố mẹ Trí như ngồi trên đống lửa sợ con dâu là "cau điếc". Lạ nhất là người trong cuộc là Trí lại rất dửng dưng với chuyện đó, anh còn nói con cái là lộc trời cho, không cần vội.
Bắt gian con rể trong khách sạn, mẹ vợ ngã ngửa khi "tiểu tam" là người không thể ngờ tới (ảnh minh họa)
Hôm vừa rồi mẹ Lan đi dạo phố với hội bạn già. Bà bất ngờ nhìn thấy con rể trên phố, hơn nữa là hành động của Trí rất đáng nghi. Trí đi một mình nhưng lại phóng thẳng vào một khách sạn gần đó.
Trong lòng dấy lên ý nghĩ con rể ngoại tình, bỏ mặc con gái mình nên mãi không có tin vui, bà quyết định tiến vào khách sạn để bắt gian. Bà định bụng sẽ làm tanh bành mọi thứ, sẽ nói chuyện với ông bà thông gia để họ dạy lại con trai chứ làm gì có chuyện cắm sừng lên đầu vợ thế được. Dẫu gì Lan cũng là đứa dịu dàng, xinh đẹp, nết na lấy đâu chả được chồng. Vậy mà con rể dám ngang nhiên vào khách sạn với gái, càng nghĩ bà càng uất...
Lấy cớ chuyện gia đình, bà khéo léo nhờ lễ tân gọi cửa. Lúc cửa phòng mở ra, Trí thấy mẹ vợ nên giật mình kinh hãi nhưng anh cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần và từ từ nói chuyện với bà trong lúc bồ nhí vẫn đang xả nước xối xả trong phòng tắm.
Trong lúc mẹ Lan thao thao bất tuyệt nói Trí đừng thanh minh, bà sẽ không để yên chuyện này thì một người đàn ông cao to, lực lưỡng chỉ quấn mỗi chiếc khăn trên người bước ra khiến bà giật mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đúng lúc ấy thì Trí lên tiếng: "Con và Lan đều đã thỏa thuận từ trước khi tổ chức đám cưới mẹ ạ. Lan và con đều là người đồng tính nên chúng con thỏa thuận sẽ làm đám cưới che mắt thiên hạ, đôi bên cùng thoải mái đi với người mình thích thật sự.
Bản chất hôn nhân của bọn con chỉ là giao kèo với nhau thôi, con xin lỗi vì đã lừa dối bố mẹ nhưng thực tình chúng con cũng không có lựa chọn khác, mong mẹ hãy cho chúng con được sống là chính mình".
Ngã ngửa với những gì con rể nói, mẹ Lan lập tức cho Trí một cái bạt tai vì bao năm nay bà coi anh như con cái trong nhà mà anh lại hùa với con gái bà lừa dối tình thương của bà. Trí cúi mặt biết mình có lỗi nhưng anh cũng đâu có thể làm gì hơn lúc này.
Mẹ vợ "tuyên chiến", con rể ngán không muốn về nhà Em hỏi đi đâu thì chồng nói ở nhà khó chịu nên ra quán ngồi. Nếu cứ mâu thuẫn mẹ vợ con rể thế này, mọi chuyện rồi sẽ về đâu? Kính gửi chị Hạnh Dung, Em năm nay 32 tuổi, đã lập gia đình và vừa có bé thứ hai. Vợ chồng em tự lập nên khá vất vả, mọi việc đều...