Mới về làm dâu được 2 tháng mà tôi bị mẹ chồng cho “ăn mắng thay cơm”, khi bà về quê, vừa mở tủ lạnh mà tôi đỏ hoe mắt
Chỉ còn một mình ở nhà, tôi nhẩn nha mở tủ lạnh tìm thực phẩm nấu ăn sáng. Để rồi vừa mở tủ lạnh ra thì tôi không khỏi sững sờ với những gì nhìn thấy.
Tôi 24 tuổi, mới lấy chồng được 2 tháng. Trong 2 tháng làm dâu vừa qua, nói không ngoa chứ tôi thật sự phải ăn mắng của mẹ chồng thay cơm. Bất kể tôi làm điều gì bà cũng không hài lòng. Mà hễ không vừa ý là bà sẽ mắng tôi té tát không kiêng nể gì. Nếu chồng tôi đứng ra bênh vợ, bà mắng luôn cả anh.
Tôi mới về làm dâu, hơn nữa khí thế của mẹ chồng rất mạnh mẽ nên tôi chẳng bao giờ dám cãi lại bà nửa lời. Bị mắng cũng chỉ biết đóng chặt cửa phòng rồi khóc một mình mà thôi. Cũng chẳng dám tâm sự với chồng vì sợ anh bận lòng suy nghĩ chuyện nhà.
Hiện tại tôi vẫn đang ở nhà do vừa nghỉ việc ở chỗ cũ. Mẹ chồng – nàng dâu ở chung cả ngày nên càng có nhiều va chạm. Tôi tự hỏi không biết mình còn có thể chịu đựng được cảnh sống ngột ngạt và áp lực thế này đến bao giờ.
Hôm vừa rồi mẹ chồng tôi có việc về quê nội mấy hôm. Bà bảo sẽ vắng nhà khoảng 2, 3 ngày khiến tôi âm thầm nhẹ nhõm. Vậy là mấy ngày mẹ chồng đi vắng tôi sẽ được yên bình, không còn phải chịu ăn mắng nữa.
Tôi cảm động vô cùng trước tình cảm của mẹ chồng, mắt bất giác đỏ hoe. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sáng ấy khi tôi ngủ dậy thì mẹ chồng đã bắt chuyến xe sớm về quê rồi. Chồng tôi đưa bà ra bến xe rồi đi làm luôn. Tôi định dậy nấu bữa sáng nhưng anh bảo tôi cứ ngủ thêm, anh và bà sẽ ăn sáng luôn trên đường ra bến xe.
Chỉ còn một mình ở nhà, tôi nhẩn nha mở tủ lạnh tìm thực phẩm nấu ăn sáng. Để rồi vừa mở tủ lạnh ra thì tôi không khỏi sững sờ với những gì nhìn thấy. Trong tủ lạnh đầy ắp thịt cá, rau củ và hoa quả. Đáng nói còn có một tờ ghi chú của mẹ chồng để lại: “Mẹ kho nồi cá kho tộ chia nhỏ thành từng bữa. Mỗi bữa con mang ra cho vào lò vi sóng hâm nóng lại là được. Rau củ thì bữa nào nấu bữa đấy cho tươi ngon”.
Tôi không thể tin nổi, hóa ra tối qua mẹ chồng thức đến khuya để kho cho con dâu nồi cá kho trước khi về quê. Vì bà biết khoản nội trợ, bếp núc của tôi rất vụng, sợ mấy ngày bà đi vắng vợ chồng tôi chẳng biết ăn cái gì. Món cá kho cũng là món ăn tôi yêu thích nhất. Chẳng những thế từ chiều bà còn đi siêu thị mua sẵn rất nhiều rau củ và hoa quả cho vợ chồng tôi nữa.
Tôi cảm động vô cùng trước tình cảm của mẹ chồng, mắt bất giác đỏ hoe. Tôi cũng rất hổ thẹn vì đã nghĩ xấu về bà trong thời gian qua. Mẹ chồng mắng tôi có phần gay gắt nhưng cũng do tôi chưa tốt, bà chỉ muốn tốt cho tôi thôi. Phải làm gì để mẹ chồng vui vẻ và thấy tôi tiến bộ đây?
Về ăn giỗ bố mà vợ bị chồng đánh tím mặt, tức mình cô 'bật lại' khiến cả nhà há hốc ngạc nhiên
Đúng là nhiều khi không chuẩn bị tinh thần kĩ thì sẽ bị "sốc" sau hôn nhân. Em cưới xong mà bị hụt hẫng cái gì vậy, không thể nào tả rõ ra được, đúng là khi yêu và khi cưới khác nhau một trời một vực.
Chồng em là con một trong nhà, được chiều chuộng từ bé nên cũng nghe lời mẹ lắm, cái gì cũng phải hỏi ý kiến của mẹ rồi mới dám quyết. Đã thế mẹ chồng em tính nết lại quá quắt, chứ có được như người bình thường đâu. Trong mắt bà con trai là nhất, đi đâu bà cũng khoe: "Con trai tôi là bác sĩ bệnh viện Nhi, còn mở được cả phòng khám riêng, mấy ai mà được như nó".
Mẹ chồng em ăn ở thiếu công bằng, bà yêu con trai 10 nhưng với con dâu không thương nổi 1. Suốt ngày xúi bẩy con trai bỏ vợ, động tý lại chửi em láo. Trong khi thật sự từ ngày về làm dâu, chưa bao giờ em dám thái độ, hay ăn nói không đúng mực với gia đình, bố mẹ chồng. Em thấy mẹ người ta vun vén cho các con không được, đằng này thì...
Em đi làm có lương, tất nhiên thu nhập của em không thể bằng chồng nhưng em cũng chẳng phụ thuộc gì về kinh tế. Ít nhất chưa bao giờ phải ngửa tay xin tiền chồng. Tiền anh kiếm được bao nhiêu gửi mẹ giữ, vợ có bao giờ tơ hào được xu nào đâu. Vậy mà mẹ chồng suốt ngày đay nghiến em giống tầm gửi, ăn bám, rồi thì kém cỏi không bằng một phần con trai bà.
Mệt mỏi, nhẫn nhục, nhiều khi em cũng muốn bỏ quách đi cho rồi nhưng vì còn yêu, còn nặng lòng với chồng và vì còn đứa con chung nên em lại không đành.
Cuối tuần trước là ngày giỗ bố đẻ em. Biết mẹ chồng khó tính nên trước khi xin phép bà về quê em đã làm mọi việc, từ dọn nhà lẫn chuẩn bị đồ ăn trong tủ đủ 2 ngày em không có nhà. Chồng em hôm đó đi công tác nên buổi tối ăn xong em mới xin phép bố mẹ chồng. Thế mà chưa nói hết câu mẹ chồng đã chẹp miệng:
- Người chết cả chục năm rồi sao phải câu nệ đi lại làm gì nhiều. Năm ngoái về rồi năm nay thôi. Con gái lấy chồng phải theo phận nhà chồng, không thể tí tí lại nhảy tót về nhà đẻ được.
(Ảnh minh họa)
Nói thế nào bà cũng nhất quyết không cho em về. Em gọi điện cho chồng định nhờ lão gọi về nói với mẹ vài câu đỡ em, ai ngờ anh bảo: "Mẹ nói sao thì cứ thế mà làm, đừng lài nhài lắm chuyện".
Ức quá, em mặc kệ chẳng thèm đáp lại. Giỗ bố nhất quyết em phải về. Nghĩ rồi nhà chồng cũng sẽ hiểu thông cảm cho... Ai dè hôm về, vừa xách túi vào nhà em đã thấy cả bố mẹ chồng, với chồng ngồi sẵn đợi. Thấy em, chồng lập tức đứng dậy tát vợ nổ đom đóm mắt:
- Ai cho cô về ngoại mà cô dám về. Cô định làm loạn cái nhà này hả?
Không cho em giải thích, hắn túm tóc em đánh thêm vài cái nữa khiến mẹ hắn ngồi bên bàn uống nước cười hả hê. Hắn thì trợn mắt nghiến răng bảo tiếp: "Nói cô nghe, nhà là phải có tôn ti trật tự. Với tôi, bố mẹ chỉ có 1, còn vợ như cái áo, rách tôi ắt thay nên cô liệu mà sống, cãi mẹ tôi thì chỉ có đường bước".
Nghe tới đây, em ứa nước mắt. Biết không còn gì mà tiếc nuối nên em liền gặt phắt tay hắn ra khỏi người mà gằn giọng:
- Thế à, vậy thay luôn đi nhé. Nhưng nói cho mẹ con anh biết, sống tồi tàn như mẹ con anh, chẳng áo nào chịu nổi nên có muốn thay cũng chẳng có size nào vừa đâu.
Nói xong, em quay gót đi thẳng, hôm sau em gửi giấy ly hôn ký sẵn về cho hắn ký.
Kiên quyết ly hôn vì vợ "không đội trời chung" với mẹ Vợ chồng anh trải qua nhiều cuộc cãi vã nảy lửa, để rồi anh cũng phải nhượng bộ cô một phần: Không đưa mẹ về ở cùng nhà mà để bà ở trong căn nhà chung cư cùng 2 đứa cháu họ đang theo học đại học ở Đà Nẵng. Người đàn ông kể rằng phải khó khăn lắm họ mới trở thành...