Mới vào công ty em đã “cắm sừng” tôi để đi khách sạn với sếp
Cậu bạn ngồi cạnh vỗ vai tôi an ủi: “Ông có người yêu như thế mà không biết giữ, lại mang đến đây dâng cho sếp. Giờ có tiếc cũng đã muộn rồi”.
Tôi và em yêu nhau trước khi vào làm chung một công ty. Tôi là nhân viên thiết kế, khi biết công ty đang có đợt tuyển dụng kế toán, tôi đã bảo em gửi hồ sơ vì công việc ở công ty cũ của em không được ổn cho lắm. Nhờ kinh nghiệm mấy năm làm việc em đã trúng tuyển.
Trước ngày đi làm em dặn tôi: “Ở công ty bọn mình đừng có thể hiện ra mặt là hai người yêu nhau anh nhé. Cứ để em qua hai tháng thử việc đã, không sợ mọi người để ý lại khó khăn cho công việc của em”. Tôi đồng ý vì cũng không muốn mọi người xì xào bàn tán nhiều.
Vì thế dù ở gần khu trọ của nhau nhưng tôi và em mỗi người một xe đến công ty làm việc. Hết giờ làm ai về trước thì đứng đợi người kia ở địa điểm mà chúng tôi thống nhất trước. Chính vì vậy em đã làm nửa tháng mà không ai biết tôi và em là một đôi.
Có những cậu chưa vợ đã công khai buông lời tán tỉnh em. (Ảnh minh họa)
Sự xuất hiện của em ở công ty được nhiều chàng trai để ý. Có những cậu chưa vợ đã công khai buông lời tán tỉnh em khiến mặt tôi bừng bừng nhưng vẫn cố nén. Khi về nhà tôi trách em: “Lần sau em đừng có hùa theo tiếp chuyện với mấy cậu đó nữa nhá, anh không thích đâu”. “Ơ anh ghen à, chỉ là trêu đùa thôi mà. Em là nhân viên mới, thì cũng phải nói vài câu để làm quen chứ, chẳng nhẽ cứ ngồi ì ra một chỗ”, em vừa nói vừa ôm tôi vào lòng tỏ ý xin lỗi.
Nhưng em xinh đẹp, duyên dáng nên không chỉ mấy cậu nhân viên để ý mà em còn lọt vào tầm ngắm của sếp. Mấy hôm tôi thấy em cứ ra ra vào phòng sếp liên tục thì lo lắng không biết em đang bị khiển trách hay gặp khó khăn gì trong công việc. Lúc tôi hỏi em chỉ bảo: “Công ty đang có dự án mới nên sếp gọi vào trao đổi công việc”.
Rồi cũng từ hôm ấy, em thường xuyên phải đi tiếp đối tác với sếp nên cũng không đi làm và về cùng giờ với tôi nữa. Có những hôm em về phòng trọ rất khuya, người nồng nặc mùi rượu. Nhìn người yêu như thế tôi không thể chịu được: “Em cảm thấy làm được thì làm, không thì nghỉ đi. Em làm kế toán chứ có phải thư ký riêng cho sếp đâu”.
Video đang HOT
“Chỉ vài hôm nữa xong cái dự án mới này là em lại rảnh thôi anh à. Em có muốn thế đâu nhưng khó khăn lắm mới kiếm được một công việc tốt mà. Em chán phải đi xin việc lắm rồi”.
“Hay bọn mình cưới nhau đi em”, tôi ôm em vào lòng thủ thỉ. Nhưng em lại trì hoãn: “Sang năm đi anh, chờ công việc bọn mình ổn định đã. Cưới rồi lại con cái, không có tiền thì làm sao lo được cho con”.
Có những hôm em về phòng trọ rất khuya, người nồng nặc mùi rượu. (Ảnh minh họa)
Sau lần đó tôi vẫn không nghi ngờ gì em cả, chỉ cho đến một hôm tôi tình cờ nghe được câu chuyện của hai chị ở phòng trong giờ nghỉ trưa:
- Cái Loan kế toán mới sướng nhỉ, vừa mới vào làm chưa được nửa tháng mà đã được đi tiếp đối tác với sếp suốt. Như thế thu nhập chắc phải khá lắm.
- Ờ, nhìn em ấy mơn mởn thế cơ mà. Chả biết đi tiếp đối tác với sếp hai là đi tiếp sếp. Chuyện ấy thì có trời mới biết được.
Những lời lẽ của họ khiến tôi tỉnh hẳn ngủ. Người ngoài người ta còn nhận ra sự bất thường này mà tại sao tôi lại không nhận ra vậy? Tôi quyết tâm phải làm cho rõ chuyện.
Chiều ấy, khi em ra ô tô đi với sếp thì tôi cũng lấy lý do để xin về sớm và phóng xe theo. Chiếc xe đậu ở một nhà hàng, em và sếp đi vào. Cả buổi hôm đó tôi bí mật ngồi theo dõi ở một góc khuất của nhà hàng. Đúng là họ tiếp khách thật. Cuộc trò chuyện ăn uống kéo dài đến tận 8 giờ tối. Lúc này tôi đã định ra về vì cậu bạn ở nhà đang chờ chìa khóa mở cửa. Nhưng thấy em và sếp cũng ra về nên tôi dừng lại để tránh đụng mặt.
Trời xui đất khiến thế nào tôi lại không về nữa mà quyết định tiếp tục bám theo chiếc xe của sếp và tôi đã giật thót người khi chiếc xe ấy chầm chậm dừng lại ở một khách sạn. Cánh cửa xe mở, hai người tình tứ dắt nhau đi vào. Tôi dựng xe lao vội đến và tặng em một cái tát như trời giáng vào mặt: “Đồ phản bội, cô định lừa dối tôi đến bao giờ nữa hả”, rồi lên xe lao đi.
Chuyện tối đó chỉ có ba người chúng tôi vậy mà không hiểu sao hôm sau cả công ty đều biết. Từ đâu công ty đến cuối công ty ai cũng xì xào bàn ra tán vào. Cậu bạn ngồi cạnh vỗ vai tôi an ủi: “Ông có người yêu như thế mà không biết giữ, lại mang đến đây dâng cho sếp. Giờ có tiếc cũng đã muộn rồi”.
Một chị đồng nghiệp cũng tỏ ra thông cảm: “Chị thấy sếp và người yêu em đã có những biểu hiện lạ ngay từ những ngày đầu rồi. Chỉ có em là không nhận ra thôi!”
Tôi không ngờ quyết định bảo em nộp đơn vào công ty cũng chính là mang em đến với người đàn ông khác. Tôi không ngờ người mình hết mực yêu thương và muốn lấy làm vợ lại thay lòng đổi dạ nhanh đến như vậy. Mới vào công ty, em đã “cắm sừng” tôi để đi khách sạn với sếp. Phải chăng tôi đã quá tin em?
Theo Blogtamsu
Người yêu tương lai à, đừng đến tìm em...
Anh, phải chăng anh đang ở một vùng đất rực nắng nào đó và nghĩ về em. Và đang chuẩn bị những hành trang để lên đường tìm đến bên cuộc đời em, nhưng anh à đừng tìm và yêu người như em. Tội cho anh nhiều lắm người thương à...
Những ngày qua, những ngày mà từng cơn sốt cao và mệt mỏi biến những suy nghĩ trong em bỗng nhẹ tênh và thoải mái, em lại bỗng nghĩ đến anh - người tương lai của em. Em đã nghĩ phải chăng cái chuyện không có người yêu và cái cảm giác quên đi rằng mình biết yêu đâu phải khó đúng không?
Người như anh sẽ xứng đáng hơn với những con người tuyệt vời ngoài kia, hơn là em. Yêu em anh sẽ khổ, yêu em anh sẽ mệt mỏi lắm người ạ. Nên đừng kiếm, đừng tìm em giữa thế giới 7 tỉ người này nữa anh nhé!
Em muốn yêu, muốn được sống bên người đàn ông của cuộc đời em đến năm cùng tháng tận. Nhưng lúc này em đã hết cơ hội đó rồi người ạ. Đừng trách em vì bắt anh ngừng tìm kiếm, nhưng xin anh hãy dừng lại, hãy để em còn một chút vui vẻ, để em sẽ không phải lo lắng cuộc đời bệnh tật của em dày vò anh theo những tháng ngày còn lại.
Em muốn yêu, muốn được sống bên người đàn ông của cuộc đời em đến năm cùng tháng tận (Ảnh minh họa)
Nói ra những điều này có lẽ chẳng giống như những mong ước của em ngày trước, em cũng muốn rằng khi em đổ bệnh anh sẽ là người bên cạnh chăm sóc em với từng viên thuốc, từng cử chỉ yêu thương mà những con người yêu nhau vẫn thường làm. Nhưng em không xứng đâu anh. Em cũng muốn, mỗi khi đi làm về một ngày dài mệt mỏi với bề bộn công việc sẽ có anh đón em bằng nụ cười ấm áp xoá tan mọi muộn phiền và đơn giản hai ta sẽ cùng nhau nấu bữa tối và dìu nhau vào giấc ngủ khi đêm xuống. Nhưng em thực sự không xứng đâu anh
Em sẽ ổn thôi, hãy thôi nghĩ về em và tìm cho mình một hạnh phúc ngay ở thành phố nơi anh đang ở (Ảnh minh họa)
Em thật là lạ phải không? Tại sao nhận anh là người thương rồi lại nói câu đừng tìm em phải không? Bởi anh là người có lẽ dành cho em, và cũng bởi vì em không muốn cuộc đời nhuốm màu đau thương của em lại kéo cả anh vào. Em không muốn anh là người phải khổ vì em, một mình em khổ em có thể chịu được, từng cơn bạo bệnh rồi cũng sẽ khỏi, mệt mỏi vì cuộc sống rồi cũng sẽ nguôi ngoai, lạc lõng cô đơn rồi cũng nhanh trôi vào quên lãng. Đừng lo cho em anh à! Em sẽ ổn thôi, hãy thôi nghĩ về em và tìm cho mình một hạnh phúc ngay ở thành phố nơi anh đang ở, hãy thôi kiếm tìm em mà hãy quan tâm hơn người luôn để ý anh, bên cạnh anh chẳng hạn. Anh làm được phải không anh?
Em luôn muốn được người yêu của mình được hạnh phúc, được là một người luôn vui vẻ, chẳng lo toan, chẳng mệt mỏi vì em quá nhiều.Vậy, anh à hãy hiểu cho em khi bắt anh phải dừng lại cái việc tìm kiếm em, anh nhé! Có lẽ, những điều em gây tổn thương cho người khác đã đến lúc em phải trả giá và em không muốn người đàn ông của em phải khổ vì những gì em đã gây ra trong quá khứ. Yêu anh và muốn anh luôn được hạnh phúc - đó là thứ em cần lúc này.
Từng cơn ngủ trằn trọc em lại nghĩ về anh, nghĩ rằng liệu có phải em đang hoang tưởng cho một con người hoàn hảo đang đi kiếm tìm em không nữa. Bởi đâu đó vẫn có người nói rằng ai cũng có một nửa của mình và họ đang trên con đường để đến với nhau mà thôi. Nhưng hãy dừng lại công cuộc tìm kiếm anh nhé, bởi em muốn anh được hạnh phúc, một hạnh phúc trọn vẹn mà cuộc đời em chẳng thể mang lại cho anh và hãy để em được nghĩ tới anh như một nửa trọn vẹn bí ẩn, một con người mà có lẽ em có thể thuộc về. Người của tương lai à! Anh phải sống thật hạnh phúc đấy nhé! Những gì đau khổ còn lại xin hãy dành phần em.
Theo Blogtamsu
Bi kịch nuôi chồng ăn học 6 năm vẫn bị phụ tình Quả thật sau một ngày vất vả theo chồng, nghe hàng xóm kể, chị như chết lặng khi biết chồng chị là người nhẫn tâm. Anh ta đâu phải học hành gì, hiện chồng chị đã đi làm có công việc ổn định, nhưng vẫn xin tiền vợ hàng tháng. Anh chị vốn là bạn học với nhau từ hồi cấp 2, lại...