Mỗi tuần anh gặp tôi một lần khi cần sex
Mỗi tuần chúng tôi gặp nhau một lần và tất nhiên những lần đó chúng tôi đều vào nhà nghỉ.
Yêu 1 tháng đã dâng hiến
Tôi không biết định nghĩa thứ tình yêu anh dành cho mình là gì, cũng nồng nàn tha thiết, cũng đằm thắm dịu dàng, cũng ngọt ngào lắm! Còn tình yêu tôi dành cho anh đúng là từ trái tim mình, bằng cả tấm lòng và sự chân thành của người con gái yêu lần đầu. Tôi hiểu, chuyện tôi dâng hiến cho anh sớm như thế sẽ khiến anh nghĩ tôi là đứa con gái không nghiêm chỉnh. Nhưng thật may, giọt máu trên tấm ga trắng kia đã chứng minh cho anh thấy, tôi thật sự là người con gái của anh, anh là người đầu tiên của tôi.
Người ta nói, tình yêu nhanh đến nhanh đi, tôi và anh cũng không quá lâu để yêu nhau, nhưng đâu phải như thế. Tính tôi khác, đã yêu là yêu ngay từ đầu, nếu không có cảm tình, dù họ có kiên trì theo đuổi đến mấy tôi cũng không yêu. Vậy là tôi yêu anh, người đàn ông rất đỗi bình thường, không có gì khác biệt. Chúng tôi đến với nhau rất nhẹ nhàng, qua cuộc gặp với một người bạn chung. Tình yêu chớm nở và nồng nàn say đắm. Sau 1 tháng nhận lời yêu anh, chúng tôi đã làm &’chuyện ấy’.
Người ta nói, tình yêu nhanh đến nhanh đi, tôi và anh cũng không quá lâu để yêu nhau, nhưng đâu phải như thế. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh hạnh phúc ôm tôi vào lòng và thổ lộ những lời nói chân thành từ trái tim anh. Tôi cảm nhận được tất cả tình yêu của anh, tôi thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian này. Và cứ thế, đã được 5 tháng từ khi chúng tôi yêu nhau. Nhưng có điều lạ, những cử chỉ ân cần yêu thương say đắm cứ thưa dần.
Tình yêu hay là sex?
Tôi luôn nghĩ, anh là người vô tâm, chưa hiểu hết tâm lý con gái nên có đôi khi anh thờ ơ với tôi. Chưa bao giờ anh mua cho tôi một món quà dù là nhỏ, cũng chưa bao giờ anh tặng tôi thứ gì vào ngày lễ. Anh luôn nói, anh rất kém trong khoản quà cáp, lãng mạn. Tôi hiểu và thông cảm cho anh nhưng lòng vẫn có chút buồn dù tôi không thể nào nói ra. Tôi không thể đòi anh mua quà cho tôi được, như vậy anh sẽ nghĩ khác về tôi.
Công việc của anh rất bận, anh thường xuyên phải đi công tác trong tuần. Những buổi tối tôi rảnh thì anh không rảnh vì anh còn bận đi dạy thêm (anh làm giáo viên). Thế nhưng tôi rất buồn dù rất muốn hiểu cho anh. Tình yêu của hai đứa chỉ bằng những tin nhắn và thi thoảng là những cuộc điện thoại tâm sự dù không xa nhau là bao. Anh nói, đi làm về rồi tới khuya, không còn thời gian để đi chơi nữa nên mong tôi thông cảm. Tôi cũng gật đầu đồng ý vì thương anh.
Tôi yêu anh nhiều lắm nên hàng ngày luôn khóc vì nhớ anh. (ảnh minh họa)
Mỗi tuần chúng tôi gặp nhau một lần và tất nhiên những lần đó chúng tôi đều vào nhà nghỉ. Như thế, cả hai mới có chốn riêng tư. Và những lúc gần gũi như thế, tôi và anh lại cảm thấy rất hạnh phúc, tình cảm lại mặn nồng như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra giữa hai người. Nhưng rồi, anh lại bận rộn, rồi lại gặp nhau mỗi tuần một lần khiến tôi buồn và cảm giác anh vô tâm, hay tình yêu với anh bây giờ chỉ còn lại là thứ quan hệ ấy? Nếu thật như vậy, liệu có bền được không?
Tôi yêu anh nhiều lắm nên hàng ngày luôn khóc vì nhớ anh. Có lần tôi nói cho anh những tâm sự thật tự đáy lòng mình như thế, anh cũng khuyên tôi đừng nghĩ linh tinh, cứ tin tưởng ở anh, anh đang mải mê kiếm tiền lo cho tương lai của hai đứa. Vậy là tôi lại được an ủi phần nào. Bạn bè nói tôi mù quáng, tôi cũng có chút nghi ngờ, vậy nhưng lại không thể làm khác vì đã quá yêu anh. Tôi nên làm gì, có nên dừng cuộc tình này lại không?
Theo Eva
Cả yêu và cưới có 1 tháng
Khi đã trải qua 3-4 mối tình, tôi mới cảm nhận, tình yêu là thứ gì đó rất xa xỉ. Với tôi cái gọi là tình yêu không còn thiêng liêng như nó vốn có nữa. Tôi mệt mỏi vì phải tìm kiếm tình yêu khác, mệt mỏi với những cuộc hẹn hò, tìm hiểu, giận hờn và khóc lóc. Tôi muốn yên phận.
Nói như vậy không có nghĩa tôi là loại phụ nữ lăng nhăng, nay yêu người này mai yêu người khác. Chỉ là duyên số chưa tới, chỉ là số phận không cho tôi đứng yên một chỗ dù tôi rất muốn. Tôi muốn được nghỉ ngơi, muốn được có cảm giác bình yên bên một người đàn ông nào đó mà tôi yêu thương những cuối cùng, những mối tình ấy đều gặp trắc trở. Hoặc là họ từ bỏ tôi hoặc là không hợp nhau và chúng tôi cảm thấy không thể tiếp tục cuộc tình này.
Cuộc tình thứ 4 thất bại, cảm giác rã rời, tôi mệt mỏi nằm nghỉ và úp mặt vào gối nhưng không khóc. Tôi không còn nước mắt để rơi cho những cuộc tình này nữa, đã quá từng trải, đã nếm đủ cay đắng ngọt bùi, nếm đủ những cung bậc cảm xúc của tình yêu. Tôi muốn dừng lại tất cả. Nhưng tuổi tác của con gái lại không cho phép tôi làm như thế, tôi phải lấy chồng, phải có gia đình và sinh con nếu không muốn làm một bà mẹ đơn thân. Và tôi quyết định sẽ vững vàng hơn, không phí hoài thời gian nữa.
Tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này với tư tưởng ổn định, yên bề gia thất, tôi không muốn phiêu lưu nữa, không muốn phải mệt mỏi nữa và tôi chọn anh. (ảnh minh họa)
Người đàn ông tán tỉnh tôi, đem lòng yêu tôi cũng đứng tuổi, hơn tôi tầm 8 tuổi. Anh có công việc và thu nhập ổn định, lại có nhà cửa riêng nên tôi đã đồng ý cho anh tìm hiểu. Thời gian ấy chỉ có 1 tháng tròn từ khi quen đến khi yêu nhau. Nói là yêu thì cũng chẳng đúng, chỉ là tôi không cảm thấy ghét bỏ con người này, cảm thấy có tình cảm với anh, cảm thấy có chút hứng thú và có thể yên tâm nếu lấy anh làm chồng. Tôi biết, mình làm thế là không phải với anh, nhưng có thể cuộc sống vợ chồng sẽ khiến tôi dần yêu anh hơn.
Chúng tôi lấy nhau vì anh cũng đang cần lấy vợ. Tôi là người hợp với những tiêu chí anh cần. Cuộc hôn nhân sang trọng, bạn bè ai cũng mừng cho tôi dù họ cũng không ngờ chỉ vài ngày trước đó tôi còn mới nói chia tay người yêu mà giờ đã lấy chồng. Nhưng tôi mặc kệ, họ vui, chỉ có tôi không thể cười vì đám cưới này chưa đủ hạnh phúc với tôi. Nhưng không sao, tôi biết, khi đã là vợ tôi cần làm gì cho gia đình, tôi cần chăm sóc chồng như thế nào.
Không biết ngày mai ra sao, nhưng tôi sẽ cố gắng vì người ta cũng thật lòng yêu tôi. (ảnh minh họa)
Tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này với tư tưởng ổn định, yên bề gia thất, tôi không muốn phiêu lưu nữa, không muốn phải mệt mỏi nữa và tôi chọn anh. Người ta nói cái gì nhanh đến rồi cũng nhanh đi, nhưng tôi hi vọng cuộc hôn nhân của tôi không như vậy dù tình yêu thật ít ỏi. Những gì đã qua khiến trái tim mềm yếu mệt nhọc, muốn được nghỉ ngơi. Lấy chồng thôi, hãy lấy chồng, đó là tất cả những gì tôi nghe được từ con tim mình. Chẳng sao cả, yêu thế thôi khi những cuộc tình ấy cũng trôi đi vô vị và tẻ nhạt, cũng chỉ nhận được bi thương và sự chia ly.
Tôi vẫn đang sống, vẫn là người vợ hiền, con dâu thảo. Không biết ngày mai ra sao, nhưng tôi sẽ cố gắng vì người ta cũng thật lòng yêu tôi. Rồi khi có con, tôi hi vọng sự lựa chọn này là đúng đắn. Một người chồng, người cha có thể lo cho mẹ con tôi cuộc sống đầy đủ, đó không phải là mơ ước của riêng mình tôi.
Theo Eva
Tâm sự gã trai quê 'moi' gia sản nhà vợ Tôi biết khi kể câu chuyện của mình, nhiều người sẽ bảo tôi là thằng đào mỏ, thằng đểu cáng, tham lam... Tôi không phủ nhận! Chính bản thân tôi khi nhìn lại, tôi cũng luôn bị hai chữ hèn và tham ám ảnh. Thế nhưng đã là con người, chẳng mấy ai tự tin thoát khỏi vòng xoáy của vật chất. Tôi...