Mọi trái tim tổn thương rồi đều sẽ được chữa lành
Chúng ta đều là con gái, dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng vẫn cần người che chở và bảo vệ. Mà, con gái càng mạnh mẽ thì càng yếu đuối, càng dễ bị tổn thương.
Là con gái, ta không cho phép mình yếu đuối, đứa con gái sống tình cảm, nhưng cũng đủ lí trí để biết buông những thứ chẳng xứng đáng với mình. (Ảnh minh họa)
Dù là vô tình hay cố tình, chúng ta đều nắm trong tay những hạnh phúc và lại để tuột mất nó, luyến tiếc, hối hận đó cũng chỉ là những cảm xúc nhất thời. Khi mất đi một niềm thương yêu ai mà chẳng phải như thế. Nhưng cũng phải đủ thông minh để hiểu, có những hạnh phúc tắc đường chưa thể đến và có những hạnh phúc lạc đường nên để nó qua đi.
Bước qua một tổn thương là điều khó khăn, nhưng không phải là không thể. Trong tình yêu, chẳng ai mong tỏn thương và cũng chẳng ai mong bị làm cho tổn thương. Nhưng cũng phải đủ lí trí để hiểu, tình cảm không phải là một chương trình được lập trình sẵn, lúc nào đến, lúc nào đi đều được thông báo trước.
Chúng ta đều là con gái, dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng vẫn cần người che chở và bảo vệ. Mà, con gái càng mạnh mẽ thì càng yếu đuối, càng dễ bị tổn thương. Khi một đứa con gái bị tổn thương đến giới hạn, nó sẽ trở lên lạnh lùng, dè chừng và tàn bạo. Nhưng, nó cũng sâu sắc hơn, biết yêu thương bản thân hơn.
Bước qua một tổn thương là điều khó khăn, nhưng không phải là không thể. (Ảnh minh họa)
Thứ đã mất đi vốn là thứ chưa bao giờ thuộc về mình. Vì vậy, không cần nuối tiếc, không cần níu kéo…
Buồn cứ buồn, khóc cứ khóc. Vì chẳng có nỗi đau trường tồn, chỉ có nỗi đau cố chấp mà thôi.
Video đang HOT
Ta sợ bị bỏ rơi, sợ cảm giác cô đơn, nhưng lại luôn ném mình vào một chiếc hộp đầy màu u tối của sự tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lạnh ngắt tới thắt tim, từng nụ cười cay nghiệt và dữ dằn… Đủ thấy những yêu thương nhạt nhòa, vội vã như những cơn mưa đành hanh Sài Gòn.
Ta từ bỏ những yêu thương, thu mình vào sự cô đơn với vỏ bọc mạnh mẽ, độc lập. Để rồi khi hụt chân nhìn lại, ta thấy mình đã bỏ qua bao nhiêu cơ hội với bao nhiêu người tốt hơn, khi ta cứ mãi lấy quá khứ đau thương là thước đo cho hiện tại. Thật ngốc nghếch.
Là con gái, ta không cho phép mình yếu đuối, đứa con gái sống tình cảm, nhưng cũng đủ lí trí để biết buông những thứ chẳng xứng đáng với mình. Con gái bản lĩnh là tự mình bước qua đau thương, tự mình cân bằng lại cuộc sống mà không phụ thuộc vào bất cứ ai. Lúc ấy, ta sẽ biết yêu thương bản thân nhiều hơn, trân trọng những gì ta đang có.
Hãy tin rằng, rồi có một ngày, có người sẽ đến và đánh thức trái tim đang ngủ quên…
Có một bàn tay nắm lấy một bàn tay, có một hơi ấm quen thuộc từ những cái ôm nhẹ nhàng từ đằng sau. Có những lời nói yêu thương không khoa trương mà chân thật… Cho một cô gái đã biết mỉm cười với hiện tại, thôi không day dứt về quá khứ, về những đau thương đã qua.
Yêu thương bằng một trái tim đã từng rỉ máu bởi những vết thương, đôi lúc thấy chênh vênh, nhưng đôi lúc cũng thấy bình yên đến lạ. Một tình yêu chẳng ồn ào, chẳng vồ vập như những mối tình non nớt đã qua. Chằng cần hứa hẹn cho tương lai, chỉ cần cả hai đều biết hướng tới tương lai, cố gắng vì những điều tốt đẹp cho tình yêu. Vẫn yêu nhau nhiều, vẫn nhớ nhau nhiều, vẫn yêu bản thân nhiều hơn… Tình yêu của những trái tim trưởng thành.
Đã từng một lần yêu, từng một lần trải qua mất mát của tình yêu, người ta càng hiểu ra rằng chẳng có tình yêu nào là mãi mãi, và chẳng có lời hứa nào là đáng tin. Chỉ có những khoảnh khắc ngọt ngào vẫn còn mãi trong tim những người đã từng yêu chân thành.
Bởi vốn dĩ, những trái tim đã từng tổn thương luôn xứng đáng được yêu thương gấp nhiều lần hơn thế!
Theo Blogtamsu
Chúng ta chưa từng nói yêu nhau, dù chỉ một lần!
Mình đã đi cùng nhau một quãng đường không thật lâu nhưng thật sâu phải không anh? Mình chưa từng nói yêu nhau, dù chỉ một lần nhưng cả hai đều hiểu có những điều không thể gọi thành tên, có những tình cảm để trái tim cảm nhận.
Cảm ơn anh, chàng trai đã mang đến những an yên trong lòng... (Ảnh minh họa)
Có những khoảnh khắc trôi qua không trở lại nhưng vương hoài nhung nhớ, có những người chỉ kịp ghé lại đôi lần nhưng gieo bao yêu thương khó bỏ, có những điều bình dị nhưng vẫn sẵn sàng đánh đổi để giữ lấy. Là anh, chàng trai có nụ cười Hà nội, đã kéo em ra khỏi những ngày tháng rong dài với cô đơn.
Hà Nội những ngày cuối mùa đông, nắng mắc kẹt trên cành cây cao chót vót, để mặc gió chầm chậm rượt đuổi theo đám lá khô rơi lả tả. Hà Nội cứ bình yên và lặng lẽ như ngày anh đến bên em. Hà Nội vội vàng, bọn chen trong tiếng còi xe réo lên inh ỏi nhưng Hà Nội thật êm đềm và nhẹ nhàng qua đôi mắt trong veo và nụ cười rất duyên của anh. Nụ cười Hà Nội, nụ cười đủ để làm tan chảy trái tim một cô bé bướng bỉnh.
Cảm ơn anh, chàng trai có nụ cười Hà Nội...
Cảm ơn anh, một người dù chỉ là quá giang qua cuộc đời em một lần, rất ngắn nhưng đủ để em biết được những rung động, thổn thức và cả những đợi chờ biết rằng người không về. Mình đã đi cùng nhau một quãng đường không thật lâu nhưng thật sâu phải không anh? Mình chưa từng nói yêu nhau, dù chỉ một lần nhưng cả hai đều hiểu có những điều không thể gọi thành tên, có những tình cảm để trái tim cảm nhận. Mình đã từng rất hạnh phúc, là hạnh phúc của hai kẻ cô đơn vô tình chạm nhau trong phút chốc...
Cảm ơn anh, chàng trai có nụ cười Hà Nội... (Ảnh minh họa)
Có những ngày Hà Nội lặng thinh, chẳng xô bồ, chẳng vội vã; Hà Nội cuộn mình trong những giấc mơ dài không lối. Là những ngày em nhớ anh, nhớ nụ cười ấy biết bao nhiêu. Là những ngày Hà Nội không nắng, không gió, không anh, em đi tìm những an yên và ngọt ngào trong nụ cười thuở ấy.
Dù chuyện tình mình buồn như hai nửa chông chênh nhưng không quá nhiều thương tổn bởi cả hai đều hiểu cần giữ lấy những gì trong nhau để mai này nhớ lại sẽ là hạnh-phúc-từng-có chứ không phải muộn phiền đã qua.
Cảm ơn anh, chàng trai đã mang đến những an yên trong lòng...
Anh biết không, khi nhớ về một người, chẳng cần phải nhớ cho đủ, cho đầy, chỉ cần nhớ thật sâu và thật lâu. Chỉ cần nhớ duy nhất một điều về anh em cũng đã thấy hạnh phúc, dù nó không trọn vẹn nhưng em biết như thế đã đủ vỗ về những yêu thương.
Chàng trai ạ, em rất nhớ nụ cười ấy, năm xưa! Giữa trời chiều Hà Nội buông sắc tím đổ lênh láng vào lòng người cái lạnh đầu đông se sẽ, anh cười, nụ cười đủ ấm mùa đông và tan chảy trái tim em. Nụ cười ấy ôm trọn cả những bình yên của Hà Nội và nằm trọn vẹn trong tim một cô gái xứ lạ, để mãi đến sau này em cũng không thể tìm lại được...
Em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của riêng mình để giữ lấy nụ cười ấy, vì em biết hạnh phúc của em chính là lúc thấy anh cười. Hà Nội như đứng im, chiếc đồng hồ bỗng nhiên dừng lại, không nhích thêm một tích tắc. Vì nụ cười ấy là Hà Nội trong em.
Kí ức chỉ thực sự vẹn nguyên khi thời gian không đủ sức mài mòn quá khứ và trái tim một người vẫn còn đong đầy yêu thương, không oán, không trách dù chuyện tình đã cũ, nằm im thì lúc đó nhận ra mình đã từng yêu rất nhiều.
Em biết giờ đây nụ cười ấy đã không dành trọn cho em nữa, nó thuộc về một người nào đó nhưng em có quyền giữ lấy nó, để ở một góc sâu trong tim. Nhớ anh em sẽ gượng mở xem.
Anh thuộc về Hà Nội, nụ cười ấy cũng thuộc về Hà Nội mà không thuộc về em. Nhưng nó đã từng mang đến hạnh phúc, tình yêu và những điều ý nghĩa nhất của tuổi trẻ.
Cảm ơn anh nhé, chàng trai có nụ cười Hà Nội đã từng khiến trái tim em dành trọn thương yêu...
Theo blogtamsu
Yêu tôi nhưng anh vẫn muốn gặp người con gái khác Tin nhắn anh viết nhớ nhung, muốn gặp cô ấy, nhưng trong thời gian đó anh đang yêu tôi cơ mà? Tôi từng có một tình yêu rất đẹp, vậy mà giờ đã chỉ là quá khứ cách đây đúng một ngày. Tôi không biết tôi có đủ sức để vượt qua cú sốc này không. Tôi và anh yêu nhau được gần...