‘Mối tình với anh họ bị cả nhà phản đối kịch liệt’
Mình năm nay tuy mới 21 tuổi nhưng đi làm được 2 năm rồi. Gia đình mình ở vùng nông thôn nên học hết cấp 3 là đi làm ngay.
ảnh minh họa
Được cái, có một khu công nghiệp mới ở cách chỗ nhà mình sống hơn chục km nên mình xin vào đó làm công nhân cũng ổn. Các bạn cũng biết là người ở quê thì không đi học nhiều, tuy những người học Đại học có nhiều hơn ngày xưa rồi nhưng nhiều người vẫn chỉ học hết cấp 2, cùng lắm là cấp 3 rồi đi làm. Mình là 1 trong số đó.
Hàng ngày, mình đi làm bằng xe máy, sáng đi tối về. Lúc đi làm ở nhà máy, mình thường chơi thân với người cùng quê hơn, nhưng đa số là cùng huyện, cùng xã chứ cùng thôn thì chỉ có đúng một người nữa, là T., nhà cũng gần nhà mình. Vì ở gần nhau như thế nên về sau, mỗi ngày đi làm mình đều sang đón T. đi cùng xe máy cho đỡ tốn xăng, cũng có hôm thì T. đi sớm hơn và sang đón mình. Chuyện này diễn ra thường xuyên nên bố mẹ mình và bố mẹ T. đều quen. Chưa kể, nhà mình với nhà T. có họ hàng xa, tuy cũng cách tới mấy đời rồi nhưng vì là hàng xóm láng giềng nên cũng khá là thân thiết với nhau. Mỗi lần sang nhà là bố mẹ T. niềm nở lắm.
Đi làm cùng nhau như vậy, dần dà, mình và T. càng ngày càng chơi thân, có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, kể cả là những chuyện trong nhà cũng chẳng giấu giếm vì đã rất tin tưởng nhau. Nhà ai có việc gì là đứa kia lại sang giúp. Đến mùa, T. giúp bố mẹ mình đi gặt, đi cấy, còn mình thì qua nhà bên đó giúp gánh lúa, phơi thóc. Hai đứa làm cùng nhau nên vui, mà chẳng biết mệt mỏi là gì. Thỉnh thoảng, buổi tối rỗi rãi, mình cũng rủ T. cùng đi chơi, đi ăn chè… Mình và T. cứ thế rồi yêu nhau, cũng chẳng có gì lãng mạn như mấy bạn ở thành phố mà hay thấy trong phim đâu, chỉ đơn giản là quan tâm nhau, giúp đỡ nhau trong cuộc sống, rồi cùng xây dựng tương lai.
Lúc mới quyết định yêu nhau, T. cũng băn khoăn và hỏi mình về chuyện 2 đứa có họ, mình cũng suy nghĩ nhiều lắm! Mình tâm sự với mấy anh chị làm cùng tổ trong nhà máy thì thấy nói là qua 3 đời là có thể lấy nhau rồi, pháp luật quy định thế. Xong có một anh còn dùng điện thoại lên mạng, tìm một trang web có thông tin đó và đưa cho mình đọc, lúc ấy mình mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc kể với T. chuyện đó, thấy T. mừng ra mặt, cũng có vẻ như trút được gánh nặng (giống mình lúc trước), thế là 2 đứa yên tâm về chuyện này, chẳng còn phải lo nghĩ gì nữa.
Mình với T. thì biết nhau từ nhỏ rồi, bắt đầu chơi nhiều từ cấp 2 vì cùng đi sinh hoạt thiếu niên – nhi đồng tập thể ở thôn mỗi dịp hè, nhưng chơi thân thì là từ hồi đi làm cùng, còn chuyện yêu đương thì mới chính thức được 8 tháng thôi. Lúc đầu, 2 đứa còn giấu phụ huynh và mọi người xung quanh, chỉ có các anh chị làm cùng trên nhà máy với một số đứa bạn chơi thân ở gần nhà thì biết vì thỉnh thoảng có đi chơi cùng nhau. Tuy thế nhưng cả mình và T. đều đã tính đến chuyện tương lai, đi làm có lương cũng tích cóp chứ không tiêu xài hoang phí nữa. Có lúc, tự nhiên 2 đứa còn ngồi nói chuyện là cần tiền cho những khoản gì khoản gì, nào là cưới xin, xong bao giờ phải xây nhà, tính ra cần bao nhiêu tiền, cần tích bao lâu nữa mới đủ… Cũng vui lắm!
Bố mẹ mình cũng quý T. vô cùng vì T là cô gái ngoan ngoãn, chăm chỉ, còn bảo là nhà nào có được con dâu như vậy thật có phúc, tiếc là nhà mình với nhà nó có họ… Nghe thế, mình chỉ bảo: “Nhà nước mình quy định là qua 3 đời là được cưới rồi mà mẹ”. Thấy mình nói thế thì bố mẹ chỉ ậm ừ không nói gì.
Bọn mình vẫn chưa định để bố mẹ biết chuyện yêu nhau, nhưng chẳng hiểu mẹ T. nghi ngờ gì đó, rồi tra hỏi, thế là T. đành phải thú thật là bọn mình yêu nhau. Thế là mẹ T. sang mách bố mẹ mình, cả 2 nhà đều không chấp nhận cho cho 2 đứa yêu nhau vì có họ. Bọn mình cố gắng giải thích nhưng đều vô ích, đúng là “phép vua thua lệ làng”. Nói chưa đủ, mắng chưa đủ, bố mẹ mình và nhà bên kia còn tìm cách ngăn cản bọn mình gặp nhau, đi làm thì không để cho đi chung nữa, đứa này sang nhà đứa kia chơi thì bây giờ bố mẹ tỏ thái độ lạnh nhạt, cứ như là ghét lắm… Có 1 hôm, mình và T. bày mưu, để cho xe T. hết xăng nhưng không đổ, sáng hôm sau đi làm thì mình sang đón, thế nhưng bố T. nhất quyết bắt T. đi xe của bố cô ấy, thế là kế hoạch thất bại.
Video đang HOT
Nói chung, bây giờ bọn mình vẫn chẳng biết làm thế nào cả. Yêu nhau bây giờ toàn phải lén lén lút lút thôi. Dù bọn mình chẳng làm gì sai cả, nhưng cũng không thể cãi lại với lý lẽ của bố mẹ được. Bố mẹ bảo là cả họ không chấp nhận, nói chung là có họ thì không được lấy nhau, nên tốt nhất là không có yêu nhau nữa… Nhiều lúc, mình tức phát điên lên được, nên cứ gân cổ lên cãi. Thật sự là mình rất ức. Sao bố mẹ lạc hậu, cổ hủ thế, bọn mình đã nói cho những cái đúng của Nhà nước quy định mà vẫn cứ khăng khăng không chịu nghe, rồi còn mắng mình nữa.
Giờ bọn mình vẫn lén lút gặp nhau, với cả những lúc ở nhà máy, giờ nghỉ có gặp nói chuyện thì bố mẹ cũng chẳng biết mà quản được. Có điều là về lâu dài thì cũng phải tìm cách giải quyết thôi, chứ bố mình và bố T. đều gia trưởng lắm, nhiều khi còn đánh con nữa. Phải có cách gì chứ chống đối ngầm thế này mãi không được. Các bạn giúp mình với.
Theo Kenh14
Vợ ngoại tình mang tiền về cho chồng đánh bạc
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền.
Tôi viết ra câu chuyện này khi đã không còn yêu chồng. Chỉ ước sao chồng đang ở sới bạc nào đó hiểu được và ít nhất hãy giữ lấy tôi, giữ lấy gia đình nhỏ đã rạn nứt không thể hàn gắn này.
Hết yêu chồng và đổ lỗi cho chồng thì có hèn không? Cuộc đời tôi có rất nhiều đoạn, đoạn màu tươi sáng nhất thuộc về tuổi thơ, thuở con gái. Đoạn ảm đạm nhất là khi lấy chồng và phát hiện ra anh là con nghiện cờ bạc. Và đây, bây giờ tôi chẳng còn thấy màu gì nữa, tôi đã ở địa ngục rồi.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo. Nhà chồng không giàu đến thế, chồng tôi không hoàn hảo đến thế và tình yêu cũng chưa bao giờ chân thật. Gia đình chồng nợ một số tiền rất lớn, khoảng đến 3 tỷ. Công đầu thuộc về chồng và bố chồng, hổ phụ sinh hổ tử, con trai nối gót cha đánh bạc, dù chồng và bố chồng tôi đều là cán bộ.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo (Ảnh minh họa)
Trong nhà này có hai nạn nhân, tôi và mẹ chồng. Thảo nào bà thương yêu tôi đến thế. Thương như thể thương một con thú vừa sập bẫy cùng chung cảnh ngộ. Số tiền cưới 200 triệu bố mẹ tôi cho sau ngày cưới nhanh chóng biến mất. Tất cả số vàng trong tủ hiện tại đều là vàng giả, cả số vàng nhà chồng cho tôi hôm cưới cũng là giả.
Nực cười nhỉ, không biết nên trách công nghệ làm hàng đểu ngày càng tinh vi hay trách mình ngu dốt? Chỉ biết phòng người gian mà không biết phòng người thân. Kẻ trộm nằm ngủ cạnh mỗi đêm mà không biết. Vậy là, ngoại trừ số tiền vài triệu trong ATM thì gia sản chẳng còn gì cả. Đã thế lại còn sắp sinh con.
Cho tới khi sinh con ra từ một cái bỉm đến bình sữa đều do nhà ngoại cung cấp. Số tiền bảo hiểm trợ cấp sinh nở của tôi, chồng cũng ẵm mất không kịp trở tay. Tôi đâu còn sức mà chửi bới, chỉ biết nằm ôm con mà khóc.Tôi đã chịu đựng như thế suốt hai năm nay. Bây giờ lại tự hỏi sao mình chịu đựng tài thế. Lúc đó tôi vẫn rất yêu chồng. Lại đã có con với nhau, tôi từng luôn hi vọng anh sẽ thay đổi.
Anh cũng đã nhiều lần thề thốt, thậm chí còn mang dao ra mà dọa tự chặt tay trước mặt tôi để cai cờ bạc. Rốt cuộc vẫn chứng nào tật đó. Càng thua càng cay cú muốn gỡ vốn.Cái nhà này cũng bị mang đi thế chấp ngân hàng. Rồi sẽ tới lúc người ta về niêm phong để cho cả thiên hạ này đều biết tôi vớ phải một cuộc hôn nhân bất hạnh. Còn bây giờ thì vẫn chưa ai hay.
Người đàn ông thứ hai của cuộc đời tôi xuất hiện. Đó là một người hơn tôi 18 tuổi. Chỉ có trong mắt ông tôi mới còn trẻ trung hấp dẫn, chứ thực ra, chung sống với địa ngục mấy năm tôi đã tàn tạ đi nhiều.
Lúc đầu tôi gọi người đó là chú, dần dần nhận sự giúp đỡ rồi chuyển sang gọi là anh. Có thể là tôi đã không nhanh chóng ngã vào vòng tay người ấy đến thế nếu chồng biết trân trọng và níu giữ tôi dù chỉ một chút.
Đến đi làm anh còn chuồn thì nhà anh đâu cần về. Tôi đi đâu anh không buồn hỏi, chuyện vợ chồng lạnh lẽo anh đâu cần hâm nóng. Có lẽ phải đến nửa năm chúng tôi chưa quan hệ lại. Tôi đã sinh con, phục hồi vóc dáng và sinh lý rồi nhưng anh đâu biết. Ở nhà này chỉ còn mẹ chồng vẫn nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu và bao giờ về. Còn chồng chỉ quan tâm mỗi chuyện "có tiền không đưa anh".
Và thế tôi ngoại tình, ung dung tự tại không ai ngăn cấm như gái chưa chồng. Tôi tự hỏi mình có yêu người đó không? Đến bây giờ vẫn là không. Tôi chỉ muốn có một vòng tay ai đó đón nhận và yêu thương.
Người đó yêu tôi không toan tính, chưa bao giờ đòi hỏi đưa tôi lên giường. Tôi cũng không có ý định biến mình thành gái bao. Nhưng nhờ ơn chồng, bây giờ thì tôi đã thành cái loại đó rồi.
Đi ăn tối với người đó thì nhận được tin nhắn của chồng "Kiếm gấp cho anh 10 triệu kẻo chúng nó chặt tay anh". Đã từ lâu tình vợ chồng giữa chúng tôi chỉ còn là thế này.
Nhiều lần lắm rồi, tôi muốn ly hôn nhưng nhìn con và mẹ chồng lại thấy mình hèn hạ. Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, còn họ thì sao? Ba thế hệ phụ nữ, mẹ chồng, tôi và con gái đều là nạn nhân của con người khốn nạn này.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin ít tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền. Tôi không biết cảm giác nhục nó như thế nào, chỉ biết bây giờ mình đã thành một con đàn bà hạ lưu chẳng khác gì gái đứng đường.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt (Ảnh minh họa)
Đem tiền về vứt vào mặt chồng, anh mừng rỡ chộp lấy rồi đi ra ngõ bắt xe ôm đi luôn. Chắc đã cầm xe máy rồi. Thấy buồn cười, thằng chồng tồi, muốn gọi lại để chửi vào mặt chồng mà hỏi liệu chồng có biết tiền đấy là tiền gì không, tiền vợ đi làm gái đấy.
Tôi bây giờ sống mà không còn cảm nhận được cảm xúc gì, không biết vui là thế nào, buồn là thế nào, mình muốn gì. Mọi giác quan trơ ra hết cả.
Chồng tôi cứ đi đánh bạc cho sướng tay nhé. Tết này đã có vợ lo cả rồi. Chồng muốn bao nhiêu tiền thì vợ sẽ mang về, vì vợ đang làm nghề mà. Mang số tiền mà vợ bán thân mới có được đi đánh bạc thì chồng có vui không? Có biết cuộc đời vợ vì chồng mà khốn nạn đến mức nào không?
Tôi nhục nhã, bế tắc và bất cần đời quá rồi. Tôi phải làm sao? Tôi chỉ đang nghĩ về một ngày nào đó mẹ con tôi sẽ bỗng dưng bốc hơi khỏi cuộc đời này.
Theo VNE
Tình yêu tội lỗi Thứ tình yêu ấy có đáng được gọi là tình yêu không khi mà để đến được với nhau, 2 người đã dẫm đạp tan vỡ 2 mái ấm đang yên bình, và nhất là để những đứa trẻ phải chịu tổn thương tinh thần có khi mang theo suốt đời... Anh và cô là mối tình đầu của nhau, yêu nhau từ...